Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1745 - Chương 1837. Khiêu Khích (3)

Chương 1837. Khiêu khích (3)
Chương 1837. Khiêu khích (3)

Trong mắt Phi Diệt và Tố Tâm lóe lên vẻ cảnh giác, tập trung cao độ, tinh thần cực kỳ tỉnh táo.

Mà trước mặt họ, cùng với màn sương xám dần tan biến, bóng dáng ba nữ tử chậm rãi bước ra.

Màn sương đen quấn quanh nữ tử đứng đầu, tuy không thấy dung mạo nhưng lại toả ra ma mị nguy hiểm.

Nữ tử đi theo phía sau nàng có vẻ chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt tuyệt mỹ lạnh lùng, không có cảm xúc nào, hơn nữa hai khuôn mặt giống nhau như đúc, dùng thị lực của Long Thần cũng không tìm được bất cứ điểm khác thường nào. Kỳ lạ hơn nữa là, đến cả khí tức của hai người họ cũng hoàn toàn giống nhau.

“Ma Hậu, Ma Nữ.”

Đôi mắt Tố Tâm Long Thần đông lại. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy người đang ở trước mắt này. Nhưng vẻ đẹp yêu mị và nguy hiểm của nàng như đầm sâu vô tận, khí tức hắc ám nồng đậm đến sâu không thấy đáy, mà hai thiếu nữ kia cũng phóng thích ra ma tức Thần Chủ cấp 10, khiến cho người ta trong nháy mắt nghĩ tới Ma Hậu Bắc Vực và hai ma nữ song sinh mạnh nhất bên cạnh nàng.

Trì Vũ Dao bước chậm về phía trước, từng bước mờ ảo như khói, dường như hoàn toàn không sợ khí thế đáng sợ của hai Long Thần:

“Bổn hậu Trì Vũ Dao, Đế Hậu Bắc Thần Vực của Ma Chủ Vân Triệt. Từ lâu đã nghe danh của Phi Diệt Long Thần và Tố Tâm Long Thần, đặc biệt đến bái kiến.”

“Hừ!” Phi Diệt Long Thần kìm nén tức giận trong lòng, mắt rồng nhìn thẳng vào nữ tử có yêu danh đáng sợ phía trước: “Từ lâu đã nghe nói Ma Hậu Bắc Vực bụng dạ thâm sâu, thủ đoạn ngàn vạn, thì ra cũng chỉ là thủ đoạn gian trá kém cỏi như vậy, thật đúng là làm cho người ta thất vọng.”

“Sao ngươi lại ở đây?” Tố Tâm Long Thần bỗng nhiên nói: “Mục đích của ngươi là hấp dẫn sự chú ý của bọn ta tới nơi này, sau đó thuận lợi chuyển lực lượng đến Nam Thần Vực. Ngươi đã thành công, nhưng ngươi lại xuất hiện ở đây, điều này có vẻ khá mâu thuẫn.”

Đôi mắt lạnh nhạt của nàng chậm rãi đọng lại một tia dị quang khẽ động: “Chẳng lẽ…”

Trì Vũ Dao dừng bước, đối diện với hai Long Thần chỉ cách nhau nửa dặm, khóe môi cong lên mỉm cười: “Long Phi - Long Thần mạnh nhất Long Thần Giới suốt hai mươi vạn năm, tuy rằng Bổn Hậu xa Bắc Vực, nhưng danh tiếng của ngươi vẫn như sấm dội bên tai.”

“Đáng lẽ bản Hậu chỉ muốn dẫn mấy Tiểu Long ra ngoài, nhưng nếu ‘đã mời được’ cả đệ nhất Long Thần, vậy thì sao bản Hậu có thể không quay lại mà đến xin chỉ bảo một phen nhỉ.”

Vèo…

Gió lạnh nổi lên, nhưng dường như đến cả ngọn gió ấy cũng phải đóng băng lại khi thổi đến trước người Long Thần.

Cơn thịnh nộ trong mắt Phi Diệt Long Thần chậm rãi tản ra, khóe miệng mang theo chút suy nghĩ gì đó, nhưng rồi lại tựa như trào phúng mà cười nhạt: “Ngươi đặc biệt đến đây, là vì muốn đánh nhau với ta?”

Tố Tâm Long Thần bên cạnh cũng cười nhạt một tiếng, nhưng hai hàng lông mày kia lại nhíu lại.

Đợi đã!

Từ Trụ Thiên Thần Giới đến nơi này cực kỳ xa xôi, Ma Hậu lại đã chờ ở chỗ này, chứng minh nàng rất sớm… Ít nhất trước khi khởi hành đã biết kẻ bị “ hấp dẫn” tới nơi này chính là Phi Diệt.

Sau khi Phi Diệt Long Thần nhận được tin tức, hắn lập tức quyết định khởi hành ngay và luôn, trên đường cũng chưa từng dừng lại, với năng lực của bọn họ, trên đường cũng không thể bị người khác nhận ra… Nhưng sao nàng lại biết chuyện này trước được!?

Chẳng lẽ tình báo của ma tộc ở Bắc Thần Vực đã thâm nhập vào sau đến trình độ như vậy rồi ư?

Hay là…

“Đương nhiên rồi.” Trì Vũ Dao cười mỉm trả lời, nụ cười câu hồn biết bao, chỉ đáng tiếc đã bị sương mù che đậy, không ai may mắn được nhìn thấy.

“Ha ha ha, ha ha ha ha.” Phi Diệt Long Thần cười thấp, sau đó cười to, trong lúc cười lại mơ hồ mang theo giận dữ.

Với năng lực cảm giác của hắn, quả thực vùng không gian này không còn người khác nữa. Rõ ràng Ma Hậu đã biết hắn và Tố Tâm đã đến đây từ lâu, hoàn toàn có thể tập trung lực lượng, giăng lưới bao vây… thế nhưng mà nàng chỉ dẫn theo hai Ma Nữ!

Hắn cười Ma Hậu kiêu ngạo ngu dốt, tức giận bản thân Phi Diệt Long Thần quyền uy trên cao Thần Giới hơn hai mươi vạn năm, thế mà bị một nữ nhân Ma tộc coi thường.

Xem ra, mình thật sự biệt vô âm tín quá lâu rồi.

“Ma Hậu, ngươi không sợ đây sẽ là quyết định hối hận nhất đời này của ngươi sao?” Phi Diệt Long Thần híp mắt nói.

“Có thể khiến cho bản Hậu thấy hối hận, đến giờ chỉ có duy nhất một người.”

Trong ma khí, bàn tay ngọc của Trì Vũ Dao vươn ra, giữa các ngón tay đọng lại một vòng xoáy đen, bóng tối sâu thẳm cùng sắc trắng như tuyết phản chiếu mê hoặc khiến người ta hoa mắt: “Mà Phi Diệt ngươi, e là không có năng lực này rồi.”

“Xem ra ngươi một tay che trời ở Bắc Thần Vực quen rồi, lại còn giẫm đạp hai Thần Vực Đông, Nam nữa, cho nên giờ ngươi mới cho rằng ngươi của hôm nay cực kỳ lớn mạnh đúng không.”

Phi Diệt Long Thần cười, lần này, vẻ tức giận trong nụ cười của đã biến mất không còn chút dấu vết nào.

Như vậy, há lại chẳng phải làm mọi chuyện tồi tệ hơn sao.

Cánh tay trái của hắn vẫy một cái về phía sau.

Tố Tâm Long Thần hiểu ý của hắn, lui về phía sau rất xa.

Sau khi Phi Diệt đứng vào hàng ngũ Long Thần thì hắn chưa bao giờ liên thủ với bất kì kẻ nào, một lần cũng không.

Hắn không cho phép, cũng không ai có tư cách này.

“Ba người các ngươi,” Mắt rồng của Phi Diệt kiêu ngạo, hắn cũng đứng ngang trên không trung hệt như mọi người, nhưng lại hiện ra tư thế như thể đang nhìn xuống: “Cùng nhau lên đi.”
Hết chương 1837.
Bình Luận (0)
Comment