Khó trách vừa rồi khi mình nói ra mấy câu kia, phản ứng của Thủy Ánh Nguyệt hơi kỳ lạ!
“Ta mặc kệ,” Ánh mắt sáng như sao của Thủy Mị Âm chớp chớp, cánh môi xinh đẹp nõn nà cong lên một đường cong đáng yêu lại cố chấp: “Tỷ tỷ là tiên nữ xinh đẹp nhất, hoàn mỹ nhất trên đời này. Ngoài Vân Triệt ca ca, ta không cho phép bất cứ ai đụng vào tỷ tỷ của ta!”
Vân Triệt: “...”
“Cùng lắm thì, ngày nào ta dùng Vô Cấu Thần Hồn làm tỷ tỷ mê muội, sau đó cởi sạch quần áo đưa đến trên giường Vân Triệt ca ca. Quỷ háo sắc siêu cấp như Vân Triệt ca ca, nhất định sẽ không bỏ qua, hì hì ha ha.”
Nghe như một trò đùa dai chỉ tồn tại trong suy tưởng của một cô nhóc, nhưng Vân Triệt liếc một cái đã nhìn ra, ánh mắt của nàng lại lộ ra kiên quyết và... kích động?
Hơn nữa, loại xưng hô “quỷ háo sắc siêu cấp” thế này... hắn đã rất lâu không nghe được.
“Sau này hãy nói, sau này hãy nói.” Vân Triệt rất bất đắc dĩ lại bất lực rên rỉ.
Tuy vậy, tâm tình nặng nề như vạn núi luôn đè lên hắn những ngày này đã tan đi rất nhiều trong vô hình.
Thủy Mị Âm xoay người, hai tay ôm chặt cánh tay Vân Triệt, bộ ngực mềm mại căng đầy kề sát trên người hắn: “Đây là lần đầu tiên ta tới Nam Thần Vực, nhưng trước đó từ rất sớm ta đã nghe được rất nhiều lời đồn về Nam Thần Vực. Đặc biệt là cửu thập cửu ca không chỉ nói với ta một lần rằng, nếu có một ngày đến Nam Thần Vực, cho dù thế nào cũng phải đi một nơi tên là ‘Thất Tinh Giới’.”
“Thất Tinh Giới?” Vân Triệt lục soát tin tức liên quan tới Nam Thần Vực một lần, không có chút ấn tượng nào.
“Là một hạ vị tinh giới rất nhỏ, có lẽ Vân Triệt ca ca cũng chưa từng nghe nói.” Thủy Mị Âm dùng âm thanh không linh đi vào tâm hồn kể lại: “Dựa theo vị trí cửu thập cửu ca nói với ta, nó cách nơi này không gần lắm, nhưng cũng không quá xa, đi mau một chút, năm hay sáu canh giờ gì đó là có thể đến nơi rồi.”
“Chúng ta cùng tới đó xem thử có được không?”
“Bây giờ ư?” Vân Triệt hơi cau mày.
“Đúng vậy! Cửu thập cửu ca nói quá nhiều lần khiến ta vừa vào Nam Thần Vực, chuyện nghĩ tới trước tiên chính là Thất Tinh Giới.” Thủy Mị Âm nhìn hắn, trong mắt dường như có ngôi sao lấp lánh, hiển nhiên đã hướng tới tiểu tinh giới này lâu rồi.
“...” Phản ứng đầu tiên của Vân Triệt là Thủy Mị Âm đang nói đùa, phản ứng thứ hai chính là cự tuyệt.
Với tốc độ của bọn họ cũng cần năm đến sáu canh giờ, đây tuyệt đối là một khoảng cách khá dài.
Đi qua đi lại, cộng thêm ở lại, đã mất hơn một ngày. Còn có bảy ngày nữa là đến thời điểm tấn công Long Thần Giới, là lực lượng nòng cốt của Bắc Vực, vào thời điểm bây giờ, hắn tuyệt đối không thích hợp lãng phí thời gian như vậy.
“Đi thôi đi thôi! Đi ngay bây giờ, có được hay không? Có được hay không ~~ “
Nàng đung đưa cánh tay Vân Triệt, âm thanh mềm mại, yêu kiều, trong mắt tràn đầy mong chờ, nhẹ nhàng đẩy lời cự tuyệt Vân Triệt sắp nói ra khỏi miệng vào trong bụng.
“Thất Tinh Giới kia có chỗ nào đặc biệt? Vì sao ngươi lại muốn đi như vậy?” Vân Triệt hỏi.
“Ừm...” Nàng như đang lo nghĩ rất chân thành, sau đó dung nhan như ngọc mang yêu kiều, môi hồng nhẹ nhàng dán bên tai hắn: “Thật ra, mặc dù cửu thập cửu ca quả là đã từng đề cập rất nhiều lần, nhưng đều là ta lấy cớ.”
“Ta... ta muốn chiếm lấy Vân Triệt ca ca một ngày... chỉ có hai người chúng ta, có thể chứ?”
Hơi thở ấm áp thoảng qua, âm thanh mềm mại đi vào tâm hồn, hắn cảm thấy chiếc lưỡi thơm tho của thiếu nữ len lén chạm vào lỗ tai của hắn, mang cảm giác tê dại lan đến toàn thân.
“Được, vậy thì đến Thất Tinh Giới xem sao.” Vân Triệt đáp ứng rất hào phóng, không có bất cứ vẻ miễn cưỡng gì: “Trong khoảng thời gian đến Nam Thần Vực này, ta cũng chưa từng ra ngoài thưởng thức phong cảnh, trước khi giao chiến với Long Thần Giới, thoáng buông lỏng tâm trạng cũng không tệ.”
Hắn không có cách nào cự tuyệt Thủy Mị Âm, cũng không muốn cự tuyệt nữa.
Nàng đã trả giá quá nhiều vì chính mình, nhưng mình lại chưa bao giờ làm gì vì nàng, nào có lý do gì không thỏa mãn tính toán nhỏ của nàng lần này.
Hắn nhanh chóng truyền âm cho đám người Trì Vũ Dao, Diêm Thiên Hưu, cánh tay Vân Triệt ôm lấy eo mềm thon gọn của Thủy Mị Âm: “Đi thôi! Bất kể Thất Tinh Giới hay Cửu Tinh Giới, hôm nay ngươi muốn đi đâu, ta cũng đi cùng ngươi.”
“Vâng!” Đôi mắt đẹp như sao của Thủy Mị Âm tỏa ra ánh sáng, hai tay nàng ôm càng chặt, cũng dựa sát bên người hắn. Nàng bỗng nhiên cười tủm tỉm nói: “Ngươi có muốn đưa tỷ tỷ đi cùng hay không?”
“Đừng.” Vân Triệt vội vàng lắc đầu.
“Ta có thể giúp ngươi chiếm tiện nghi của nàng đó.”
“... Đừng nghịch ngợm!”
“Hì hì!”
Hai người vừa muốn đứng dậy, bóng dáng Thái Chi đã xuất hiện trong tầm mắt.
Thái Chi đã sớm biết được danh tiếng của Thủy Mị Âm. Năm đó ở đại hội Huyền Thần Đông Thần Vực, khi Thủy Mị Âm mới mười lăm tuổi, Thái Chi đã gặp được nàng thông qua hình chiếu Trụ Thiên.
Hôm nay mới là lần đầu tiên các nàng chính thức đối mặt.
Chỉ là so với năm đó, bề ngoài, khí chất của Thủy Mị Âm đều đã phát sinh thay đổi nghiêng trời lệch đất. Mà nàng, bởi vì Thiên Lang thần lực ảnh hưởng, bề ngoài của nàng gần như không có chút thay đổi nào... Hơn nữa, bởi vì rơi vào hắc ám, nàng mất đi vẻ đẹp thanh tú khiến lòng người yêu mến, thêm chút âm hàn khiến người khác e ngại.
Hết chương 1859.