Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 182 - Chương 183: Nham Long Chiến Tướng

. ._92__1" class="block_" lang="en">Trang 92# 1

 

 

 

Chương 183: Nham Long chiến tướng



Sự dung hợp huyền kỹ sáng tạo này, trở thành một ánh rạng đông cho Vân Triệt trong tuyệt cảnh. Trọng tâm của công kích chuyển đến Nham Long xạ thủ ở xa. Khi trọng kiếm vung lên, chiến sĩ Nham Long ở gần bị thổi bay, phượng hỏa diễm cũng lần lượt đánh bay hết thảy Nham Long xạ thủ.

Vân Triệt gầm lên, trọng kiếm rít gào, ầm ầm va chạm, tiếng phượng hoàng khẽ kêu dưới thung lũng bị cô lập đan dệt thành bản sonata khốc liệt. Tầm nhìn Vân Triệt dần dần mờ mịt, toàn thân gần như tê liệt hoàn toàn, đến múc không cảm giác được cánh tay tồn tại, nhưng cánh tay phải nắm chặt trọng kiếm, vẫn khua tay một cách máy móc, sau mấy chục tiếng kêu phượng hoàng, tất cả Nham Long xạ thủ toàn bộ ngã xuống, hơn năm trăm chiến sĩ Nham Long lúc này ngã xuống hơn một nửa, trọng kiếm vẫn không đình chỉ, Nham Long ngã xuống càng ngày càng nhiều...... Ba trăm...... Bốn trăm...... Năm trăm......

Ầm!!

Một tiếng nổ vang, khắp nơi nứt vỡ, và khi Vân Triệt dốc hết sức lực tiêu diệt lực lượng cuối cùng, tất cả chiến sĩ Nham Long đều bị đánh bay ra ngoài, khu vực chung quanh hắn năm trượng biến thành bãi đất trống. Sau cuộc tấn công này, trước mắt Vân Triệt tối sầm lại, cả người gục xuống...... Nếu không phải lấy trọng kiếm chống đỡ, hắn đã quỳ ngã xuống đất. Chỉ là cánh tay trái vẫn vững vàng ôm Tiểu Tiên Nữ...... Toàn bộ cánh tay vết thương do dao chém, kiếm thương, vết thương do trường thương gây ra, trúng tên có tới hơn hai mươi nơi, huyết nhục lẫn lộn, gần như không tìm ra chỗ nào lành lặn, nhưng cánh tay thủ hộ Tiểu Tiên Nữ, ngoại trừ quần áo bị máu tươi nhuộm đỏ, không phải chịu một tia thương tổn.

Một đòn tối hậu, cuối cùng đám chiến sĩ Nham Long cũng ngã xuống. Chút sức lực cuối cùng cũng cạn kiệt, đừng nói đứng lên, ngay cả thở dốc cũng không làm được, đôi mắt tuy rằng mở, nhưng chỉ thấy một màu trắng xoá......

Ngay cả chính hắn cũng không tin lần chiến đấu thứ chín này, hắn có thể gắng gượng vượt qua. Chỉ là quá trình thế nào, hắn thậm chí không thể nhớ.

Xong rồi......

Một tiếng động lớn từ phía trước truyền đến, hắn theo bản năng ngẩng đầu lên, trong tầm mắt mơ hồ, phía xa xa, chiến sĩ Nham Long vừa ngã xuống lúc nãy, lại từ từ đứng lên, sau đó cầm trường thương, chạy đâm về phía hắn.

Còn có...... Một......

Vân Triệt dùng hàm răng cắn lấy đầu lưỡi, thân thể muốn đứng lên...... Nhưng, lúc này thân thể như nặng chục ngàn cân, lấy hết sức bình sinh, chẳng những không thể đứng lên, trái lại đau nhức toàn cơ thể. Trọng kiếm không cách nào giơ lên, ngay cả di chuyển cũng không thể.

Nham Long đã gần đến gang tấc, lao thẳng tới...... Hắn đã giết liên tục chín đợt chiến sĩ Nham Long, ngàn người. Nhưng đợt cuối cùng này, có vẻ không cách nào vượt qua.

Nếu như chỉ cần một phát thương lao về Vân Triệt, chắc chắn sẽ trực tiếp mất mạng. Nhưng phát thương đầu tiên lại nhắm ngay Tiểu Tiên Nữ.

Nham thương đâm tới Tiểu Tiên Nữ, lập tức chạm tới dây thần kinh mẫn cảm nào đó của Vân Triệt. Hắn không biết lấy đâu ra khí lực, tay trái nhanh như tia chớp duỗi ra, vững vàng chộp lấy mũi thương, tay phải nắm thành quyền mạnh mẽ vung ra, một tiếng vang lớn, lao thẳng tới ngực Nham Long.

"Phù phù" một tiếng, chiến sĩ Nham Long tầng tầng ngã xuống đất, trước mắt Vân Triệt lập tức tối sầm lại, ngay cả quỳ cũng không thể duy trì, thở dốc một tiếng, ngã ngửa trên đất.

Cả người một từ đầu đến chân đều biến thành huyết nhân, khắp toàn thân từ trên xuống dưới được bao phủ đầy vết thương cùng huyết nhục lẫn lộn, hắn cũng không nghĩ tới, chịu nhiều vết thương, chảy nhiều máu như vậy, ngay cả sinh mệnh đều đã tiêu hao, bản thân còn có thể sống sót......

Chẳng trách những người thí luyện trước toàn bộ chết ở trong này...... Vân Triệt nhắm mắt lại, vô lực cười thảm một tiếng. Đây mới là thí luyện cấp độ đầu tiên, hơn nữa còn chưa có kết thúc, ngay cả trên người có thần lực cũng phải chịu tình cảnh như vậy, đổi lại người khác, chỉ lần thứ tư, thậm chí trận thứ ba cũng không thể nào chống đỡ nổi. Cho tới tiếp theo, cơn ác mộng đó càng ngày càng khủng khiếp.

Đây thật sự là thí luyện sao? Trên đời làm sao có thể có thí luyện đáng sợ như thế...... Mức độ khó như vậy, so với phượng hoàng thí luyện đâu chỉ vượt xa gấp mười lần, gấp trăm lần, ngàn lần còn chưa hết......

- Vân Triệt...... Vân Triệt!

Tiểu Tiên Nữ nhẹ nhàng kêu lên, nhưng không thấy Vân Triệt đáp lại.

Lúc này, bầu trời truyền đến thanh âm của Thái Cổ Thương Long.

- Rất tốt, tuổi trẻ nhân loại, có thể đi tới bước này, ngươi đã tạo ra kì tích đáng kinh ngạc. Nếu như không phải bởi vì nữ tử bên cạnh ngươi, ngươi còn có thể dễ dàng hơn mấy phần, chí ít không đến nỗi rơi vào thảm cảnh. Nhưng, thí luyện đầu tiên vẫn chưa kết thúc. Lần cuối cùng, thử thách khó khăn nhất sẽ đến sớm. Trước lúc này, ta cho ngươi sáu mươi nhịp thở dốc...... Không, lấy thương thế ngươi bây giờ, sáu mươi nhịp thở này không những không đủ cho ngươi nghỉ ngơi, trái lại vết thương quá nặng sẽ lấy đi càng nhiều sinh mệnh...... Tất cả, phụ thuộc vào số mệnh của chính ngươi.

Vân Triệt nằm ở nơi đó, không nhúc nhích, con mắt tuy rằng mở, nhưng không hề có thần khí, căn bản không nghe thấy Thái Cổ Thương Long nói gì. Ngay khi sắp mất ý thức, thanh âm của Mạt Lỵ như trống chiều chuông sớm (lời nói làm người ta tỉnh ngộ) thức tỉnh hắn.

- Nếu không muốn chết, dùng đại đạo phù đồ quyết ổn định thương thế!

Vân Triệt hai mắt lập tức khôi phục thần thái, thân thể hơi nhúc nhích, đại đạo phù đồ quyết vận chuyển khắp toàn thân, không tới thời gian mười hơi thở, đã ngưng máu chảy.

- Tiểu Tiên Nữ, không cần lo lắng, ta không sao......

Điều chỉnh tốt hô hấp của mình, Vân Triệt quay mặt lại, mỉm cười, hướng về Tiểu Tiên Nữ an ủi:

Ngươi vừa nãy...... Cũng nghe thấy, chỉ còn sót lần cuối cùng...... Thắng lợi, lập tức ở trước mắt, ta...... Chúng ta, nhất định sẽ chịu đựng được!

- Nếu như...... Không phải bởi vì ta, ngươi...... Nhiều nhất...... Chỉ phải chịu một ít vết thương nhẹ...... Chí ít còn có thể có lưu lại ba phần sức mạnh...... Ứng phó thí luyện tiếp theo...... Ngươi...... Thực sự là...... Ngu xuẩn......

- Ha ha......

Vân Triệt nở nụ cười, nụ cười này nhất thời tác động đến vô số vết thương trên người, đau đến cả mặt nhăn lại, cơ bắp kịch liệt co giật:

- Nếu đã ngu xuẩn đến bây giờ, vậy thì ngu xuẩn đến cùng đi. Nhưng ngươi tuyệt đối không nên nói như vậy. Bằng không, những vết thương trên người ta chẳng phải chịu vô ích rồi.

Thời gian trôi qua lặng lẽ.

Ngay phía trước vách núi, bỗng nhiên vang lên thanh âm ầm ầm ầm, cánh cổng cao gần mười mét mở ra. Trước cửa núi, một bóng dáng cao lớn chậm rãi bước ra. Khi hoàn toàn đi ra, phía sau cửa đá lại ầm ầm ầm hoàn toàn đóng lại.

Nhìn ngoại hình rất giống với Nham Long đá, nhưng so với chiến sĩ Nham Long bình thường lớn hơn rất nhiều, chiều cao phải tới một trượng, toàn thân mặc áo giáp hoàng kim dày nặng, vũ khí trong tay càng đặc biệt chói mắt...... Thanh kiếm màu xám khổng lồ, so với Vân Triệt lớn hơn rất nhiều, thân kiếm hình dáng vặn vẹo, giống như một cái khung tàu thủy. Mà mũi kiếm hiện ra hình đầu rồng dữ tợn rít gào.

Bất kể là chiến sĩ Nham Long to lớn hay thanh kiếm trong tay, đều phóng ra luồn khí tức cực kỳ khủng bố...... So với hơn năm trăm chiến sĩ Nham Long đồng thời xuất hiện vừa nãy còn kinh khủng hơn mấy lần.

Lần đánh cuối cùng của thí luyện đầu tiên, chỉ có một đối thủ!

Vân Triệt nhẹ nhàng đăth Tiểu Tiên Nữ xuống, sau đó bật người dậy, hai tay một lần nữa cầm chuôi kiếm. Nếu như chỉ có một kẻ địch, như vậy chỉ cần có thể dụ ra xa một chút hắn là không cần ôm Tiểu Tiên Nữ, hai tay toàn lực đánh.

Toàn thân mỗi vị trí, mỗi tế bào sức mạnh đều bị hắn liều mạng ép ra, gầm nhẹ một tiếng, một lần nữa đứng lên, hai tay nắm trọng kiếm, đưa ngang trước mặt.

- Ngươi không phải là đối thủ của nó...... Linh Huyền Cảnh cấp năm, coi như ngươi ở trạng thái ổn định nhất, căn bản cũng không có khả năng chiến thắng, chớ đừng nói đến ngươi bây giờ.

Mạt Lỵ dùng thanh âm trầm thấp nói:

- Hơn nữa...... Nhìn thấy kiếm trong tay chưa? Thanh kiếm kia so với chiến sĩ Nham Long to lớn kia càng đáng sợ, bởi vì, đó là một trọng kiếm, chính xác là...... Thiên huyền khí!

Vân Triệt:"......"

- Đánh không lại...... Cũng phải đánh! Đến bước này, ta không thể từ bỏ!

Vân Triệt đầy nộ khí. Vì để cho vòng chiến cách xa Tiểu Tiên Nữ, hắn chủ động nghênh hướng Nham Long chiến tướng đi tới, vì tiết kiệm một ít khí lực, hắn kéo trọng kiếm mà đi, lưỡi kiếm cày từng đường sâu dưới mặt đất.

Nham Long chiến tướng không có cảm xúc, không nói tiếng nào, chỉ có công kích. Ngay lúc Vân Triệt nằm trong phạm vi tấn công của nó, con mắt dưới mũ hoàng kim bỗng nhiên sáng ngời, bước chân tăng nhanh, trọng kiếm vung ra, chém về phía Vân Triệt.

Đây là kẻ địch đầu tiên Vân Triệt đời này đối mặt cũng sử dụng trọng kiếm, nhưng hắn tin tưởng, Nham Long chiến tướng không có khả năng kiểm soát trọng kiếm bằng hắn, bởi vì hắn có Thiên Lang Ngục Thần Điển trong người. Lại tinh thông bí quyết Thiên Lang Ngục Thần Điển, Vân Triệt biết rõ hết thảy ưu thế của trọng kiếm, đồng thời biết rõ điểm yếu. Hắn tuyệt không thể chống đỡ Nham Long chiến tướng, khả năng duy nhất chiến thắng nó, chính là nắm lấy kẽ hở kẻ địch khi vung kiếm.

Nham Long chiến tướng vung trọng kiếm, ánh mắt hắn lóe lên, nhanh chóng lùi lại, hoàn toàn né tránh một chiêu này. Hắn bây giờ đã thế suy sức yếu, tuy rằng tránh được, nhưng vẫn bị lực kiếm tản ra làm mất đi cân bằng, suýt nữa ngã xuống đất.

Nham Long chiến tướng xông lên, trọng kiếm liên hoàn vung xuống, xuất liên tục bốn, năm kiếm, toàn bộ bị Vân Triệt lấy Tinh Thần Toái Ảnh né được...... Nhưng hắn có thể làm, cũng chỉ có thể tránh xa, thân thể suy yếu trở nên chậm chạp, căn bản không tìm được bất kỳ cơ hội tiến công.

Thân thể quá nặng nề, kiếm cũng quá nặng, Nham Long chiến tướng mặc dù không nhanh, sau mấy lần công kích cũng không có chạm tới Vân Triệt. Giống như mới chỉ khởi đầu, trọng kiếm kì dị trong tay bỗng nhiên giơ lên cao, trong miệng phát ra tiếng gào khó nghe tới cực điểm.

Theo tiếng gào, ánh vàng đột nhiên lóe lên khắp vị trí khác nhau. Ánh vàng bên trong, hơn ba mươi Nham Long xuất hiện cầm đủ loại vũ khí...... Có một số tới gần Tiểu Tiên Nữ, trực tiếp lao về phía nàng.

Vân Triệt bất luận như thế nào cũng không nghĩ tới, Nham Long chiến tướng còn có thể triệu hồi các chiến sĩ Nham Long. Nhìn về phía Tiểu Tiên Nữ, hắn không kiềm chế được hét lớn một tiếng, sức mạnh toàn thân dâng lên, bằng cách nhanh nhất vọt tới, sau đó một chiêu kiếm vung ra khiến chiến sĩ Nham Long tới gần toàn bộ nổ tung, sau đó cánh tay trái rời trọng kiếm, nhanh chóng một lần nữa ôm Tiểu Tiên Nữ vào ngực.

Lúc này, phía sau hắn, một luồng bạo phong đáng sợ bỗng nhiên cuốn tới. Khi hắn vội vã quay trở lại, Nham Long chiến tướng cũng tiến sát phía sau lưng, khi hắn ôm được Tiểu Tiên Nữ, trọng kiếm đáng sợ kia cũng vô tình ra một đòn ngiêm trọng phía sau lưng Vân Triệt. Lúc này Vân Triệt đã không cách nào né tránh, ngay cả thân thể cũng không quan tâm, hắn chỉ có thể dùng sức cánh tay trái ôm chặt Tiểu Tiên Nữ, xoay người cắn chặt hàm răng, tay phải cầm lấy trọng kiếm dùng tất cả sức mạnh nghênh đón Nham Long chiến tướng.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment