.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_185" class="block_" lang="en">Trang 93# 1
Chương 185: Thời khắc sống còn ( hạ )
Nham Long chiến tướng nhấc theo trọng kiếm, từng bước từng bước đi về phía trước, mỗi một bước, đều như bước chân tử thần đến gần.
Sở Nguyệt Thiền ngẩn ra nhìn Vân Triệt bất động toàn thân chảy máu, tình thế bây giờ chắc chắn phải chết, vốn dĩ nàng một lòng muốn chết, nhưng trong lòng bỗng nhiên dồi dào dục vọng cầu sinh mãnh liệt. Bởi vì mạng của nàng bây giờ, là Vân Triệt dùng mạng của mình liều mạng thủ hộ, nếu như nàng chết rồi, hết thảy nỗ lực cùng với hết thảy chấn thương của Vân Triệt, đều sẽ hóa thành bọt nước. Vì mình cũng tốt, càng vì hắn trả giá tất cả, nàng đã không muốn chết...... Càng không muốn Vân Triệt chết.
Nếu là trước hôm nay, nàng muốn tiêu diệt Nham Long chiến tướng chỉ cần trong nháy mắt, nhưng lúc này, kẻ địch bình thường nàng căn bản không để vào trong mắt, nhưng lại trở thành tử thần nàng căn bản không khả năng chống cự. Nham Long chiến tướng từng bước một tới gần, ánh mắt của nàng cũng biến thành càng thêm lạnh lẽo lẫn không cam lòng...... Lúc này, nàng bỗng nhiên ánh mắt lóe lên, nghĩ được một thứ đã bị quên lãng rất nhiều năm.
Bàn tay phải gian nan mở ra, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một viên kính châu rất nhỏ màu trắng, sau đó dùng hết toàn lực bóp nát. Nhất thời, hạt châu phá vụn tỏa ra một mảnh ánh sáng băng lam, sau đó ở xung quanh Sở Nguyệt Thiền và Vân Triệt đúc thành một lam quang lóe lên, băng hoa lưu động.
Nham Long chiến tướng cũng tại lúc bước tới năm bước, thân thể của nó đụng vào bên trên kết giới, bị kết giới cứng rắn văng ra. Nham Long chiến tướng lui về phía sau một bước, trong tay cự kiếm vung lên, nặng nề nện xuống tầng kết giới.
Ầm!!
Nham Long chiến tướng bạo phát sức mạnh, băng lam kết giới chỉ là hơi rung chuyển một hồi, nhưng không có xuất hiện chút tổn thương nào. Ngược lại là thân thể Nham Long chiến tướng bị phản chấn về phía sau hai bước. Nó chưa từ bỏ ý định tiếp tục hướng phía trước, trọng kiếm một lần lại một lần nện đòn nghiêm trọng xuống kết giới, nhưng thủy chung không cách nào tạo thành một vết rách.
Dưới Băng Hồn kết giới, bọn họ tạm thời an toàn. Vân Triệt tuy rằng không nhúc nhích, thất khiếu chảy máu, toàn thân vết thương đầy rẫy, nhưng Sở Nguyệt Thiền mơ hồ cảm giác được sinh mệnh khí tức hắn yếu ớt không thể tả, được Băng Hồn kết giới che chở, nàng lặng lẽ nhìn Vân Triệt, đợi một kỳ tích xuất hiện...... Đó chính là Vân Triệt đứng lên lần nữa, hắn có thể một lần nữa đứng lên nhiều lần như vậy, lần này, nhất định cũng phải đứng lên lần nữa.
Vân Triệt xác thực không có chết, thậm chí, ý thức của hắn vẫn luôn tỉnh táo, chỉ là đã hoàn toàn không cảm giác được thân thể tồn tại, cũng không nhìn thấy bất luận đồ vật gì, không nghe được bất kỳ thanh âm gì, ý thức thức tỉnh, cũng đặc biệt mơ hồ, nếu như không phải hắn lấy ý chí lực gắt gao chống đỡ lấy, chút ý thức này đã tiêu tan từ lâu.
Ba giọt Phượng Hoàng huyết chủ động chảy vào trái tim của hắn, đang thiêu đốt bên trong bảo vệ chút khí tức sinh mệnh cuối cùng.
Ta còn...... Không thể chết được......
Ta làm sao có thể...... Chết ở...... Nơi này......
Tiểu cô đang chờ ta...... Sư tỷ đang chờ ta...... Mạt Lỵ cho ta làm đệ tử,
Nhưng ta chưa thể hoàn thành bất luận cam kết nào với nàng......
Tuyệt đối...... Không thể...... Chết!!
Ý thức hắn còn sống, toàn bộ hóa thành dục vọng cầu sinh. Hắn biết rõ nếu muốn sống, nhất định phải lập tức áp chế lại phần tâm, chỉ là giờ đây không cách nào điều động nội tức, phần tâm mở ra, cũng làm cho huyền mạch hoàn toàn bại liệt, hắn duy nhất có thể điều động, chỉ có ấn ký đại đạo phù đồ quyết trong kí ức.
Không cách nào nhận biết tất cả thế giới bên ngoài, cũng đương nhiên sẽ không chịu bất kỳ quấy rối. Trạng thái như thế này, tinh thần của hắn đạt đến một loại tập trung cực hạn, bên trong Tinh Thần Hải, huyền quyết đại đạo phù đồ quyết hiện ra rõ ràng......
Thiên địa vạn vật, ta làm chủ. Mang trong lòng Phù Đồ, không thẹn đại đạo......
Đại đạo phù đồ quyết bắt đầu chậm rãi vận chuyển lại, lấy tinh thần của hắn, chậm rãi lan tràn đến thân thể bị tàn phá, bắt đầu một chút thu nạp thiên địa nguyên khí.
Đại đạo phù đồ quyết căn bản, chính là nạp thiên địa nguyên khí để bản thân sử dụng, rèn luyện thân thể chính mình, giao cho thân thể sức mạnh to lớn cùng khả năng cường nhận, cũng có thể lấy nhanh chóng khôi phục thương thế. Cấp thấp, đại đạo phù đồ quyết thu nạp là thiên địa nguyên khí bên trong tự nhiên, trung kỳ lại là gốc rễ thiên địa nguyên khí, mà hậu kỳ, tương truyền, thu nạp là thần giới khởi nguyên hồng mông khí.
Vân Triệt bây giờ thương thế quá nặng, cách cái chết không xa, vận chuyển lại đại đạo phù đồ quyết cũng bất quá như muối bỏ biển, tốc độ khôi phục thương thế, xa xa không đuổi kịp tốc độ thương thế chuyển biến xấu, sau khi thu nạp thiên địa nguyên khí, theo Sinh Mệnh Lực càng trôi qua nhanh hơn. Chỉ là, Vân Triệt đối với tất cả những thứ này không cảm giác chút nào, hắn chỉ một lòng chấp niệm cầu sinh, gắng gượng không cho ý thức sau cùng tán loạn, cũng liều mạng vận chuyển đại đạo phù đồ quyết.
Huyền quyết của đại đạo phù đồ quyết Vân Triệt trong ý thức chậm rãi tung bay, Vân Triệt tất cả ý thức đều tập trung vào mặt trên...... Trong lúc giật mình, những huyền quyết này bỗng nhiên trở nên mơ hồ, sau đó nhanh chóng bay ra, một tiểu tháp màu bạc xoay chầm chậm xuất hiện ở nơi đó, sau đó đang xoay tròn lại phóng to một chút, lại phóng to, cho đến lấp kín toàn bộ ý thức hắn......
Binh......
Cái tháp ngân sắc tại thức hải nhẹ nhàng rung động bên trong phá vụn, hóa thành hào quang màu bạc tung bay đầy trời...... Cũng trong lúc đó, Vân Triệt vết thương đầy rẫy, cũng hiện lên một tầng nhàn nhạt ánh bạc.
Tốc độ vận chuyển đại đạo phù đồ quyết bỗng nhiên trở nên nhanh chóng, nguyên khí không gian xung quanh dường như bị sức mạnh khổng lồ dẫn dắt, nhanh chóng được thu nạp trong thân thể Vân Triệt. vết rách trên thân thể hắn từng đạo từng đạo nhìn thấy mà giật mình, lúc này trái lại trở thành con đường tốt nhất cho thiên địa nguyên khí tràn vào.
Đại đạo phù đồ quyết vận chuyển càng lúc càng nhanh, thiên địa nguyên khí tràn vào cũng càng lúc càng nhanh, từ từ đạt đến đại đạo phù đồ quyết cảnh giới thứ nhất, có khả năng đạt tới cực hạn, vẫn như cũ không có đình chỉ, so với Vân Triệt trạng thái toàn thịnh thì tốc độ vận chuyển nhanh hơn.
Sở Nguyệt Thiền phát hiện khí tức bất thường, khuôn mặt nàng, ngẩn ra nhìn Vân Triệt...... Trên người hắn, lúc này đang che lại từng tầng từng tầng hào quang màu bạc dày đặc, hơn nữa tầng ánh sáng này còn mơ hồ đang tiếp tục bành trướng. Mặt ngoài thân thể hắn, từng đạo từng đạo vết rách rõ ràng lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được chầm chậm khép lại, những vết rách khá nhỏ, thậm chí đã hoàn toàn biến mất không còn tăm hơi.
Sở Nguyệt Thiền ánh mắt run run, không hề có một tiếng động nhìn cảnh tượng khó tin. Lấy cảnh giới cùng mấy thập niên hiểu biết uyên bác của nàng, cũng hoàn toàn không biết trên người Vân Triệt xảy ra chuyện gì.
Hào quang màu bạc càng ngày càng mạnh, chung quanh hắn, cuốn lên tầng tầng khí lưu hỗn loạn, tựa hồ có cái gì, đang điên cuồng tràn vào trong cơ thể hắn.
Ý thức Vân Triệt càng ngày càng tỉnh táo, từ từ bắt đầu cảm thấy thân thể tồn tại, đầu, khoang ngực, tứ chi...... Truyền tới không khỏi đau nhức, mà loại đau nhức này làm cho hắn mừng rỡ như điên, bởi vì...này chí ít chứng minh, phần tâm sau đó, không có bị phế bỏ.
Lập tức, hắn ngưng thần tĩnh khí, an tĩnh tiếp tục vận chuyển đại đạo phù đồ quyết, để cho một lần lại một lần tuần hoàn khắp thân thể...... Một lần, hai lần...... Mười lần...... Trăm lần...... Ba trăm lần......
Lúc đại đạo phù đồ quyết hoàn thành ba mươi lần vận chuyển, hết thảy tri giác toàn thân đã hoàn toàn khôi phục, cảm giác đau đớn truyền đến, bên tai, cũng truyền đến một tiếng va chạm nào đó không gián đoạn. Sau trăm lần vận chuyển, huyền mạch từ bại liệt thức tỉnh, hắn cảm giác được từng luồng từng luồng sức mạnh đến từ ngoại giới. Thông qua năm mươi tư huyền quan tràn vào huyền mạch, lấy tốc độ cực kỳ kinh người khôi phục huyền lực, cảm giác toàn thân thoát lực cộng thêm cứng ngắc, từng chút biến mất.
Sau hai trăm lần vận chuyển, cảm giác đau toàn thân căn bản biến mất toàn bộ.
Vân Triệt chậm rãi mở mắt ra, từ đôi mắt, phát ra tia lạnh sắc bén.
Đại đạo phù đồ quyết cảnh giới thứ hai, ngay lúc cận kề cái chết và khát khao được sống khôn cùng, đạt được như một kỳ tích! Đại đạo phù đồ quyết là Hoang Thần huyền quyết, đều đột phá ở mỗi tầng cảnh giới, đều cần thời gian tinh thần thật dài, cơ thể lĩnh ngộ, còn có thời cơ không thể gặp, không thể cầu.
Vân Triệt dùng thời gian chưa đầy một tháng, hoàn thành đại đạo phù đồ quyết cảnh giới thứ nhất một cách viên mãn, trong mắt Mạt Lỵ đó chính là kỳ tích, mà trong mắt nàng, dù cho Vân Triệt có năng lực kinh người, muốn đại đến cảnh giới thứ hai ít nhất cũng phải một năm, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới, cả Vân Triệt cũng không ngờ, lúc sắp chết, ý thức tập trung tột độ, không tiếc tất cả cầu sinh... Những nguy hiểm này chính là yếu tố thôi thúc, Vân Triệt không làm sao phát giác được, dưới tình huống này đại đạo phù đồ quyết đã đột phá cảnh giới thứ hai
Mà đại đạo phù đồ quyết mỗi một lần đột phá cảnh giới, đều sẽ lấy một lần thay da đổi thịt.
Vân Triệt từ trong ra ngoài, tất cả thương thế hoàn toàn khép lại, thậm chí ngay cả một tia dấu vết đều không có lưu lại. Tóc của hắn dài ra nửa thước, con mắt trở nên càng thêm sáng tỏ, hai lỗ tai càng thêm thông lãng, nội tạng, xương cốt, da thịt, toàn bộ tràn đầy mạnh mẽ, ngay cả máu huyết lưu động, cũng mơ hồ trở nên càng thêm sền sệt, tim nhảy lên mạnh mẽ. Vốn vô cùng suy yếu, toàn thân ngay cả ngón tay đều không nhúc nhích được, lúc này tràn ngập sức mạnh to lớn khiến hắn khó có thể tin...... Đây là cảm giác mạnh mẽ không cần vận dụng huyền lực!
Mạt Lỵ từng nói với hắn, đại đạo phù đồ quyết cảnh giới thứ hai mang đến, là sức mạnh thân thể tám ngàn cân!