Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1866 - Chương 1958. Diện Mạo Thật Của Ma Chủ (2)

Chương 1958. Diện mạo thật của Ma Chủ (2)
Chương 1958. Diện mạo thật của Ma Chủ (2)

“A!” Tiếng kêu gào sợ hãi hỗn loạn từ trong miệng các huyền giả Bắc Vực vang lên, bọn họ chính mắt trông thấy chân thân vô cùng đáng sợ của Long Bạch... người mạnh như Diêm Tổ cũng đột ngột nghẹt thở, còn Diêm Tam đã bị thương nặng lại càng lảo đảo, khóe miệng đầy tơ máu.

“Tội nhân không thể tha thứ, ta sẽ đích thân chôn ngươi vào... địa ngục không thể đầu thai!”

Tiếng Long Hoàng lay động không trung, từng chữ đều nghe ra sự căm giận nồng đậm... cùng chấp niệm vô cùng đáng sợ.

Phải tận tay giết chết chấp niệm của Vân Triệt!

Hình dạng người của Long Thần hao tổn năng lượng ít nhất, nhưng đồng thời cũng giam cầm Long lực của mình, còn chân thân...

Long uy vô tận bao phủ toàn bộ Vân Triệt, nếu đổi lại là Thần Quân khác, chắc chắn chớp mắt đã thân nát hồn tan, nhưng trên mặt Vân Triệt không hiện ra chút biểu cảm nào, lại còn đang thấp giọng cười.

“Ngươi mà cũng xứng làm Long Thần ư?”

“Dựa vào ngươi mà dám xưng Hoàng trước mặt ta ư?”

Bỗng nhiên hắn ngửa đầu, kêu khẽ lên một tiếng, huyết mạch Long Thần quanh người lưu chuyển mạnh mẽ, Long khí thuộc về hắn, khí tức Long Thần trước giờ vẫn luôn bị hắn cật lực áp chế, giờ khắc này không hề giữ lại toàn bộ phóng thích.

Đùng!

Vẻn vẹn chỉ là phóng thích Long khí, nhưng dường như sâu trong tâm hồn bọn họ lại nghe thấy một tiếng gầm xa xôi dội lại.

Ngay giờ khắc uy lực được phóng thích, luồng không khí giữa trời đất mãnh liệt đình trệ, luồng sức mạnh của Long Hoàng đang bao vây Vân Triệt dường như không chịu nổi gió loạn, nháy mắt tiêu tan.

Trời đất đều bị uy lực Long Hoàng bao phủ, chỉ có quanh người Vân Triệt tựa như được trải ra một tầng lãnh vực tuyệt đối vô hình, cho dù uy lực Long Hoàng cuộn cuộn như thế nào, nửa phần cũng không thể xâm nhập.

“A…!”

“Đây... đây là...”

Hoảng sợ, kinh hãi, hồn phách lên mây... năm Khô Long tôn giả hoàn toàn biến sắc, bảy Long Thần như bị sét đánh, Long Quân, Chủ Long ở phía sau càng run rẩy dữ dội, trái tim vỡ nát.

Đây chính là khí tức dòng dõi Long Thần, cho dù thế nào bọn họ cũng không thể nhận lầm được.

Luận về uy lực, Long khí của Vân Triệt không so được với Long Bạch.

Nhưng, độ tinh thuần và nồng độ này, làm bọn họ sợ hãi đến mức nát hồn cũng không dám tin, khủng khiếp đến mức... bọn họ thậm chí không có tư cách thăm dò và chạm đến.

Long Nhất là Long Thần tồn tại trong thế giới này lâu nhất trong số bọn họ, nên sự sợ hãi trong lòng hắn cũng cao hơn bọn họ rất nhiều.

Bởi vì... ngay cả tổ tiên của bọn họ, huyết mạch cũng không so được với Vân Triệt về độ nồng đậm và tinh thuần.

“Không... không thể nào...” Long Nhất thấp giọng kêu lên, thất hồn lạc phách, giống như gặp phải ác mộng hoang đường.

Thân rồng của Long Bạch như ngừng lại giữa không trung, tức giận và oán hận trong mắt bắt đầu pha lẫn hoảng sợ và nghi ngờ, cùng với hỗn loạn và không thể tin được.

Trước kia dùng hình dạng người giao thủ với Vân Triệt, khí tức Long Thần của Vân Triệt đã áp chế mãnh liệt uy lực Long Thần của hắn, hắn kinh ngạc, nhưng không đến mức không thể tin... bởi vì trong đại hội Huyền Thần Đông Vực năm đó, hắn đã sớm biết trên người Vân Triệt có huyết mạch Long Thần tinh thuần.

Hắn còn bởi vì vậy mà thu nhận Vân Triệt làm đệ tử trước mặt mọi người.

Sau này, khi hắn đi gặp Vân Triệt một mình, nghe được chính Vân Triệt xác nhận hắn có được huyết mạch nguyên thủy của Long Thần viễn cổ truyền lại. Lúc đó, hắn đã âm thầm tra xét nồng độ và độ tinh thuần huyết mạch Long Thần của Vân Triệt, nhưng không nồng đậm đến mức này.

Long Bạch nằm mơ cũng không ngờ được rằng, trên người Vân Triệt ngoài huyết mạch Long Thần và linh hồn Long Thần ra, còn có cốt tủy Long Thần có một không hai do Thái Cổ Thương Long ban tặng.

Cốt tủy Long Thần sẽ không ngừng thay cũ đổi mới huyết mạch Long Thần, khiến cho Vân Triệt từng giờ từng khắc, e rằng ngay cả lúc ngủ say, huyết mạch Long Thần đều sẽ từng giây từng phút trở nên nồng đậm hơn.

Trong lúc ở Thần Giới, Vân Triệt vẫn luôn nương nhờ vào thân thể Long Thần, nhưng tuyệt đối không tùy tiện phóng thích khí tức Long Thần, đó là sợ khí tức Long Thần càng ngày càng nồng đậm sẽ khiến cho Long Thần Giới kinh động.

Huyết mạch Long Thần còn có thể khiến cho hắn nhận được ưu ái của Long Thần Giới, nhưng cốt tủy Long Thần nếu như bại lộ... Sợ rằng Long Hoàng dù có thanh tâm quả dục hơn nữa, dưới sự hấp dẫn không thể kháng cự này, sẽ đục cốt lấy tủy hắn ra.

Nhận thức của Long Bạch về huyết mạch Long Thần trong người Vân Triệt vẫn dừng lại ở năm đó, cho nên hắn vô cùng tự tin, dưới chân thân của mình, dù cho Vân Triệt có được nguyên huyết của Long Thần thì cũng không thể áp chế được hắn.

Thế nhưng, giờ phút Vân Triệt phóng thích Long khí hết mức, tim hắn đang vô cùng kinh hoàng, Long lực mênh mông đang run rẩy, bên trong tâm hồn sinh ra một sợi hoảng loạn hoang đường tuyệt đối không nên có.

Cảm giác bị áp chế đó, nhất định còn hơn hẳn lúc trước!

Dưới Long khí hoàn toàn được phóng thích của Vân Triệt, dường như chút bình tĩnh cuối cùng của Long Bạch hoàn toàn tán loạn.

Khí tràng Long Thần của hắn đang hỗn loạn, ngay cả tiếng gầm gừ cũng trở nên vô cùng lúng túng.

Năm Khô Long tôn giả sớm đã “cách biệt thế giới”, vốn cho rằng tim mình sẽ không bao giờ dậy sóng nữa, giây phút này đều bị dọa sợ tới trắng bệch.

Bởi vì, khí tức đó vô cùng siêu phàm... Không, còn siêu phàm hơn cả khí tức Long Thần của tổ tông bọn họ.

“Hừ! Thủ đoạn thảm thương.”

Trên không trung truyền đến tiếng gầm của Long Bạch: “Dựa vào khí tràng lấy từ sức mạnh của Tà Thần mà cũng dám lỗ mãng trước mặt ta!”

Long Bạch không tin được, bất cứ Long Quân, Long Chủ nào của Long Thần Giới, ngay cả bất cứ Thần Chủ nào của Tây Thần vực, cũng đều kiên quyết không thể tin được.

Đúng vậy, tất cả những thứ này nhất định chỉ là khí tràng Long Thần do Vân Triệt dùng thủ đoạn nào đó mô phỏng lại mà thôi... Trên thế giới này, không thể nào có người có khí tức Long Thần đánh bại Long Hoàng thống lĩnh cả dòng dõi Long Thần được.

“Ảo mộng nực cười và linh hồn ti tiện nghiệp chướng nặng nề của ngươi... hãy cùng chôn với nhau đi!”

Trong tiếng gầm gừ nặng nề và uy lực tăng cao vô tận, móng vuốt của Long Bạch đột nhiên đánh xuống, vuốt rồng mấy trăm trượng cắt nát mọi thứ, không gian xung quanh Vân Triệt bao phủ một tầng bóng tối như vực thẳm.
Hết chương 1958.
Bình Luận (0)
Comment