Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1868 - Chương 1960. Diện Mạo Thật Của Ma Chủ (4)

Chương 1960. Diện mạo thật của Ma Chủ (4)
Chương 1960. Diện mạo thật của Ma Chủ (4)

Bùm!

Đất trời chấn động, mặt trời và mặt trăng đều không còn ánh sáng, hai móng dường như đang hoàn toàn bị Vân Triệt áp chế của Long Bạch bị chấn động dữ dội, nhất là lớp móng bên phải lúc nãy đã bị rạn nứt, bây giờ ngay tại vết nứt lại càng bị nứt toác ra, biến dạng vô cùng đáng sợ.

Hắc ám cực mạnh từ móng rồng chấn động đến thân rồng, khiến cho thân rồng vạn trượng mất thăng bằng giữa không trung, còn Vân Triệt đã hóa thành một luồng ánh sáng hắc ám, đem theo huyền lực hắc ám uy lực mạnh mẽ đến từ Ma Đế viễn cổ đánh thẳng lên.

Ầm!

Luồng ánh sáng bảo vệ và sức mạnh hộ thân của Long Bạch dưới đòn này của Vân Triệt tựa như bông vải yếu ớt, bụng rồng nổ ra một cái hố đen kịt, máu đen từ đó tuôn ra như mưa.

Ầm!

Theo động tác của Vân Triệt, một luồng sáng đen khác bùng lên, trên cổ rồng nổ tung, bắn ra một cơn mưa máu hòa với xương vụn.

Ánh sáng đen dường như xuyên qua không gian, đánh vào móng trái đang khua loạn trong cơn đau đớn và phẫn nộ, nháy mắt xương cốt văng tung tóe, máu thịt bay tứ tung.

Dưới khí tràng Long Thần của Vân Triệt, Long Bạch không những bị áp chế về sức mạnh, mà còn bị áp chế về linh giác và tốc độ.

Mà dưới lực áp chế vô cùng mạnh mẽ của huyết mạch, khí tràng Long Hoàng của Long Bạch ngay cả ở khoảng cách gần như vậy, cũng không tài nào tạo thành áp chế tương đương đối với Vân Triệt.

Vân Triệt cưỡi Đoạn Nguyệt Phất Ảnh và Tinh Thần Toái Ảnh, chân đạp Huyễn Quang Lôi Cực... Linh giác và thân rồng vốn coi thường vạn linh của Long Bạch, dường như hoàn toàn không thể đuổi theo khóa chặt bóng dáng và sức mạnh của Vân Triệt, mà trên thân mình còn bị Vân Triệt nổ tung ra hết lỗ máu này đến lỗ máu khác.

Ầm! Ầm! Ầm!

Thân thể Long Bạch trên không trung vặn vẹo điên cuồng hét lên, hơi thở gấp gáp, liên tục bùng lên ánh đen, trên người hắn bị xuyên thủng mấy trăm lỗ máu tối đen, máu đen vung vãi khắp trời, như mưa lớn tuôn xuống xối xả, kinh hoàng đập vào mắt.

“A! Điện hạ!”

Long Thần nghẹn ngào la hét hoảng sợ, nhưng đã có Bạch Hồng Long Thần làm gương, bọn họ không dám ra tay.

Thần Chủ Tây Vực kinh sợ tới run rẩy linh hồn, mắt trố ra như muốn nứt, toàn bộ huyền giả Bắc Vực cũng ngây ra như phỗng, hồn xiêu phách lạc.

Long Bạch... Long Hoàng cao quý của hỗn độn, vậy mà lại bị Vân Triệt đánh tới mức không còn sức đánh trả.

Thân rồng mạnh mẽ nhất thế giới, chỉ là gỗ mục yếu đuối dưới tay Vân Triệt.

Đó có phải là Long Hoàng không?

Kia có thật là Vân Triệt không?

Thân ảnh Vân Triệt tan đi, chân thân hiện ra phía dưới Long Bạch, miệng phát ra tiếng thì thào lạnh lùng: “Long Bạch, những gì ngươi có được mấy năm nay, đều là do Thần Hi ban tặng, mà những thứ này, ngươi không xứng đáng có... Hơn nữa, nhất định phải hoàn trả lại gấp vạn lần!”

“Mở lớn đôi mắt chó của ngươi ra nhìn cho rõ, ai mới có tư cách trở thành Hoàng trong trời đất này!”

Cánh tay hắn chém ra bóng đen ngàn trượng, đánh về phía Long Bạch, đánh bay thân rồng vạn trượng lên không trung cách xa trăm dặm.

Vân Triệt thay đổi thế tay, ánh sáng đen quanh thân hóa thành ánh chớp đỏ rực, theo năm ngón tay hắn xòe ra, trên trời xanh tràn ngập ánh đỏ, tia chớp màu đỏ như vạn ngàn con rồng đang giận dữ, ầm ầm đánh xuống.

Thiên Đạo Kiếp Lôi!

Rắc!

Tiếng sét chấn động trời đất, Tinh Vực cuồn cuộn, vô số sinh linh cảm nhận được linh hồn mình bị chém thành hai nửa.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Hàng vạn tia chớp đánh xuống trên người Long Bạch, tia chớp dữ dằn khiến cho thân hình tái nhợt của hắn nhuộm thành màu đỏ rợn người.

Tiếng sấm nhấn chìm tiếng hét, thân rồng vạn trượng từ trên bầu trời bị đánh mạnh xuống mặt đất, chớp đỏ quấn quanh người.

Ánh sáng đỏ trong đồng tử Vân Triệt tiêu tán, ánh sáng xanh tản ra, một cơn gió lốc đáng sợ nổi lên, nâng Long Bạch vừa mới rớt xuống lên, sau đó theo cánh tay Vân Triệt điều khiển, lại hung hăng nện mạnh xuống.

Uỳnh!

Mấy trăm suối máu đồng thời phun ra, nháy mắt mấy chục dặm đại địa bị máu rồng nhuộm đỏ.

Cánh tay Vân Triệt lại nâng lên, rồi lại hạ xuống, gió lốc đem Long Bạch máu đầy người hung bạo cuộn lên, rồi lại dữ tợn nện xuống.

Uỳnh!

Uỳnh!

Uỳnh!

Thương Lan Thần Vực chấn động, rồi lại chấn động... theo từng lần Long Bạch bị nện xuống long trời lở đất, trời sụp đất nứt.

Một đời Long Hoàng, như một quả bóng cao su tẩm máu, bị tàn nhẫn chà đạp bằng một phương thức vô cùng nhục nhã và tàn bạo.

Hắn lại không thể nào giãy thoát, không cách nào vùng vẫy, ngay cả tiếng gào thét đau đớn và phẫn nộ, cũng bị gió lốc và tiếng nổ vang vô tình bao phủ.

Uỳnh!

Đại địa vỡ ra vết rạn vạn dặm, toàn bộ Thương Lan giới hầu như bị chấn động thành hai nửa, thân hình đầy máu của Long Bạch bị phản chấn tống lên trời cao xa xôi... Gió lốc tiêu tan, khi hắn nghĩ rằng Vân Triệt đã kiệt sức, ác mộng đã ngừng hẳn, mắt Vân Triệt lại lóe ra một tia sáng, sau lưng hắn hiện ra bóng dáng Kim Ô.

Một tiếng phượng gáy bao trùm không gian, chớp mắt bầu trời dấy lên ánh sáng nóng rực màu vàng.

Bóng hình Vân Triệt bay thẳng lên không trung, lúc hắn tới gần thân thể Long Bạch, toàn thân hắn được bao phủ trong ngọn lửa vàng, theo hai cánh tay mở rộng ra, biển lửa luyện ngục màu vàng nổ tung trên không, nuốt chửng thân rồng vạn trượng.



Grào!

Tiếng gầm của Long Bạch đau đớn như tiếng ma quỷ gào rít.

Vân Triệt bay lên, ngọn lửa vàng dữ dội theo từng tiếng phượng hót bùng cháy một cách vô tình.

Ngọn lửa chồng lên ngọn lửa, địa ngục chồng địa ngục, vảy rồng, da rồng, máu rồng, thịt rồng... rồi đến cả xương rồng lộ ra cũng trở thành mồi lửa.

Ngọn lửa vàng thiêu đốt Long Bạch càng cháy càng lớn, sắc vàng giữa đất trời cũng càng lúc càng mãnh liệt, cuối cùng xa xôi trên không trung hiện ra chín vầng mặt trời.

Kim Ô cháy rực – Cửu Dương Thiên Nộ!

Chín mặt trời rơi xuống, nổ tung lộng lẫy trên người Long Bạch, cũng là ánh sáng Kim Ô cực hạn nhất.

Âm thanh Cửu Dương phẫn nộ gào thét, vô số nơi hẻo lánh của Nam Thần Vực cũng có thể nhìn thấy bóng hình Kim Ô cực lớn giương cánh ngạo nghễ ở nơi xa một cách rõ ràng, nhuộm một mảnh lớn Tinh Vực thành màu vàng chói mắt.

Đại địa Thương Lan Thần Vực nhanh chóng trùng xuống, rồi lại trùng xuống... mảnh đại địa này nhận được hơn mười vạn Thương Lan bảo hộ, Thần Vực vẫn chưa hoàn toàn bị tan vỡ dưới cuộc chiến giữa hai Thần Vực, dưới ngọn lửa Kim Ô quá mức khủng khiếp, từng tầng từng lớp thực sự bắt đầu hóa về hư vô vĩnh hằng.
Hết chương 1960.
Bình Luận (0)
Comment