Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1876 - Chương 1968. Long Thần Tuyệt Lộ

Chương 1968. Long Thần tuyệt lộ
Chương 1968. Long Thần tuyệt lộ

Dưới Kiếp Ma Họa Thiên, khí tức hắc ám do thân hình bọn họ cuốn lên trông như một đám mây xám cuồn cuộn vô tận.

Phía sau, sau khoảnh khắc dại ra ngắn ngủi, mặt mỗi người Thần Chủ Thương Lan, Phạm Vương trở nên vô cùng dữ tợn. Nỗi nhục bị áp chế, bị tàn sát lúc nãy, sự thù hận, tuyệt vọng hóa thành ma quỷ đang điên cuồng gầm thét trong lồng ngực, khiến bọn họ chỉ muốn liều mạng báo thù, phát tiết, dù cho như vậy sẽ trở thành ác quỷ chân chính.

Rất nhanh, đám Thái Sơ Long tộc cũng bay thẳng lên theo hiệu lệnh của Thái Sơ Long Đế, giang đôi cánh báo thù với Tây Thần Vực.

Ma khí, huyết khí, sát khí, lệ khí…

Các Khô Long tôn giả đứng ở hàng đầu chậm rãi ngẩng đầu. Lực lượng của những ma nhân hắc ám này bỗng trở nên vô cùng cuồng bạo, nhưng thân là Khô Long cường đại, vốn là họ sẽ không bị bọn nó lay động. Chỉ là lúc này, long hồn đang co rúm lại, tứ chi bọn họ đều mềm nhũn, trong ý chí của họ chỉ còn sự sợ hãi…

Còn Long khí, dù họ có cắn lưỡi liều mạng thúc đẩy cũng không tụ lại được nửa phần.

Mà dù có ngưng tụ lại được, cũng vô lực… càng không có can đảm để phóng ra.

Ma nhân không chút uy hiếp, có thể nghiền ép một cách đơn giản lúc trước lại khiến bọn họ thấy sợ hãi và tuyệt vọng vô tận.

Nửa người trên của Long Tam miễn cưỡng thẳng lên, gian nan mở miệng: “Từ… từ đã…”

“Từ cái con khỉ nhà ngươi ấy!” Diêm Nhất người như ma quang, một cước đá thẳng vào mặt của Long Tam.

Phụt một tiếng, máu rồng phun ra, Long Tam vốn có thể ung dung đón lấy một kích này lại lập tức bị đánh cho gãy răng và sống mũi. Thân rồng già cỗi quay hơn mười vòng trong không trung như con quay, sau đó bị móng quỷ của Diêm Nhất bắt lại, dùng vuốt Diêm Ma đập mạnh xuống đất.

Dưới áp lực đến từ linh hồn của Long Thần viễn cổ, không hề phóng đại chút nào khi Diêm Nhất cả người đều là vết thương mà lại có thể một mình dễ dàng đánh lại năm Khô Long.

“Ha hả! Tiện long… chết cho gia! Chết!! Chết!!!”

Diêm Tam một tay túm lấy Bạch Hồng Long Thần, tay kia thì túm Bích Lạc Long Thần, một trái một phải đập mạnh xuống đất, đập tới mức làm Thương Lan Thần Vực chấn động mãnh liệt, khói đen nổi lên bốn phía.

Trong ba Diêm Tổ, hắn bị thương nặng nhất, lúc trước còn gần như không thể đứng dậy được, nhưng bây giờ hắn lại giống như cắn thuốc vậy, mắt đầy ma quang, vọt bên trái nhảy bên phải, liên tục tạo nên những tiếng kêu kì lạ.

Hắc khí của Diêm Ma xuyên hồn xuyên thân, Long khí do hai Long Thần miễn cưỡng vận chuyển còn chưa kịp phóng ra thì đã bị cắn nuốt gần như không còn. Chỉ mấy giây sau, ý chí vốn đã vô cùng yếu đuối của bọn họ đã hoàn toàn từ bỏ việc giãy dụa, hai mắt rồng tràn đầy sợ hãi dần dần trở nên u ám mất hồn, tuyệt vọng chờ chết.

“Khặc… a a a!!”

Trong tiếng kêu lạ vừa như hưng phấn vừa giống điên cuồng của Diêm Nhị, thân thể của Thương Chi Long Thần bị đôi tay khô gầy của hắn mạnh mẽ xé toạc.

Sau Hôi Tẫn Long Thần, Phi Diệt Long Thần, Long Thần thứ ba ngã xuống… chỉ là so với người trước, cái chết của hắn bình thường đáng thương chỉ như một cọng rơm dễ gãy.

“Khặc khặc!!”

Tiếng kêu lạ này quả thực có thể so sánh với ba Diêm Tổ có tính tình đã vặn vẹo trăm ngàn năm. Đường đường là Thích Thiên Thần Đế của Nam Vực mà lại giống như con khỉ nhảy lên nhảy xuống trên đầu các Khô Long tôn giả, bật lên vài cái là đã giẫm lên mỗi đầu của năm vị Khô Long tôn giả ít nhất một lần.

Cuối cùng hắn nhảy lên thật cao, lại là một tiếng kêu lạ, hai chân hắn đạp mạnh xuống lưng của Thanh Uyên Long Thần.

Rắc!!

Với Thanh Uyên Long Thần ở trạng thái bình thường, dù Thương Thích Thiên có dùng toàn bộ sức lực của mình cũng đừng hòng làm gãy xương sống của hắn. Lúc này lại rắc một tiếng, xương sống gãy một nửa, tiếng kêu thảm của Thanh Uyên Long Thần đồng thời vang lên cùng với tiếng cười điên cuồng của Thương Thích Thiên, vô cùng chói tai.

“Thanh Uyên,” Thương Thích Thiên chì chiết: “Bảy ngàn bốn trăm ba mươi ba năm trước, khi bản vương đến thăm Long Thần Giới lần thứ tư thì đã chào hỏi ngươi từ xa, thế mà ngươi lại không hề đáp lại… Ngươi đúng là chết tiệt mà!!”

Rắc! Lại một cú đá nữa, lưng Thanh Uyên Long Thần lại gãy thêm một đoạn.

Thương Thích Thiên xoay người đá vào cổ của Phỉ Chi Long Thần, làm hắn ngã úp mặt xuống đất: “Còn ngươi nữa! Ba ngàn bảy trăm sáu mươi một năm lẻ hai tháng trước, ngươi vì ngứa mắt bộ dạng tiêu dao khoái hoạt của bản vương mà phỉ nhổ bản vương từ xa, ngươi tưởng bản vương không biết sao! Cạp đất đi!”

Ầm… Cả phần đầu và thân trên của Phỉ Chi Long Thần đều bị giẫm mạnh lún xuống đất.

Lại đá thêm mấy cái, hắn lập tức chuyển sang mục tiêu khác, lướt người đá mạnh vào khuôn mặt mà Tử Li Long Thần yêu thích nhất. Mũi của Tử Li Long Thần nhất thời cong lên, ngũ quan lệch đi.

“Tiện nhân! Bốn trăm bảy mươi chín năm năm mười một tháng mười ba ngày trước, lúc ngươi ở Đông Vực của Trụ Thiên Thần Giới, ngươi dám trào phúng bản vương ở trước mặt người khác, nói rằng ái thiếp bản vương mới nạp trông xấu xí… Tiện nhân như ngươi có biết cái gì gọi là nội hàm chắc! Heo mẹ ở Thương Lan Giới của ta còn cao quý hơn ngươi nhiều!”

Hiển nhiên Thương Thích Thiên không phải là một người thương hương tiếc ngọc, trong lúc điên cuồng mắng chửi hắn đã giẫm đạp Tử Li Long Thần đến mức hoàn toàn thay đổi.

Hai mắt Thương Thích Thiên trừng to, huyết dịch sôi trào, toàn bộ lỗ chân lông nở ra, ngay cả ở cốt tủy cũng có luồng khí chạy qua.

Lời rít gào mắng mỏ liên tục của hắn khiến những ai nghe được đều chảy đầy mồ hôi lạnh… Tên này chẳng những là một con chó điên mà còn là một con chó điên cực kì thù dai. Với lòng dạ và giáo dưỡng của Thần Đế, đây vốn nên chỉ là một chuyện nhỏ chẳng đáng là bao, thế mà hắn lại có thể nhớ cụ thế tới từng ngày nữa.

“Cút đi!” Ngay cả Diêm Nhị cũng không nghe nổi, một cước đá vào mông Thương Thích Thiên, đạp hắn bay ra ngoài hơn mười dặm.

Thương Thích Thiên lộn người bò dậy, cũng không quay đầu lại, vỗ vỗ mông xong liền trực tiếp cười gằn đánh về phía những Long Quân đang run lẩy bẩy… Vụ đánh cược này thật là đáng giá mà, dù cho sau này có bị Vân Triệt băm nát làm đồ ăn cho chó, mình cũng đã kiếm lời rồi!

Ba Diêm Tổ giẫm đạp Khô Long và Long Thần, một đám huyền giả Bắc Vực thì xông thẳng ở đằng sau, thỏa thích giày xéo những Long Quân, Chủ Long quỳ dưới đất trong tiếng la hét phát tiết đầy điên cuồng.

Đúng vậy, chính là giẫm đạp và giày xéo.
Hết chương 1968.
Bình Luận (0)
Comment