Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1878 - Chương 1970. Long Thần Tuyệt Lộ (3)

Chương 1970. Long Thần tuyệt lộ (3)
Chương 1970. Long Thần tuyệt lộ (3)

Bày tỏ thần phục, hối hận đan xen, thề độc vào người… Vạn Tượng Thần Đế dùng toàn lực để nói từng chữ một, gần như là xé họng, giọng lấn át cả Kỳ Lân Đế.

Phía sau, không một Thần Chủ Vạn Tượng thấy mất mặt nhục nhã, từ tận đáy lòng chỉ có sự may mắn sâu đậm.

May là Thần Đế nhà mình sáng suốt quả quyết, co được dãn được.

“Không… không được!” Thiên Diệp Ảnh Nhi chợt cắn răng, mắt nhìn chòng chọc vào Vạn Tượng Thần Đế: “Bọn… bọn hắn… giết Cổ Bá… không thể tha thứ!”

Giọng của nàng yếu ớt khiến người ta thấy thương, nhưng hận ý sâu đậm trong đó xâm nhập trọn vẹn vào trái tim của Vân Triệt.

“Nằm… mơ!” Trong mắt của Diêm Vũ cũng đầy sự hận thù không thua gì Thiên Diệp Ảnh Nhi: “Giết phụ vương ta… há có thể tha cho ngươi!”

Chỉ là, nói chung là Ma tộc Bắc Vực coi Vân Triệt là trời, dù có ngàn nỗi hận đang đốt cháy lòng nàng nhưng nàng không dám cầm Diêm Ma Thương đâm về phía Vạn Tượng Thần Đế nữa… so với bốn Long Tộc, Vạn Tượng Thần Giới vẫn còn có sức phản kháng mạnh mẽ, tiếp nhận sự thần phục của họ không những có thể không đánh mà thắng, lại còn có thể thu hoạch được một nguồn lực cực kì khổng lồ nữa.

Đối với một đế vương, đối với Bắc Thần Vực đang có lực lượng suy tàn một cách nghiêm trọng mà nói, có lẽ đây là lựa chọn lý trí nhất, hợp lý nhất.

Nàng sợ Vân Triệt đồng ý… Nhưng nếu Vân Triệt đồng ý thật, nàng cũng chỉ có thể nghe theo mà thôi.

“Ha ha ha,” Vân Triệt không thèm nhìn Kỳ Lân Đế và Vạn Tượng Thần Đế lấy một cái, hắn thấp giọng cười gằn, giữa môi tràn ra những lời nói như ma quỷ: “Quy thuận? Thần phục? Trung thành cả đời? Các ngươi xứng sao!”

Hắn giơ tay trái lên, chỉ mặt đất nhuốm đầy ma huyết của những người đã biến mất vĩnh viễn: “Kỳ Lân Tộc là cái gì thế? Vạn Tượng Tộc lại là cái thá gì nữa? Trong mắt bản Ma Chủ, mạng sống của toàn tộc các ngươi chỉ là mạng chó, đều kém hơn một giọt ma huyết của bọn hắn!”

Chúng Thần Chủ Kỳ Lân, Vạn Tượng lập tức thấy cả người lạnh lẽo… Vân Triệt nói vậy, không thể nghi ngờ chính là Tuyệt Sát lệnh cắt đứt hết thảy hy vọng.

Mà lúc này, bỗng có một ma âm quyến rũ đến tận linh hồn vang lên: “Ma Chủ, bản Hậu có một ít lời khuyên nhỏ, không ngại nghe thử.”

“...?” Vân Triệt liếc sang, nhìn Trì Vũ Dao với vẻ thắc mắc.

“Có thể tạm thời đặc xá cho Kỳ Lân Giới, Thanh Long Giới.” Trì Vũ Dao từ từ nói: “Điều kiện tiên quyết là, bọn hắn phải thể hiện đủ sự chân thành.”

Kỳ Lân Đế một lòng chỉ muốn tự bảo vệ mình, không muốn chiến đấu. Thân là Đệ Nhị Thần Đế của Tây Vực, hắn còn mang theo bốn vị Mặc Kỳ Lân Thần Chủ thập cấp mạnh nhất, thế mà lại bị một mình Thiên Diệp Bỉnh Chúc chặn lại.

Mà trong toàn cuộc chiến Thanh Long Đế chỉ thiếu viết hai chữ “không đánh” trên mặt. Dù ở dưới mắt của Long Bạch nhưng vẫn không ngừng bày tỏ thái độ bài xích của mình đối với trận chiến này.

Những điều này, Trì Vũ Dao là người nhìn chung toàn cục nên thấy rất rõ.

Đa số Huyền giả Bắc Vực cũng nhận ra điều đấy.

Kỳ Lân Giới là vương giới mạnh thứ hai ở Tây Vực, Thanh Long Giới là Vương giới mạnh thứ tư. Nếu không phải hai giới bọn họ tiêu cực không buồn công, Bắc Thần Vực tuyệt đối không kiên trì đến lúc Vân Triệt bình yên rời đi được.

Là Thần Vực lớn nhất Thần Giới, nếu muốn thống lĩnh Tây Thần Vực thì chắc chắn phải cần một “tấm gương”, một người dẫn đường và một cục đá đặt chân đúng quy cách… Không hề nghi ngờ rằng Kỳ Lân Giới và Thanh Long Giới là sự lựa chọn không thể tốt hơn.

Toàn bộ những điều này, trong lúc Trì Vũ Dao nói ra “lời khuyên”, nàng dùng ma hồn im lặng truyền cho Vân Triệt.

Dưới vực sâu đen tối bỗng xuất hiện tia sáng, đám Kỳ Lân toàn bộ ngẩng đầu lên, Thanh Long nhất tộc thì càng như được nghe thấy tiên âm.

Ánh mắt run rẩy của họ tập trung hết lên người Vân Triệt, bởi vì chỉ có hắn là người có quyền quyết định cuối cùng.

Trì Vũ Dao đã nói vậy, Vân Triệt cũng sẽ không coi thường. Hắn nheo mắt lại, sau vài phút suy nghĩ ngắn ngủi… Đôi mắt rồng của Thái Cổ Thương Long trên bầu trên khẽ động, gỡ bỏ áp chế đối với Kỳ Lân và Thanh Long.

Trong nháy mắt, chúng Kỳ Lân cảm thấy trên lưng như có tòa núi lớn vừa được dời đi, còn trên dưới Thanh Long tộc thì càng giống như được thoát khỏi xiềng xích vạn tầng quấn chặt quanh người. Bọn họ thở dốc mãnh liệt, mồ hôi khắp người rơi như mưa, phảng phất như có được tân sinh sau mấy đời.

“Được,” Giọng nói lạnh lẽo âm u của Vân Triệt truyền tới: “Vậy để cho bản Ma Chủ nhìn xem, ‘sự chân thành’ của các ngươi có đủ để các ngươi sống qua ngày hôm nay không!”

Sắc mặt già nua của Kỳ Lân Đế xúc động dữ dội, cúi người thật sâu: “Tạ ơn Ma Chủ khai ân! Tạ ơn ân điển của Ma hậu!”

“Ma Chủ, Ma Hậu!” Vạn Tượng Thần Đế hoảng sợ hét lên điên cuồng: “Vạn Tượng nhất tộc của ta nguyện vì Ma tộc dâng lên tất cả, xin Ma Chủ Ma hậu ban cho chúng ta một cơ hội để dâng sự chân thành của mình…”

Hắc còn chưa hết xong, một cơn gió mạnh mang sát khí dày đặc bỗng cuốn tới… Kỳ Lân Đế mắt mang sát ý, năm ngón tay quặp lại nhắm thẳng xuống đầu Vạn Tượng Thần Đế.

So với Long Thần, Ly Long, Hủy Long, lúc này Vạn Tượng Thần Giới có tổng hợp lực lượng yếu nhất trong sáu Vương giới lại trở thành mối”‘uy hiếp” lớn nhất.

Vạn Tượng Thần Đế hoảng sợ cực kỳ, cuống quýt ra tay.

Nói về thực lực, Vạn Tượng Thần Đế vốn không địch lại Kỳ Lân Đế, huống hồ hắn còn đang bị uy lực từ hồn của Long Thần mạnh mẽ áp chế.

Thần Đế sức mạnh của hắn nháy mắt tan vỡ dưới tay Kỳ Lân Đế. Năm ngón tay của Kỳ Lân Đế đâm sâu vào đầu Vạn Tượng Thần Đế, tạo ra hơn mười vết máu chảy xuống.

“Ngươi…” Vạn Tượng Thần Đế cắn chặt răng, trừng mắt đầy dữ tợn.

“Để kéo dài dòng dõi Kỳ Lân của ta, chỉ có thể hiến tế tộc của ngươi.” Kỳ Lân Đế hờ hững nói, ý đã quyết thì không còn đường lui: “Nhận mệnh đi.”

Bụp!

Sức mạnh Kỳ Lân bùng nổ trên đầu Vạn Tượng Thần Đế. Vạn Tượng Thần Đế gào thét thảm thiết, máu văng đầy đất. Hắn còn chưa đứng dậy, móng vuốt của Kỳ Lân Đế, người đã vứt tất cả sự không đành lòng, đã xuyên thẳng vào lưng hắn.

Có Kỳ Lân Đế dẫn đầu, tất cả Kỳ Lân nhất tộc đều ra tay. Với sự bi thương trong lòng, họ lại ra tay càng dứt khoát và tàn nhẫn hơn, nhằm về phía các huyền giả Vạn Tượng với sát khí không chút đường sống nào, như là kẻ thù không đội trời chung.

Lực lượng có sức phản kháng lớn nhất bên Tây Vực… cũng là hy vọng duy nhất lại đảo mắt trở thành trợ lực cho Ma tộc. Đó là một cảm giác tuyệt vọng trong tuyệt vọng như thế nào, tuyệt vọng đến mức khiến đôi mắt họ không còn chút ánh sáng nào nữa.

Xong rồi…

Thời kì của Long Thần đã… xong rồi.
Hết chương 1970.
Bình Luận (0)
Comment