Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1880 - Chương 1972. Thảm Sát Long Tộc

Chương 1972. Thảm sát Long tộc
Chương 1972. Thảm sát Long tộc

“Ly Long Đế… Hủy Long Đế!” Thiên Diệp Ảnh Nhi nghiến răng nói khẽ.

Vân Triệt đưa hai tay ra, hắc ám tuôn ra trên tay phải, gió mạnh gào thét trên tay trái, hai luồng sáng một đen một xanh bắn ra, lại kỳ lạ dung hợp với nhau ở giữa không trung, hóa thành một cơn lốc màu đen cuốn thẳng tới phương tây với tốc độ cực kỳ đáng sợ.

Dưới khí tức của Ma Chủ, không ai dám tiếp xúc cơn lốc hắc ám này, càng không có ai dám ngăn trở.

Lúc sắp tới, cơn lốc hắc ám bỗng tách ra, như hai con ma long đang gầm thét, một trái một phải đánh về phía Ly Long Đế và Hủy Long Đế.

Mặc dù áp lực Ly Long Đế và Hủy Long Đế phải nhận yếu hơn của Long Thần, nhưng dù họ có liều mạng cắn nát long hồn, long lực có thể vận chuyển còn chưa bằng 20 phần trăm của ngày thường, ý chí lại càng yếu đuối không chịu nổi. Dưới lực lượng quyết tuyệt của Thanh Long Đế, đừng nói là đánh trả, ngay cả một câu trách cứ, nhục mạ hay cầu xin hoàn chỉnh cũng không thể nói nổi.

Một người lòng mang thương xót, không nguyện tranh giành với thế gian hơn trăm ngàn năm một khi trở nên tàn nhẫn hơn, thường sẽ đáng sợ hơn so với tưởng tượng nhiều.

Từ khi Thanh Long Đế ra tay với Đế Ly Tộc và Hủy Long Tộc, từng chiêu của nàng càng ngày càng tàn nhẫn độc ác hơn. Các khối băng điên cuồng nổ tung, hàn khí như ăn xương khóa hồn, Thương Lan nuốt trời gầm thét, làm cho tất cả Ly Long Hủy Long tuyệt vọng hét thảm, khiến chúng long đều run như cầy sấy.

Không lâu sau, Ly Long và Hủy Long đã chết thảm hơn nửa, mà Ly Long Đế và Hủy Long Đế thì đã bị thương nặng toàn thân, lục phủ ngũ tạng, kinh mạch huyền mạch đều bị hàn khí hoàn toàn ăn mòn, toàn dựa vào thân rồng mạnh mẽ chống đỡ để tính mạng không bị diệt sạch.

Cơn lốc hắc ám lao tới, Thanh Long Đế cuốn màn nước lên, vừa định ngăn trở, bỗng nhận ra khí tức của Vân Triệt lúc nó gần tới, bèn nhanh chóng lùi lại, lòng đầy ngạc nhiên và nghi ngờ.

Vèo!!

Hai cơn lốc hắc ám lần lượt cuốn Ly Long Đế và Hủy Long Đế lên một cách đầy thô bạo, sau đó bỗng vòng lại, ném mạnh bọn họ ra ngoài.

Hai vị Thần Đế Tây Vực bay vụt trên không với những vệt đen dài dài, sau đó rơi mạnh xuống trước người Vân Triệt.

Dưới huyền khí hắc ám trói hồn quấn người, Ly Long Đế và Hủy Long Đế chỉ có thể co giật đầy thống khổ. Chạm vào tầm mắt lạnh băng của Vân Triệt, toàn thân họ lạnh cứng, ngay cả cơn co giật cũng đột nhiên dừng lại.

Rõ ràng đều là đế vương nhưng khi ở trước mặt Vân Triệt, bọ họ chỉ như hai con giòi ti tiện đáng thương.

Chẳng đáng phí lời dù chỉ nửa câu với bọn họ, thậm chí chỉ nghiêng đầu thoáng nhìn họ với ánh mắt khinh thường, Vân Triệt lại giơ chân lên, vô tình đạp xuống với hắc ám màu đen tàn bạo.

Tiếng vỡ vang lên, Ly Long Đế còn chưa kịp rên rỉ xin tha thì đã trực tiếp bị đạp nát như Vạn Tượng Thần Đế, chết không toàn thây.

Trong lịch sử Thần Giới, cơ bản là các Thần Đế đều thọ hết chết già. Đừng nói Thần Đế, một người có cấp bậc Tinh Thần Nguyệt Thần mà chết thì đúng là chuyện lớn làm rúng động toàn Thần Vực.

Mà hôm nay, những Thần Đế này lại bị tập hợp lại và nghiền giết như một bầy châu chấu yếu ớt.

Nghiêng người sang, vừa định giơ chân nghiền nát Hủy Long Đế, bên tai hắn bỗng vang lên giọng nói run run đầy căm hận của Diêm Vũ: “Ma Chủ, xin ban tính mạng của tên tặc này… cho ta xử quyết.”

Cả người Diêm Vũ dính đầy máu, vết thương khiến người ta thấy mà giật mình. Cho dù có sự tăng cường của Kiếp Ma Họa Thiên, cử chỉ của nàng vẫn có vẻ trông vô cùng khó khăn, nhưng nàng vẫn cắn răng vọt tới.

Bạch Hồng Long Thần, Vạn Tượng Thần Đế, Ly Long Đế, Hủy Long Đế, đây là bốn tên đầu sỏ khiến Diêm Thiên Hưu không thể không liều mình đốt thân. Ba người kia đều đã chết, với tư cách là con gái hắn, ít nhất…

Hắc khí trên người Vân Triệt thu lại. Hắn nhìn Thiên Diệp Ảnh Nhi, sau đó đá ra một cước, phá hủy chút long tức và nguyên khí cuối cùng còn sót lên trên người Hủy Long Đế, đồng thời đá thân thể gần chết của hắn bay về phía Diêm Vũ.

Mắt Diêm Vũ đầy tia máu, hung sát được phóng ra trên người nàng gần như vượt qua cực hạn của Diêm Ma sức mạnh. Nàng không dùng Diêm Ma Thương mà là lấy tay làm giáo, đâm thẳng vào thân thể của Hủy Long Đế, sức mạnh Diêm Ma xen lẫn với hận ý vô tận bùng nổ mãnh liệt trong người hắn.

Hai mắt Hủy Long Đế trừng trừng, hình ảnh cuối cùng xuất hiện trong mắt là từng vùng Hủy Long bị hắc ám đồ sát ở phương xa…

Hi vọng rằng… tất cả… đều chỉ là ác mộng…

Ầm!!

Lực lượng của Diêm Vũ lại vọt tới lần nữa, bùng nổ càng mãnh liệt hơn so với hồi nãy, triệt để tiêu diệt chút ý thức cuối cùng của hắn, cũng xé nát thân thể Đế Long khiến hắn kiêu ngạo mấy chục ngàn năm.

Máu rồng nhuộm đỏ cánh tay của Diêm Vũ và văng khắp người nàng. Nàng sững sờ nhìn về phía trước, sương mù ngưng tụ trong mắt biến thành mưa, rơi xuống không kiểm soát được.

Phụ vương, ngươi thấy được những điều này chứ…

Ngươi không chết uổng… lực lượng và ý chí cuối cùng của ngươi đã bảo vệ Ma Chủ bình yên trở lại, cũng đổi lấy tân sinh mà Bắc Thần Vực chúng ta đã hy vọng xa vời suốt vô số năm…

Ngươi là niềm kiêu ngạo vĩnh viễn của dòng dõi Diêm Ma ư… cũng là niềm kiêu ngạo của nữ nhi!

Lúc nàng đang ngây người, không biết Vân Triệt đã tới bên nàng từ lúc nào. Hắn vươn tay ra, một luồng hắc ám thuần túy lướt từ gò má nàng xuống áo ngực, rồi tới góc quần, xóa đi tất cả máu đen trên người nàng, dịu dàng vỗ về vết thương của nàng. “...” Diêm Vũ sững sờ quay đầu, nhìn Vân Triệt với hai mắt đầy mông lung.

“Đừng để những vết máu này làm bẩn bản thân, càng không nên để chúng nhuốm bẩn tâm hồn mình.” Vân Triệt nói, trong giọng không hề mang đầy âm u và sát khí như hồi nãy, trong lãnh đạm có chứa sự dịu dàng: “Phụ vương của ngươi trên trời nếu có linh thiêng, điều hắn muốn thấy nhất chắc chắn là một nữ nhi tốt hơn, một Diêm Ma Giới tốt hơn.”

Dứt lời, Vân Triệt giơ tay, ma quang lóe lên, một cái đỉnh lớn đen kịt hiện lên trước người hắn.

Món vũ khí Ma Di của Diêm Ma Giới, Diêm Ma Độ Minh Đỉnh!

Trong đỉnh có sáu luồng hắc ám khí tức khác nhau đang trôi nổi, một luồng trong đó là khí tức Diêm Ma mà phụ vương nàng rút ra khi hắn còn sống.

Vân Triệt đoạt lấy Diêm Ma Độ Minh Đỉnh từ tay của ba Diêm Tổ, ngay cả Diêm Thiên Hưu khi còn là Đế cũng không thể chạm vào được mấy lần. Có Diêm Ma Độ Minh Đỉnh trong tay là Vân Triệt có thể vĩnh viễn khống chế Diêm Ma Giới.

Bây giờ, hắn lại trả nó về cho Diêm Vũ.
Hết chương 1972.
Bình Luận (0)
Comment