Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1898 - Chương 1990. Thương Xu Hòa (2)

Chương 1990. Thương Xu Hòa (2)
Chương 1990. Thương Xu Hòa (2)

“Hiểu rồi hiểu rồi.” Hiên Viên Đế và Tử Vi Đế liên tục gật đầu, trong lòng của thoáng thả lỏng hơn nhiều.

Được phép mạnh tay giết chết những kẻ không nghe lời… như vậy thì lại dễ dàng hơn gấp bội.

“Tốt nhất các ngươi đừng làm hỏng cơ hội mà Ma Chủ đã ban cho.”

Nói xong, Trì Vũ Dao không liếc nhìn hai bọn họ nữa mà quay người về phía Thương Thích Thiên.

“Thương Thích Thiên, bản Hậu nhận lệnh của Ma Chủ phong ngươi làm thống lĩnh ‘duy trì trật tự’ dưới trướng Ma Chủ và bản Hậu, chức trách dẹp yên những kẻ có tâm tư phản nghịch hiện giờ.”

Năm chữ “người duy trì trật tự” mạnh mẽ kích thích vào từng sợi dây thần kinh của Thương Thích Thiên, hắn lập tức hiểu rõ thân phận này có ý nghĩa gì. Dường như máu trong người hắn đang sôi sùng sục, gương mặt hắn để lộ rõ vẻ kích động tột độ, hắn cúi người nói: “Thích Thiên muôn phần cảm tạ đại ân đại đức của Ma Chủ và Ma Hậu! Thích Thiên nhất định sẽ dành cả phần đời còn lại của mình để bảo vệ thiên hạ dưới tay Ma Chủ và Ma Hậu, dẹp bỏ tất cả những thứ không nên tồn tại!”

Trong lòng Hiên Viên Đế và Tử Vi Đế nãy giờ vẫn đang quỳ gối kia vừa kinh sợ, cũng vừa ghen ghét đố kỵ.

Câu nói trực thuộc dưới trướng của Ma Chủ Ma Hậu và năm chữ “người duy trì trật tự” khiến con người ta không khỏi khiếp đảm khi liên tưởng đến kia… dường như đồng nghĩa với việc Thương Thích Thiên dưới Ma Chủ Ma Hậu nhưng lại trên vạn người, âm thầm áp đảo cả vạn giới chư vực, thậm chí quyền uy còn trên cả Thần Đế.

Trì Vũ Dao nói: “Đại điển phong Đế nửa năm sau sẽ chính thức được sắc phong, đến lúc đó đội ngũ duy trì trật tự cũng bắt đầu hình thành theo tổ chức. Thương Thích Thiên, Ma Chủ không chỉ xóa bỏ toàn bộ tội lỗi trước đây của ngươi mà còn trọng dụng ngươi, ngươi đừng khiến Ma Chủ phải thất vọng.”

“Vâng.” Thương Thích Thiên kích động đáp lại, sau đó xin chỉ thị: “Nếu ta đã dốc lòng bảo vệ thiên hạ vì Ma Chủ và Ma Hậu thì Thập Phương Thương Lan Giới không còn gì phải bận tâm nữa rồi. Nhưng Thần Đế kế vị tiếp theo… không biết Ma Chủ và Ma Hậu đã có sắp xếp gì chưa?”

Quả thật nói chuyện với kẻ thông minh sẽ bớt lo nghĩ, bởi vậy Trì Vũ Dao cũng không vòng vo tam quốc, nói thẳng vào vấn đề: “Trong vòng một tháng, vị trí Thương Lan Thần Đế tiếp đây sẽ là của vương muội Thương Xu Hòa của ngươi.”

“…!?” Cái tên này khiến đôi mắt của Thương Thích Thiên lóe lên vẻ kinh ngạc.

Đến cả Thiên Diệp Ảnh nhi cũng lập tức nhíu mày: “Nàng ư!?”

Thương Thích Thiên cúi đầu, hắn nhanh chóng xóa bỏ vẻ chấn động trong đôi con ngươi của mình, dùng giọng điệu bình thản nói: “Ma Chủ và Ma Hậu đã coi trọng Thương Xu Hòa như vậy thì đó cũng là may mắn của nàng. Chẳng qua có lẽ Ma Chủ và Ma Hậu không biết, từ nhỏ nàng đã ốm yếu bệnh tật, không những huyền đạo kém cỏi mà còn hiểu biết nông cạn, đặc biệt còn không thể dung hợp được với Thần Lực Thương Lan. Trong số huynh đệ tỷ muội, thậm chí là cả con cháu của Thích Thiên thì nàng là người không phù hợp với vị trí Thần Đế nhất.”

Trì Vũ Dao lạnh lùng cười một tiếng: “Bản Hậu nói nàng phù hợp thì chắc chắn nàng phù hợp. Ngươi chỉ cần giao lại vị trí Thần Đế chứ không cần giao lại Thương Lan Thần Châu. Thứ mà nàng nhận được chỉ là cái hư danh, còn Thương Thích Thiên ngươi vẫn là kẻ nắm thực quyền của Thần Đế trong tay, bởi vậy năng lực của nàng mạnh yếu ra sao không hề quan trọng.”

“Còn về Thần Lực Thương Lan, ngươi không cần phải lo lắng. Đương nhiên Ma Chủ sẽ giúp nàng dung hợp, chắc chắn hắn sẽ không để lịch sử Thập Phương Thương Lan Giới xuất hiện một vị Thần Đế không có Thần Lực Thương Lan được. Mà với Thương Xu Hòa kia mà nói, đây cũng là một ân điển lớn lao mà Ma Chủ ban cho nàng, không phải sao.”

“Hóa ra là như vậy.” Thương Thích Thiên khom người hành lễ: “Thích Thiên cẩn tuân theo mệnh lệnh của Ma Chủ và Ma Hậu, trong vòng một tháng sẽ giao lại ngôi vị Thương Lan Thần Đế này cho Thương Xu Hòa, ta cũng thay mặt Xu Hòa đa tạ đại ân đại đức của Ma Chủ và Ma Hậu.”

Hắn cúi đầu xuống, không một ai có thể nhìn ra được, đối lập hoàn toàn với giọng nói kích động của hắn là vẻ hoảng loạn trong đôi con ngươi và và hai hàm răng khẽ run kia.

“Ngươi còn cần bản Hậu dạy ngươi tiếp theo cần phải làm gì sao?” Trì Vũ Dao khẽ cười rồi nói.

Thương Thích Thiên lập tức hiểu ý: “Sau khi Xu Hòa kế vị chính là thời cơ thích hợp nhất để tuyên bố nàng trở thành phi của Ma Chủ, Thập Phương Thương Lan Giới cũng vì vậy mà thuận thế trở thành tay sai dưới trướng Ma Chủ.”

“Tốt lắm.” Trì Vũ Dao chậm rãi gật đầu: “Không uổng công Ma Chủ coi trọng ngươi đến vậy.”

Biểu cảm mất kiểm soát của Thương Thích Thiên và phản ứng quái lạ của Thiên Diệp Ảnh Nhi đều lọt vào trong mắt của Vân Triệt. Hắn truyền âm với Thiên Diệp Ảnh Nhi: “Cái người tên Thương Xu Hòa này có gì đặc biệt sao?”

Thiên Diệp Ảnh Nhi liếc hắn một cái rồi nói: “Nói trắng ra thì Thương Thích Thiên cố gắng để người đời quên đi nữ nhân Thương Lan kia, mà đến cả ta cũng suýt quên mất sự tồn tại của nàng, không ngờ rằng nàng vẫn còn sống… còn bị Trì Vũ Dao đào lên nữa.”

“Hửm?” Vân Triệt nhíu mày: “Rốt cuộc nàng là ai?”

Thiên Diệp Ảnh Nhi nói: “Ngươi cảm thấy, với tính tình của Thương Thích Thiên thì hắn sẽ sẵn sàng trở thành Thương Lan Thần Đế ư?”

Vân Triệt ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Theo những gì ta thấy từ trước đến nay, hắn hoàn toàn không phù hợp với hai chữ Thần Đế.”

Thần Đế không chỉ là biểu tượng cho địa vị và quyền lực tối cao, mà còn là một loại trói buộc. Đặc biệt là lời lẽ hay cử chỉ, hoặc thậm chí là cả vẻ bề ngoài, đều đại diện cho một vương giới, hơn thế nữa là cả một Thần Vực.

Mà với tính cách của Thương Thích Thiên, “trói buộc” là thứ hắn không tài nào chịu đựng nổi.

“Đúng vậy, theo lời của Thiên Diệp Phạm Thiên, vị trí Thần Đế kia của Thương Thích Thiên không phải thừa kế một cách thụ động mà là do hắn cưỡng đoạt. Mà nguyên nhân khiến hắn không từ thủ đoạn đoạt lấy vị trí Thương Lan Thần Đế ấy, đều là vì Thương Xu Hòa.”

“Vì sao chứ?” Vân Triệt hỏi. Mấy năm ở Thần Giới này, hắn chưa từng nghe bất kỳ ai nhắc đến cái tên Thương Xu Hòa.
Hết chương 1990.
Bình Luận (0)
Comment