Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 191 - Chương 192: Chân Huyền Cảnh Đỉnh Phong

. ._96__2" class="block_" lang="en">Trang 96# 2

 

 

 

Chương 192: Chân Huyền cảnh đỉnh phong



Sáu giọt máu Long thần nhập vào cơ thể, khiến Vân Triệt trong nháy mắt có cảm giác giống như có sáu đốm lửa đồng thời nổ tung trong thân thể.

Bởi vì sự tồn tại của mầm mống Hỏa của Tà thần, máu phượng hoàng dung hợp có thể nói là không hề có nguy hiểm, dễ dàng đối với Vân Triệt. Nhưng mật độ năng lượng trong máu của Long thần rõ ràng mạnh hơn máu phượng hoàng, hơn nữa lực lượng máu của Long thần không hề có thuộc tính nguyên tố, đối với Vân Triệt mà nói, muốn dung hợp toàn bộ sáu giọt máu Long thần, độ khó khăn chính là gấp dung hợp máu phượng hoàng mấy chục lần.

Vân Triệt thậm chí hoài nghi, Thái cổ Thương Long một lần đưa toàn bộ sáu giọt máu Long thần vào trong cơ thể hắn, có phải cũng là một khảo nghiệm đối với hắn không.

Vân Triệt lập tức bình tâm tĩnh khí, ngồi xuống, toàn bộ ý thức chìm ngập trong nội tức, huyền lực khai hỏa toàn bộ, bắt đầu thong thả và gian nan dung hợp sáu giọt máu Long thần. Cảm nhận được lực lượng huyết mạch cường đại chất chứa trong máu Long thần, hắn bắt đầu hoài nghi mình có thể trong vòng bảy ngày dung hợp được toàn bộ sáu giọt máu này không.

Trong thế giới tối đen hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài, không có bất cứ vật gì bên ngoài quấy rầy, Vân Triệt cũng yên tâm tập trung vận toàn bộ tinh thần lên. Sở Nguyệt Thiền bên người hắn được một tầng lực lượng màu lam bao vây, che chở bên trong lực lượng của Thái cổ Thương Long.

Ngoài thế giới tối đen, trong sơn động u ám mà Vân Triệt gặp được Thái cổ Thương Long, Mạt Lỵ chậm rãi hiện ra thân hình, nâng đôi mắt lạnh lùng lên, nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu xanh lam ở trên không:

- Ngươi thế mà lại có thể phát hiện ra sự tồn tại của bản công chúa!

- Lực lượng của mười hai tinh thần, sao ta lại có thể không biết được.

Giọng Thái cổ Thương Long nhẹ nhàng chậm chạp nói:

- Ngươi thân là một trong mười hai tinh thần, lại xuất hiện trên thế giới này, hơn nữa bị trúng Thí thần tuyệt thương độc, thoạt nhìn, bên giới tinh thần kia dường như xảy ra đại sự gì.

Mạt Lỵ hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:

- Hừ! Ngươi chẳng qua chỉ là một luồng tàn hồn không dùng được vài năm sẽ tiêu tán, chức trách của ngươi, là trông coi và chấp hành thí luyện truyền thừa huyết mạch cùng với phó thác, chuyện thế giới tinh thần của chúng ta, ngươi không cần quan tâm.

Đối với giọng điệu lạnh lẽo của nàng, Thái cổ Thương Long không chút để ý, vẫn như trước bình thản nói

- Thế giới của thần năm đó, cho dù là chúng thần cũng cực kỳ sợ hãi Thí thần tuyệt thương độc, không nghĩ tới, đến bây giờ, thế gian vẫn còn sự tồn tại của thí thần độc đáng sợ này. Xem ra, là những người khác tìm được truyền thừa mà “Ác ma” kia lưu lại đi. Mà trên thế gian này, có thể giải được loại độc này, cũng chỉ có thiên độc châu. Ngươi gửi thân trong thiên độc châu, chỉ cần không động đến huyền lực, trong vòng ba năm, liền có thể tiêu độc… Chính là, trong linh hồn của ngươi có oán hận và sát niệm quá nặng, Thí thần độc hạn chế về lực lượng, cũng có lẽ do thiếu niên này khiến cho ngươi sinh ra cảm tình gì đó, khiến cho ngươi áp chế toàn bộ oán hận và sát niệm này, nhưng có một ngày, ngươi giải trừ được kịch độc ở trên người, cũng rời khỏi thiếu niên này… Khó có thể tưởng tượng, sẽ có bao nhiêu sinh mệnh, chết dưới tay của ngươi.

Chân mày nhỏ nhắn của Mạt Lỵ sa sầm xuống, trên khuôn mặt nhỏ bé non nớt xinh đẹp, che kín vẻ dữ tợn chính là như ác quỷ nơi địa ngục

- Người bản công chúa giết, tất cả đều là người nên giết! Những người nên chết đều dính dáng đến chín tinh giới, cộng lại hai trăm sáu mươi tỷ người! Chỉ cần bản công chúa không chết, một ngày nào đó, toàn bộ đều phải chết!

Thái cổ Thương Long trầm mặc, sau đó thở dài một tiếng:

- Ngươi vốn có tâm linh tinh thuần thiện lương nhất, nhưng không biết vì sao, trong tinh thuần nảy sinh và trưởng thành oán hận và sát niệm, cũng đồng thời là cực đoan thuần túy nhất, ta chỉ có thể hy vọng, có một người cứu thoát ngươi từ trong oán hận và sát niệm ra… Ta là một luồng tàn hồn, đúng là không chủ định biết được nhiều chuyện ta quá mức không cần biết. Ta sở dĩ trao đổi với ngươi, chỉ muốn biết… Thanh kiếm kia, bây giờ đã bị tìm được chưa.

Mạt Lỵ hiển nhiên rất rõ ràng “Thanh kiếm kia” là chỉ cái gì, lạnh lùng cười:

- Chúng thần vì thanh kiếm kia mà diệt vong, ngươi hiện giờ chỉ còn là một luồng tàn hồn, lại còn nhớ mãi thanh kiếm kia không quên. Bản công chúa ngược lại có thể trả lời ngươi, thanh kiếm kia, tuy rằng vô số người liều mạng tìm, nhưng chưa hề bị bất cứ kẻ nào tìm được…

- … Ta sở dĩ nhắc tới thanh kiếm kia, cũng không phải vì ta nhớ mãi thanh kiếm kia không quên, mà trong thanh kiếm kia, có một linh hồn có thể nói là cực kỳ quan trọng đối với ta.

Mạt Lỵ:

-??

- Ta cũng không biết đáp án ta muốn có được rốt cuộc là cái gì. Cho dù nó đã bị người tìm được, hay là chưa được người tìm được, mỗi một câu trả lời, đều sẽ khiến cho ta sinh ra hy vọng đồng thời cũng sinh ra lo lắng. Ta hy vọng nó được người tìm được, lại lo lắng nó bị người tìm được…

Mạt Lỵ nhíu nhíu mày:

- Ngươi nói chuyện này là có ý gì? Chẳng lẽ trong thanh kiếm kia còn có bí mật đặc thù gì?

- Cũng không phải là bí mật gì, chỉ là một luồng vướng bận cho dù ta tiêu vong, cũng không cách nào giải thoát… Tiểu cô nương, cảm tạ ngươi bằng lòng hiện thân gặp ta, cũng thẳng thắn thành khẩn thông báo cho ta biết một số chuyện. Sự tồn tại của ngươi, cũng khiến cho ta có một ý niệm khác đối với người thiếu niên đã thông qua thí luyện này. Chỉ có điều ngươi yên tâm, ta sẽ không tổn thương hắn, chỉ cho hắn càng nhiều thêm quà tặng, sau đó gửi gắm một phần hy vọng của ta.

- - - - - - - - - - - - - -

Huyền lực bị đè nén trong thời gian gần năm tháng ở bình nguyên vô tận, sau khi được Vân Triệt chú tâm phóng thích, giống như nước lũ vỡ đê cấp tốc đột phá, trong thời gian một ngày liên tục đột phá ba cấp bậc, trực tiếp đạt tới Chân Huyền cảnh cấp bảy.

Sau đó, theo mỗi một giọt máu của Long thần dung hợp, lực lượng huyết mạch cường đại trong đó cũng khiến cho huyền lực của Vân Triệt có thể tăng lên cực nhanh.

Sau khi dung hợp giọt máu đầu tiên của Long thần, huyền lực của Vân Triệt liền trực tiếp nhảy lên tới Chân Huyền cảnh cấp tám, sau khi dung hợp ba giọt máu của Long thần liền tăng lên tới Chân Huyền cảnh cấp chín.

Sau bảy ngày, dung hợp xong toàn bộ sáu giọt máu của Long thần, huyền lực của Vân Triệt cũng nhảy lên tới Chân Huyền cảnh cấp mười. Lại tiến thêm một bước, đó là cảnh giới Linh Huyền.

Trong thời gian bảy ngày, từ Chân Huyền cảnh cấp bốn đến Chân Huyền cảnh cấp mười, đây không thể nghi ngờ là tăng lên kiểu mộng ảo. Thực lực của Vân Triệt cũng tăng trưởng theo tăng lên điên cuồng này.

Ngày thứ tám, Vân Triệt cuối cùng mở mắt ra, trong thế giới huyền mạch của hắn đã lớn ra mấy lần, mỗi một giọt máu tươi toàn thân, mỗi một tế bào đều bắt đầu khởi động lực lượng cường đại đến khó có thể tin. Đồng thời, hắn cảm giác được mức độ mạnh mẽ của kinh mạch, huyền mạch, xương cốt, da thịt của mình, đã vượt rất xa lúc trước, mà những biến hóa này cũng không phải đến từ đại đạo phù đồ quyết, hiển nhiên, là đến từ huyết mạch của Long thần!

Lực lượng của Thái cổ Thương Long không có thuộc tính, thân thể và lực lượng của nó, có thể dùng hai chữ “Mạnh mẽ” để khái quát. Huyết mạch Thần long dung nhập, cũng không thể nghi ngờ khiến thân thể và lực lượng của Vân Triệt trở nên vô cùng mạnh mẽ, ít nhất phải vượt quá xa cảnh giới nhân loại.

Mặc dù không đột phá đến Linh Huyền cảnh, nhưng lực lượng toàn thân bắt đầu khởi động khiến Vân Triệt tin tưởng, mình bây giờ, cho dù đối mặt với huyền giả Linh Huyền cảnh hậu kỳ, cũng không hề yếu ớt. Nửa năm trước Lăng Kiệt để cho hắn ăn thiệt thòi lớn, hắn tự tin bây giờ có thể trực tiếp một bàn tay quật ngã… Đương nhiên, giới hạn cho Lăng Kiệt nửa năm trước. Thực lực của bản thân bay vọt, Lăng Kiệt giống như quái thai kia, trong khoảng thời gian này nói không chừng sẽ tăng lên trên phạm vi cực lớn.

Sở Nguyệt Thiền luôn luôn ở bên cạnh hắn, khi hắn mở mắt ra, lực lượng màu lam luôn luôn che chở cho Sở Nguyệt Thiền cũng dần dần biến mất. Hắn vội vã đi qua ôm lấy thân thể Sở Nguyệt Thiền, nhanh chóng đưa huyền lực vào trong cơ thể nàng, thân thiết nói

- Tiểu tiên nữ, ngươi không sao chứ?

- Ta không sao.

Sở Nguyệt Thiền nhẹ nhàng trả lời:

- Ngươi thế mà lại đột phá đến… Chân Huyền cảnh cấp mười!

Tuy rằng huyền lực của nàng hoàn toàn biến mất, nhưng năng lực phân biệt cường độ huyền lực không hề mất đi. Căn cứ vào cường độ khí tức huyền lực của Vân Triệt, nàng bỗng chốc nhận ra được hắn rõ ràng đã đạt tới cảnh giới Chân Huyền cảnh đỉnh phong.

- Ừm!

Vân Triệt mỉm cười gật đầu:

- Ngươi yên tâm, ta đã dung hợp hoàn toàn sáu giọt máu của Long thần, Thái cổ Thương Long nói như vậy ta liền có thể khiến cho ngươi hoàn toàn khôi phục, còn có thể thu được đột phá cảnh giới Vương Huyền.

Hắn ngẩng đầu, lớn tiếng hỏi:

- Thái cổ Thương Long, ta đã hoàn thành dung hợp huyết mạch, ngươi nên nói với ta như thế nào mới có thể khiến cho tiểu tiên nữ khôi phục

- Rất đơn giản.

Đôi mắt màu xanh lam ở trên không trung mở ra, âm thanh của Thái cổ Thương Long cũng theo đó truyền đến:

- Bên trong huyết mạch của ngươi mặc dù chỉ dung nhập vào sáu giọt máu của Long thần, nhưng chính là thuộc về “rồng”, cường độ huyết mạch của ngươi, đã vượt xa chân long bình thường. Kinh mạch của nàng đứt đoạn, huyền mạch vỡ nát, cứu mạng dễ dàng, nhưng muốn khôi phục lực lượng vốn có, chính là ngàn khó vạn khó. Mà phương pháp duy nhất có thể khiến cho nàng hoàn toàn khôi phục, cũng đạt được đột phá, đó chính là đồng tử long dương của ngươi. Đồng tử long dương ngươi cả đời chỉ có một lần, có năng lực cực kỳ thần kỳ, ngươi là đồng tử, nàng là xử nữ, các ngươi âm dương kết hợp, đồng tử long dương của ngươi sẽ bị xử nữ nguyên âm của nàng hấp thu hoàn toàn, chữa trị vết thương trong ngoài cơ thể, cũng đạt đến huyết mạch Long thần nhất định, huyền mạch mới sinh phá rồi lại lập cũng có khả năng rất lớn trực tiếp đột phá bình cảnh, đạt tới cảnh giới rất cao.

Thái cổ Thương Long vừa nói xong, vẻ mặt một mực chờ mong của Vân Triệt nhất thời dại ra, hắn theo bản năng liếc mắt nhìn Sở Nguyệt Thiền, lại phát hiện sắc mặt nàng ửng đỏ, trong mắt chớp động lên hờn giận thật sâu, hắn hơi lắp bắp nói

- Thái cổ Thương Long, ngươi đang nói… Ý ngươi nói…

- Ha ha, ta giải thích đã đủ rõ ràng, điều này cũng là vì sao sau khi ngươi dung hợp hoàn toàn máu của Long thần ta mới nói cho ngươi biết. Muốn khiến nàng khôi phục huyền lực, đây là phương pháp duy nhất, nên làm như thế nào, do chính các ngươi lựa chọn… Sau khi xong, ngươi có thể kêu gọi ta bất cứ lúc nào.

Thái cổ Thương Long nói xong, đôi mắt màu xanh lam liền chậm rãi biến mất, khí tức của nó cũng hoàn toàn biến mất tiêu tán.

Trong thế giới hắc ám, chỉ còn lại hai người Vân Triệt và Sở Nguyệt Thiền, trong vô cùng yên tĩnh, bọn họ đều có thể nghe được tiếng tim đập kịch liệt của nhau.

Vân Triệt khẽ hít một hơi, trong lòng nhanh chóng trở nên bình tĩnh. Hắn biết rõ, chuyện này, Sở Nguyệt Thiền vốn không có khả năng chủ động, thậm chí không có khả năng thừa nhận, như vậy, chủ động phải là hắn, trách phạt và hậu quả sau đó, hắn cũng phải gánh vác toàn bộ lên.

Vân Triệt một lần nữa ôm lấy Sở Nguyệt Thiền, dựa vào trên người hắn:

- Tiểu tiên nữ, phương pháp mới vừa rồi Thái cổ Thương Long nói, ngươi cũng nghe rõ ràng đúng không?

- Không được…

Cảm xúc của Sở Nguyệt Thiền rung chuyển kịch liệt:

- Cho dù ta chết, cũng tuyệt đối không…

- Ta biết.

Vân Triệt bình tĩnh nói

- Nữ tử Băng Vân tiên cung các ngươi cả đời đều băng thanh ngọc khiết, cho dù là thân thể hay là tâm linh, cũng sẽ tinh thuần giống như băng tuyết. Ngay cả thân thể, cũng sẽ không cam nguyện thân thể bị nhiễm bẩn. Nhưng mà, chúng ta ở chung lâu như vậy, nhất là năm tháng này cho tới nay, chúng ta thời thời khắc khắc ôm ấp nhau, ngươi tự hỏi nội tâm mình, ngươi thật sự chán ghét ta ôm ngươi giống như hiện giờ sao? Nếu đời này một người duy nhất cướp đi trinh tiết của ngươi là ta, ngươi thật sự sẽ… Không thể thừa nhận như vậy sao?

Sóng mắt Sở Nguyệt Thiền khựng lại, sau đó hoàn toàn mơ màng, giằng co kịch liệt không bao lâu.

- Ta rất rõ ràng, Băng Vân tiên cung các ngươi tương truyền nhiều thế hệ lệnh cấm của tông môn, còn có tư tưởng thâm căn cố đế vài thập niên, ngươi vốn không qua được một cửa tâm linh bản thân… Như vậy, ta liền tới giúp ngươi thông qua. Ngươi không làm sai gì cả, cũng không xúc phạm tới lệnh cấm của tông môn, tất cả đều bởi vì ta. Nếu ngày sau này, ngươi bằng lòng làm một nữ nhân chân chính, ta sẽ phụ trách ngươi cả đời, nếu ngươi lựa chọn rời đi, ta cũng sẽ không dây dưa ngươi. Tuy rằng ta không biết ngươi lựa chọn như thế nào, nhưng ta xác định chính là, ngươi tuyệt đối sẽ không tình nguyện làm một kẻ phế nhân cả đời.

Nói xong, Vân Triệt đặt Sở Nguyệt Thiền ở trên đất, đưa tay chậm rãi kéo quần áo trước ngực nàng, lộ ra một mảng lớn da thịt như băng tuyết.

- Không… Muốn…

Ánh mắt Sở Nguyệt Thiền kinh hãi, lấy toàn bộ lực lượng nâng cánh tay phải lên, chộp vào trên cổ tay hắn:

- Nếu… Ngươi dám làm như vậy với ta… Ta nhất định… Nhất định… Giết ngươi…

Vân Triệt cầm ngược lại tay nàng, thân thể cúi xuống, dùng sức hôn lên trên môi nàng, ngăn chặn âm thanh sau đó của nàng.

Sở Nguyệt Thiền trợn to mắt đẹp, trong miệng phát ra nhiều tiếng nức nở. Nhưng từ khi thân thể đẹp tuyệt nhân gian của nàng hoàn toàn lộ ra dưới thân Vân Triệt, âm thanh nức nở của nàng càng lúc càng vô lực…


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment