.
._97__2" class="block_" lang="en">Trang 97# 2
Chương 194: Bài vị chiến tới gần
Huyền thiên chí bảo, xếp hạng nhất!
Người phàm cầm lấy, tàn sát thần diệt trời cao!
Từng chữ miêu tả chuôi Tru thiên thủy tổ kiếm này, cũng khiến cho người ta có một rung động thật sâu từ trong tâm hồn. Nó giống như thanh kiếm thần thoại trong thần thoại truyền thuyết, cường đại, hơn nữa mơ hồ vốn không nên tồn tại.
Đều là huyền thiên chí bảo, Vân Triệt ngược lại rõ ràng độ cường đại của thiên độc châu. Một viên thiên độc châu trong người, khiến hắn lúc trước có thực lực chỉ có thể coi như nằm ở nhóm trung bình, hoành hành Thương Vân đại lục vẻn vẹn bảy năm, diệt sát xuống vô số cường giả vượt xa hắn. Mà năng lực chủ yếu của thiên độc châu đều không phải ở chỗ hủy diệt, đã kinh khủng như thế, Tru thiên thủy tổ kiếm xếp hạng nhất, cường đại này quả thật không cách nào tưởng tượng.
Ở trong tay người phàm đã có thể đồ thần diệt thiên hiển nhiên hơi khoa trương, nhưng đủ để hiển lộ rõ ràng vẻ cường đại cực đoan này.
- Tại sao ngươi lại muốn tìm kiếm chuôi kiếm này?
Vân Triệt rung động trong lòng hỏi.
- Bởi vì…
Giọng nói của Thái cổ Thương Long đột nhiên trở nên bi thương:
- Bởi vì trong Tru thiên thủy tổ kiếm, phong ấn nữ nhi của ta! Thân thể và linh hồn của nàng, đều bị phong ấn vào trong thanh kiếm kia!
Vân Triệt:
- Nữ nhi… Của ngươi?
Mạt Lỵ: “…!!”
- Sau khi chư thần hủy diệt, Tru thiên thủy tổ kiếm chưa từng xuất hiện. Ta khát vọng nó được tìm thấy, lại sợ hãi nó được tìm thấy. Bởi vì nếu như không tìm được nó, nữ nhi của ta liền sẽ bị phong ấn vĩnh viễn trong thanh kiếm kia, thừa nhận hắc ám và cơ khổ vĩnh hằng, nhưng nếu như thanh kiếm kia bị tìm được… Nếu trong lòng người có được thanh Tru thiên thủy tổ kiếm tồn tại một chút tham lam và ác niệm, sau khi hắn cởi bỏ phong ấn, nữ nhi của ta sẽ thành đỉnh lô của người kia… Dù sao, nữ nhi của ta có huyết mạch Long thần hoàn hoàn chỉnh chỉnh!
- Vậy ngươi để cho ta tìm được thanh kiếm kia, là vì…
Giọng Thái cổ Thương Long nặng nề nói:
- Ta tin tưởng phẩm cách của ngươi, ngươi là người có thể tin được, nếu như thanh kiếm kia rơi vào trong tay ngươi, tin tưởng nữ nhi của ta liền nhận được cứu vớtt.
Vân Triệt tự giễu cười, nói:
- Thái cổ Thương Long, ta cũng không phải muốn cự tuyệt thỉnh cầu này của ngươi, chính là… Ngươi thật sự quá coi trọng ta. Chỗ như lời ngươi nói, ta ngay cả nghe cũng chưa hề nghe thấy, càng không biết nó ở đâu. Hơn nữa theo như lời ngươi nói, đó là nơi vị diện lực lượng cao nhất thế gian, mọi người nơi đó đều thừa nhận đủ loại lực lượng chân thần, lại trải qua vô số truyền thừa lớn, ta chẳng qua chỉ là một huyền giả Chân Huyền cảnh nho nhỏ, chỗ như lời ngươi nói, vị diện đó, đối với ta mà nói, thật sự quá xa xôi, đời này của ta có thể đi ra khỏi Thương Phong đế quốc được hay không còn không biết, vốn không có khả năng đạt tới chỗ như lời ngươi nói.
- Ta biết rõ.
Thái cổ Thương Long chậm rãi nói:
- Điều thỉnh cầu mà ta đưa ra, khó khăn to lớn, xa hơn lên trời. Ta không có tư cách yêu cầu ngươi đạt thành, ta chỉ đơn thuần hy vọng, nếu có một ngày như vậy, ngươi thật sự đặt chân lên thế giới chúng thần, hy vọng ngươi có thể nỗ lực đi tìm Tru thiên thủy tổ kiếm, nếu như cả đời ngươi không thể bước ra khỏi đại lục này, như vậy có thể vĩnh viễn quên đi lời ta nói.
Sở dĩ Thái cổ Thương Long đưa ra lời thỉnh cầu kinh người này với Vân Triệt, nguyên nhân quan trọng nhất, là sự tồn tại của Mạt Lỵ. Nếu như không có Mạt Lỵ, Vân Triệt đúng là không có một chút khả năng xuất hiện ở thế giới kia, thậm chí cả đời đều khó có khả năng biết được sự tồn tại của thế giới kia. Nhưng hiện giờ sinh mệnh của Mạt Lỵ phụ thuộc vào hắn, thần lực trên người hắn cũng đều đến từ Mạt Lỵ, một ngày nào đó hắn có thể đặt chân tới thế giới kia hay không, đã không còn là câu trả lời chỉ có mệnh đề phủ định.
Thái cổ Thương Long nói tới đây, Vân Triệt tự nhiên không có lời nào khác để nói, nghiêm túc gật đầu, đáp lại:
- Được, tất cả lời ngươi nói, ta đều nhớ kỹ toàn bộ. Nếu quả thật có một ngày, ta đạt tới chỗ kia, ta nhất định sẽ thử tìm kiếm thanh kiếm như lời ngươi nói… Nếu thật sự tìm được, ta sẽ dốc hết khả năng tìm kiếm phương pháp cởi bỏ phong ấn, khiến nữ nhi của ngươi lại thấy ánh mặt trời.
- … Giọng điệu của ngươi chân thành tha thiết, linh hồn càng không hề có một tia rung động, ta quả nhiên không nhìn lầm người. Cám ơn lời hứa hẹn này của ngươi.
Thái cổ Thương Long vui mừng nói:
- Bộ tộc Long thần ta không thiếu nợ người, ta sẽ không để cho ngươi không công làm ra hứa hẹn này… Ta là một luồng tàn hồn, là phụ thuộc vào máu của Long thần mà tồn tại, mở bí cảnh thí luyện, lấy ra máu Long thần, khiến cho ta hao tổn trên phạm vi lớn, luồng tàn hồn này, nhiều nhất còn có thể duy trì ba năm. Mà, cũng là linh hồn cuối cùng của ta, tàn hồn ta lưu lại ở nơi khác, đều đã hoàn thành truyền thừa sau đó tiêu tán toàn bộ, ta vốn muốn lưu lại tất cả cuối cùng của ta cho ngươi, nhưng ngặt một nỗi, trình độ thực lực của ngươi hiện giờ quá thấp, cho dù có thần lực Tà thần và Hoang thần hộ thân, cũng vốn không cách nào thừa nhận.
- Ta chờ ngươi ba năm, nếu như trong vòng ba năm này ngươi đạt tới Địa Huyền cảnh, như vậy, sẽ lại đến chỗ này tìm ta, ta sẽ ban cho ngươi “Long thần tủy” và “Long thần hồn” cuối cùng của ta!
- Nhưng mà ta chỉ có thể chờ ngươi ba năm, sau ba năm, trừ bỏ vướng bận, tất cả của ta, đều sẽ tan thành mây khói.
Long thần tủy, Long thần hồn… Cho dù là thứ gì, chỉ cần dính vào hai chữ “Long thần”, cho dù là một cọng lông trên người Long thần rớt xuống, đều tất nhiên là thứ cực kỳ cường đại. Hấp dẫn như vậy, Vân Triệt đương nhiên không cách nào kháng cự:
- Được! Ta nhất định sẽ trong vòng ba năm… Không! Nhiều nhất hai năm, ta sẽ đạt tới Địa Huyền cảnh! Đến lúc đó, ta nhất định sẽ tới tìm ngươi trước.
- Ha ha, được… Được.
Thái cổ Thương Long vui vẻ đáp ứng, sau đó, đôi mắt màu xanh lam trên không của nó chậm rãi biến mất.
Hắc ám chung quanh Vân Triệt nhanh chóng biến mất, tia sáng ảm đạm xuất hiện. Vân Triệt nhìn thoáng qua chung quanh, phát hiện mình đã trở lại trung tâm của Tử vong hoang nguyên kia, trong sơn động u ám kia.
- Là lúc ngươi có thể rời đi, nhớ kỹ lời nói của ta, khi đạt tới cảnh giới Địa Huyền cảnh, nhất định phải tới tìm ta. Ta cũng không phải vì ngươi, mà vì nữ nhi của ta tranh thủ càng nhiều thêm một phần hy vọng.
- Ngươi yên tâm, ưu việt lớn như vậy, ta sẽ không quên.
Vân Triệt đáp lại.
- Vậy tiếp theo, ngươi chuẩn bị trở lại chỗ trước kia theo như lời ngươi nói sao?
Vân Triệt nhìn về phía cửa ra vào sơn động, cảm nhận được lực lượng bắt đầu khởi động lên trong người bản thân lúc này, hai đấm nắm chặt, thận trọng nói:
- Trước mắt phải làm, đương nhiên phải còn sống từ nơi trung tâm của Tử vong hoang nguyên này ra ngoài!
Nơi trung tâm của Tử vong hoang nguyên là khu vực của Thiên Huyền thú, bên ngoài xa hơn một chút, tất nhiên là khu vực huyền thú. Khi hắn đến có sự che chở của Sở Nguyệt Thiền, nhưng hiện giờ chỉ có lẻ loi một mình. Đối với Vân Triệt hiện giờ mà nói, hai khu vực lớn này không thể nghi ngờ là vô cùng khủng bố, vùng đất tử vong kinh tâm từng bước.
Đi ra khỏi Tử vong hoang nguyên, đối với hắn mà nói, gần như không hề thua gì khảo nghiệm gian nan của thí luyện Long thần. Nhưng “Khảo nghiệm” này lại một chút cũng không khiến Vân Triệt sợ hãi. Trong vòng bảy ngày huyền lực của hắn liên tục vượt qua bảy cấp, hắn cũng đang cần chiến đấu số lượng lớn đến củng cố lực lượng tăng mạnh.
- Chúc ngươi tất cả thuận lợi.
Vân Triệt mỉm cười gật đầu, cáo biệt một tiếng với Thái cổ Thương Long, sau đó hít sâu một hơi, xông về phía cửa ra vào của sơn động, bước vào Tử vong hoang nguyên nguy cơ khắp nơi.
- - - - - - - - - - - - - - - -
Thời gian thấm thoắt, bất tri bất giác, khoảng cách đến Thương Phong bài vị chiến càng ngày càng gần.
Thương Phong bài vị chiến đã từng mười năm một lần, hiện giờ bị dồn nén đến ba năm một lần, tuy rằng tần suất cử hành hơi có vẻ thường xuyên, nhưng sự coi trọng của các đại tông môn lại không hề giảm bớt chút nào.
Kết quả chiến đấu của Thương Phong bài vị chiến quyết định thể diện của một tông môn. Phương thức quyền uy nhất chứng minh thực lực của bản thân, đó là đạt được một thứ tự tốt trong chiến đấu ở Thương Phong bài vị chiến. Nếu một tông môn vốn yên lặng vô danh đột nhiên quật khởi trong chiến đấu ở bài vị, tiến vào một trăm tên đầu, như vậy tông môn này đương nhiên sẽ trong vòng một đêm danh chấn thiên hạ, đệ tử tiến đến bái sư tất nhiên cũng sẽ trở nên vô số kể.
Đối với tông môn đứng ở vị trí cao nhất mà nói, vị trí thứ tự có thể nói càng thêm quan trọng đối với bọn họ, bởi vì đây quyết định vị trí và thể diện của tông môn trong ba năm tiếp theo.
Mà thứ tự, chính là một phần nguyên nhân mà các đại tông môn coi trọng Thương Phong bài vị chiến, nguyên nhân khác: Thứ nhất, đệ tử đạt được đến mười tên đầu trong bài vị chiến, sẽ nhận được ban thưởng vô cùng phong phú, nhất là ban thưởng cho ba thứ hạng đầu, là Thiên uy kiếm vực đến từ một trong tứ đại thánh địa, là vạn kim khó mua, là chí bảo ngay cả tông môn cao nhất ở Thương Phong đế quốc cũng không thể lấy ra! Thứ hai, tông môn đạt được mười thứ hạng đầu trong bài vị chiến, có tư cách thăm dò “Thiên trì bí cảnh” ba năm mở ra một lần.
Mà “Thiên trì bí cảnh”, cũng là thứ mà tất cả tông môn coi trọng.
Sở dĩ Thương Phong bài vị chiến dồn nén đến ba năm một lần, nguyên nhân duy nhất, chính là thời gian “Thiên trì bí cảnh” mở ra lúc trước mười năm một lần, ngắn lại đến năm năm, rồi đến ba năm.
Từ trước đến giờ, ai cũng không biết “Thiên trì bí cảnh” từ đâu mà đến, chỉ nghe đồn nó là không gian độc lập mà một cường giả siêu cấp Quân Huyền cảnh nào đó mở ra thật lâu cực kỳ lâu khi trước, dưới nguyên nhân nào đó được kéo đến Thương Phong đế quốc, nhưng lai lịch chân chính của nó không quan trọng gì cả, trong “Thiên trì bí cảnh” tiềm tàng vô số chân bảo, một điểm này không thể nghi ngờ. Mỗi một lần đệ tử tông môn tiến vào trong đó, đều sẽ thắng lợi trở về. Hơn nữa, tuy rằng “Thiên trì bí cảnh” này từng mở ra rất nhiều lần, nhưng chưa từng có người nào tới được biên giới, mọi người cũng đều tin tưởng, bảo tàng lớn nhất cất chứa trong bí cảnh này, đến nay còn chưa bị người tìm được.
Khoảng cách đến Thương Phong bài vị chiến càng ngày càng gần, các đại tông môn đều gióng trống khua chiêng chuẩn bị.
Thương Phong huyền phủ cũng giống như thế, chỉ có điều bởi vì một nguyên nhân nào đó, lần chuẩn bị này có vẻ đặc biệt vội vàng, còn có ba ngày bài vị chiến sẽ bắt đầu, đã có rất nhiều tông môn đã trên đường đi tới Thiên Kiếm sơn trang, mà Thương Phong huyền phủ, còn đang tiến hành chọn lựa đệ tử dự thi cuối cùng.
Dưới ý nguyện của Thương Nguyệt, vốn nên tiến hành chọn lựa trong nội phủ trước một tháng, lại kéo dài đến nửa tháng mới bắt đầu.
Mãi cho đến hôm nay, chọn lựa đệ tử dự thi mới cuối cùng hoàn thành. Tần Vô Thương bước chân vội vàng, tự mình đi tới Lãm Nguyệt cung của Thương Nguyệt, báo cáo kết quả chọn lựa cho Thương Nguyệt.
- Công chúa điện hạ, kết quả chọn lựa của nội phủ đã ra, không ngoài dự đoán, là ba thứ hạng đầu trên Thiên Huyền bảng nội phủ.
Thương Nguyệt thật bình tĩnh tiếp nhận danh sách Tần Vô Thương đưa tới, nhưng Tần Vô Thương có thể cảm nhận được đau thương dưới bình tĩnh của nàng… Cùng với vẻ lạnh nhạt gần như chết lòng, trong lòng thở dài thật dài. Hắn chỉ có thể thở dài, Vân Triệt kia chẳng những có thiên phú huyền lực khiến cho người ta kinh thán, càng hình như có ma lực gì đó, lại khiến Thương Nguyệt công chúa ngay cả Phần Tuyệt Thành cũng kiên quyết cự tuyệt đều có phần ái mộ, thậm chí rơi vào tình cảnh tình nguyện chết tâm.
- Phương Phi Long, Linh Huyền cảnh cấp hai, Phong Bất Phàm, Linh Huyền cảnh cấp ba, Phần Tuyệt Trần, Linh Huyền cảnh cấp năm…
Thương Nguyệt khẽ đọc tên trên danh sách một lần, hơi không yên lòng nói:
- Hóa ra vừa đúng là ba thứ hạng đầu trên Thiên Huyền bảng nội phủ. Nếu ta nhớ không lầm, tám tháng trước khi ta về cung, Phương Phi Long và Phong Bất Phàm đã tròn hai mươi tuổi, tuổi của bọn hắn sẽ không vi phạm chứ?
- Một điểm này công chúa điện hạ yên tâm, Phương Phi Long và Phong Bất Phàm còn kém chừng một tháng mới tròn hai mươi mốt tuổi, còn ở trong vòng giới hạn hai mươi tuổi, ta còn cố ý dùng huyền thạch khảo nghiệm tuổi xương của bọn họ, đều biểu hiện hai mươi tuổi.
Tần Vô Thương cung kính nói.