Không hề có tin tức xác thực, cũng chẳng hề có một ai tận mắt nhìn thấy Vân Triệt, thế nhưng bất kể là đại lục Thiên Huyền hay Huyễn Yêu Giới, tin đồn Vân Triệt trở về cũng nhanh chóng lan truyền. Trong vỏn vẹn hai ngày ngắn ngủi, gần như tất cả các thế lực thượng tầng ở hai đại lục này đều đã hay biết tin.
Bởi vì ngày hôm đó, Băng Hoàng Thành chấn động, Thương Phong Nữ Hoàng đang tiếp đón sứ giả chư quốc bỗng dưng vội vàng rời khỏi, gió tuyết nơi Bắc Cực Tuyết Vực đột nhiên hỗn loạn, trên bầu trời cao cao nơi Yêu Hoàng Thành hiện lên một vệt đen kịt do bóng dáng Tiểu Yêu Hậu gấp gáp lướt qua tạo thành, mãi một lúc lâu vẫn không tan hết…
Tất cả những điều này đều nói cho mọi người biết rằng, Vân Triệt – kẻ từng rời khỏi đây năm năm, đã trở về.
Mà những lời đồn đoán rằng hắn đã chôn thây ở một vị diện nào đó cao hơn cũng biến mất chẳng thấy đâu nữa.
Chẳng qua, sinh linh của Lam Cực Tinh vĩnh viễn không thể nào ngờ được rằng, Vân Triệt – kẻ trở lại lần này, đã là người đứng đầu của cả ngàn vạn thế giới.
Bởi vì đó là sự huyễn tưởng đến cực hạn, cũng là một độ cao mà bọn họ không tài nào chạm tới được.
Khác với lần hội ngộ trước, lần hội ngộ này không chỉ là một kỳ tích vượt qua sinh tử và tuyệt vọng, mà còn là một kỳ tích kèm theo những mất mát đau thương và giấc mộng hão huyền nhất… Nó thật sự quá quý giá.
Tiêu Liệt, Vân Khinh Hồng, Mộ Vũ Nhu, Thương Nguyệt, Tiêu Linh Tịch, Tô Linh Nhi, Sở Nguyệt Thuyền, Huyễn Thải Y, Vân Vô Tâm… Những bóng dáng khắc sâu vào tâm hồn ấy lần lượt ánh lên trong đôi mắt hắn. Vả lại, giờ đây đã không còn bất cứ thứ gì chia tách được bọn họ, tất cả những kiếp nạn, tất cả số máu nhuốm lên đôi bàn tay hắn đều trở nên đáng giá.
Trong lần trở về trước, hắn đã miêu tả cho bọn họ nghe về thế giới bên ngoài rộng lớn tới nhường nào, nhưng cũng giấu nhẹm đi phần gian nan hiểm nguy mà hắn đã phải trải qua. Hắn chẳng thể thẳng thắn nói ra rằng hắn phải đối mặt với sự dò xét, mối hiểm nguy tiềm tàng không hay biết và rất nhiều vấn đề khác.
Nhưng mà lần này, tất cả những gì hắn gặp phải, tất cả tai ương hắn trải qua, hắn đều thỏa sức trút bỏ khỏi lòng mình…
Trong đó bao gồm cả kiếp nạn Xích Hồng; bao gồm cả khoảnh khắc hắn và Mạt Lỵ cứu lấy thế gian, xóa bỏ kiếp nạn mà bị thương; bao gồm cả việc hắn trơ mắt nhìn Lam Cực Tinh bị hủy diệt thành cát bụi trộn lẫn với sương máu và những linh hồn đã chết; bao gồm cả việc hắn kéo lấy hơi tàn được Mộc Huyền Âm cứu lấy chạy trốn tới Bắc Vực hắc ám…
Mãi cho đến khi hắn trở thành Ma Chủ hắc ám, nhuộm máu ba vực, đội trời đạp đất, trở thành Đế Vương.
Thế nhưng cũng không phải là hắn hoàn toàn không giấu diếm gì. Ví như hắn không hề nhắc đến ba chữ “Hạ Khuynh Nguyệt” trong suốt cả quá trình, chỉ nói đến việc Lam Cực Tinh bị hủy diệt một cách tàn nhẫn và cuối cùng tự tay giết giết Nguyệt Thần Đế tội ác tày đình.
…
Đại lục Thiên Huyền, Lưu Vân Thành, Tiêu Môn.
Vẻ náo nhiệt đã vắng bóng ở nơi này lâu nay bỗng chốc bùng lên, không khí của cả Lưu Vân Thành cũng trở nên không ngừng xao động.
Nơi bầu trời phía bắc xa xăm, bóng dáng của từng chiếc huyền châu nhanh chóng tới gần. Giây phút tiếp cận Lưu Vân Thành, chúng dần chậm lại, sau đó không hẹn mà cùng đáp xuống phía bên ngoài Lưu Vân Thành, chỉ dám kính cẩn đứng từ nơi xa dõi mắt trông theo, không dám mạo muội vào thành.
Bọn họ hay tin Vân Triệt xuất hiện ở Lưu Vân Thành từ lời đồn đại ở khắp các nẻo, cũng hay tin hôm nay là ngày nữ nhi của Vân Triệt tròn hai mươi tuổi, cho nên ai nấy đều lần lượt mang theo quà cáp tới đây.
Thật ra bọn ra điều hiểu rõ rằng, gần như Vân Triệt sẽ chẳng bao giờ gặp họ. Thế nhưng, Vân Triệt càng không tiếp bọn họ, bọn họ càng không thể không tới.
“Nhi tức Trì Thị - Trì Vũ Dao, bái kiến phụ thân, mẫu thân.”
Trước mặt Vân Khinh Hồng và Mộ Vũ Nhu, Đế Hậu Trì Vũ Dao cũng phải hành đại lễ vãn bối của Thương Phong Quốc.
Tuy nàng đã cố gắng thu liễm lại, thế nhưng với sinh linh ở vị diện này mà nói, cho dù chỉ chút ít uy nghiêm của Ma Hậu vạn năm như nàng thôi cũng đã đủ để chấn nhiếp tất cả. Từ khi nàng xuất hiện đến khi nàng mở miệng nói chuyện, ai nấy đều không tự chủ mà nín thở, không dám hé răng nửa lời.
Vân Triệt bất đắc dĩ nhướn mày, sau đó ánh mắt hắn lóe lên một cái, ngăn cách vẻ uy nghiêm xuất phát từ linh hồn Trì Vũ Dao lại, lúc này mới khiến ánh mắt của mọi người khôi phục lại tiêu cự.
“Ngươi chính là… Đế Hậu trong lời nói của Triệt Nhi ư?”
Lúc nói chuyện, Mộ Vũ Nhu không khỏi vô thức đứng lên, dường như ánh mắt cứ dán chặt lấy người Trì Vũ Dao, mãi vẫn không thể dời đi được.
Hồng nhan bên cạnh Vân Triệt đều là nữ tử ưu tú nhất, nổi bật nhất trên thế gian này. Thế nhưng nữ tử hắc y trước mặt đây, dù cho ở bất kỳ phương diện nào đi chăng nữa, nàng cũng là một sự tồn tại mà không một từ ngữ nào trên cõi đời này có thể miêu tả hết được.
Hết chương 2035.