Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1957 - Chương 2049. Nguyệt Vô Cấu Qua Đời

Chương 2049. Nguyệt Vô Cấu qua đời
Chương 2049. Nguyệt Vô Cấu qua đời

“Nàng cũng coi trọng tình cảm với ngươi. Sở Nguyệt Thuyền nói, nàng đã từng suýt chết trong bí cảnh của Thiên Kiếm Sơn Trang vì cứu ngươi… Mà cũng tại Thiên Kiếm Sơn Trang, giây phút nghe ngóng được tin ngươi đã chết, nàng đã cắt bỏ mái tóc của mình.”

Trì Vũ Dao khẽ nói: “Nếu như thế gian này không có hắn, cắt tóc chôn theo, đoạn tình băng tâm… Đây chính là những lời năm đó mà nàng nói với Sở Nguyệt Ly và Sở Nguyệt Thuyền.”

Bước chân của Vân Triệt khựng lại, hô hấp khẽ hỗn loạn.

Rõ ràng hắn chỉ còn lại hận thù với nàng… Vậy thì tại sao trong lòng vẫn thấy đau xót đến thế.

“Mà một Hạ Khuynh Nguyệt được ta nhìn dưới con mắt của Mộc Huyền Âm chính là như vậy.”

“Mà một người coi trọng tình cảm đến như thế, đặc biệt là coi trọng tình cảm gia đình…” Trì Vũ Dao ngập ngừng, sau đó hai hàng lông mày cũng nhíu chặt lại: “Tại sao sau khi kết hôn, bước chân vào Băng Vân Tiên Cung, nàng không hề có lấy một lần về thăm phụ thân?”

Giây phút được Trì Vũ Dao nhắc đến, rất nhiều chuyện trước giờ vô ý bị xem nhẹ và lãng quên bỗng chốc trở nên vô cùng đáng chú ý.

Nhớ lại lúc đó, quả thật Hạ Khuynh Nguyệt chưa từng đến thăm Hạ Hoằng Nghĩa sau khi bước chân vào Băng Vân Tiên Cung năm mười sáu tuổi.

Nàng chưa bao giờ bước chân ra khỏi Băng Vân Tiên Cung, nhưng việc nàng từng tham gia giải đấu Thương Phong, từng tham gia lễ thành hôn của hắn và Thương Nguyệt… Là vì với địa vị đặc thù trong Băng Vân Tiên Cung, nàng có quyền tự do đáng kể ở trong đó.

Trong ký ức, thậm chí hắn còn không thể tìm thấy bất kỳ cảnh tượng nàng nói chuyện với Hạ Hoằng Nghĩa hay hình ảnh gì đó tương tự.

Nàng từng truy cầu Huyền Đạo vì mất đi tình thân, vậy thì tại sao với sinh phụ của mình, nàng lại không hề vướng bận, bạc tình bạc nghĩa đến như thế?

Lẽ nào ngay từ khi bắt đầu, nàng đã giả vờ rồi ư? Ngay cả lý do nàng dốc hết tất cả để truy cầu Huyền Đạo cũng là một lời nói dối sao?

“Xem ra đến cả ngươi cũng cảm thấy rất kỳ lạ đúng không?” Trì Vũ Dao chăm chú nhìn vẻ mặt đang thay đổi của Vân Triệt.

“Không còn quan trọng nữa, có lẽ tất cả những thứ nàng biểu hiện ra bên ngoài đều là giả.” Vân Triệt ép bản thân mình thôi không nghĩ về vấn đề này nữa. Sau đó, hắn đột nhiên nói: “Có phải ngươi vừa đọc ký ức của Hạ thúc thúc không?”

Trì Vũ Dao nhướn mày, mỉm cười nói: “Ai da, quả nhiên bị ngươi phát hiện ra rồi.”

Với ma hồn đáng sợ kia của Trì Vũ Dao, việc muốn đọc ký ức của một phàm nhân hạ giới là một chuyện đơn giản tới mức không thể đơn giản hơn, dường như đến cả một vết tích cũng không hề lưu lại.

Sở dĩ nàng lén lút đọc ký ức của Hạ Hoằng Nghĩa là vì tất cả những điều kỳ lạ kia khiến nàng hoài nghi rằng, liệu Hạ Khuynh Nguyệt có phải là nữ nhi thân sinh của Hạ Hoằng Nghĩa hay không.

Ví dụ như khi Hạ Hoằng Nghĩa nhặt được Nguyệt Vô Cấu vào năm đó, thật ra nàng đã mang thai rồi… mà tất cả những điều này đều đã được Hạ Hoằng Nghĩa che giấu, sau này Hạ Khuynh Nguyệt mới hay biết.

Đó cũng là cách duy nhất để giải thích tất cả mọi chuyện.

Nhưng kết quả lại khiến nàng rất thất vọng.

Trong ký ức của Hạ Hoằng Nghĩa, lúc Nguyệt Vô Cấu – người được hắn đặt cho cái tên “Đông Tuyết” nương nhờ hắn, nàng vẫn còn tấm thân trong trắng.

Mà Hạ Khuynh Nguyệt thật sự là nữ nhi thân sinh do hắn và Nguyệt Vô Cấu sinh ra.

Chắc chắn kết quả này khiến nàng càng thêm khó hiểu.

Còn có một điểm kỳ lạ khác.

Mặc dù đã xa cách hơn ba mươi năm, nhưng tất cả ký ức của Hạ Hoằng Nghĩa về Đông Tuyết (Nguyệt Vô Cấu) vẫn còn vô cùng rõ ràng và sâu sắc.

Nhưng ký ức về nữ nhi Hạ Khuynh Nguyệt lại giản đơn, hời hợt và mờ nhạt đến kỳ lạ.

Ký ức về Hạ Nguyên Bá cũng thế, song không tồi tệ bằng Hạ Khuynh Nguyệt.

Đồng thời nàng còn cảm nhận được một loại cảm giác bất hòa vô cùng rõ ràng từ trong ký ức cả Hạ Hoằng Nghĩa.

Chắc chắn Trì Vũ Dao là người sở hữu hồn lực mạnh nhất đương thời. Thế nhưng với Niết Luân Ma Hồn cao cấp vượt qua tất cả mọi thứ trên thế gian, không ngờ nàng lại không thể thăm dò ra được rốt cuộc loại cảm giác bất hòa này là gì.

“Với tính cách của ngươi, trừ khi cực kỳ cần thiết, nếu không ngươi sẽ chẳng thèm làm việc như này.” Vân Triệt tỏ vẻ bất đắc dĩ, quả thật Trì Vũ Dao chấp nhất với việc này tới mức khiến người ta ngạc nhiên.

“Đế thượng dạy phải, thiếp thân biết sai rồi.” Đôi mắt quyến rũ của Trì Vũ Dao cụp xuống, dáng vẻ rụt rè như vừa làm sai gì đó. Nhưng chốc lát sau, đôi mắt ấy bỗng long lanh, giọng nói lập tức như thấm vào xương tủy: “Nếu như đế thượng muốn thiếp thận chịu trách nhiệm, vậy thì thiếp thân… đêm nay sẽ hầu hạ ngươi với Huyền Âm để bồi tội được không?”

Vân Triệt nhất thời trợn tròn mắt, đảo mắt cái “vèo”, huyết dịch lập tức phản chiếu ánh đỏ lên đôi đồng tử: “Đây là ngươi nói đấy, không cho phép hối hận!!”

“Hì hì!” Trì Vũ Dao mỉm cười quyến rũ, khẽ nói: “Muốn ‘làm’ Tiểu Huyền Âm, thiếp thân đây có mấy trăm cách, ví dụ như, nàng…”

Bạch quang trên huyền trận truyền tống phía trước thương hội Hắc Nguyệt bỗng lóe lên một cái, hai bóng người sóng vai nhau bước ra.
Hết chương 2049.
Bình Luận (0)
Comment