Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1964 - Chương 2056. Càn Khôn Ngọc (2)

Chương 2056. Càn Khôn Ngọc (2)
Chương 2056. Càn Khôn Ngọc (2)

Ánh mắt hắn chợt khựng lại, thần thái trở nên cực kì nghiêm túc: “Nếu như đã là như vậy, tối nay giúp ta lừa nương ngươi đến! Lần trước nàng tức giận mãi đến bây giờ vẫn chưa hết, cũng đã vỏn vẹn bảy ngày chín canh giờ không để ta đụng vào nàng rồi.”

“Còn nói mà không biết ngượng!” Đôi mắt xinh đẹp của Vân Vô Tâm hung hăng lườm phụ thân một cái, tức giận nói: “Ngươi bắt nạt tiểu di của ta như vậy, nương của ta sao có thể không tức giận! Nếu không phải là nương ta mềm lòng, ta... ta cũng sẽ không để ý ngươi cùng với nương ta rồi, hừ!”

“Không phải! Ta và Nguyệt Ly nàng...”

“Giải thích với nữ nhân tức giận là không có tác dụng đâu, giái thích cho ta nghe càng không có tác dụng.” Vân Vô Tâm âm thầm cười trộm một cái, lại lập tức nhăn mặt nói: “Vả lại rõ ràng là ngươi không được, có trong tay nhiều nữ nhân trong nhiều năm như vậy mà cũng không thể sinh nổi một đệ đệ muội muội cho ta, thế mà còn muốn cậy nhờ nương ta! Nương của ta không để ý đến ngươi mấy ngày này, không phải ngày nào ngươi cũng... Hừ!

“Phụt!”

Âm thanh phì cười của thiếu nữ vang lên từ phía sau khiến Vân Triệt vốn đã ngượng ngùng, giờ đây lại càng thêm sụp đổ.

Lúc này Vân Vô Tâm mới nhận ra được đối phương đã đến gần, nàng sợ thật sự làm phụ thân mất mặt, vội vàng nói: “Linh Nhi a di, ta... chỉ đang nói đùa với phụ thân thôi.”

“Ta biết mà.” Tô Linh Nhi mỉm cười bước đến: “Vô Tâm, ngươi tới chơi với Vĩnh Ninh một lát đi, ta có chuyện quan ~ trọng ~ muốn nói với phụ thân ngươi.”

“Được!” Vân Vô Tâm vội vàng lên tiếng trả lời, sau đó không dám nhìn sắc mặt của phụ thân, như chạy trốn rời khỏi.

“Xem ra vấn đề này thật sự rất nghiêm trọng, ngay cả nữ nhi bảo bối của ngươi cũng đã bắt đầu để ý rồi.” Tô Linh Nhi bước đến bên cạnh Vân Triệt, trêu chọc nói.

“Hừ hừ!” Vân Triệt khịt mũi, hai tay ôm ngực, tỏ vẻ không quan tâm: “Long Thần khó có hậu đại, rõ ràng là tình trạng của ta đã chịu ảnh hưởng của huyết mạch Long Thần. Có đều như vậy cũng tốt, nếu như sau mấy vạn năm, động một tí đã thành ngàn thành vạn tử tôn giống như những Giới Vương Thần Đế gì đó ở Thần Giới kia thì cũng khiến người ta đau đầu lắm.”

Nghĩ đến tình cảnh kia, đúng thật là da đầu hắn có hơi tê dại.

“Phải phải, nhưng điều phu quân nói chắc chắn đều đúng.” Đôi mắt xinh đẹp của Tô Linh Nhi cong cong lên, cười nói: “Vô Tâm ấy mà, mặc dù nàng nói muốn có đệ đệ muội muội, nhưng nếu như thật sự có, e là nàng sẽ hơi ghen tị, đặc biệt là sẽ lo lắng sự sủng ái của ngươi với nàng sẽ bị giảm bớt.”

“Lo lắng thừa thãi.” Vân Triệt không khỏi chợt mỉm cười, nói: “Linh Nhi, chuyện quan trọng mà ngươi nói là gì vậy?”

“Phu quân đoán thử xem.” Đôi mắt xinh đẹp của Linh Nhi chớp chớp.

Vân Triệt tỏ vẻ suy nghĩ, nhưng sau khi suy nghĩ hồi lâu, hắn dò xét nói: “Sẽ không phải là... chuyện của Thải Y và Thái Chi đấy chứ?”

“Làm gì có! Các nàng ở với nhau tốt lắm.” Tô Linh Nhi bước về phía trước một bước, cánh môi phấn đào gần như đã chạm đến má của Vân Triệt, giọng nói cũng cố ý đè thấp xuống rất nhiều: “Có thể được gọi là chuyện quan trọng, đương nhiên chỉ có chuyện giữa ngươi và Linh Tịch tỷ tỷ.”

Vân Triệt chợt run sợ, sau đó khó nén được kích động nói: “Lẽ nào là ngươi đã tìm được nguyên nhân rồi!?”

“Vẫn chưa.” Tô Linh Nhi chậm rãi mà nghiêm túc nói: “Có điều ta đã nói chuyện ngươi vô duyên vô cớ ngỏm xuống ở trước mặt Linh Tịch tỷ tỷ cho sư phụ rồi, lão nhân gia hắn...”

“Khụ khụ khụ khụ!” Vân Triệt nhanh chóng nói xen vào: “Đổi từ khác đổi từ khác... Cài gì!? Ngươi đã nói cho sư phụ rồi!?”

Ngỏm, nỗi thầm kín mà nam nhân không thể thừa nhận nhất... Đế Vương của Thần Giới cũng không ngoại lệ.

“Phu quân đừng lo lắng, ta nói với sư phụ người đó là ‘phu quân nhà người ta’ rồi.”

“...” Vân Triệt duỗi tay đỡ trán: “Ngươi coi lão nhân gia hắn là kẻ ngốc sao.”

“Hì hì, không quan trọng nữa.” Dáng vẻ lúc này của Vân Triệt khiến Tô Linh Nhi khó nén khẽ cười ra tiếng, nàng khuyên giải an ủi nói: “Hơn nữa ngươi căn bản không cần phải để ý như vậy mà. Phu quân của ta là nam tử tốt nhất mạnh mẽ nhất hoàn mỹ nhất, mãnh ~ liệt ~ nhất trên đời này, tất cả tỷ muội bọn ta đều biết rất rõ... Ngoại trừ Linh Tịch tỷ tỷ.”

“~! @#¥%...” Vân Triệt thầm kêu khổ: Tại sao cứ phải thêm một câu cuối cùng chứ!

“Vậy sư phụ hắn... nói thế nào?” Vân Triệt cố gắng bình tĩnh... Chuyện này sau này cần đi bái phỏng Vân Cốc phải làm sao đây!

“Sư phụ nói giống y hệt phán đoán của ta năm đó.” Tô Linh Nhi nói: “Nếu như thân thể khoẻ mạnh, ở trước mặt những nữ nhân khác không khác gì, vậy thì chỉ có một khả năng, chính là nguyên nhân do tâm.”

“Mấy năm đó, ta vẫn luôn cho rằng bởi vì Linh Tịch tỷ tỷ của năm đó là ‘tiểu cô cô’, ngươi đã từng có mười lăm năm cho rằng nàng và ngươi thật sự có quan hệ huyết thống, cho nên sẽ có loại chướng ngại tâm lý này.”

“Nhưng mà năm đó trước khi rời đi, phu quân đã dùng Thần Thuỷ Sinh Mệnh nâng cao tu vi của bọn ta đến Thần Nguyên Cảnh. Mấy năm nay, sau khi từ từ phù hợp và thích ứng với cơ thể và huyền lực của Thần Đạo, ta mới phát hiện với sự mạnh mẽ của phu quân mà nói, loại bóng tâm lí chỉ có thể hiện ở thân thể phàm nhân này căn bản không thể tồn tại ở trên người phu quân.”

“...” Thật ra Vân Triệt sớm đã hiểu rõ điều này từ lâu. Sự mạnh mẽ của cơ thể Thần Đạo hoàn toàn vượt xa loại ảnh hưởng tiêu cực mà tâm lí có thể tạo thành này.

“Mấy năm này phu quân không ở đây, mỗi ngày ta đều lo sợ, không có tâm tư nghĩ chuyện này. Mà sau khi phu quân trở về, ‘triệu chứng’ lại vẫn tồn tại. Mấy tháng này ta đã rất cố gắng tìm kiếm, nhưng vẫn không thể tìm ra nguyên nhân, nên chỉ đành... thỉnh giáo sư phụ thôi.”
Hết chương 2056.
Bình Luận (0)
Comment