Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1975 - Chương 2067. Vô Tâm Nhập Thế

Chương 2067. Vô Tâm nhập thế
Chương 2067. Vô Tâm nhập thế

Lúc nàng nói chuyện, giọng điệu có chút mệt mỏi. Với phán đoán của Vân Triệt, cho dù liên tục lấy của cải hùng hậu của phủ thành chủ để kéo dài mạng sống, nàng cũng không sống quá trăm năm.  

Ánh mắt của Vân Triệt thoáng dừng trên người nàng.

Tuy rằng đã già nua, nhưng từ gương mặt của nàng, hắn vẫn có thể nhìn ra đường nét năm đó.

Đây đúng là... Tư Đồ Huyên xuất hiện trong mộng cảnh của hắn hết lần này đến lần khác.

“Nàng vẫn chưa xuất giá sao?” Vân Triệt hỏi.

Với tuổi tác của Tư Đồ Huyên, hắn còn cho rằng nàng sớm nên gả làm thê tử người khác, nhưng lại không ngờ nàng vẫn ở trong phủ thành chủ Tư Đồ.

“Bẩm... bẩm Vân chân nhân.” Tư Đồ Nam nói: “Huyên Nhi vừa chào đời đã mang trong mình căn bệnh bẩm sinh. Trước mười tám tuổi, nàng vẫn sống một cuộc đời rất an nhiên, thế nhưng lúc mười tám tuổi định kết hôn với công tử thành chủ Vũ Văn, nàng đột nhiên phát bệnh... Từ đó về sau, nàng chỉ tĩnh dưỡng trong phủ, cũng không dám trì hoãn chậm trễ chữa trị gì, mãi cho đến tận bây giờ.”

Lúc Tư Đồ Nam nói chuyện, thần thức của Vân Triệt đã quét qua người Tư Đồ Huyên mười mấy lần.

Một nữ nhân bị bệnh từ lúc còn trong bụng mẹ, nguyên khí bị tổn hại nghiêm trọng, sống không được lâu lắm... ngoài ra hoàn toàn không có gì khác thường.

Hắn hơi thất vọng, nhưng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Vân Triệt nhìn chằm chằm vào Tư Đồ Huyên: “Ừm, thì ra là thế.”

Dứt lời, bóng dáng hắn biến mất trong không trung.

Bỏ lại toàn bộ phủ thành chủ đều đang ngơ ngác.

Khoảng nửa canh giờ sau, cuối cùng Tư Đồ Nam mới run rẩy đứng dậy khỏi mặt đất. Hắn nhìn vị trí trước đó Vân Triệt đã đứng, nhất thời không biết mình đang ở đâu, là thật hay là mơ.

“Cuối cùng cũng hoàn thành rồi!”

Vân Triệt mới vừa trở về Tiêu Môn đã nghe thấy một tiếng kêu đầy phấn khích.

Sau đó, một vầng sáng trắng phóng lên bầu trời, xen lẫn một chút màu đỏ tươi khó có thể phát hiện. Bên trong ánh sáng là bóng dáng Thủy Mị Âm xinh đẹp đang đứng thẳng.

Bên dưới nàng, một huyền trận thứ nguyên rộng hai thước đang yên lặng vận chuyển.

Chắc chắn bất cứ ai nhìn thấy huyền trận không gian có chút nhỏ bé này đều không thể nghĩ đến và tin được rằng đầu bên kia mà nó kết nối đến lại là Nam Thần Vực vô cùng xa xôi.

“Vân Triệt ca ca, ngươi có muốn thử một lần không?” Thủy Mị Âm cảm nhận được khí tức của Vân Triệt thì lập tức chạy qua.

“Đúng là ta đã không về một thời gian rồi.” Vân Triệt cảm khái. Có sự tồn tại của huyền trận thứ nguyên này, sau này hắn có thể di chuyển giữa Lam Cực Tinh và Đế Vân Thành bất cứ lúc nào, nhanh chóng và tiện lợi không gì bằng.

Nếu không trở về, chắc chắn Đế Hậu của hắn sẽ cằn nhằn hắn tới chết mất.

“Hoàn thành rồi sao? Hoàn thành rồi sao?”

Khí tức không gian kỳ dị và thần quang cũng lập tức thu hút Vân Vô Tâm đến. Nàng đứng ở một bên khác của phụ thân, nhìn huyền trận không gian tràn đầy ánh sáng, trên mặt tràn đầy vẻ kích động khó kìm nén.

“Nhìn đi!” Thủy Mị Âm nói với Vân Vô tâm: “Chỉ cần bước vào đại trận thứ nguyên này, bảy hơi thở sau là ngươi đã có thể đến Đế Thành của phụ thân ngươi rồi. Đó chính là nơi cao xa nhất, thiêng liêng tối cao nhất Thần Giới bây giờ.”

“Nhưng đối với công chúa nhỏ Vân Vô Tâm của chúng ta mà nói, nó chỉ giống như một ngôi nhà khác thôi.”

“Ta muốn đi xem!” Vân Vô Tâm kéo lấy cánh tay của phụ thân mình.

“Không đợi các nương của ngươi đi cùng sao?” Vân Triệt hỏi.

“Bây giờ muốn đi!” Vân Vô Tâm không chờ đợi được nữa: “Hơn nữa chưa biết chừng nương ta vẫn chưa tha thứ cho ngươi.”

“À…”

Dưới sự cứng đầu lôi kéo của Vân Vô Tâm, Vân Triệt bất đắc dĩ đành cam chịu bị kéo vào bên trong huyền trận vừa mới hình thành, cũng chưa kịp thông báo cho đám người Tiêu Linh Tịch một tiếng.

Đế Vân Thành - một thành phố nổi trên không với diện tích ba trăm dặm, cũng là Đế Thành tối cao trong Thần Giới không ai dám không biết.

Ngay bên dưới nó là một tinh giới khổng lồ rộng lớn vô biên, không ai không biết cái tên trước kia của nó là Nam Minh Thần Giới.

Mà bây giờ, bá chủ Nam Vực từng thống trị Nam Thần Vực trong gần trăm vạn năm ấy chỉ có thể khuất phục trước Đế Vân Thành.

Nam Minh Vương Thành gần như đã bị phá hủy hoàn toàn, lúc này đã không còn phế tích nữa. Vô số bóng người, huyền thuyền đang di chuyển, vô số sức mạnh đang sôi sục, từng bước xây dựng lại vương giới số một của Nam Vực trước đây thành một tinh giới khổng lồ khác. 

 

Đương nhiên, tài nguyên được sử dụng phần lớn là do Nam Minh Thần Giới tích lũy được.

Mà công trình này do hai vương giới của Nam Vực là Hiên Viên và Tử Vi tự mình giám sát. Hai vị Thần Đế này chỉ hận không thể tự làm mọi chuyện, lo lắng sẽ xuất hiện sai lầm sơ hở nào đó.

Mắt trận của huyền trận thứ nguyên ở Đế Vân Thành nằm ngay sau Vân Đế Cung.

Vừa mới đặt chân tới Thần Giới, chính xác hơn là Đế Vân Thành với vị diện cao nhất Thần Giới, nguyên tố và linh khí dày đặc hơn Lam Cực Tinh không biết bao nhiêu lần kia khiến Vân Vô Tâm lập tức chóng mặt và hít thở không thông, nhưng có Vân Triệt ở bên, hắn đã tiện tay giải trừ cho nàng.
Hết chương 2067.
Bình Luận (0)
Comment