Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1997 - Chương 2089. Hành Trình (15)

Chương 2089. Hành trình (15)
Chương 2089. Hành trình (15)

Hiển nhiên Thiên Diệp Ảnh Nhi vừa mới kết thúc tu luyện, làn da của nàng như ngọc sứ tuyết trắng, mồ hôi mỏng trên cơ thể của nàng như được phủ lên lớp ánh trăng lưu ly, khiến trái tim thiếu nữ đập rộn ràng, không dám nhìn thêm.

Thời gian bế quan tu luyện lần này cũng không dài, chỉ hai tháng ngắn ngủi, nhưng tiến cảnh vẫn rất khá.

Mặc dù nàng đã là Thần Chủ cảnh cấp mười, nhưng suy cho cùng cơ thể vẫn còn máu của Ma Đế, còn có không gian tiến cảnh khá rộng, tương lai có thể đạt đến mức cao nhất cũng chắc chắn vượt qua Thiên Diệp Phạm Thiên.

“Nguyệt Ánh, hai tháng này có việc lớn gì không?” Thiên Diệp Ảnh Nhi hỏi.

“Mọi việc suôn sẻ tốt đẹp.” Nguyệt Ánh trả lời: “Vài Phạm Vương đại nhân đã chọn ra sáu người có thiên phú tốt từ thế hệ trẻ, lương tài có hy vọng được Phạm Đế Thần Lực tán thành, chỉ chờ chủ nhân chọn người có thể đào tạo…”

“... Tình trạng của lão chủ nhân cũng tốt hơn dự đoán. Tháng trước lão chủ nhân đã đích thân nói, một hai năm nữa huyền lực sẽ khôi phục đến đỉnh cao, chẳng qua bảy phần thọ nguyên đã mất chắc chắn không thể khôi phục.”

 

“... Còn một chuyện nữa, bốn ngày trước, ở phía tây có một phản đảng nổi dậy, là tàn dư của Thánh Vũ Tông, đã bị kiểm soát toàn bộ, vốn muốn giao cho Lưu Quang Giới, nhưng chủ nhân đã xuất quan thì sẽ dựa theo ý chủ nhân để xử lý.”

“Thánh Vũ? Hừm, tông môn này thật đúng là đầy trò cười và ngu xuẩn.” Thiên Diệp Ảnh Nhi lạnh lùng chế nhạo nói: “Phế bỏ tất cả bọn chúng, sau đó trục xuất đến tinh giới không người, để bọn chúng tự sinh tự diệt.”

“Hả?” Nguyệt Anh sửng sốt một chút.

“Sao vậy, có gì dị nghị?”

“Không, nô tỳ không dám.” Nguyệt Ánh vội vàng cúi đầu: “Nô tỳ đi truyền lệnh ngay.”

Lúc Thiên Diệp Ảnh Nhi còn là Phạm Đế Thần Nữ, Nguyệt Ánh là hầu cận của nàng. Trước đây, đừng nói là quân phản loạn, đối với người đã hết giá trị lợi dụng mà nói, Thiên Diệp Ảnh Nhi cũng thường không hề do dự một lời giết chết.

Bây giờ lại chỉ là phế bỏ sau đó trục xuất.

Nguyệt Ánh vừa định rời đi, Thiên Diệp Ảnh Nhi bỗng gọi nàng lại: “Đợi đã.”

“Chủ nhân còn gì phân phó?” Nguyệt Ánh vội vàng quay lại.

“Vân Triệt và Vô Tâm bây giờ đang ở chỗ nào của Tây Thần Vực?” Thiên Diệp Ảnh Nhi hỏi. Đã bốn tháng rồi, dựa theo hành trình bọn họ dự tính, bây giờ đang ở Tây Thần Vực.

“Thưa chủ nhân, Vân Đế và công chúa hiện đang ở Nam Vực.” Nguyệt Ánh đáp.

“Nam Vực?” Thiên Diệp Ảnh Nhi khẽ cau mày: “Vì sao còn ở Nam Vực? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì?”

Nguyệt Ánh vội vàng nói: “Vân Đế thần uy vô song, làm sao có thể chuyện ngoài ý muốn. Chỉ là... chỉ là thời gian Vân Đế dừng lại ở Thập Phương Thương Lan Giới hơi lâu… Đã hơn một tháng, đến nay chưa rời đi.”

“…” Thiên Diệp Ảnh Nhi đầu tiên là nghi hoặc, sau đó đôi lông mày vàng như huyền nguyệt đột nhiên nhíu lại.

“Chẳng lẽ là... Thương… Xu… Hòa!?”

“Vâng…” Nguyệt Ánh thấp thỏm bất an trả lời: “Theo tin tức từ Thập Phương Thương Lan Đế truyền đến, một tháng này đều là... đều là Hòa Phi và Vân Đế đồng tẩm…”

Két!

Tiếng nghiến răng rõ ràng cùng với khí tức chợt lạnh lẽo dọa Nguyệt Ánh vội vàng ngừng nói.

“Ta biết ngay mà...” Thiên Diệp Ảnh Nhi lạnh mắt nghiến răng: “Nữ nhân này... cũng không phải hiền lành gì!”

Nàng căm giận Thương Xu Hòa, nhưng lại càng căm giận phế vật Nam Vạn Sinh này! Được xưng là Thần Đế bậc nhất Nam Vực, ngay cả nữ nhân của Thương Lan cũng giữ không chắc, để bây giờ đến cướp nam nhân của nàng!

Giữ Vân Triệt lại hơn một tháng cũng chưa nỡ rời đi, nàng không nghĩ ra Thương Xu Hòa đã dùng thủ đoạn dụ dỗ gì.

Trước kia, Thiên Diệp Ảnh Nhi trong mắt Nguyệt Ánh là trong đầu đầy âm mưu và lợi ích, mọi việc nàng làm đều là để trở thành Phạm Thiên Thần Đế hùng mạnh.

Mà nay, Thiên Diệp Ảnh Nhi đã là Phạm Thiên Thần Đế, nhưng trong đầu đều là Vân Triệt, trong giới thường xảy ra chuyện lớn, lại chỉ không tìm được Thần Đế... Đoán cũng không cần đoán, nhất định là lại chạy đến chỗ Vân Đế.

Mấy Phạm Vương còn lại khổ không nói nổi lại hết cách.

“Thật ra chủ nhân không cần để ý.” Nguyệt Ánh cẩn thận khuyên nhủ an ủi: “Về ngoại hình và tình cảm với Vân Đế, Hòa Phi kia sao có thể so sánh với chủ nhân, Vân Đế chỉ là nhất thời cảm thấy mới…”

“Cút!” Thiên Diệp Ảnh Nhi lạnh lùng nói: “Đây là chuyện của ta và nữ nhân kia, không cần ngươi xen vào.”

“Nô… nô tỳ quá giới hạn… Nô tỳ cáo lui.” Nguyệt Ánh cuống quýt nhận tội, sau đó nhanh chóng lui ra ngoài.

“Đợi đã!”

Thiên Diệp Ảnh Nhi gọi nàng lại, giọng nói giữa môi vẫn nghiến từng chữ: “Giết toàn bộ đám phản đảng Thánh Vũ kia cho ta, ném thi thể đến Hàn Phạm Lĩnh cho huyền thú ăn!”

 

“… Vâng!”

Qua hồi lâu, Thiên Diệp Ảnh Nhi vẫn còn ghen ghét chưa tan.

“Nam nhân chết tiệt... Không ở cùng ta đủ ba tháng thì đừng hòng rời đi nửa bước!”

Một chiếc huyền thuyền loại nhỏ xao động vầng sáng mộng ảo chở theo Vân Triệt và Vân Vô Tâm nhanh chóng bay về phía tây.

Vì để hết sức thích ứng với khí tức của Thần Giới, mấy tháng này Vân Triệt đều mang theo Vân Vô Tâm để thân thể ngao du trong hư không, nhưng dù sao lần này cũng là vượt qua tinh vực, cho nên hắn đã “mượn” một chiếc huyền thuyền của Thương Xu Hoà, nếu không đến Tây Thần Vực không biết phải đến năm tháng nào.
Hết chương 2089.
Bình Luận (0)
Comment