“Thần Ma đều diệt, trật tự thế giới tan vỡ. Bây giờ thần tức phân tán giảm sút, trật tự mới xuất hiện ngày càng yên ổn, nếu tái sinh sức mạnh Thần Cảnh chắc chắn sẽ khiến trật tự mới hỗn loạn, gây hại cho phàm trần và phàm linh, nếu mưu tính theo tà thì chẳng khác nào là tai họa lớn cho thế gian.”
“Vì vậy, cốt lõi “Thổ” bị nhấn chìm trong vực thẳm, vĩnh viễn cắt đứt với thế gian, vĩnh viễn diệt trừ tai họa về sau.”
“Người đời sau kế thừa Thần Lực của ta, đừng chấp niệm.”
Vân Triệt thu tay về, theo sự thu hồi của huyền khí, văn tự trên phiến đá cũng biến mất theo, không để lại chút dấu vết.
“Cốt lõi “Thổ” nằm ở vực thẳm…” Suy nghĩ của Thiên Diệp Ảnh Nhi tập trung vào câu cuối cùng, sau đó đôi lông mày vàng nhíu lại: “Vực thẳm hư vô!?”
Chìm vào vực thẳm hư vô nghĩa là vĩnh viễn về với hư vô. Vân Triệt không thể tìm thấy hạt giống của Tà Thần Thổ được nữa, thế gian, cũng không thể xuất hiện Thần Lực Tà Thần hệ thổ nữa.
“Thì ra là thế.” Sau khi xem những lời mà Tà Thần để lại, biết được hạt giống Tà Thần hệ thổ đã vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian, hắn cảm thấy hơi mất mát, sau đó hiểu rõ.
“Dường như ngươi xem xong cũng không quá bất ngờ?” Thiên Diệp Ảnh Nhi nhìn Vân Triệt.
Vân Triệt nói: “Bởi vì huyền mạch Tà Thần, cho dù là chín cảnh giới Phàm Thể hay bảy cảnh giới Thần Đạo, việc tu luyện của ta chưa từng bị tắc nghẽn, sức mạnh cũng đủ, cũng có thể dễ dàng đột phá.”
“Thế nhưng trước trận chiến Tây Vực, trong mấy năm ta và Mị Âm ở Trụ Thiên Thần Cảnh, sức mạnh rõ ràng đã đạt đến đỉnh cao Thần Quân Cảnh, nhưng dù làm cách nào cũng đều không thể đột phá.”
“Khi đó ta phát hiện, hẳn là Tà Thần đã thiết lập cấm chế đặc biệt nào đó trên huyền mạch, khiến người thừa kế vĩnh viễn dừng lại ở Thần Quân Cảnh… Giống như hắn cố ý phong tỏa cảnh quan thứ sáu, thứ bảy.”
“Mà nguyên nhân này cũng gần giống như ta đoán.”
“Phòng ngừa sức mạnh vượt qua giới hạn thế gian, khiến trật tự phàm thế tan vỡ?” Thiên Diệp Ảnh Nhi khẽ khịt mũi, dường như có chút bất mãn với cấm chế do Tà Thần thiết lập này: “Thần danh Tà Thần này không bằng đổi thành Thánh Thần.”
Vân Triệt liếc nàng một cái, nói: “Cuối đời Tà Thần, gần như mỗi một bước đều là vì đời sau, nếu không có hắn, thế gian hỗn độn bây giờ, đừng nói là yên bình, có tồn tại hay không cũng không biết.”
“…” Thiên Diệp Ảnh Nhi hiểu hết mọi thứ, trái lại cũng không phủ nhận.
“Thần tức phân tán…” Vân Triệt khẽ đọc bốn chữ trên phiến đá một lần nữa, trầm ngâm nói: “Xem ra sau khi Thần Ma tuyệt diệt ở vạn kiếp vô sinh, hỗn độn đã duy trì rất lâu, mà hẳn là mức độ linh khí xói mòn rất lớn, lúc tàn mệnh của Tà Thần sắp kết thúc, linh khí xói mòn mới chậm dần và dừng lại, pháp tắc và trật tự của hỗn độn cũng có xu hướng ổn định lại trong hoàn cảnh linh khí mới sinh ra này.”
“Chẳng qua bởi vì Thần Ma đều diệt, một lượng linh khí rất lớn bị xói mói, pháp tắc vị diện của thế giới mới chắc chắn sẽ giảm xuống trên diện rộng, cho nên cũng yếu ớt hơn rất nhiều. Dưới loại linh khí và vị diện này, đời sau đã không thể xuất hiện Chân Thần nữa.”
“Nhưng Tà Thần lại biết ‘Thần Ma Cấm Điển’ do mình và Kiếp Thiên Ma Đế sáng chế ra quá cấm kỵ và mạnh mẽ, nếu tu luyện hoàn thiện thì có thể khiến cơ thể người phàm bùng nổ sức mạnh của Thần Cảnh.”
“Mà nếu như bây giờ có một người sở hữu sức mạnh Thần Cảnh trong thế giới không có thần này, rất có thể sẽ khiến pháp tắc và trật tự đang được củng cố của thế giới ‘yếu ớt’ này sinh ra hỗn loạn, thậm chí tan vỡ.”
Thế giới hỗn loạn trước và sau khi Kiếp Thiên Ma Đế quy thế, sau khi hắn đốt Nguyệt Thần Giới cưỡng ép mở “Thần Tẫn”, hầu hết Bắc Thần Vực đều run rẩy, cùng với lúc Nam Minh Thần Giới sử dụng Minh Thần Đại Pháo, dị tượng trời đất khủng bố vô song kia…
Những chuyện này chắc chắn đều là minh chứng rõ ràng.
“Xuất phát từ lo lắng như vậy, Tà Thần mới khiến một hạt giống Tà Thần vĩnh viễn biến mất trên đời.”
Lúc nói những lời này, thứ tràn ngập trong lòng Vân Triệt không phải là tiếc nuối, mà là khâm phục ngưỡng mộ sâu sắc.
Đó là sức mạnh đồng hành với Tà Thần cả đời.
Mà hắn thà rằng sức mạnh của mình vĩnh viễn không hoàn thiện, cũng không muốn nó sẽ mang đến tai họa ngầm cho thế gian.
Vân Triệt nâng cánh tay lên, mắt nhìn lòng bàn tay của mình nói: “Xem ra, ta quả thật đã định trước là không thế trở thành Thần Chủ Cảnh. Nhưng như vậy cũng tốt, ta cũng không cần phải đi tìm hạt giống Tà Thần cuối cùng kia nữa.”
Tuy cả đời chỉ có thể đạt đến Thần Quân Cảnh, nhưng cơ thể sở hữu Thần Lực Tà Thần, hắn có cảnh giới như thế đã là thiên hạ vô song. Thần Chủ Cảnh không thể chạm đến kia, đối với hắn mà nói cũng không quan trọng.
“Nhắc mới nhớ, có hai câu hỏi ta rất tò mò.” Thiên Diệp Ảnh Nhi bỗng nhiên nói.
“Hả?”
“Thứ nhất, linh khí phân tán này, rốt cuộc phân tán đi đâu? Chẳng lẽ những linh khí này còn có thể thâm nhập khỏi kết giới, phân tán ra ngoài hỗn độn hay sao?”
“…” Vân Triệt không đáp.
Bởi vì đây cũng chính là nghi hoặc mà Kiếp Thiên Ma Đế để lại.
“Thứ hai, linh khí phân tán đã thực sự dừng lại rồi sao?” Thiên Diệp Ảnh Nhi nheo mắt: “Không nói đến cái khác, lãnh thổ của Bắc Thần Vực vẫn không ngừng thu hẹp lại.”
“Ai biết được.” Vân Triệt ra vẻ không thèm để ý thuận miệng nói.
Hết chương 2098.