Bóng dáng Vân Triệt chậm rãi hạ xuống, mà ngay lúc chân hắn vừa chạm vào mặt đất Lưu Quang Giới, khí tức quen thuộc đã nhanh chóng đến gần hắn.
“Vân Triệt ca ca!”
Cùng với một tiếng gọi mềm mại vui mừng vô hạn, Thủy Mị Âm đáp từ trên không xuống như một con bướm đen nhẹ nhàng nhảy múa: “Thật sự là ngươi! Sao lại đột ngột quay lại đây, nhớ ta quá sao?”
Lúc nàng vừa định nhào vào người Vân Triệt, nàng đã nhận ra khí tức và sắc mặt cực kỳ bất thường của Vân Triệt, nét cười thu lại, lo lắng nói: “Vân Triệt ca ca, ngươi làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?”
Thần thức của nàng lướt qua xung quanh: “Vô Tâm đâu rồi?”
“Mị Âm.” Hắn nhìn thẳng vào đôi mắt đen của Thủy Mị Âm: “Càn Khôn Thứ của ngươi có phải Hạ Khuynh Nguyệt giao cho ngươi không?”
Một câu bất thình lình đổ ập xuống này khiến Thủy Mị Âm lập tức kinh ngạc ngay tại chỗ.
Nhưng trong ánh mắt chăm chú của Vân Triệt, thứ hắn nhìn thấy trong đôi đồng tử của Thủy Mị Âm không phải là hoảng loạn đột ngột, mà là kinh ngạc và nghi hoặc tự nhiên hiện lên.
“Hả?” Nàng hơi nghiêng đầu, có chút nghi ngờ nhìn vào mặt Vân Triệt: “Càn Khôn Thứ… Hạ Khuynh Nguyệt? Càn Khôn Thứ đương nhiên là Kiếp Thiên Ma Đế giao cho ta, sao có thể là Hạ Khuynh Nguyệt. Vì sao Vân triệt ca ca lại hỏi vấn đề kỳ lạ này?”
Một câu dò hỏi không hề phòng bị, bất kể là ánh mắt hay là vẻ mặt của nàng đều hoàn toàn không có một chút đáng ngờ hoặc sơ hở.
Nếu là người khác, có lẽ Vân Triệt sẽ hết nghi ngờ.
Nhưng nàng là Thủy Mị Âm sở hữu Vô Cấu Thần Hồn.
Hắn không tiếp tục nhìn vào mắt Thủy Mị Âm nữa mà nhìn về phía trước, bình tĩnh nói: “Năm đó trước khi tiễn đưa Kiếp Thiên Ma Đế, nàng nói cho ta biết Thần Hi đã xảy ra chuyện, cảnh cáo ta không được tự ý vào Long Thần Giới… Sau đó xảy ra biến động, trước khi giết ta, nàng nói với ta nàng đã tự mình đi Luân Hồi Cấm Địa, xác nhận Thần Hi đã chết.”
Thủy Mị Âm: “…”
“Sau khi giết Long Bạch, ta đến Luân Hồi Cấm Địa ở Long Thần Giới, phát hiện kết giới ở đó phụ thuộc vào long hồn của Long Bạch… Mà ‘một vùng khô héo’ và ‘chỉ có một vũng máu’ ở Luân Hồi Cấm Địa đều giống hệt như nàng miêu tả.”
“Vậy thì rốt cuộc Hạ Khuynh Nguyệt đã dùng phương pháp gì mà có thể không khuấy động cảm nhận của long hồn, mà tiến vào Luân Hồi Cấm Địa.”
Thủy Mị Âm vừa định mở miệng, lời của Vân Triệt lại tiếp tục truyền đến: “Nếu khi đó nàng có Càn Khôn Thứ trong người thì sẽ có thể dễ dàng làm được.”
“Cũng chính nhờ Càn Khôn Thứ trong người, nàng hoàn toàn không cần cố ý tập trung thăm dò và mạnh mẽ phá kết giới để gây thêm phiền toái, cho nên rất có thể khi đó nàng hoàn toàn không biết trên kết giới kia có kèm thêm linh hồn của Long Bạch… do đó để lại sơ hở này.”
Mà cho dù đây là một sơ hở, thì cũng không phải là sơ hở khiến người khác quá chú trọng… Lúc đó Vân Triệt cũng chỉ nghi ngờ nhất thời, Thiên Diệp Ảnh Nhi cũng không hề để ý.
Lông mày Thủy Mị Âm cau lại, vẻ mặt nửa khó hiểu, nửa lo lắng: “Đương nhiên kết giới phụ hồn của Long Bạch rất lợi hại. Nhưng trên đời này thứ có thể không dấu vết trực tiếp xuyên qua cũng không chỉ có Càn Khôn Thứ. Ví dụ như… Hoàn Hư Đỉnh của Trụ Thiên Giới có thể làm được. Lại ví dụ như… Bất kỳ tinh giới có nội tình nhất định, đều sẽ có bí mật che giấu. Nhất là huyền khí không gian mạnh mẽ, có thể dùng để cứu mạng lúc nguy hiểm, cho nên đều sẽ ấn giấu.”
“Vương giới như Nguyệt Thần Giới tiềm ẩn thứ vũ khí mạnh mẽ kỳ quái gì đó cũng không quái lạ, mà Hạ Khuynh Nguyệt lại là Nguyệt Thần Đế, chẳng những nàng biết được tất cả, còn có thể tùy ý sử dụng.”
“Đây hoàn toàn không phải chuyện gì rất đáng để ý, vì sao Vân Triệt ca ca lại vì thế mà nói mấy lời kỳ quái vậy?”
Những gì Thủy Mị Âm nói giống hệt những gì Thiên Diệp Ảnh Nhi nói lúc đó.
“Còn một chuyện nữa.” Vân Triệt không trả lời câu hỏi vặn lại của Thủy Mị Âm, tiếp tục nói: “Lúc kể ra chân tướng với ta khi đó, ngươi từng nói chỉ có Vô Cấu Thần Hồn của ngươi mới có thể mạnh mẽ thúc giục Thần Lực không gian của Càn Khôn Thứ, do đó hoàn thành di tinh đổi nguyệt, đây cũng là lý do Kiếp Thiên Ma Đế giao Càn Khôn Thứ cho ngươi.”
“Ừm.” Thủy Mị Âm nhẹ nhàng gật đầu.
“Nhưng trong một bộ sách cổ của Long Thần Giới, ghi chép về Càn Khôn Thứ rõ ràng viết, nếu chủ Càn Khôn Thứ sở hữu Hồng Mông Sở Diễn Chi Lực sẽ có thể cưỡng ép thúc giục Thần Lực không gian, chứ không phải chỉ có Vô Cấu Thần Hồn.”
Bộ sách cổ đó là do tộc Long Thần thượng cổ để lại, từng chữ đều không thể nghi ngờ.
“Ngoại trừ Nguyệt Vô Cấu đã chết, lúc đó người có được “Hồng Mông Sở Diễn Chi Lực”, một người là ngươi sở hữu Vô Cấu Thần Hồn, người kia chính là Hạ Khuynh Nguyệt sở hữu Lưu Ly Tâm.”
“…” Thủy Mị Âm khẽ lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu càng sâu hơn: “Ghi chép từ xưa ta sẵn lòng tin là thật không sai. Nhưng vậy thì sao? Kiếp Thiên Ma Đế thấy ta sở hữu Vô Cấu Thần Hồn, cho nên chỉ nói với ta Vô Cấu Thần Hồn có thể thúc giục Thần Lực không gian của Càn Khôn Thứ vào lúc cần thiết, mà không hề thừa thãi nhắc đến chuyện khác, như vậy cũng không phải chuyện gì quá kỳ quái.”
Hết chương 2108.