Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 2017 - Chương 2109. Sơ Hở (2)

Chương 2109. Sơ hở (2)
Chương 2109. Sơ hở (2)

Nói đến đây, nàng đột nhiên nhún mình, đứng ngay trước mặt Vân Triệt, hai tay cầm lấy bàn tay hắn, đôi mắt đen nhìn thẳng vào mắt hắn, vô cùng nghiêm túc nói: “Vân Triệt ca ca, hôm nay ngươi thật sự rất kỳ lạ, đã xảy ra chuyện gì vậy? Nếu chỉ là những thứ này, ngươi không thể nói ra những lời kỳ quái đó được. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nói cho ta biết được không?”

Vân Triệt nâng cánh tay lên, lấy ra viên Hằng Ảnh Thạch kia.

Phóng ra hình ảnh đã bị hắn dừng lại.

“Đây là…?”

Thủy Mị Âm chăm chú nhìn vào hình ảnh trước mặt, ánh sáng rực rỡ đỏ thẫm chắc chắn là Thần Mang do Càn Khôn Thứ phóng ra lúc thi triển Thần Lực không gian.

Mà chùm tử quang dường như gắn theo ở ngoài rìa kia…

“...!!!” Đôi đồng tử của Thủy Mị Âm như bị kim đâm, ngay lập tức co rút lại, sau đó khôi phục bình thường trong chốc lát.

“Bảy năm trước, lúc Lam Cực Tinh bị dời đi, vừa lúc Vô Tâm dùng viên Hằng Ảnh Thạch này để khắc lại dị tượng xảy ra ở Lam Cực Tinh lúc đó.”

Vân Triệt chậm rãi nói: “Ánh sáng màu đỏ là Không Gian Thần Mang của Càn Khôn Thứ. Mà màu tím… là Thần Mang Tử Khuyết của nàng.”

Giọng nói của Vân Triệt bình tĩnh, lúc phát ra mang theo một tiếng thở dốc nặng: “Lam Cực Tinh là do ngươi thúc giục Thần Lực không gian của Càn Khôn Thứ dời đi, vậy vì sao lúc đó lại xuất hiện sức mạnh của nàng… Mị Âm, ta muốn nghe ngươi giải thích.”

Thủy Mị Âm khẽ nhếch môi nhìn hắn, vẻ mặt vẫn chỉ có kinh ngạc và khó hiểu, không hề có hoảng loạn.

Ánh mắt hai người đối diện nhau trong im lặng, đột nhiên Thủy Mị Âm đưa tay lên che miệng “phì” cười.

Vân Triệt: “…”

“Vân Triệt ca ca, ngươi nghiêm túc đấy à?” Nàng vừa cười khẽ, vừa nhìn vẻ mặt Vân Triệt giống như đang tìm dấu vết và sơ hở hắn giả vờ nghiêm túc.

“Này…” Một lúc lâu, vẻ mặt của Vân Triệt cũng không thay đổi, Thủy Mị Âm lắc lắc bàn tay nhỏ ở trước mắt hắn, lúc này lông mày càng cong lại, dường như càng cảm thấy buồn cười.

Vân Triệt vươn tay nắm lấy cổ tay nàng, lặp lại lời vừa nói: “Ta muốn nghe ngươi giải thích.”

“Rất đơn giản mà.” Bàn tay nhỏ bé bị nắm kia của Thủy Mị Âm tinh nghịch gãi trên mu bàn tay Vân Triệt: “Ngươi quên rồi sao, năm đó ta bị Nguyệt Thần Đế nhốt ở Nguyệt Ngục rất lâu, lúc ngươi bắt đầu tấn công Đông Thần Vực, ta mới lặng lẽ dùng Càn Khôn Thứ trốn thoát.”

“Chẳng qua tuy ta lấy Thần Lực không gian thoát khỏi Nguyệt Ngục, nhưng lại không cách nào thoát khỏi phong tỏa Nguyệt Thần Đế thực hiện trên người ta. Mà phong tỏa sức mạnh do Nguyệt Thần Đế tự tay thực hiện, đương nhiên chính là Thần Lực Tử Khuyết.”

Vân Triệt: “…”

“Sức mạnh của Nguyệt thần Đế quá mạnh mẽ. Sau khi trốn thoát, ta dùng hết sức cũng không thể thoát khỏi. Sau đó biến động xảy ra, ta vội vàng dời Lam Cực Tinh đi. Lúc ta lấy Vô Cấu Thần Hồn mạnh mẽ thúc giục Thần Lực không gian của Càn Khôn Thứ, Thần Lực không gian cuộn trào ra ngoài kịch liệt bất ngờ loại bỏ Tử Khuyết phong tỏa trên người ta.”

“Ánh sáng tím này hẳn là sinh ra lúc Tử Khuyết phong tỏa trên người ta bị loại bỏ.”  

“Lúc ấy ta đang tập trung toàn bộ tinh thần để dời Lam Cực Tinh đi, mơ hồ cảm giác được sự biến mất của Tử Khuyết phong tỏa, nhưng không chú ý đến huyền quang Tử Khuyết xuất hiện theo, không ngờ vậy mà lại bị Vô Tâm khắc lại, còn khiến Vân Triệt ca ca sinh ra tưởng tượng viển vông kỳ quái như vậy.”

Lời giải thích của Thủy Mị Âm êm tai mà trật tự, giọng nói vẫn biến ảo rõ ràng như vậy.

Nhưng lời giải thích này cũng không thể khiến Vân Triệt hoàn toàn tin tưởng và an tâm.

Hắn lấy bốn viên Huyễn Tâm Lưu Ảnh Ngọc ra.

“Đây là bốn viên Huyễn Tâm Lưu Ảnh Ngọc của ngươi.” Vân Triệt nhìn nàng nói: “Chúng đều là do ngươi khắc ấn, cho nên không có bóng dáng của ngươi, nhưng tại sao trong tất cả hình ảnh đều không có sự hiện diện của Hạ Khuynh Nguyệt.”

“Sẽ có… sự trùng hợp như vậy sao?”

“Đương nhiên không phải trùng hợp.” Thủy Mị Âm không chút do dự, trực tiếp trả lời: “Sau khi Vân Triệt ca ca đến Bắc Thần Vực, ta đã biết bốn viên Huyễn Tâm Lưu Ảnh Ngọc này không bị khắc ấn vô ích, tương lai ở thời cơ thích hợp có thể chiếu hình cho Thần Giới, vạch trần tất cả chân tướng cho thế gian.”

“Chỉ là ngoại trừ hình ảnh về Kiếp Thiên Ma Đế kia, ba cảnh khác đều khắc cực kỳ dài, sẽ không tiện chiếu trong phạm vi lớn.”

“Vì vậy trong khoảng thời gian ta bị Nguyệt Thần Đế giam giữ ở Nguyệt Ngục, ta đã xóa bỏ rất nhiều hình ảnh không quá cần thiết, giữ lại những hình ảnh và âm thanh cốt lõi nhất."

“Về phần Nguyệt Thần Đế,” Nói đến đây, trên mặt Thủy Mị Âm hiện lên vẻ tức giận: “Nàng chẳng những suýt chút nữa giết chết Vân Triệt ca ca, tự tay phá hủy quê hương của Vân Triệt ca ca, còn khiến phụ thân ta bị thương nặng, ta cũng bị nàng nhốt trong ngục tù sâu nhất Nguyệt Thần Giới… Nàng là nữ nhân độc ác nhất, đáng giận nhất ta từng gặp trong đời, lúc đó ta thật sự hận nàng đến cực điểm.”

“Vì vậy lúc chỉnh sửa lại huyền ảnh của Huyễn Tâm Lưu Ảnh Ngọc, tất cả hình ảnh có nàng xuất hiện ta đều oán hận xóa đi, một cái chớp mắt cũng không giữ lại cho nàng, hừ!”

“…” Vân Triệt vẫn nhìn thẳng vào mắt nàng, một lúc lâu sau mới nhẹ giọng nói: “Là vậy sao…”
Hết chương 2109.
Bình Luận (0)
Comment