.
._104__2" class="block_" lang="en">Trang 104# 2
Chương 208: Trận đầu
- Những người này thật sự quá đáng. Tất cả đều châm chọc khiêu khích… Hừ, lúc bài vị chiến bắt đầu, Vân sư đệ nhất định sẽ khiến cho bọn họ ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Thương Nguyệt không hề có phong phạm của công chúa tức giận nói. Toàn bộ tiếng cười nhạo và châm chọc xung quanh đều nhằm về phía Vân Triệt và Thương Phong hoàng thất, khiến cho nàng còn khó chịu hơn mình bị người chế nhạo.
- Không cần phải để ý, điều này cũng là tình huống rất bình thường.
Thần sắc Tần Vô Thương lại không hề có biến hóa, bình thản nói. Theo ý hắn, không bị cười nhạo ngược lại không bình thường. Nếu chuyện này phát sinh trên người những tông môn khác, có lẽ ngay cả hắn, cho dù không cười ra, trong lòng cũng sẽ tự nhiên coi khinh như vậy.
- Tỷ phu, rút được số bao nhiêu?
Lúc Vân Triệt trở về, Hạ Nguyên Bá khẩn cấp tiến lên hỏi.
Vân Triệt mở thẻ bài rút được ra, phía trên ghi dãy số: 1505.
Thấy rõ dãy số, Tần Vô Thương giải thích:
- Dãy số này, quyết định trận đấu đầu tiên trong khu vực thi đấu của tiểu tổ thi đấu mà ngươi được phân đến và trình tự xuất chiến. 1505, đại biểu ngươi được phân đến tiểu tổ số 15, tiến hành trận đấu ở Luận kiếm đài số 15, trận thi đấu đầu tiên là trận thứ năm, đối thủ đầu tiên, là số 1545.
- Vòng thứ nhất tiểu tổ chiến liên tục ba ngày, tổng cộng chia làm ba mươi tiểu tổ, mỗi một tiểu tổ bao gồm chừng năm mươi đệ tử tham chiến, năm mươi đệ tử tham chiến mỗi một tổ đều phải tiến hành đủ mười hai trận đối chiến, đệ tử bài danh mười thứ hạng đầu thắng trận mỗi một tổ, tổng cộng ba trăm tên đệ tử lại tiến vào tiểu tổ chiến vòng thứ hai. Một ngàn hai trăm đệ tử không vào tiểu tổ thi đấu vòng thứ hai lại dời tới trận thi đấu phụ tiến hành bài vị chiến, chỉ có điều bài vị chiến của trận thi đấu này, trừ bỏ tông môn tương ứng, sẽ không có bao nhiêu người chú ý.
Nói tới đây, Tần Vô Thương nhàn nhạt thở dài một tiếng. Bởi vì Thương Phong hoàng thất sau khi ở tiểu tổ thi đấu bài vị chiến vòng thứ nhất, đều đi vào trận thi đấu phụ, ít nhất từ khi hắn sinh ra cho đến giờ đã vài thập niên, Thương Phong hoàng thất không có người có thể đi vào tiểu tổ thi đấu vòng thứ hai. Mộng trăm cường, sẽ không bao giờ, xa không thể chạm.
- Tiểu tổ thi đấu vòng thứ hai tổng cộng ba trăm tên đệ tử tham chiến, cũng liên tục ba ngày, mỗi một đệ tử cần phải đánh đủ mười lăm trận! Sau đó căn cứ vào trận thắng lợi tiến hành bài vị, thẳng xếp ra vị trí một trăm tên đầu tiên và ba mươi hai cường đầu tiên. Sau đó, đệ tử ngoài trăm tên này sẽ đi vào trận đấu phụ, vị trí thứ ba mươi ba đến vị trí thứ một trăm sắp xếp xong như vậy, nếu có người nào không phục, ở trong trận thi đấu phụ tiến hành khiêu chiến người tham chiến có thứ tự cao hơn mình, bị người khiêu chiến phải ứng chiến, nếu người khiêu chiến thắng, liền thay thế được thứ hạng này… Trận thi đấu chính, là tiến hành đấu loại cuối cùng giữa ba mươi hai đệ tử đã chiến thắng nhiều trận nhất.
- Bài vị này, đều là bài vị của đệ tử tham chiến. Bài vị của thế lực, căn cứ vào thứ tự của đệ tử cuối cùng đến tiến hành bài vị.
Hạ Nguyên Bá đếm đầu ngón tay, sau đó trừng lớn mắt nói:
- Nói như vậy, nếu tiến vào tiểu tổ chiến vòng thứ hai, sẽ trong vòng sáu ngày, đánh trọn vẹn hai mươi bảy trận, nhiều như vậy!
Thương Nguyệt tỏ vẻ ngưng trọng nói:
- Đúng vậy, không khí thi đấu bài vị chiến luôn luôn rất khẩn trương. Chỉ có điều, tiết tấu thi đấu tiểu tổ thứ nhất rất nhanh, rất dễ dàng xuất hiện huyền giả thực lực chênh lệch khác xa, nhanh chóng có thể kết thúc trận đấu. Một ngày mỗi một tiểu phân tổ tranh tài mấy chục trận thậm chí trên trăm trận đều rất bình thường. Vân sư đệ, nhất định phải cố lên, đừng quên mục tiêu trước đó chúng ta đã ước định xong… Cá nhân xếp vị trí một trăm người đầu tiên!
- Ừm, ta đương nhiên chưa từng quên.
Vân Triệt mỉm cười gật đầu, ánh mắt tập trung trên mặt mỗi một đệ tử tham chiến trong sân… Nếu như có thể đi vào trăm cường, hắn nhất định có thể khiếp sợ toàn trường, khiến tất cả người cười nhạo hắn đều nghẹn họng nhìn trân trối, đồng thời, cũng có thể khiến cho hắn nổi tiếng toàn thiên hạ, khiến Thương Nguyệt và Tần Vô Thương vui sướng vô hạn…
Nhưng mà, mục tiêu của hắn, lại hoàn toàn không phải một trăm cường này!
Trên Luận kiếm đài, tất cả đệ tử tham chiến đã khảo nghiệm xong huyền lực. Lăng Vô Cấu lại dùng thời gian rất dài tuyên đọc trình tự cơ bản và quy tắc cơ bản của bài vị chiến, sau đó, một lần Thương Phong bài vị chiến này, cuối cùng chính thức bắt đầu.
- … Trong khi giao chiến, ngã xuống đất vượt qua mười hơi thở, hoặc chủ động nhận thua liền đồng nghĩa với chiến bại! Cho dù vì bất cứ lý do nào, người vượt qua ba mươi giây chưa lên đài, coi như chủ động nhận thua… Hiện giờ, lão phu tuyên bố, Thương Phong bài vị chiến lần này, chính thức khai chiến!
Theo giọng nói của Lăng Vô Cấu vừa dứt, một mảng lớn huyền lực dao động từ bốn phía truyền đến. Ba mươi tiểu Luận kiếm đài, đồng thời xuất hiện một vách chắn huyền lực trong suốt. Vách chắn huyền lực này có thể ngăn cách dư âm huyền lực của song phương giao chiến tránh lan ra chung quanh, đồng thời cũng ở trên trình độ nhất định giới hạn khu vực giao chiến của song phương.
Ba mươi người trung niên đã sớm chuẩn bị từ lâu cũng phi thân lên, chia ra rơi vào ba mươi tiểu Luận kiếm đài, bọn họ là ba mươi trọng tài của tiểu tổ thi đấu vòng thứ nhất. Mà ba mươi người này, toàn bộ đều có thể “Huyền độ hư không”, ý nghĩa toàn bộ bọn họ đều là cường giả Thiên Huyền cảnh, sự thật này, khiến không ít đệ tử thanh niên ngồi dưới đáy giếng nhìn trời trực tiếp chấn kinh há mồm.
Ba mươi tiểu kiếm đài đều phân bố chung quanh chủ kiếm đài, lấy thị lực của huyền giả ở đây, đang ngồi ở bất cứ vị trí nào chỉ cần hơi dời khóe mắt, tình huống của một tiểu kiếm đài bất kỳ đều có thể nhìn không sót thứ gì.
Theo sự xuất hiện của vách chắn huyền lực và ba mươi trọng tài, thẻ bài của sáu mươi đệ tử đồng thời lóe lên ánh sáng, tiếng kêu gào có lực xuyên thấu cực mạnh của ba mươi trọng tài đồng loạt vang lên, rất nhanh, từng trận đấu đầu tiên trên mỗi kiếm đài, sáu mươi đối thủ giao chiến nhanh chóng đi lên kiếm đài, bài vị chiến chính thức bắt đầu.
- Đã điều tra rõ, kiếm đài thi đấu của Vân Triệt là số 15, số thứ tự là 1505, mấy đối thủ tiếp theo đệ đã thông báo cho toàn bộ bọn họ, dưới tình huống không đánh chết, có thể hạ nặng tay liền hạ nặng tay, cam đoan hắn không sống qua được trận thứ hai, sẽ rơi xuống nửa cái mạng… Không, nói không chừng, trận đầu tiên, đã thiếu tay thiếu chân.
Phần Tuyệt Bích trở lại chỗ ngồi, thấp giọng nói bên tai Phần Tuyệt Thành.
Phần Tuyệt Thành đưa mắt liếc luận kiếm đài số 15, chậm rãi gật đầu.
Chỗ ngồi của Vân Triệt vừa khéo rất gần luận kiếm đài số 15, trận đấu đầu tiên của hắn là trận thứ năm, hắn cũng không lập tức đến bên cạnh kiếm đài số 15 chờ đợi, mà ngồi trên chỗ ngồi, yên lặng nhìn xung quanh thi đấu.
Hơn năm trăm thế lực, có chủ kiếm, có chủ đao, có chủ thương, có chủ tiên… Đủ loại vũ khí có thể thấy được, các loại thuộc tính huyền lực càng hỗn loạn, đủ loại huyền kỹ hoặc nặng nề, hoặc nhẹ nhõm, hoặc xinh đẹp khiến cho người ta ứng phó không nổi.
Ít nhất, Hạ Nguyên Bá đã cảm thấy hai mắt hoàn toàn không đủ dùng.
Trước mắt, chính là tiểu tổ thi đấu vòng đầu tiên, cũng là một vòng thi đấu trụ cột nhất của bài vị chiến, nhưng lúc này mỗi một trận tranh tài, đối với bên ngoài đều là quyết đấu xa hoa đến cực điểm. Bởi vì song phương giao chiến, đều có thể là Linh Huyền cảnh từ hai mươi tuổi trở xuống, đều là thiên tài tuyệt đỉnh không hơn không kém! Đay là một trận chiến bài vị, chỉ thuộc về thiên tài cao nhất.
- Mau nhìn! Là tỷ tỷ!
Vào lúc này Hạ Nguyên Bá thét lên một tiếng kinh hãi, chỉ vào luận kiếm đài số chín.
Một phút đồng hồ trôi qua, luận kiếm đài số chín đã tiến hành xong ba cuộc tranh tài, trận thứ tư, Hạ Khuynh Nguyệt trên mặt đeo lụa mỏng, chưa lộ dung nhan xuất hiện trên luận kiếm đài, cũng khiến cho luận kiếm đài số chín trong nháy mắt trở thành tiêu điểm của toàn trường… Bất cứ một đệ tử nào của tứ đại tông môn xuất chiến, đều trở thành tiêu điểm.
Đối diện Hạ Khuynh Nguyệt, một người thanh niên hai mươi tuổi đi đến, chỉ có điều sắc mặt của hắn vô cùng khó coi, trong lòng càng âm thầm kêu khổ, hắn có huyền lực Linh Huyền cảnh cấp bốn, ở trong tổ số chín cũng được coi là nhóm trung thượng, nhưng không nghĩ tới đối thủ đầu tiên, lại là người của Băng Vân tiên cung.
Nhưng đối phương là thiếu nữ chỉ có mười bảy tuổi, hắn thật sự không thể nhún nhường nhận thua được, đành phải kiên trì rút kiếm:
- Huyễn Kiếm môn Hàn Vân Chi, xin tiên tử chỉ giáo!
Giọng nói vừa dứt, hắn bước chân về phía trước, một kiếm đâm ra, vừa ra tay, chính là chiêu “Tam sinh kiếm” mạnh nhất của hắn, kiếm khí kích động ngưng két ra thành ba đóa kiếm hoa, hiện lên xu thế tam giác tấn công về phía Hạ Khuynh Nguyệt.
Khóe mắt Hạ Khuynh Nguyệt lạnh nhạt, bước chân chưa động, đón kiếm thế của Hàn Vân Chi, tay phải như tuyết trắng nhẹ nhàng vung một cái…
Phù!
Gió lạnh thổi qua mặt, cũng như vô số thanh đao cắt trên mặt Hàn Vân Chi, kiếm thế của hắn trong nháy mắt hoàn toàn tán loạn, toàn thân giống như rơi vào trong băng hàn luyện ngục rét lạnh tới cực điểm, tứ chi trở nên vô cùng cứng ngắc, hắn vẫn duy trì tư thế vung kiếm tới trước đứng cứng đờ ở đó, đừng nói tiếp tục vung kiếm, ngay cả ngón tay đều không cách nào di động.
Một tầng sương trắng hoa lệ chỉ trong chớp mắt, theo mũi kiếm của hắn, lan tràn đến toàn thân cùng với sợi tóc của hắn.
Tất cả đệ tử tông môn lần đầu tiên được biết đến uy phong của “Băng Vân quyết” Băng Vân tiên cung đều kinh ngạc đến ngây người toàn bộ.
- Ta… Nhận… Thua…
Môi Hàn Vân Chi run run, vô cùng gian nan nói ra ba chữ. Hắn vốn tưởng rằng, bản thân mặc dù kém đối phương bốn cấp bậc, nhưng ít nhất có thể chống đỡ được năm sáu phen đối mặt… Nhưng không nghĩ tới, hắn ngay cả tư cách đối mặt với đối phương cũng không có.
- Huyễn Kiếm môn Hàn Vân Chi nhận thua, Băng Vân tiên cung Hạ Khuynh Nguyệt thắng!
Theo cao giọng tuyên bố của trọng tài luận kiếm số chín, sương lạnh trên người Hàn Vân Chi cũng theo đó biến mất, hắn bỗng chốc quỳ rạp xuống đất, thở gấp mấy hơi, mới vô cùng kính sợ liếc mắt nhìn Hạ Khuynh Nguyệt, bước chân yếu ớt đi xuống luận kiếm đài.
Thiên Kiếm sơn trang, Băng Vân tiên cung, Tiêu tông, Phần Thiên môn cùng xưng tứ đại tông môn, cũng không kéo lên một tông môn để góp cho đủ số cùng xưng “Ngũ đại tông môn”, đó là bởi vì, dưới tứ đại tông môn, vốn không hề có tông môn nào có tức cách góp cho đủ số. Chênh lệch giữa bọn họ và các tông môn khác, giống như khác nhau giữa một trời một vực. Nội tình, tài nguyên, mức độ công pháp… Những thứ này, tạo nên uy danh cho tứ đại tông môn, cũng tạo ra chênh lệch vĩ đại giữa bọn họ và các tông môn khác. Mấy trăm năm qua, bài vị cá nhân mười thứ hạng đầu ở bài vị chiến, từ trước đến nay đều được đệ tử của tứ đại tông môn ôm lấy, không có một đệ tử của tông môn khác có thể xông vào… Chưa từng có ngoại lệ.
- Thật lợi hại… Tỷ tỷ thế mà lại lợi hại như vậy.
Ánh mắt Hạ Nguyên Bá trừng trừng, cho đến khi Hạ Khuynh Nguyệt đi xuống luận kiếm đài, vẫn không hề chớp một cái, một lát sau, hắn lại ngơ ngác hỏi:
- Tỷ phu, huynh thấy được không, tỷ tỷ lại đã lợi hại như vậy… Huynh… Huynh có thể đánh thắng tỷ tỷ không?
- Ha ha, đương nhiên không có khả năng.
Tần Vô Thương cười đáp lại nói:
- Nếu ta không đoán sai, tỷ tỷ của ngươi, chắc là đệ tử hạch tâm bồi dưỡng trọng điểm vài năm nay của Băng Vân tiên cung. Thiên chi kiêu nữ như vậy, vốn không phải Thương Phong huyền phủ chúng ta có khả năng so sánh.
Vân Triệt vẫn sắc mặt bình tĩnh nhìn trận đấu, không nói gì.
Lúc này, trên luận kiếm đài số 15, truyền đến tiếng kêu to vang dậy của trọng tài:
- Tổ 15 trận thứ năm, Thương Phong hoàng thất “Vân Triệt” –– với –– Nam vực Quỳnh Vân phái “Phó Nham Kiệt”!