Lời nói của hắn không hề có sát khí, cũng không hề có ma uy xé rách linh hồn, khiến bọn họ nhất thời không dám tin vào tai mình.
Nguyệt Vô Cực lắc đầu, trầm giọng nói: “Ngươi… Ngươi có ý gì?”
“Ta đã quyết định truy phong Hạ Khuynh Nguyệt làm Đế Hậu. Mặc dù…” Vân Triệt thở dài một tiếng, nhíu mày nói: “Nguyệt Thần Giới là vướng bận trong lòng nàng. Ta sẽ dốc hết sức mình, không tiếc điều động tất cả tài nguyên trong khả năng để tái hiện lại một Nguyệt Thần Giới phồn thịnh như xưa. Nếu như sẵn lòng giúp đỡ ta, các ngươi hãy đến Đế Vân Thành sau nửa tháng nữa.”
“…” Nguyệt Vô Cực ngẩng cao đầu, trợn to hai mắt, không tin vào tai mình, mãi một lúc lâu cũng không thốt lên lời.
Vân Triệt và Thủy Mị Âm rời đi, để lại đám Nguyệt Thần vẫn còn sững sờ tại chỗ. Một lúc lâu sau, không ai trong bọn họ thật sự tỉnh táo lại.
…
“Vân Triệt ca ca, rốt cuộc mấy ngày này ngươi đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Sau khi quay trở về khu vực Thần Giới, Thủy Mị Âm níu lấy cánh tay Vân Triệt, không ngừng liếc mắt đánh giá hắn từ trên xuống dưới: “Ta cứ cảm thấy ngươi đã thay đổi một cách rất kỳ diệu.”
Vân Triệt mỉm cười lắc đầu: “Ta không muốn lừa ngươi, mặc dù mấy ngày này ta chỉ ngồi yên một chỗ, nhưng quả thật ra đã trải qua rất nhiều chuyện. Vả lại, đó còn là những chuyện kỳ lạ nhất mà ta được trải nghiệm trong cuộc đời này... kỳ lạ tới mức ta nói ra cũng không ai tin.”
“Hả?” Thủy Mị Âm kinh ngạc.
“Mà quả thật trên thế giới này cũng tồn tại bí mật không thể nói cho ai biết.”
Bí mật về Thần Thủy Tổ đã được định trước là hắn không thể nói ra.
Lúc này, ánh mắt Vân Triệt bỗng nhiên nhiên nhìn về một phía, thân hình cũng theo đó dừng lại.
Hắn cảm nhận được khí tức của Hạ Nguyên Bá.
Nơi đây là một tinh giới trung vị mang tên Cửu Tướng Giới thuộc Nam Thần Vực. Bên trên huyền đài rộng lớn, hai Huyền Giả Thần Nguyên cảnh đang giao chiến ác liệt.
Mà một người trong đó chính là Hạ Nguyên Bá.
Sau khi tiến vào Thần Giới, Hạ Nguyên Bá vừa mới bước chân vào Thần Đạo bỗng dưng tiến bộ nhanh chóng. Hiện tại, hắn đã sở hữu tu vi Thần Nguyên cảnh cấp sáu, cách Thần Nguyên cảnh cấp bảy cũng không còn xa.
Mà đối thủ của hắn lại là một Huyền Giả Thần Nguyên cảnh cấp tám hàng thật giá thật.
Ở tinh giới trung vị, trận chiến giữa Huyền Giả Thần Nguyên cảnh không được công khai rộng rãi. Thế nhưng, trận chiến của Huyền Giả Thần Nguyên cảnh cấp sáu đối chọi với Huyền Giả Thần Nguyên cảnh cấp tám… lại khiến huyết dịch của những người đang theo dõi phải sôi sùng sục.
Hạ Nguyên Bá gầm lên hệt như một con mãnh thú khát máu. Hắn liên tục bị đánh ngã, nhưng cũng không ngừng đứng lên. Tuy rằng trên người hắn chằng chịt vết thương, thế nhưng cơ thể lại luôn bùng nổ thứ sức mạnh không hề có dấu hiệu suy yếu như thể vô tận.
Tên đối thủ vượt hai cảnh giới nhỏ kia trước hết khinh thường, nhẹ nhõm, cho đến dần tập trung, nghiêm túc…thậm chí đến cuối cùng cũng bắt đầu lộ ra vẻ sợ hãi.
Ầm ầm!!
Hạ Nguyên Bá gào lên, bổ nhào về phía trước, sức mạnh va chạm mang theo âm thanh nổ vang như thể không thuộc về Thần Nguyên cảnh… Lần này, trong huyền khí đang dần tản ra, người bị đánh bay không còn là Hạ Nguyên Bá nữa, mà là đối thủ từ đầu đến cuối vẫn luôn chiếm thế thượng phong tuyệt đối kia.
Bịch!
Hắn ta ngã xuống đất, thế nhưng lại không hề lập tức đứng lên, chỉ gian nan ngồi dậy rồi lùi về phía sau, sau đó lập tức xua tay nói: “Dừng… dừng! Ta nhận thua… Ngươi chính là quái vật… quái vật!!”
Xung quanh lập tức vang lên những tiếng hú hét. Lúc này, Hạ Nguyên Bá đang ưỡn ngực kiêu ngạo mới khụy xuống đất, máu tươi chảy ròng ròng, nhưng trong đôi mắt vẫn lóe lên vẻ phấn khích.
“Tốt lắm.” Trưởng lão chủ trì cuộc tuyển chọn gật đầu: “Hạ Nguyên Bá, ngươi không cần phải tham gia lượt tuyển chọn sau nữa. Dưỡng thương cho tốt, ba ngày sau thẳng tiến nhập viện hai mươi hai.”
Không ai dám phản đối kết quả này… Bởi lẽ chắc chắn kẻ mới sở hữu tu vi Thần Nguyên cảnh cấp sáu mà đã đánh cho Thần Nguyên cảnh cấp tám đến mức linh hồn sụp đổ là kỳ tài ngút trời.
“Không cần nữa.”
Hạ Nguyên Bá đang định đáp lời thì một giọng nói uy nghiêm trầm thấp truyền tới. Khoảnh khắc giọng nói ấy vang lên, tất cả âm thanh huyên náo lập tức biến mất, ai nấy đều tỏ vẻ tôn kính, mà các vị trưởng lão cũng bất giác co rúm người lại, hoảng hốt cất cao giọng nói: “Cung nghênh Đại Giới Vương.”
Đây chỉ là buổi tuyển chọn đệ tử nhập viện… Cho nên bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng việc này sẽ thu hút sự chú ý của Đại Giới Vương.
“Hừ, Bá Hoàng Thần Mạch, quả là kỳ tích mà ông trời ban tặng! Sao có thể lãng phí trong tay các ngươi được.” Giọng nói ấy càng ngày càng lạnh lẽo: “Hạ Nguyên Bá, ngươi không cần nhập ngoại viện nữa. Ba ngày sau, đến nội điện tìm ta.”
Ầm…
Lời nói vừa dứt, bên tai mọi người như vang lên hàng ngàn tiếng sấm rền.
Bởi vì Hạ Nguyên Bá đã nhận được bốn chữ mà dường như tất cả Huyền Giả nằm mơ cũng không dám mong cầu – Giới Vương thân truyền!
Trên võ đài, Hạ Nguyên Bá chậm rãi ngẩng đầu, kiêu ngạo nói: “Vãn bối Hạ Nguyên Bá, cẩn tuân mệnh lệnh của Đại Giới Vương!”
Hết chương 2169.