Bên trong truyền tới giọng nói của Thiên Diệp Ảnh Nhi:
“Vân Triệt, chấn động mới nãy của không gian là gì vậy? Không hiểu sao ta cứ cảm thấy đè nén mãi không thôi.”
“Không có gì,” Vân Triệt thờ ơ nói: “Phía bên Thái Sơ Thần Cảnh xuất hiện mấy vị khách không rõ tới từ đâu mà thôi. Ngươi ở lại Phạm Thiên Thần Giới, dù xảy ra chuyện gì cũng không được rời đi, ta sẽ mau chóng qua đó.”
Nói xong, không đợi Thiên Diệp Ảnh Nhi kịp đáp lại, huyền trận truyền âm đã biến mất giữa năm ngón tay của hắn.
Vân Triệt hạ cánh tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn trời, ánh mắt âm u hệt như vực thẳm.
Khuynh Nguyệt, nhìn lại kiếp này, mỗi một bước lên trời của ta đều đạp lên máu và vết thương của ngươi. Ngươi đẩy ta lên đỉnh cao, nhưng lại chôn mình dưới vực thẳm.
Nơi ta đang sống, chứa đựng biết bao nước mắt và đau thương đời này của ngươi.
Sao có thể để kẻ khác giẫm đạp!
Vù…
Mãi tóc đen của Vân Triệt tung bay, một luồng khí tức đáng sợ từ trong cơ thể hắn bùng lên dữ dội, khiến cả Đế Vân Thành chìm vào tĩnh lặng.
…
Tây Thần Vực, Kỳ Lân Giới.
Mây đen trên nền trời vừa cuồn cuộn, vừa không ngừng vặn vẹo méo mó. Kỳ Lân Đế ngước mắt nhìn dị tượng trên không trung, trong lòng cảm thấy trĩu nặng một cách khó hiểu.
Hắn đã giữ tư thế này rất lâu rồi.
Phía sau lưng hắn, bốn Mặc Kỳ Lân và đám Kỳ Lân thủ hộ đều đang có mặt. Chấn động không gian bất thường và cảm giác đè nén ập đến trong vô hình khiến bọn họ quay trở lại nơi này ngay lập tức mà không cần lệnh triệu tập.
“Đế thượng, phía bên Vân Đế vẫn không có tin tức gì sao?”
Phía sau Kỳ Lân Đế, cuối cùng một Mặc Kỳ Lân cũng phá vỡ sự im lặng, thốt ra câu hỏi.
Kỳ Lân Đế lắc đầu, khàn khàn nói: “Chấn động không gian trước đó tuyệt đối không bình thường, đáng lẽ Vân Đế không thể không có phản ứng gì. Hầy…”
Hắn thở dài thườn thượt: “Tân hoàng đế lên ngôi, tất cả đều lấy làm vui mừng, vốn tưởng rằng thế giới sẽ bình yên dài lâu, chẳng lẽ thế giới mới chưa ổn định, loạn lạc đã lại nổi lên…”
“Đế thường không cần phải quá ưu phiền, có lẽ chỉ là bạo loạn ngắn ngủi do một không gian hay một bí cảnh viễn cổ nào đó sụp đổ tạo thành. Vả lại… với thực lực của Vân Đế, chẳng lẽ thế gian hiện giờ lại không thể dẹp được tai họa.”
“… Hy vọng là ta lo lắng thái quá.” Kỳ Lân Đế có chút thất thần đáp lại. Hắn không hề nói ra việc chấn động không gian trước đó và cảm giác đè nén bao trùm khiến hắn nhất thời nghĩ đến việc Ma Đế quy thế năm đó.
Một Mặc Kỳ Lân khác tiến lên phía trước rồi nói: “Đế thượng, tin tức thứ sáu đã tới, xác nhận được rằng trung tâm của chấn động không gian là khu vực lối vào của Thái Sơ Thần Cảnh. Thế nhưng ngoài điều đó ra, sau nhiều lần dò xét cũng không phát hiện ra bất thường khác hay khí tức lạ.”
“Có điều vẫn chưa có tin tức hay mệnh lệnh truyền xuống từ Đế Vân Thành, thật sự rất kỳ quái.”
“…” Kỳ Lân Đế cúi đầu không nói gì… Chẳng lẽ, ta thật sự đã nghĩ nhiều rồi sao?
Roẹt…
Đúng lúc này, một âm thanh xé rách cực kỳ bén nhọn đột nhiên truyền tới từ phía xa, sau đó là tiếng hét lớn của Kỳ Lân thủ hộ vọng tới: “Kẻ tới từ phương nào mà dám tự tiện xông vào…”
Xoẹt!!
Lần này, tiếng xé rách kề sát ngay bên tai đáng sợ như thể ngàn vạn lưỡi đao đâm thẳng vào màng nhĩ, xóa sổ mọi âm thanh trên thế gian này.
Ngay cả Kỳ Lân Đế và bốn Mặc Kỳ Lân cũng cảm thấy trước mắt mình đen kịt, bước chân lảo đảo.
Kỳ Lân Đế phóng huyền khí ra ngoài, lập tức đứng vững lại như núi. Hắn ngẩng đầu lên, trong đôi đồng tử đang co rút lại nhanh chóng phản chiếu một bóng hình màu xám bạc.
Sau khi Long Thần Giới suy tàn, Kỳ Lân Thần Vực trở thành nơi mạnh mẽ nhất Tây Thần Vực. Nơi đây được bố trí tầng tầng lớp lớp thủ vệ và kết giới, muốn cưỡng chế xông vào khó như lên trời.
Song, bóng hình màu xám bạc kia lại đặt chân được đến nơi đây sau khi xé rách không gian. Tầng tầng lớp lớp phòng vệ do sức mạnh của Kỳ Lân tạo nên chưa từng sụp đổ trong gần trăm vạn năm qua, nay lại như thể không còn tồn tại dưới tay hắn.
Dù là Long Bạch tại thế, hay Vân Đế tối cao… cũng tuyệt đối không có khả năng là được việc này!
“Ngươi… là… ai!!” Giọng điệu phía trước thì nghi ngờ, giọng điệu phía sau thì sắc lạnh. Mặc Kỳ Lân đứng đầu nhanh chóng bình tĩnh lại, tuy trong lòng kinh hãi, nhưng ngoài mặt lại uy nghiêm. Với tư cách là Mặc Kỳ Lân, đứng trong Kỳ Lân Thần Vực, khí thế của hắn không được phép yếu đi.
Bộ giáp màu xám bạc lóe lên một thứ ánh sáng kỳ dị là một thứ trang phục hoàn toàn xa lạ, cùng với đó cũng là một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ… Tất cả mọi người có mặt ở đây đều chưa từng nhìn thấy uy thế đáng sợ bộc phát ra từ đối phương này bao giờ.
Hắn nhìn xuống từ trên cao, đối mặt với bá chủ của Tây Thần Vực, đôi mắt chậm rãi liếc xuống như thể đang quan sát một lũ sâu kiến.
“Hừ.” Một tiếng hừ nhẹ ẩn chứa vẻ ngạo mạn và khinh thường: “Khí tức của người mạnh nhất vùng đất này là Kỳ Lân, chứ không phải là Long. Cũng được, đã rất nhiều năm rồi mà không xuất hiện người ngoại lai sống sót, những tin tức xưa cũ kia cũng sớm nên bỏ đi rồi.”
Hết chương 2184.