Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 2096 - Chương 2188. Ý Chí Của Kỳ Lân (5)

Chương 2188. Ý chí của Kỳ Lân (5)
Chương 2188. Ý chí của Kỳ Lân (5)

Khủng bố đến mức những kẻ có nhận thức cao nhất thế gian hiện giờ như bọn họ cũng hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.

 

Đôi mắt giương lên và vẻ kính ngưỡng vô tận lập tức biến thành âm u khinh thường: “Hiểu chưa?”

 

Thái độ của Kỳ Lân Đế bất giác trở nên khiêm nhường hơn vài phần, giọng nói cũng không còn giữ được vẻ bình tĩnh: “Xin… Xin tôn giả cho biết, nếu như dòng dõi Kỳ Lân ta cam tâm tình nguyện hầu hạ dưới chân Uyên Hoàng đời đời kiếp kiếp, ngày mà… Uyên Hoàng giáng lâm, liệu có thể… ban cho bọn ta một đời yên ổn?”

 

“Hầu hạ đời đời kiếp kiếp?” Mạch Bi Trần như thể nghe thấy một chuyện cười lớn, khóe miệng tỏ vẻ giễu cợt mà lạnh lùng: “Chỉ dựa vào các ngươi mà cũng xứng để hầu hạ dưới chân Uyên Hoàng ư? Các ngươi chỉ xứng trở thành nô bộc của vực thẳm thôi!”

 

“…” Kỳ Lân Đế nghẹn họng.

 

“Ta muốn giết các ngươi thì chẳng khác nào giết một con chó hay một con gà, mà với sự mạo phạm trước đó của các ngươi thì đáng lẽ phải tru di cả tộc.” Mạch Bi Trần âm u nói ra từng chữ: “Các ngươi biết vì sao đến giờ mình vẫn còn sống không? Đó là bởi vì Uyên Hoàng từ bi nhân hậu, ghét nhất là việc lạm sát và ức hiếp. Các ngươi có ti tiện đến đâu đi chăng nữa thì số mệnh vẫn phải do Uyên Hoàng quyết định!”

 

“Chỉ vài năm ngắn ngủi nữa thôi, Uyên Hoàng sẽ giáng lâm tới nơi này. Thứ mà ta muốn dâng lên cho Uyên Hoàng là vạn linh cung nghênh, thế gian thần phục, chứ không phải là một mảnh đất nhuốm máu.”

 

“Các ngươi đã sẵn sàng trở thành người dẫn đường cho một thế giới mới chưa, hay vẫn là những kẻ ngu dốt cần phải xóa sổ!”

 

Mạch Bi Trần vừa dứt lời, Kỳ Lân Đế đã quỳ gối, cúi thấp đầu đến mức gần như sát mặt đất.

 

Một kẻ đáng sợ đến mức vượt qua cả nhận thức này chưa từng ra tay lạm sát, thậm chí còn hạ thủ lưu tình, điều này khiến hắn càng tin tưởng vào lời nói của Mạch Bi Trần.

 

Theo kiến thức của bản thân, tính cách mà Mạch Bi Trần đang thể hiện ra tuyệt đối không cho thấy hắn là một người lương thiện, thế nhưng hắn lại không lạm sát trước khi Uyên Hoàng giáng lâm… Có lẽ Uyên Hoàng kia thật sự đúng như những gì hắn nói, không phải là một bạo quân, trái lại còn hơi quá nhân từ.

 

Mấy chữ… “chỉ mấy năm ngắn ngủi nữa”, còn đáng kinh ngạc hơn cả.

 

“Đa tạ tôn giả dạy bảo. Kỳ Lân tộc ta nguyện đi theo phò tá tôn giả chấn chỉnh lại đại thế của Thần Giới, dẫn dắt vạn linh thế gian cùng thần phục chờ đợi Uyên Hoàng giáng lâm.”

 

Kỳ Lân Đế biết rõ thứ mà Mạch Bi Trần muốn là gì, thứ mà hắn muốn chính là nắm trong tay quyền khống chế Thần Giới trong thời gian ngắn nhất trước khi Uyên Hoàng đến nơi này, mà chắc chắn bản thân Kỳ Lân Đế chính là thứ công cụ hình người tốt nhất.

 

Long Hoàng, Vân Đế, vực thẳm…

 

Vỏn vẹn mấy năm, vài lần đổi chủ, trong lòng Kỳ Lân Đế cũng cảm thấy bi ai biết bao.

 

Thế nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác.

 

Mạch Bi Trần quá cường đại, hắn đã tự mình lĩnh giáo, thứ sức mạnh ấy áp đảo tuyệt đối, trên thế gian này không một ai có thể chống lại được.

 

Mà hắn, chỉ là một con tốt thí.

 

Vân Đế hiện giờ dùng cái gì để chống lại đây.

 

Hắn đã nhìn ra được, thời đại của Vân Đế vừa mới bắt đầu đã lập tức đi đến kết cục bi thảm.

 

“Ngươi rất may mắn, cũng rất thức thời.” Mạch Bi Trần tán thưởng một câu: “Nếu như đổ máu ít nhất có thể, giết người ít nhất có thể, khiến thế gian ti tiện này hoàn toàn thần phục, sau khi Uyên Hoàng giáng lâm nhất định sẽ vô cùng vui mừng, tộc của các ngươi cũng sẽ trở thành lớp người có công, đương nhiên có thể nhận được một cuộc sống yên ổn.”

 

“Đa… Đa tạ tôn giả ban cho tộc ta một cơ hội bán mạng vì Uyên Hoàng.” Kỳ Lân Đế tỏ vẻ vô cùng biết ơn, thế nhưng trái tim căng thẳng vẫn chưa có dấu hiệu thả lỏng.

 

Nếu như không thể phản kháng, vậy thì điều duy nhất mà hắn có thể làm chính là bảo vệ được nhiều người hơn.

 

Ngoại trừ Kỳ Lân tộc ra, điều đầu tiên mà hắn nghĩ đến chính là Thanh Long tộc.

 

Thanh Long Đế vẫn luôn được hắn coi như một nửa nữ nhi của mình là một người có tính tình lạnh lùng ương ngạnh, cho nên chắc chắn sẽ không thể “thức thời” ngay lập tức như hắn. Hắn đã nghĩ đến việc tìm cơ hội đưa ra một lời thỉnh cầu với Mạch Bi Trần, để hắn đi thuyết phục Thanh Long Đế.

 

“Tốt lắm.” Mạch Bi Trần lạnh lùng nói: “Nói cho ta biết tình hình hiện tại và xu thế chung của thế giới này. Vả lại trước đó, ngươi nói cho ta biết ‘Vân Đế’ là cái thá gì!”

 

“Vâng vâng vâng.” Kỳ Lân Đế vội vàng đáp lại, chịu đựng đau đớn: “Vân Đế vốn tên là Vân Triệt, là vị đế vương tối nắm trong tay quyền quản lý vạn linh trên thế gian này, cũng là vị đế vương đầu tiên trong lịch sử Thần Giới thật sự đồng thời khống chế được Đông, Tây, Nam và Bắc Thần Vực…”

 

 



 

So với Tây Thần Vực yên bình trước khi Mạch Bi Trần xuất hiện ở Kỳ Lân Giới, động tĩnh ở Đông Thần Vực lại lớn hơn nhiều.

 

Nam Chiêu Minh, Nam Chiêu Quang và bốn kỵ sĩ tùy tùng bay thẳng tới phía đông, từng đợt sóng khí khủng bố mà bọn họ để lại trên đường đi khuấy động từng vùng tinh vực, kinh động đến khắp nơi.

 

Mà phương hướng mà bọn họ đang bay tới chính là…

 




Hết chương 2188.
Bình Luận (0)
Comment