Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 2098 - Chương 2190. Băng Tâm Quyết Tuyệt (2)

Chương 2190. Băng tâm quyết tuyệt (2)
Chương 2190. Băng tâm quyết tuyệt (2)

Mộc Huyền Âm không nói lời nào, băng quang trong tay lóe lên, nàng đột nhiên xuất thủ.

 

Một điểm hàn quang màu xanh đâm thẳng vào mắt Ấn Phong, sau đó từ mắt hắn xuyên thẳng tới linh hồn hắn.

 

Ấn Phong vẫn tỏ vẻ cợt nhả, hắn không nhanh không chậm giơ tay lên, trực tiếp dùng năm ngón tay nghênh đón băng quang đang lao đến từ phía đối diện.

 

Mặc dùng cùng là Thần Chủ cảnh cấp mười, thế nhưng một kẻ xuất thân từ vực thẳm như hắn, đối với người của thế giới này mà nói, rõ ràng là hắn mang trong mình vẻ kiêu ngạo sâu thẳm.

 

Ting!

 

Băng quang lóe lên, sau đó băng giá lập tức bao phủ trời đất, không gian xung quanh nháy mắt trở thành một ngục tù vô cùng rét lạnh.

 

Ấn Phong không hề nhúc nhích, khóe miệng hắn còn để lộ ra một nụ cười khinh thường. Khí tức của hắn dao động, tay vẫy một cái, màn băng phía trước mặt lập tức bị hắn dễ dàng xé toạc.

 

Hắn hé môi, đang định trào phúng kẻ mạnh nhất Thần Vực này chỉ có trình độ đến đó, thế nhưng còn chưa phát ra được âm tiết nào, sắc mặt của hắn đã đột nhiên tái mét đi.

 

Ngục băng vừa mới hình thành, một luồng huyền lực lạnh lẽo tận xương tủy khác lại nổ tung ngay trước mặt hắn, trải ra thêm một màn băng bao phủ đất trời, chồng lên tạo thành ngục băng hai tầng.

 

Ấn Phong với ánh mắt lạnh lùng hừ một tiếng, huyền quang trên cơ thể tuôn ra, lại dễ dàng đánh vỡ ngục băng hai tầng. Có điều, cùng lúc đó, một luồng thần lực băng giá thứ ba lại bùng nổ với tốc độ vượt ngoài dự liệu của hắn, bao trùm tạo thành ngục băng ba tầng.

 

Sau đó là tầng thứ tư, tầng thứ năm… tầng thứ mười… tầng thứ ba mươi… tầng thứ năm mươi!

 

Trong trận chiến với Tây Vực năm đó, Mộc Huyền Âm vẫn chưa dung hợp hoàn mỹ với thần hồn Băng Hoàng.

 

Mà trong mấy năm này, nàng và Vân Triệt hòa hợp với nhau, dưới sự giúp đỡ của Vân Triệt, đương nhiên mức độ dung hợp của nàng và thần hồn Băng Hoàng cũng ngày một tăng lên. Tuy rằng tu vi huyền đạo vẫn chưa tiến cảnh, thế nhưng khả năng khống chế Băng Hoàng Thần Lực đã vượt xa năm đó.

 

Một điểm hàn quang, vạn dặm tai ương!

 

Ấn Phong từ lúc mới đầu nhàn nhã dạo chơi giờ chuyển thành thận trọng ứng đối lại cảm thấy luống cuống tay chân. Hắn kinh thường kẻ địch, không phát huy hết sức mạnh của mình, đợi đến khi muốn dùng toàn lực thì Băng Hoàng Thần Lực không ngừng không dứt liên tiếp đánh đến khiến hắn không có cơ hội ra tay.

 

Hàn khí bào mòn huyền khí, xâm nhập vào trong cơ thể, vào trong xương cốt, xuyên qua linh hồn… sức mạnh tuôn ra căn bản còn chưa kịp bộc phát thì đã bị phong ấn hơn phân nửa, đến cuối cùng tứ chi của hắn gần như đã mất đi cảm giác, cơ thể cũng trở nên vô cùng lạnh lẽo.

 

Ầm!!

 

Một đợt băng giá cuối cùng ập đến, tiếp theo đó là một điểm hàn quang chói lọi đâm thẳng tới hệt như một vì sao độc nhất vô nhị trong đêm đen rộng lớn vô tận.

 

Phập!

 

Tuyết Cơ Kiếm đâm thẳng vào lồng ngực cứng rắn lạnh lẽo của Ấn Phong, xuyên qua cơ thể hắn, chui ra từ sau lưng.

 

“Ha ha ha ha ha!” Đối mặt với Ấn Phong bị một thanh kiếm xuyên thủng cơ thể, Nam Chiêu Minh chẳng những không cảm thấy kinh hãi hay phẫn nộ, trái lại còn phát ra một tràng cười cuồng dã: “Bất ngờ không phải là đây sao!”

 

“Nữ nhân này…” Nam Chiêu Quang tỏ vẻ thăm dò: “Quả nhiên là kẻ thừa kế thần, hơn nữa ‘thành phần’ cũng không thấp, tính ra cũng có giá trị để giữ lại.”

 

“Đúng vậy.” Nam Chiêu Minh tán đồng.

 

Nỗi sợ hãi và sự lạnh lẽo khiến cho sắc mặt của Ấn Phong hoàn toàn trở nên tím tái như màu gan lợn. Hắn nhìn chằm chằm vào Mộc Huyền Âm, thứ sức mạnh bị băng giá phong ấn bấy lâu cuối cùng cũng miễn cưỡng bộc phát.

 

Ầm!!

 

Màn băng vỡ ra từng lớp một, không gian như thể cũng lan tràn vô số vết nứt giống hệt như lớp băng vỡ.

 

Rõ ràng cơ thể và huyền khí đã bị Băng Hoàng Thần Lực phong ấn hơn phân nửa, thế nhưng thứ sức mạnh tới từ Ấn Phong vẫn cực kỳ đáng sợ. Mộc Huyền Âm đứng thẳng người, sau đó đột ngột rút kiếm ra, cơ thể bay về phía xa cùng với cơn bão tuyết cuồn cuộn.

 

Ấn Phong cũng bay ngược về phía sau, lúc đứng vững lại, hàn khí trên cơ thể hắn đã được xua tan gần hết, thế nhưng vết thương trước đó bị phong ấn giờ phút này lại đang điên cuồng bắn ra cột máu khiến người ta kinh hãi, sau ba nhịp thở mới khó khăn ngừng lại.

 

“…” Mộc Huyền Âm không hề nhân cơ hội này để ra tay, năm ngón tay ngọc ngà cầm Tuyết Cơ Kiếm vô thức siết chặt lại.

 

Dựa vào việc Băng Hoàng Thần Lực bộc phát triệt để, nàng đã mạnh mẽ áp chế được đối phương, thế nhưng cái kẻ bị nàng áp chế đến mức độ như vậy lại vẫn có thể miễn cưỡng thi triển đòn phản kích đáng sợ đến mức… nằm ngoài dự liệu của nàng.

 

Điều này khiến nàng nhận ra một sự thật vô cùng khủng bố, đó là nếu như đối phương không khinh địch tự kiêu, vậy thì có lẽ lúc giao thủ trực diện, phần thắng của nàng còn không đến năm phần!

 

Thế gian hiện giờ, nếu xét về thực lực toàn diện thì nàng chỉ đứng sau Vân Triệt trong trạng thái Diêm Hoàng, ngay cả Ma Hậu và ba Diêm Tổ cũng đều ở dưới nàng.

 

Còn nếu như chỉ xét về tu vi, nàng chắc chắn là người đứng đầu trong vũ trụ hỗn độn này.

 

Mà đối phương…

 

“Khục… khục… Khụ khụ khụ khụ!”

 

Miệng điên cuồng hộc máu, tiếp theo đó là mười mấy tiếng thở khò khè liên tục như muốn phá vỡ lồng ngực, cuối Ấn Phong cùng cũng lấy lại được hô hấp bình thường.

 




Hết chương 2190.
Bình Luận (0)
Comment