Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 2099 - Chương 2191. Băng Tâm Quyết Tuyệt (3)

Chương 2191. Băng tâm quyết tuyệt (3)
Chương 2191. Băng tâm quyết tuyệt (3)



Thực lực của Mộc Huyền Âm cũng vượt xa dự liệu của hắn, thế nhưng so với sự kinh ngạc, vẻ xấu hổ và giận dữ của hắn chắc chắn sẽ nhiều hơn cả chục lần.

 

Với tư cách là người mở đường tiên phong của vực thẳm, hắn ta coi thường tất cả sinh linh của thế giới này, song trong trận chiến đầu tiên tại đây, không ngờ hắn lại nhếch nhác, thảm hại đến thế.

 

Ngày mà vực thẳm giáng lâm, sự việc này truyền ra ngoài, vậy thì chẳng phải sẽ trở thành một trò cười cho thiên hạ hay sao.

 

“Mới nãy… chỉ là bất cẩn thôi!” Hắn chật vật bò dậy, không biết là do hàn khí chưa rút hết hay là do lửa giận công tâm mà cả giọng nói và tứ chi của hắn đều run rẩy kịch liệt: “Lại một lần nữa! Xem ta xé xác nàng như thế nào!!”

 

“Lui xuống đi.” Nam Chiêu Minh lạnh lùng nói.

 

Ấn Phong đột ngột quay đầu lại, hoảng hốt nói: “Chuẩn… Chuẩn kỵ sĩ đại nhân, thuộc… thuộc hạ thật sự chỉ nhất thời chủ quan, xin hãy cho thuộc hạ thêm một cơ hội nữa, thuộc hạ nhất định…”

 

“Không cần phải lo lắng, sẽ không ai nói chuyện này ra đâu.” Nam Chiêu Minh chậm rãi bước lên phía trước, sau đó thản nhiên lắc cổ tay: “Chẳng là sức mạnh của nữ nhân này ít nhiều có gì đó đặc biệt, cho nên ta chuẩn bị giữ nàng lại một cách hoàn chỉnh, nói không chừng vị thần quan đại nhân kia sẽ có hứng thú với nàng. Nếu như để các ngươi ra tay, lỡ như không cẩn thận làm hỏng chuyện, vậy thì lại đáng tiếc quá.”

 

Ấn Phong thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau đó vội vàng cúi đầu rồi nói: “Rõ, đa tạ chuẩn kỵ sĩ đại nhân.”

 

“Rốt cuộc các ngươi là ai!” Mộc Huyền Âm chỉ thẳng mũi Tuyết Cơ Kiếm, từng chữ như thiên uy khiến linh hồn lạnh lẽo, song lại chẳng tạo thành chút uy hiếp nào với người phía trước mặt: “Vực thẳm mà các ngươi nói đến là nơi nào!”

 

Chẳng lẽ là… vực thẳm hư vô!?

 

“Ha ha,” Nam Chiêu Minh híp mắt, từ tốn nói: “Kẻ yếu, không có tư cách đưa ra câu hỏi.”

 

“Ngoan ngoãn… quỳ xuống cho ta!”

 

Hắn đột ngột ra tay, một luồng sóng khí bức người cách một khoảng hư không rất xa ập về phía Mộc Huyền Âm.

 

Sức mạnh còn chưa tới, nhưng chỉ trong khoảnh khắc hắn giơ tay lên, lồng ngực Mộc Huyền Âm đã như nghẹn lại, sau đó huyền lực khủng bố chợt ập đến như thể không gian của cả thế giới này đang đè lên người nàng.

 

Thực lực của tên Ấn Phong kia đã rất kinh thế hãi tục.

 

Mà người này, thực lực của hắn còn đáng sợ hơn Ấn Phong không chỉ vài lần!

 

Đối mặt với sức ép kinh người, Mộc Huyền Âm vẫn cứng rắn bước lên phía trước, thế nhưng chỉ là một bước đó thôi, nàng đã biết mình chắc chắn không phải là đối thủ của đối phương, cho nên bèn nhanh chóng chuyển công thành thử, xung quanh cơ thể trải đầy vô số tinh thể băng chậm rãi bay lượn.

 

Đây là Băng Di Tinh Thần được nàng tạo ra vào năm ngoái, là một chiêu có lực phòng ngự cao nhất. Nàng đang chuẩn bị truyền thụ lại chiêu thức này cho đệ tử Băng Hoàng, giúp nâng cao năng lực tự bảo vệ bản thân của dòng dõi Băng Hoàng.

 

Nàng chưa từng nghĩ đến việc một người có thể coi là vô địch thiên hạ như mình lại có một ngày sử dụng đến nó với tất cả sức mạnh của bản thân.

 

Tinh vực bị mở ra một cách tàn nhẫn, sức mạnh của Nam Chiêu Minh bao phủ lấy cơ thể của Mộc Huyền Âm.

 

Chỉ trong nháy mắt đó, Băng Di Tinh Thần quanh người Mộc Huyền Âm đều đồng loạt vỡ vụn, ngay cả thứ ánh sáng tỏa ra sau khi nó vỡ nát cũng biến mất trong tích tắt.

 

Mộc Huyền Âm đâm thẳng Tuyết Cơ Kiếm về phía trước, một âm thanh chói tai vang lên, Tuyết Cơ Kiếm lập tức bị uốn cong một cách mạnh bạo như thể sắp gãy làm đôi. Mộc Huyền Âm tái mét mặt mày, sau đó nhanh chóng dùng sức mạnh chạy trốn về phía xa, thi triển Đoạn Nguyệt Phất Ảnh để liên tục lướt đi, trong nháy mắt đã kéo giãn khoảng cách trăm dặm.

 

Rắc…

 

Một tiếng vang khẽ không bình thường truyền ra từ thân kiếm… Mộc Huyền Âm cụp mắt nâng tay lên, Tuyết Cơ Kiếm bầu bạn với nàng cả vạn năm nay lại xuất hiện ba vết nứt đang chậm rãi lan rộng, mãi tới khi ánh mắt của nàng chạm phải mới khó khăn dừng lại.

 

Mà một dòng máu đỏ tươi cũng lặng lẽ chảy ra khỏi lòng bàn tay nàng, nhuộm lên thân kiếm.

 

Bàn tay trắng như ngọc, thân kiếm trắng như ngọc… khiến dòng máu đỏ tươi kia trông cực kỳ chói mắt.

 

“…” Nam Chiêu Minh nhướn mày. Ấn Phong ngạo mạn khinh địch khiến bản thân rơi xuống kết cục thảm hại, hắn cảm thấy không sao cả, thế nhưng việc nữ tử này thoát khỏi sức mạnh của hắn lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.

 

“Thân pháp cũng khá tinh tường, ngay cả khi ở vực thẳm, ta cũng chưa từng nhìn thấy thân pháp giống như vậy trên người của bất cứ một huyền giả nào ở cùng cấp bậc.” Ánh mắt của Nam Chiêu Quang cũng nóng lên vài phần: “Xem ra thế giới này cũng không phải là nơi toàn kẻ vô dụng.”

 

“Hừ! Vậy thì sao?” Nam Chiêu Minh khinh thường hừ một tiếng, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia hắc quang. Hắn quắp hai tay lại, hai chưởng ảnh màu đen kịt xuất hiện tại nền trời phía trên Mộc Huyền Âm, sau đó nhanh chóng mở rộng, đảo mắt cái đã rộng đến mấy dặm.

 

Đây chính là huyền lực hắc ám!

 

Rõ ràng là Nam Chiêu Minh cũng cảm thấy tức giận, cho nên luồng uy áp hắc ám bao trùm lên cơ thể Mộc Huyền Âm giờ phút này mới nặng nề hơn nhiều so với lúc mới nãy.

 

Mộc Huyền Âm đã quá quen với huyền lực hắc ám. Huyền lực hắc ám trước mắt nàng đây không hề thuần khiết bằng Vân Triệt, thế nhưng sức mạnh cường đại lại mang đến cho nàng một luồng uy áp tuyệt vọng không có lấy một chút ánh sáng.

 

Nàng khẽ lẩm bẩm một tiếng trong lòng, mái tóc dài màu xanh lam băng giá đột nhiên tung bay, mỗi một sợi tóc đều tỏa ra băng quang chói lọi. Sau lưng nàng, bóng dáng gần như thực thể của Băng Hoàng phát ra một tiếng kêu dài làm rung chuyển cả Đông Thần Vực.


Hết chương 2191.
Bình Luận (0)
Comment