Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 2114 - Chương 2206. Chết Hay Sống (2)

Chương 2206. Chết hay sống (2)
Chương 2206. Chết hay sống (2)

Cách đó mấy chục dặm, sức mạnh phát ra từ cơn giận dữ của ba Diêm Tổ dường như mạnh mẽ va phải một bức tường chắn vô hình không thể phá hủy, mà không gian vốn dĩ đã vô cùng biến dạng lại tiếp tục bị phá hủy bởi ba vòng xoáy hắc ám khổng lồ… Sau đó, ba tiếng gào thảm thiết vang lên, ma quang hắc ám trên người ba Diêm Tổ đồng thời sụp đổ hơn phân nửa, cơ thể cũng bị vặn xoắn biến dạng, sau đó văng đi với tốc độ còn hơn cả lúc lao tới.

 

Đối mặt với khí tràng của kỵ sĩ vực thẳm, ngay cả việc tới gần kẻ mạnh như ba Diêm Tổ cũng chẳng thể làm được.

 

Rắc…

 

Tuyết Cơ Kiếm đâm vào khí tràng phát ra một tiếng kêu lanh lảnh như thể linh hồn vỡ nát, giờ phút này, đôi mắt xinh đẹp của Mộc Huyền Âm cũng phóng ra tia hàn quang lạnh lẽo tột cùng.

 

Thế nhưng vết thương nghiêm trọng và khoảng cách trình độ một trời một vực không thể vượt qua khiến nàng cũng không thể tới gần lấy một chút dù rằng có dùng hết Băng Hoàng Thần Lực trên người mình.

 

Sau đó, dưới sự phản phệ mạnh mẽ, Tuyết Cơ Kiếm bị uốn cong dữ dội, băng quang vỡ tan, Mộc Huyền Âm rơi xuống hệt như một con bươm bướm mất yếu ớt.

 

Thái Chi nheo mắt lại, thế nhưng nàng đã không còn sức để quan tâm tới Mộc Huyền Âm, Thiên Lang Thánh Kiếm lập tức bổ xuống.

 

Ầm ầm!

 

Khí tràng của Mạch Bi Trần nhất thời kịch liệt lõm xuống, thế nhưng đó cũng chỉ là một vết lõm, sức mạnh khủng bố tới từ kỵ sĩ vực sâu lập tức phản đòn lại.

 

Thiên Lang Thánh Kiếm bị đánh văng, suýt chút nữa tuột khỏi tay, mà Thái Chi cũng bị đẩy lùi ra xa. Sắc mặt nàng trở nên trắng bệch trong chốc lát, song cũng lập tức trở nên âm u tối đen hơn.

 

Ma quang trong mắt nàng phóng ra, phía sau cơ thể yêu kiều nhỏ nhắn của nàng xuất hiện Thiên Lang đen kịt đã triệt để ma hóa.

 

Thiên Lang gầm một tiếng khiến trời đất rung chuyển, sau đó mang theo nỗi oán hận bổ nhào về phía trước. Thời điểm Thiên Lang Thần Lực đạt đến giới hạn, bóng dáng của Thái Chi và thanh kiếm khổng lồ hoàn toàn chui vào trong bóng sói, sau đó hòa làm một thể.

 

Mạch Bi Trần khẽ liếc qua, đối mặt với thiếu nữ còn nhỏ tuổi mà dám khiêu chiến kỵ sĩ vực thẳm này, hắn lập tức nhếch môi buông lời chế nhạo:

 

“Đáng buồn.”

 

Trong giọng nói trầm thấp, mái tóc dài của hắn đột nhiên bay lên, trong đôi mắt lóe lên chút ngân quang.

 

Ầm ầm!!

 

Như thể có một thế giới khổng lồ đang nổ tung trước mặt hắn, giải phóng thứ sức mạnh tai ương có thể hủy diệt cả tinh hà.

 

Tiếng gầm rú phẫn nộ của Thiên Lang bị chặn lại ngay tức khắc, sau đó vặn vẹo, cuối cùng bị hủy diệt…

 

Thiên Lang Thánh Kiếm bị đánh văng tới một tinh vực cách đó không biết bao xa, mà chủ nhân của nó cũng mất đi ma quang trong đôi mắt, ngã xuống bầu trời tối đen hệt như một vực sâu lạnh lẽo.

 

Mọi thứ xảy ra quá nhanh.

 

Mộc Huyền Âm, Thái Chi, ba Diêm Tổ … Bọn họ đều là những kẻ mạnh nhất của thế giới này.

 

Bọn họ đồng thời ra tay, thế nhưng trong một cái chớp mắt ngắn ngủi lại cùng rơi vào kết cục giống nhau…

 

“Mị Âm,” Giọng nói lạnh lùng của Trì Vũ Dao vang lên bên tai Thủy Mị Âm: “Truyền tống tất cả bọn họ tới nơi này!”

 

Vô Cấu Thần Hồn ở mức độ lớn nhất giúp Thủy Mị Âm thoát khỏi áp lực linh hồn tới từ sức mạnh của bán thần, cũng giúp nàng giữ được trạng thái tỉnh táo.

 

Trong cơn bão táp không ngừng nghỉ, thần lực không gian của Càn Khôn Thứ lập tức được giải phóng giữa các ngón tay Thủy Mị Âm, nhanh chóng dịch chuyển ba Diêm Tổ, Mộc Huyền Âm và Thái Chi tới bên cạnh nàng.

 

Tuy nhiên, chỉ có duy nhất Vân Triệt đang bị Mạch Bi Trần giữ chặt là không thể dịch chuyển.

 

“Cút ra!”

 

Thiên Diệp Ảnh Nhi dùng hết sức giãy giụa, ma quang trên người nàng vô cùng hỗn loạn. Lúc này đây, nàng đột nhiên quất Thần Dụ tới, tạo thành hai vết thương đen kịt trên cơ thể Thiên Diệp Cổ Vụ và Thiên Diệp Bỉnh Chúc.

 

Sức mạnh của Thiên Diệp Vụ Cổ và Thiên Diệp Bỉnh Chúc cũng bị gián đoạn, Thiên Diệp Ảnh Nhi lập tức thoát khỏi vây khốn, lao thẳng về phía Mạch Bi Trần.

 

“Vân Thiên Diệp, quay về đây!”

 

Ma âm vang lên bên tai khiến linh hồn đang rối bời của Thiên Diệp Ảnh Nhi chấn động, cả người nàng như bị vô số cây kim băng đâm xuyên qua, cơ thể cũng chậm rãi dừng lại.

 

Nàng quay người lại, đang định mở miệng, nhưng đôi đồng tử lại run lên, không dám nói gì, cũng không dám quả quyết lao về phía Mạch Bi Trần nữa.

 

Nàng nhìn thấy ánh mắt âm u, khuôn mặt bình tĩnh và cả… vết máu đang chậm rãi tràn ra từ khóe môi của Trì Vũ Dao.

 

Tất cả mọi người đều có thể bốc đồng và cảm tính, nhưng chỉ có nàng là không thể.

 

Năm đó, khi Long Bạch đột nhiên quy thế dùng Càn Không Long Thành giáng xuống Thương Lan Giới, áp lực mà hắn mang đến chắc chắn khiến người ta cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.

 

Nhưng còn không bằng giờ phút này.

 

Thế nhưng càng ở trong tình huống như vậy, một Ma Hậu như nàng càng phải giữ được sự bình tĩnh tuyệt đối.

 

“Ngươi, Vân Triệt?”

 

Đôi mắt lạnh lùng của Mạch Bi Trần nhìn thẳng vào gương mặt của Vân Triệt, trong khi đó lại hoàn toàn chẳng thèm liếc mắt nhìn những người xung quanh lấy một cái.

 

Dù rằng đó là một câu hỏi, thế nhưng hắn biết Vân Triệt đang bị bóp chặt trong lòng bàn tay hắn không thể trả lời, mà hắn cũng chẳng cần câu trả lời ấy.

 
Hết chương 2206.
Bình Luận (0)
Comment