Dù cho đúng với ý nguyện của đối phương, dù cho hậu quả là khiến những kẻ đã quỳ gối quy hàng này tử thương nghiêm trọng… song ngàn vạn cái chết của những kẻ ở thế giới này lại chẳng quan trọng bằng chút vinh quang kỵ sĩ của hắn.
Kỳ Thiên Lý sững sờ chốc lát, sau đó nhíu mày.
Tất cả huyền giả của Đông Vực, Nam Vực và Tây Vực cũng đồng loạt tái mét mặt mày.
Hiển nhiên, Ma Hậu đã định trước cái chết cho mình.
Mà rõ ràng trước khi chết… nàng còn muốn kéo theo bọn họ chôn cùng!
Ma Hậu những năm qua thống trị, giờ đây lại đột nhiên trở thành kẻ thù của bọn họ, mà ký ức kinh hoàng về nàng cũng hệt như vô số dấu ấn ác ma khắc sâu vào trong tâm hồn chợt bừng tỉnh.
Hơn nữa, phía đối diện không chỉ có một mình Ma Hậu.
Ngâm Tuyết Thần Đế Mộc Huyền Âm – người dưới Vân Đế trên vạn linh trong thế giới huyền đạo lên ngôi.
Thiên Lang Thái Chi – người với số tuổi còn chưa tới nửa giáp đã dùng một kiếm giết chết sáu thủ hộ giả Trụ Thiên.
Thiên Diệp Ảnh Nhi – người thừa kế ma huyết của Kiếp Thiên, đồng thời cai quản Phạm Thiên Thần Đế, có thể khiến tất cả Phạm Vương trở giáo bất cứ lúc nào…
Bao gồm cả những huyền giả hắc ám sẵn sàng dấn thân vào chỗ chết!
Năm đó khi Bắc Vực đánh tới, những cường giả hắc ám không sợ chết kia đáng sợ tới mức nào, giờ phút này hồi tưởng lại, ai nấy cũng đều phải rùng mình.
Huống chi ba vực còn lại vẫn chưa hề thể hiện rõ ý chí hướng về tương lai… nói không chừng không phải tất cả bọn họ đều lựa chọn quy phục.
Ví dụ như Phạm Đế, Lưu Quang của Đông Vực… Ví dụ như Thập Phương Thương Lan Giới của Nam Vực…
Mà bên phía Bắc Vực, trong đôi mắt của tất cả huyền giả hắc ám đều như phát ra thứ ánh sáng man rợ đẫm máu.
Chôn cùng… lúc này đây, hai chữ này đẹp biết bao nhiêu!
Thứ nhuộm màu cho bức màn kết thúc một thời đại Vân Đế không chỉ có máu của bọn họ, mà còn có cả… xác thịt của những kẻ phản bội!
Kỳ Thiên Lý hoảng sợ quay người lại: “Tôn… Tôn giả đại nhân…”
Chính bản thân hắn cũng không ngờ được giọng nói phát ra từ miệng mình lại run rẩy đến như vậy, không cần nghĩ cũng biết trong lòng hắn đang kinh hãi và hoảng loạn tới mức nào.
Thế nhưng hắn còn chưa nói tiếp câu sau, một ánh mắt âm u bắn tới khiến lời nói của hắn như bị chặn đứng trong cổ họng.
“Không lẽ ngươi muốn nói với bản tôn là các ngươi chỉ là một đám phế vật nhát gan vô dụng sao?”
Dáng vẻ hốt hoảng sợ hãi bây giờ của Kỳ Thiên Lý khiến Mạch Bi Trần cảm thấy cực kỳ khinh thường, sự công nhận đối với hắn cũng dường như không còn sót lại chút gì.
Kỳ Thiên Lý lập tức đổ mồ hôi ròng ròng, hốt hoảng nói: “Không… Không, lão hủ tuyệt đối không có ý nghĩ như vậy. Chỉ là… Chỉ là…”
Dù cho Ma Hậu có đáng sợ hơn đi chăng nữa thì rốt cuộc cũng chẳng thể đáng sợ hơn Mạch Bi Trần.
Hắn nghiến răng một cái thật mạnh, cố gắng điều chỉnh lại biểu cảm trên gương mặt, sau đó nhanh chóng quyết đoán thốt lên: “Tôn giả yên tâm, bọn ta đã cam tâm tình nguyện quy thuận vực thẳm, đương nhiên cũng sẽ dốc hết sức mình vì vực thẳm.”
“Những kẻ phản nghịch này sao xứng để tôn giả đích thân ra tay, bọn ta sẽ dùng mạng sống và máu của những kẻ này viết lên bản huyết khế trung thành với vực thẳm để dâng lên cho tôn giả.”
Dứt lời, Kỳ Thiên Lý lùi lại rồi đứng dậy, sau đó lắc mình xuất hiện ngay trước mặt Trì Vũ Dao.
Ngoại trừ Vân Triệt ra, không một ai trong Thần Giới này dám nhìn thẳng vào đôi mắt của Trì Vũ Dao.
Giờ phút này, Kỳ Thiên Lý không thể không bất chấp tất cả đối mặt với Trì Vũ Dao. Sắc mặt của hắn vô cùng nghiêm túc, song trong đôi mắt lại hiện lên rõ vẻ né tránh.
“Ma Hậu,” Dù rằng đã cố hết sức khống chế, thế nhưng giọng nói của Kỳ Thiên Lý vẫn mang theo một nỗi buồn sâu thẳm: “Vì để sống sót, không thể không làm. Nếu như không phải vì bất đắc dĩ, có lẽ trên thế giới này không một người nào muốn trở thành kẻ thù của ngươi.”
Trì Vũ Dao ngẩng đầu lên, liếc nhìn bầu trời trong xanh nhưng lại vô cùng đè nén một cái thật sâu.
Bởi vì một khắc sau đó, nó sẽ phản chiếu một màu máu bi thương mà oanh liệt… cho tới khi chấm dứt kiếp này.
“Quỳ gối vì sống sót, đương nhiên vô tội.”
Trì Vũ Dao giơ tay lên, Ma Lăng uốn lượn quanh người nàng, tạo thành từng vệt đen kịt trong hư không: “Thế nhưng phản bội… sao có thể cho phép các ngươi sống một cuộc đời yên ổn!”
Giọng nói giận dữ của Ma Hậu mạnh mẽ tới mức như thể khiến Kỳ Thiên Lý cảm nhận được cơn đau nhức khi linh hồn bị thiêu đốt.
Khí tức của Thái Sơ Thần Cảnh triệt để hỗn loạn, chuyện đã đến nước này, dù cho huyền giả ba vực có buồn thương như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể không cắn răng chuẩn bị nghênh đón một trận ác chiến đã được định sẵn là cực kỳ khốc liệt.
Hết chương 2229.