“Mệnh lệnh của Ma Hậu, không được phép làm trái!” Niết Luân Ma Hồn lập tức đánh thẳng vào những linh hồn còn đang do dự.
“… Rõ!”
Trong chốc lát, huyền giả Bắc Vực đã lùi ra xa.
Bao gồm cả Thủy Mị Âm, cũng tách ra khỏi bên cạnh Vân Triệt.
Mạch Bi Trần không hề ra tay, trong mắt hắn, tính mạng của những người này dù có nhân lên gấp một trăm lần cũng không bằng một phần của Vân Triệt trước mặt hắn đây.
Tà Thần, Ma Đế, Càn Khôn Thứ, Thiên Độc Châu…
Nếu đã chủ động tới đây, vậy thì hôm nay sẽ không có khả năng chạy thoát khỏi tay hắn nữa.
Mà đương nhiên huyền giả ba vực vốn chẳng hề muốn tham gia vào trận huyết chiến cũng sẽ không ngăn cản.
Sau khi Nam Minh Thần Châu rơi xuống lòng bàn tay, Vân Triệt lập tức siết năm ngón tay lại, thần quang Nam Minh phía bên trong cũng bắt đầu dao động dữ dội hệt như những con cá đang vùng vẫy một cách hoảng loạn.
Vân Triệt nhìn chằm chằm vào Mạch Bi Trần, trong đôi mắt u ám đen tối của hắn không hề tồn tại chút kiêng dè hay sợ hãi nào.
“Ta là Vân Triệt, là đế vương của thế giới này.”
Hắn chậm rãi mở miệng, từng chữ đều mang theo uy nghiêm của một vị hoàng đế chấn nhiếp trời cao: “Mạch Bi Trần, ngươi xâm phạm đến mảnh đất mà bản đế ngự trị, chết cũng không đáng tiếc!”
Vân Đế thiên uy vô thượng, đương thời không ai dám làm phản.
Thế nhưng giờ phút này, người mà hắn đang đối mặt chính là kỵ sĩ vực thẳm, bởi vậy giọng nói bề thế của một bậc quân vương lọt vào tai những người có mặt ở đây lại trở nên vô cùng yếu ớt và bất lực.
“Ha,” Mạch Bi Trần khịt mũi tỏ vẻ khinh thường. Hắn híp mắt lại, tất cả đường lui xung quanh Vân Triệt đều đã bị thần thức phóng thích ra bên ngoài của hắn chặn lại: “Chỉ dựa vào… ngươi?”
Khoảnh khắc vừa dứt lời, trong tầm mắt của hắn đột nhiên xuất hiện kim quang lướt qua. Mười tám tia thần quang sắc vàng… cũng là toàn bộ thần nguyên Nam Minh bên trong Nam Minh Thần Châu, lập tức bộc phát ra ngoài, bay lơ lửng quanh cơ thể Vân Triệt.
Mười tám tia thần quang sắc vàng, cũng chính là mười tám luồng thần nguyên Nam Minh được truyền lại từ đời này sang đời khác qua những vị Nam Minh Thần Vương mạnh mẽ, lúc này đây lại hóa thành mười tám ngôi sao chói lọi, đính kèm theo cơ thể của một người.
Trì Vũ Dao và những người khác nhanh chóng lùi ra xa, nhưng đương nhiên cũng sẽ không thật sự rời đi.
Từ phía xa nhìn lại, mười tám ngôi sao màu vàng đồng thời lóe sáng trong đôi mắt của nàng.
“Mười tám…” Trì Vũ Dao lẩm bẩm một tiếng, một người có linh hồn mạnh mẽ như nàng lúc này đây cũng cảm thấy hốt hoảng.
Mười sáu ngày trước, số lượng thần nguyên Nam Minh mà Vân Triệt sử dụng chỉ có bốn mà thôi.
Thủy Mị Âm nói: “Trong một tháng ở trong Trụ Thiên Thần Cảnh, ban đầu hắn dự kiến sẽ kiểm soát được ít nhất mười luồng thần nguyên, nhưng hắn đã đánh giá thấp sự thay đổi tiềm ẩn của bản thân trong mấy năm này.”
“Lúc rời khỏi Trụ Thiên Thần Cảnh, hắn đã có thể đồng thời kiểm soát và khống chế tất cả số thần nguyên Nam Minh còn lại.”
“Hắn nói, nếu làm như vậy, có lẽ sức mạnh vượt qua giới hạn thế giới này của hắn có thể duy trì hơn ba mươi nhịp thở.”
“Ba mươi nhịp thở…” Tâm trạng của Trì Vũ Dao không hề thả lỏng hơn vì điều này: “Ba mươi nhịp thở thì sao chứ?”
Sở hữu sức mạnh bán thần trong ba mươi nhịp thở, dù cho có thể vượt qua Mạch Bi Trần, dù cho thời gian có kéo dài thêm gấp trăm lần, việc giết bán thần vẫn là một chuyện căn bản không có khả năng xảy ra.
“Vân Triệt ca ca có tính toán riêng của mình.” Thủy Mị Âm dời đôi mắt ngưng tụ ánh sao sang nhìn bóng dáng ở phía xa, giọng nói dịu dàng như dòng nước suối mát lành chảy vào trong tim mọi người: “Nếu như là hắn, nhất định sẽ có kỳ tích.”
“Nếu như không có kỳ tích, vậy thì hãy nhìn cho thật kỹ… ánh sao cuối cùng tỏa sáng vì chúng ta của hắn.”
Lúc trước, Mạch Bi Trần cũng cảm nhận được khí tức bán thần của hắn từ xa.
Bây giờ thần nguyên xuất hiện, đương nhiên sẽ kích thích tới thần kinh của hắn.
Bởi vậy, Vân Triệt không cho Mạch Bi Trần bất cứ cơ hội để phản ứng nào, các cảnh giới của Tà Thần nhanh chóng mở ra.
Tà Phách… Phần Tâm… Luyện Ngục… Oanh Thiên… Diêm Hoàng…
Thần Tẫn!!
Ầm ầm…
Dưới trạng thái Thần Tẫn, thứ được phóng thích ra khỏi cơ thể Vân Triệt chính là sức mạnh diệt thế đúng nghĩa mà thế giới này không thể gánh chịu được.
Chỉ riêng khí tràng bùng nổ đã khiến cho vạn dặm không gian xung quanh nứt vỡ, không gian phụ cận cũng bị nghiền nát từng lớp một.
“A a!!”
Tiếng kêu gào thảm thiết này tới từ Kỳ Thiên Lý.
Hắn là kẻ cách Vân Triệt gần nhất, cho nên trong nháy mắt Thần Tẫn bộc phát, thứ sức mạnh cực kỳ khủng bố khiến phần trước cơ thể hắn như bị nặng nề đè bẹp, từ ngũ quan cho đến lồng ngực rồi đến tứ chi đều bị biến dạng dữ dội trong tích tắc ngắn ngủi.
Hết chương 2231.