.
._108__1" class="block_" lang="en">Trang 108# 1
Chương 215: Cuộc chiến Tiêu Nam
Thứ tự ba mươi hai người lần lượt đối chiến xuất hiện ở trên huyền thạch.
Trình tự đối chiến vừa ra, đột nhiên khơi mào nên tiếng bàn luận dồn dập.
Ba mươi hai người được chia làm hai nhóm, mỗi nhóm mười sáu người. Mỗi một trận đối chiến sẽ loại một người, hai người cuối cùng thắng được trong nhóm sẽ tiến hành trận quyết quyết, quyết định vị trí đứng đầu và thứ hai.
Nhưng, thông qua hết thảy đệ tử tham chiến được chia làm hai đội, bình quân về mặt thực lực rõ ràng tồn tại chênh lệch rất lớn!
Thương Phong xuất chiến cuối cùng đều sẽ biến thành Tứ Đại Tông Môn xuất chiến, mấy trăm năm qua đều là như vậy, lần này cũng sẽ không ngoại lệ, cho nên nói đến thực lực, so sánh số lượng cùng chất lượng đệ tử trong các tông môn liền hiểu ngay.
Nhóm thứ hai, đệ tử Tứ Đại Tông Môn tổng cộng có bảy người, theo thứ tự là: Thiên Kiếm Sơn Trang Thiếu Trang Chủ - Lăng Vân, ở trong mắt bất luận người nào trăm phần trăm sẽ đoạt được vị trí đứng đầu, Băng Vân Tiên Cung - Thủy Vô Song, Vũ Tuyết Tâm, Hạ Khuynh Nguyệt, hợp thành một nhóm, ngoài ra có ba người, theo thứ tự là Tiêu Tông - Tiêu Cuồng Lôi, Tiêu Chấn và Phần Thiên Môn - Phần Tẫn!!
Toàn bộ đệ tử nòng cốt trong Tứ Đại Tông Môn toàn bộ ở nhóm thứ hai!
Lăng Vân không cần phải nói, huyền lực cao tới Địa Huyền Cảnh cấp ba, cao cao tại thượng. Thủy Vô Song, Vũ Tuyết Tâm, Phần Tẫn, Tiêu Cuồng Lôi, Tiêu Chấn đều là Linh Huyền Cảnh cấp chín, huyền lực chỉ đứng sau Lăng Vân, hoàn toàn có thể đạt được thứ vị. Thấp nhất Hạ Khuynh Nguyệt cũng có Linh Huyền Cảnh cấp tám.
Trái lại nhóm thứ nhất, đệ tử Tứ Đại Tông Môn chỉ có năm người, hơn nữa toàn bộ là các tông môn dòng thứ hai, thứ ba, theo thứ tự là Thiên Kiếm Sơn Trang - Lăng Phi Vũ, Lăng Kiệt, Tiêu Tông - Tiêu Nam, Phần Thiên Môn - Phần Tuyệt Bích, Phần Nguyên Qua.
Trong khi đó, chỉ có Lăng Phi Vũ đạt Linh Huyền Cảnh cấp chín, những người khác: Phần Tuyệt Bích Linh Huyền Cảnh cấp tám, Lăng Kiệt tuổi quá nhỏ chỉ có Linh Huyền Cảnh cấp sáu, Tiêu Nam và Phần Nguyên Qua tuổi tác tương đương còn nhỏ, lần này tới chủ yếu lấy kinh nghiệm, lần lượt chỉ có Linh Huyền Cảnh cấp sáu cùng Linh Huyền Cảnh cấp bảy.
Hai nhóm chênh lệch quá lớn!
- Thực lực hai nhóm chênh lệch cũng quá lớn đi? Trân chiến trước đây, hai nhóm chênh lệch cũng như vậy sao?
- Chưa từng có. Có điều đây đều là căn cứ lựa chọn ngẫu nhiên giữa các đệ tử, xuất hiện tình huống này cũng không có biện pháp. Chỉ có thể nói, những người phân đến nhóm mạnh quá may mắn. Những đệ tử nòng cốt kia, tùy tiện lấy ra một người đều có thể xử lí toàn bộ nhóm còn lại.
- Ngược lại mặc kệ như thế nào, người thắng cuối cùng chỉ có Lăng Vân.
- Quá tốt rồi, có rất ít người đấu với Vân sư đệ ở nhóm cường giả đỉnh cao.
Nhìn thấy an bài thi đấu, Thương Nguyệt hài lòng nói.
Tần Vô Thương cũng cười gật đầu:
- Không phải rất ít, mà căn bản không có. Xem ra, may mắn chiếu cố chúng ta. Nếu như vận may tiếp tục, nói không chắc Vân Triệt sẽ không dừng lại ở trận ba mươi hai người, thậm chí có thể xâm nhập vào trận mười sáu người! Nói như vậy, thực sự là kỳ tích trong kỳ tích.
- Cuộc so tài thứ nhất chính là tỷ phu, đối thủ...... A, là Tiêu Tông - Tiêu Nam! Oa, là Tiêu Tông a...... Ách, có điều này, Tiêu Nam thuộc Linh Huyền Cảnh cấp sáu, tỷ phu trước đã chiến thắng rất nhiều đối thủ Linh Huyền Cảnh cấp sáu, trận này, nhất định cũng có thể thắng!
Hạ Nguyên Bá tràn đầy chờ mong nói.
- Không
Tần Vô Thương còn lâu mới có được lạc quan như vậy:
- Cùng một đẳng cấp, thực lực đệ tử Tứ Đại Tông Môn, hoàn toàn không thể mang ra so sánh với tông môn khác. Tiêu Nam tuy rằng chỉ có Linh Huyền Cảnh cấp sáu, nhưng hắn coi như đã chiến thắng những đệ tử tông môn khác Linh Huyền Cảnh cấp tám, cũng không lấy làm lạ. Cái này cũng lý giải tại sao, hắn có thể lấy huyền lực như vậy tiến vào ba mươi hai người cuối cùng...... Vân Triệt, tuyệt đối không nên lơ là. Nếu muốn vượt qua, nhớ tới lời ta nói trước đây.
- Vâng.
Vân Triệt trả lời.
Luận kiếm trên đài, huyền thạch hiện trật tự trận chiến bị Lăng Vô Cấu thu hồi, hắn cất cao giọng nói:
- Ba mươi hai người xuất chiến trình tự đã xác định, trận đối chiến đầu tiên lập tức bắt đầu, đối chiến song phương: Thương Phong hoàng thất - Vân Triệt, Tiêu Tông - Tiêu Nam, lập tức chuẩn bị sẵn sàng, trong sáu mươi giây hãy lên đài!
Vân Triệt không chút dây dưa dài dòng, lúc này đứng dậy, hướng đến luận kiếm đài, phía sau hắn, vang lên âm thanh cổ vũ của Thương Nguyệt cùng Hạ Nguyên Bá...... Dù sao, hắn lần này đối mặt, là đệ tử Tứ Đại Tông Môn!
- Tiểu tử, đi thôi, đối thủ lần này, ngươi có thể dễ dàng, nhưng chỉ ‘ nên ’, chứ không phải ‘ tuyệt đối ’, nhớ lời gia gia đã nói, bất luận đối thủ là ai, cũng không thể khinh địch.
Tiêu Vô Cơ dặn dò Tiêu Nam.
- Vâng, gia gia.
Nhìn thấy Vân Triệt đã lên đài, Tiêu Nam cũng đứng dậy, hơi đề khí, thân thể nhảy lên thật cao, nhảy lên trên không hơn mười trượng, sau đó nhẹ nhàng đáp xuống đài, đứng đối lập với Vân Triệt.
- Vân Triệt...... Cái tên này, tại sao luôn cảm thấy đã từng nghe qua trước đây.
Nhìn hai người trên đài, Tiêu Vô Cơ nhíu nhíu mày, thấp giọng tự nhủ.
- Tiêu Nam đối thủ thứ nhất lại chính là hắc mã dựa vào chút vẫn may, hắc, cũng thật là may mắn, nếu như hắn lần này thua, chuyện này quả là mất mặt đến gia môn.
Tiêu Cuồng Lôi bên cạnh thấp giọng nói.
Trên đài, Tiêu Nam lấy ra vũ khí, một thanh kiếm bích lục sáng lấp lánh, kiếm này tên là Phong Linh kiếm, là một cường đại Địa Huyền khí, hắn cầm kiếm chắp tay với Vân Triệt:
- Đệ tử Tiêu Tông Tiêu Nam, xin mời chỉ giáo!
Bởi vì có quan hệ với Tiêu Cuồng Vân, Vân Triệt đối với Tiêu Tông ấn tượng cực mạnh, có điều Tiêu Nam này hiển nhiên cùng Tiêu Cuồng Vân là hai người hoàn toàn khác nhau, sắc mặt kiên nghị, nho nhã lễ độ, hơn nữa đối mặt với đối thủ"Cực yếu" cũng một mực kính cẩn, không hề coi thường. Vân Triệt cũng gật gù, lấy ra phách vương cự kiếm:
Đệ tử Thương Phong Huyền Phủ Vân Triệt...... Xin mời chỉ giáo...... Lăng trưởng lão, không cần chờ đến giờ, chúng ta đã có thể bắt đầu rồi.
- Được!
Lăng Vô Cấu gật đầu:
- Trận đối chiến đầu tiên —— bắt đầu!
Thanh âm Lăng Vô Cấu vừa thoát ra, luận kiếm đài vốn đang huyên náo thoáng chốc một mảnh yên tĩnh, mọi ánh mắt đều tập trung vào luận kiếm trên đài, nhưng cũng cũng không phải nhìn chằm chằm Tiêu Nam, mà là nhìn Vân Triệt. Đây là hai người huyền lực cách biệt cực kỳ xa, nhưng lần này, không bất luận người nào trào phúng, miệt thị, hoặc là trực tiếp cho rằng Vân Triệt tất bại, bởi vì trận đấu trước Vân Triệt, mọi người mỗi lần nói ra câu tương tự, Vân Triệt đều sẽ đáp lễ khiến cho bọn họ trợn mắt ngoác mồm, mặt đỏ tới mang tai.
Hiện tại, càng nhiều người muốn biết, lấy huyền lực Chân Huyền Cảnh như kỳ tích lọt vào ba mươi hai người mạnh nhất, có khả năng lần thứ hai tạo kỳ tích hay không, đánh bại cả đệ tử Tiêu Tông.
Kỳ vọng nhìn thấy kết quả, khái niệm này mà nói cũng coi như một loại ẩn bản năng.
Luận kiếm trên đài, Lăng Vô Cấu vừa dứt lời, một luồng bạo phong ác liệt bất ngờ xuất hiện từ thân thể Tiêu Nam, sau đó tùy ý du tẩu quanh thân hắn, cơn gió này không mạnh, nhưng ác liệt cực kỳ, giống như vô số đao thương hỗn loạn bay lượn, ngay cả cách xa luận kiếm đài đều có thể mơ hồ cảm giác được một loại khí tức sắc bén làm người khác kinh ngạc.
Trái lại Vân Triệt, dưới luồng khi kinh người như vậy, mặt không biến sắc nhìn Tiêu Nam, bất luận thân thể, trọng kiếm, đều không có động tĩnh gì, càng không có dấu hiệu chủ động công kích.
- Tiếp chiêu...... Phong cực kiếm!!
Phong linh kiếm trong tay Tiêu Nam bỗng nhiên hướng về phía trước, thoáng chốc, bạo phong quanh người hắn dung hợp với mấy chục đạo kiếm ảnh, mang theo tiếng gió ác liệt khiến người ta sợ hãi cuốn về Vân Triệt, đến mức, mặt bàn cứng rắn vô cùng trên luận kiếm đài bị phá vụn từng mảnh.
Sức mạnh chiêu kiếm này làm cho dưới khán đài kinh ngạc thốt lên.
- Oa a a...... Hay, kiếm thế đáng sợ!
Hạ Nguyên Bá thét kinh hãi, trong mắt tràn đầy sợ hãi, hắn chỉ có mới vào Sơ Huyền Cảnh, có thể rõ ràng cảm giác được chiêu kiếm này đáng sợ đến mức nào.
- Một trong ưu thế của Tứ Đại Tông Môn, chính là huyền công và huyền kỹ cực kỳ mạnh mẽ! Chiêu kiếm này, đối thủ cùng đẳng cấp, ngoài đệ tử Tứ Đại Tông Môn không có ai có thể chính diện đỡ lấy!
Tần Vô Thương chăm chú nói.
- Mau tránh ra!
Thương Nguyệt căng thẳng khẽ hô.
Bạo phong cùng kiếm ảnh đầy trời đồng thời tốc thẳng vào mặt, Vân Triệt vẫn không nhúc nhích, có vẻ đã bị dọa sợ. Mãi đến tận khi phong bạo với kiếm ảnh tới gần trước người, mãnh liệt thổi bay tóc cùng tay áo hắn, hắn mới có động tác...... Hơn một giây, giống như một toà núi cao sừng sững bất động, một giây sau, chợt đã biến thành núi lửa ầm ầm bộc phát.
Năm mươi tư huyền quan toàn bộ khai hỏa, huyền lực cuồng bạo trong nháy mắt ầm ầm bạo phát, phách vương cự kiếm trong tay đón kiếm ảnh quét tới, mang theo một sức mạnh khổng lồ, nặng nề đón đánh bạo phong kiếm ảnh của Tiêu Nam.
Rầm rầm rầm ầm....
Tiếng va chạm kịch liệt đinh tai nhức óc, lực trọng kiếm vung lên giống như thả ra một con giao long dữ tợn, lấy thân thể mạnh mẽ nanh cộng thêm vuốt hung mãnh trùng kích bạo phong kiếm ảnh, tiếng va chạm dữ dội, Tiêu Nam phóng ra phong bạo kiếm ảnh, dưới uy lực trọng kiếm tầng tầng phá vỡ, hoàn toàn biến mất ở nơi đó...... Mà uy lực trọng kiếm lại không tan hết, tiếp tục hướng phía trước, mang theo một luồng kình phong mãnh liệt thổi qua thân thể Tiêu Nam, trong chớp mắt bị nghẹt thở suýt chút nữa ngã đài.
- Cái...... Cái gì!?
Hai tay và cả tinh thần Tiêu Nam đồng thời run rẩy, khuôn mặt đầy vẻ hoài nghi.
Đối mặt với Vân Triệt, hắn không hề khinh địch, chiêu kiếm vừa nãy, mặc dù không phải tuyệt chiêu của hắn, nhưng là một trong chiêu kiếm mạnh nhất, một chiêu này phóng ra, hắn tin tưởng Vân Triệt căn bản không khả năng chính diện đỡ lấy, lựa chọn duy nhất chính là toàn lực tách ra, mà tay hắn đã vững vàng cầm lấy chuôi kiếm, tầm mắt gắt gao khóa chặt vị trí đối thủ, chờ Tiêu Triệt ra khỏi vị trí sẽ nhanh như chớp truy kích, đánh Vân Triệt không ứng phó kịp, luống cuống tay chân, sau đó chiếm được thời cơ, tốc chiến tốc thắng.
Hắn thế nào cũng không nghĩ đến, Vân Triệt không hề lảng tránh, mà là chính diện nghênh tiếp...... Hơn nữa chỉ hời hợt một chiêu kiếm đã hoàn toàn cản lấy!
- Hắn ta lại có thể...... Tiếp chiêu!
- Vân Triệt có phải đúng là Chân Huyền Cảnh? Tiêu Nam ra chiêu kiếm này, ngay cả ta cũng không thể chính diện đỡ được!
Người dưới đài khiếp sợ gần như tê dại, nhìn Vân Triệt giống như quái vật, liên tiếp trần trụi xuất hiện trước mắt họ. Rõ ràng biết rõ uy lực chiêu kiếm Tiêu Tông đó, nhưng sắc mặt không hề thay đổi.
Vân Triệt tiến lên trước một bước, huyền lực toàn thân phun trào, trọng kiếm quét ngang, thoáng chốc, luận kiếm đài bùng lên một trận bạo phong khủng bố cực kiểm. Dưới cơn bạo phong, Tiêu Nam đừng nói hô hấp, ngay cả con mắt cơ hồ không cách nào mở, hắn vốn muốn thu hồi kiếm...... Bởi vì tất cả tri giác đều nói cho hắn biết, chiêu kiếm này có sức mạnh hủy sơn diệt địa, nếu như cứ cố chấp chính diện đón đánh, nhẹ thì trọng thương, nặng thì chết.
Hắn không kịp khiếp sợ một huyền giả Chân Huyền Cảnh có thể phóng ra công kích kinh khủng như thế, huyền lực tụ dưới chân, thân thể trong nháy mắt nhảy lên vài chục trượng, tránh đượcmột đòn Vân Triệt cuồng bạo, lúc ở giữa không trung, chung quanh hắn bỗng nhiên tạo nên từng vòng như sóng gợn, phía sau xuất hiện bóng chim ưng lớn, giương cánh muốn bay, ngạo nghễ vô địch.
Tiêu Nam hạ xuống, toàn bộ bóng người đã sáp nhập vào trong bóng chim ưng màu xanh lục, giống như hóa thành một con hùng ưng cúi xuống, mũi kiếm chĩa về phía trước, mang theo khí chất vô cùng sắc bén đâm thẳng tới ngực Vân Triệt, mũi kiếm lướt qua, không khí như sóng nước nhộn nhạo lên.
Phía trên đâm tới một kiếm cực kỳ ác liệt, khi vượt quá mười trượng, Vân Triệt có cảm giác thân thể bị xuyên thủng, nhưng trên người có trọng kiếm, kiên quyết sẽ không nhượng bộ. Hắn mặt không biến sắc, hai tay vung một cái, một chiêu kiếm hướng lên trên nổ vang.
Trọng kiếm như dời núi lấp biển, hương trọng kiếm vung tới, không gian đều xuất hiện vết nứt nhỏ. Vân Triệt kiếm đầu tiên, Tiêu Nam ngay lập tức tách ra, mà lúc này, hắn đang ở giữa không trung, dù cho muốn tránh cũng không thể. Nhưng đón một đòn cuồng bạo của Vân Triệt, trong mắt hắn không hề lộ vẻ sốt sắng, chỉ có kiên nghị cùng lóe lên ánh sáng lạnh.
Hùng ưng sau lưng hắn bỗng nhiên giương cánh, trên phong linh kiếm, ánh sáng màu xanh tỏa ra cực thịnh.
Xoạt!!
Bạo phong chói tai Vân Triệt tạo nên bị Tiêu Nam một chiêu kiếm cắt đứt, như bị ngăn dòng nước chảy khiến cho dòng nước phải phân tán ra hai bên.
Phong linh kiếm cực kỳ sắc bén đâm thẳng phía trước, thẳng tắp đâm vào vai trái Vân Triệt.
- A!!!
Thương Nguyệt thét một tiếng kinh hãi, sắc mặt lập tức trở nên trắng xám.
- Cái gì? Chuyện này...... Đây là kiếm kỹ gì? Càng...... Thậm chí cắt huyền lực ra rồi!
Tần Vô Thương cũng kinh hãi đến biến sắc.
- Hơi kinh sợ, nhưng lại không hiểm, thắng bại đã định
Nhìn đâm vào thanh kiếm đâm trên người Vân Triệt, Tiêu Cuồng Vũ cười nhạt.