.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_216" class="block_" lang="en">Trang 108# 2
Chương 216: Toàn thắng
Một chiêu kiếm phá tan sức mạnh xung kích, sau đó đâm vào bả vai Vân Triệt, khóe miệng Tiêu Nam hơi nhếch lên...... Chiêu kiếm này vô cùng sắc bén, đủ để xuyên qua sắt thép, hắn ngàn lần chắc chắn, dưới chiêu kiếm này, vai Vân Triệt sẽ trực tiếp bị đâm thủng.
Hắn cảm giác được phong linh kiếm cắt xuyên qua sức mạnh Vân Triệt, huyền lực hộ thân và cả ngoại y, sau đó đâm vào thân thể đối phương, khóe miệng chậm rãi cong lên, nhưng kế tiếp trong nháy mắt, vẻ mặt hoàn toàn đông cứng.
Phong linh kiếm đâm vào da thịt, trên vai trái Vân Triệt máu bắn tung tóe, nhưng phong linh kiếm thời tại thời điểm đó ngừng lại, không cách nào tiến lên nửa phân. Giống như bên dưới da thịt, căn bản là huyền thiết cúng rắn!
Cái...... Cái gì!? Tiêu Nam hoảng hốt, không dám tin tưởng cảm giác chính mình.
Vân Triệt phản kích cũng tại lúc này ầm ầm lấn tới, trọng kiếm hơi động, khí lưu chu vi mười trượng đều bị mạnh mẽ khuấy lên, cuồng bạo xông tới khiến cho Tiêu Nam toàn thân tóc gáy đều dựng lên, hắn không chút nghĩ ngợi, lấy tốc độ kiếm cuối cùng, toàn lực tránh về phía sau một phen, rút lui khỏi phạm vi mười trượng ở ngoài, sau đó thở hồng hộc, khắp nơi kinh ngạc nhìn vai Vân Triệt.
Phong linh kiếm đâm vào da thịt, trên vai trái Vân Triệt máu bắn tung tóe, nhưng phong linh kiếm thời tại thời điểm đó ngừng lại, không cách nào tiến lên nửa phân. Giống như bên dưới da thịt, căn bản là huyền thiết cúng rắn!
Cái...... Cái gì!? Tiêu Nam hoảng hốt, không dám tin tưởng cảm giác chính mình.
Vân Triệt phản kích cũng tại lúc này ầm ầm lấn tới, trọng kiếm hơi động, khí lưu chu vi mười trượng đều bị mạnh mẽ khuấy lên, cuồng bạo xông tới khiến cho Tiêu Nam toàn thân tóc gáy đều dựng lên, hắn không chút nghĩ ngợi, lấy tốc độ kiếm cuối cùng, toàn lực tránh về phía sau một phen, rút lui khỏi phạm vi mười trượng ở ngoài, sau đó thở hồng hộc, nhìn vai Vân Triệt kinh ngạc.
Y phục trên vai trái Vân Triệt, vài đóa huyết hoa chậm rãi lan tràn, nhưng chỉ thời gian mấy tức liền đình chỉ, từ vết máu mà thấy, vết thương không nghiêm trọng lắm, hơn nữa đã hoàn toàn cầm máu...... Khóe mắt Tiêu Nam liên tục co giật, hắn dường như đã dốc một đòn toàn lực, phối hợp với Địa Huyền Khí, phong linh kiếm vô cùng sắc bén, một chiêu kiếm chính diện đâm trúng, ngay cả đá cũng không khác gì đậu phụ, nhưng không thể đâm xuyên thân thể đối thủ, tựa hồ xương cũng không chạm đến...... Vẻn vẹn chỉ có da thịt bề ngoài.
Không chỉ có hắn, tất cả mọi người ở ngoài, Lăng Vô Cấu bao quát nhìn rõ ràng nhất cũng mang khuôn mặt khó có thể tin. Bọn họ đều tận mắt thấy Tiêu Nam toàn lực dùng một chiêu kiếm đâm trên người Vân Triệt. Chiêu kiếm mạnh mẽ, dù cho có Linh Huyền Cảnh cộng thêm huyền lực hộ thân cũng có khả năng đâm xuyên, nhưng trên người Vân Triệt chỉ có Chân Huyền Cảnh, rõ ràng chỉ thương tổn tới da thịt.
- Xảy ra chuyện gì?
Nụ cười trên mặt Tiêu Cuồng Vũ thu lại, nhíu mày nói.
-...... Hẳn là Vân Triệt mặc áo giáp a! Cũng chỉ có thể giải thích như vậy!
Tiêu Cuồng Lôi nói.
Trên người Vân Triệt tất nhiên không có bất kì áo giáp gì, chỉ có một tầng y phục mỏng manh. Huyền lực hộ thân tuy rằng chỉ có Chân Huyền Cảnh, nhưng hắn chẳng những có hai tầng cảnh giới đại đạo Phù Đồ quyết hộ thân, còn vừa có long thần huyết rèn luyện thân thể —— đây không phải là long huyết bình thường, mà là long thần huyết! Bây giờ sức chống đỡ trong huyết mạch cùng thân thể của Vân Triệt đã xếp vào hàng"Long", hoàn toàn không thua gì rồng đích thực...... Mà, huyền lực Linh Huyền Cảnh công kích Địa Huyền Kiếm, có thể đâm thủng thân thể Chân Long sao?
Đương nhiên không thể!
Đừng nói Vân Triệt còn có Chân Huyền Cảnh hộ thân, dù cho không có tầng huyền lực hộ thân này, dù không hề phòng ngự đứng nơi đó tùy ý bị đâm, hắn cũng đừng mong lấy phong linh kiếm đâm xuyên thân thể Vân Triệt.
- Chiêu kiếm rất tốt.
Vân Triệt vẻ mặt bình thản liếc mắt đến vết thương bả vai, dùng giọng tán thưởng nói. Chiêu kiếm này, cũng là cảnh báo, Tứ Đại Tông Môn sở dĩ mạnh mẽ, huyền công huyền kỹ chính là một trong nguyên nhân chủ yếu, tuy rằng Tiêu Nam này ở Tứ Đại Tông Môn trong hàng đệ tử chỉ có thể coi là lót đáy, nhưng quyết không thể bất cẩn. Nếu không phải thân thể hắn cực kỳ mạnh mẽ, đổi lại người khác, vừa nãy đã bị thiệt lớn.Vân Triệt không muốn phí lời, bước lên trước, vung ra một chiêu.
Theo quỹ đạo kiếm, không gian như hóa thành sóng khí nhẹ nhàng uốn lượn xông thẳng đến Tiêu Nam, Tiêu Nam cấp tốc trong khiếp sợ tập trung tinh thần, trừng mắt lên, phong linh kiếm chém liên tiếp, kiếm ảnh tầng tầng phóng ra như bão, nhanh chóng đánh tan xung kích...... Nhưng Vân Triệt đơn giản chỉ cần một chiêu kiếm, Tiêu Nam phải vung ra hơn hai mươi kiếm mới chống đỡ được toàn bộ sức mạnh, sự thực này khiến Tiêu Nam thêm lần nữa căng thẳng.
Trong hai vòng đấu trước, hắn từng chú ý tới Vân Triệt, đối với những kẻ dễ dàng thua trong tay Vân Triệt hoàn toàn khịt mũi con thường.
Mà bây giờ, chính mình đích thân giao thủ, hắn mới rõ ràng tại sao những người kia đều bại nhanh như vậy...... Bởi vì hắn rõ ràng sau chiêu kiếm đơn giản của Vân Triệt ẩn chứa uy lực khủng bố cỡ nào.
Hắn cùng Vân Triệt chỉ giao chiến mấy lần, liên tục bị kinh hãi đã làm cho tâm lý chống đỡ sụp đổ, nhìn cự kiếm trong tay Vân Triệt, trong lòng nhanh chóng sinh ra cảm giác sợ hãi"Căn bản không khả năng chiến thắng".
- Bạo Phong chi ưng!!
Tiêu Nam đại hít một hơi, trên thân phong linh kiếm khuấy động, từng hơi thở như kim thép sắc bén thấu xương, hắn hét dài một tiếng, bay người lên, một chiêu kiếm đâm vào Vân Triệt. Mà Vân Triệt căn bản không lảng tránh, đón lấy chiêu phong linh kiếm.....
Ầm!
Trọng kiếm bay lên không trung, phát ra tiếng nổ vang, sóng khí đáng sợ kia Tiêu Nam tuy rằng đã được lĩnh giáo, nhưng vẫn như cũ bị dọa sợ không nhẹ, trên người hắn lấp lóe ánh sáng xanh lục, thân thể nhanh chóng xoay một cái, cấp tốc đổi hướng, ngược lại tấn công về phía Vân Triệt từ dưới lên, nhưng trọng kiếm của Vân Triệt như bóng với hình, nhanh chóng chém xuống, ép Tiêu Nam không thể không toàn lực rút lui, ngàn cân treo sợi tóc.
Hắn rất xác định, nếu như mình bị trọng kiếm đối thủ đâm trúng, trọng thương coi là nhẹ!
Từ lực trọng kiếm công kích, Tiêu Nam có thể tưởng tượng được thanh kiếm nặng bao nhiêu, mà sử dụng một thanh kiếm lớn như vậy, động tác hẳn phải chậm chạp, sơ hở với lực tiêu hao cũng phải lớn hơn nhiều, như vậy, chiến thuật thích hợp nhất là lấy tốc độ kiềm chế và tìm kiếm sơ hở, sau đó mới tiến hành đánh.
Huyền lực Tiêu Tông thuộc"Phong" và"Lôi", trong đó tu"Phong" nhiều nhất."Thiên ưng quyết" cũng là một loại huyền công có thể làm cho thân thể nhanh nhẹn thần kì. Tiêu Nam bắt đầu lấy thân pháp nhẹ nhàng cùng kiếm kỹ nhanh chóng đọ sức với Vân Triệt, nhưng hắn lập tức liền phát hiện, Vân Triệt kéo một thanh kiếm nặng như thế, thân pháp nhanh chóng đến đâu cũng không bì được...... Điều này coi như thôi đi, ngay cả tốc độ vung kiếm hoàn toàn không chậm hơn hắn. Vân Triệt mặc dù không cách nào trong nháy mắt xuất liên tục mấy kiếm, nhưng trọng kiếm từ lúc bất động đến hoàn toàn vung ra, hoặc sau khi vung ra đến lúc hoàn toàn thu hồi, đều chỉ trong một khắc, khiến người ta căn bản không kịp phát giác.
Tiêu Nam liên tiếp xuất ra mười mấy chiêu, đều bị Vân Triệt qua loa dùng một chiêu kiếm bức cho trở lại, không chỉ không hề có hiệu quả, hơn nữa lần lượt tránh lui vô cùng chật vật, ngàn cân treo sợi tóc.
Trọng kiếm tuy rằng uy lực to lớn, nhưng không phải nên có sơ hở rất lớn à!? Tại sao người sử dụng trọng kiếm này lại không hề có kẽ hở...... Tiêu Nam mồ hôi đầm đìa, cắn răng âm thầm cười nói.
- Thiên ưng vô cực kiếm!
Tiêu Nam nhảy lên thật cao, phía sau ưng ảnh tái hiện, một kiếm đâm về ngực Vân Triệt...... Đây cũng là chiêu vừa nãy sử dụng để đâm Vân Triệt, trong lòng hắn rất rõ ràng, lần thứ nhất đánh bất ngờ có thể có hiệu quả, lần thứ hai rất khó giống như lần thứ nhất, nhưng thời gian giao chiến càng dài, hắn càng có một loại cảm giác vô lực, bây giờ có thể dựa vào cũng chỉ có chiêu kiếm này.
Xoạt ~~~~~
Phong linh kiếm chéo qua không khí, chém không gian, mang theo thanh đâm xé rách chói tai thẳng xuống, sức mạnh này có năng lực cắt đứt một thanh kiếm. Không muốn dẫm lên vết xe đổ, Vân Triệt đáng lẽ nên lập tức né tránh, về sau phản kích, nhưng Vân Triệt vẫn như cũ đứng tại chỗ không nhúc nhích, phách vương cự kiếm hung mãnh vung vẩy, trong miệng nói nhỏ bình thản:
Ngươi cắt kiếm ta thử xem!!
Chiêu kiếm Vân Triệt dùng tới sáu phần lực, nếu như nói chiêu trước là cuồng phong (gió lớn), như vậy, chiêu kiếm này chính là cự phong (bão), sức mạnh Tiêu Nam có thể xé gió, nhưng nếu đối mặt bão lớn, chỉ có kết cục bị phá tan.
Phong kinh kiếm cùng kiếm thế trong nháy mắt bị phá hủy hoàn toàn, thân kiếm kêu ong ong, Tiêu Nam kinh hãi đến biến sắc, thân thể, đáp xuống bỗng nhiên xoay chuyển, huyền lực toàn thân điên cuồng phun trào, nhưng cũng vẫn như cũ không cách nào chống đỡ công kích của Vân Triệt, hắn huyền lực phòng ngự đã tầng tầng suy yếu, cuối cùng hoàn toàn tan vỡ, bị luồng sức mạnh xông vào thân thể khiến cho toàn thân choáng váng.
Tiêu Nam ngã xuống đất cách mười trượng, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch, phun một ngụm máu, dọc theo khóe miệng hắn chậm rãi nhỏ xuống.
Xung quanh nhất thời yên lặng như tờ, sáu người Tiêu Tông toàn bộ đứng lên, đầy mặt kinh hãi.
Vân Triệt cũng không có nhân cơ hội bắt kịp, đứng tại chỗ...... Mà lúc này, mọi người mới kinh ngạc phát hiện, toàn bộ quá trình, hai chân hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ, căn bản không nhúc nhích!!
Sắc mặt Tiêu Nam khiếp sợ, trong miệng thở mạnh từng hơi, trái lại Vân Triệt hô hấp đều đặn, sắc mặt bình thản không gợn sóng, hoàn toàn không nhìn ra có cái gì tiêu hao. Tiêu Nam khóe miệng giật giật, cánh tay cuối cùng vẫn buông xuống......
- Ngươi so với ta tưởng tượng lợi hại hơn nhiều...... Ta chịu thua.
Tiêu Nam chán nản nói.
- Ngươi cũng như vậy, so với ta tưởng tượng lợi hại hơn một chút.
Vân Triệt khẽ cười, liếc mắt nhìn vết thương trên bả vai.
Được Vân Triệt nói như thế, trong lòng Tiêu Nam bỗng nhiên có một loại cảm giác thỏa mãn, suy nghĩ thảm bại cũng nhạt đi rất nhiều, hắn ngẩng đầu lên, nhìn Vân Triệt nở nụ cười.
- Tiêu Nam nhận thua, Thương Phong Hoàng Thất Vân Triệt thắng...... Tiến vào đấu loại mười sáu người ngày mai!
Kết quả vừa đưa ra, luận kiếm đài vốn an tĩnh bị thay thế bằng tiếng ồn ào, nhìn Vân Triệt bình tĩnh đi xuống đài, từng đôi mắt đều phải dõi theo...... Không sai! Kẻ đứng hàng cuối cùng trong các môn đệ, ngang nhiên tiến vào vòng loại ba mươi hai người, lại đánh thắng đệ tử Tiêu Tông, giết tiến vào mười sáu người tiếp tục!!
- Tiêu Nam sư đệ, đừng nản chí, nếu hắn không mặc áo giáp thượng đẳng, kiếm thứ hai ngươi cũng đã thắng. Đáng tiếc ta ở nhóm thứ hai, nếu không nói không chắc còn có thể giúp ngươi báo thù.
Tiêu Cuồng Lôi vỗ vỗ vai Tiêu Nam an ủi.
- Không
Tiêu Nam lắc đầu:
- Hắn căn bản không hề mặc áo giáp. Chiêu kiếm đó, hắn hoàn toàn dùng thân thể mình đỡ được. Thân thể của hắn, quả thực giống như làm bằng sắt!
- Cái gì!
Tiêu Cuồng Lôi hơi nhướng mày, liếc mắt với Tiêu Cuồng Vũ, hai người đều lộ vẻ mặt kinh sợ.
- Vân sư đệ, ngươi không sao chứ? Thương có nặng hay không?
Vân Triệt vừa đi ra, Thương Nguyệt tràn đầy kinh hoảng lo lắng tiến lên, trong tay cầm lấy một đống lớn thuốc chữa thương cùng hồi huyền đan đã chuẩn bị từ lâu.
- Không có chuyện gì
Vân Triệt không để ý chút nào nở nụ cười:
Chẳng qua da thịt bị thương, đã cầm máu, cũng không cần dùng thuốc gì, trước khi mặt trời lặn có thể bình phục rồi."
Câu nói này Vân Triệt tuyệt đối không phóng đại, trước mắt hắn đạt đến cảnh giới thứ hai của đại đạo Phù Đồ quyết, loại vết thương nhẹ, sẽ nhanh chóng phục hồi.
Có điều Thương Nguyệt đương nhiên không dám yên tâm, Vân Triệt cuối cùng vẫn bị nàng kéo sang một bên, tỉ mỉ cẩn thận đắp một lần thuốc, lại quấn một vòng băng.
Luận kiếm trên đài, trận thi đấu thứ hai đã bắt đầu.
Thi đấu song phương theo thứ tự là Thiên Kiếm Sơn Trang - Lăng Kiệt cùng Tắc Bắc Thiên Thương Lôi Hỏa Bảo - Mộc Hùng Nghĩa. Người trước Linh Huyền Cảnh cấp sáu, người sau đã Linh Huyền Cảnh cấp tám. Xét mức độ huyền lực, đứng đầu ngoài các đệ tử Tứ Đại Tông Môn!