Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 2145 - Chương 2237. Mộng Đoạn Bàn Nham (3)

Chương 2237. Mộng đoạn bàn nham (3)
Chương 2237. Mộng đoạn bàn nham (3)

Dù gì đó cũng là thứ sức mạnh được thần để lại, tỏa sáng như sao trên trời, bất cứ ai cũng có thể thấy rõ.

“Dựa theo tốc độ tiêu hao hiện tai, hẳn là còn mười luồng thần nguyên, cùng lắm cũng chỉ có thể duy trì được hai mươi nhịp thở nữa thôi.”

“Tuy rằng trông có vẻ Vân Đế vẫn luôn chiếm thế thượng phong, thế nhưng nếu như muốn giết chết tôn giả vực thẳm trong vòng hai mươi nhịp thở… lại là chuyện hoàn toàn không có khả năng xảy ra!”

Thứ sức mạnh được Vân Triệt bộc phát ra quá dị thường, mà thần quang Nam Minh trên cơ thể hắn cũng quá sáng chói.

Sau khi trải qua sự kinh hãi và chấn động tột độ lúc ban đầu, tất cả mọi người đều dần ý thức được, ánh sao đang không ngừng biến mất kia có khả năng chính là thứ sức mạnh của hắn lúc này… và cả thời gian đếm ngược cho số phận của hắn.

“Suy tính kỹ lại.” Tử Vi Đế lại nói với giọng điệu bi quan hơn: “Cho dù Vân Đế thật sự giết chết được tôn giả vực thẳm… thì đó cũng mới chỉ là một kẻ tiên phong mở đường của vực thẳm mà thôi.”

Câu nói này vừa lạnh lùng nhưng cũng lại vừa thực tế, nhanh chóng dập tắt ngọn lửa hy vọng vừa mới nhen lên trong lòng mọi người.

Vân Triệt hô hấp một cách khó nhọc, Hòa Lăng bên trong không gian Thiên Độc Châu cũng vô cùng lo lắng.

Nàng hiểu rõ trạng thái thật sự của Vân Triệt lúc này đây hơn bất cứ ai.

Xét về thực lực, quả thật sức mạnh của Vân Triệt dưới trạng thái Thần Tẫn áp đảo Mạch Bi Trần.

Có điều trong trận ác chiến ngắn ngủi này, tổn thương cho phản phệ dữ dội mang lại cho hắn còn nghiêm trọng hơn vết thương mà Mạch Bi Trần phải gánh chịu rất nhiều.

Hiển nhiên là khả năng phòng ngự của Mạch Bi Trần lớn hơn hẳn khả năng hủy diệt. Thời điểm lần đầu tiên hắn phóng thích ra huyền quang màu vàng nâu, trong linh hồn nàng cũng đột nhiên xuất hiện một cảm giác bất an mãnh liệt.

Cho dù là Thần Giới hay là Hạ Giới, huyền lực hệ thổ vẫn là thứ được rất ít người tu luyện, bởi vì huyền lực hệ thổ có thể sinh ra sức phòng ngự và bảo vệ lớn nhất, nhưng so ra thì lại là yếu nhất so với năng lực hủy diệt.

(Chỉ cao hơn huyền lực ánh sáng mà sinh linh tầm thường có thể sử dụng.)

Bởi vậy, hầu hết huyền giả đều cực kỳ coi thường huyền lực hệ thổ chuyên để phòng thủ.

Trong thế giới mà kẻ mạnh là nhất này, cùng cực khổ tu luyện như nhau, giữa kẻ theo đuổi chiến lực mạnh hơn và kẻ theo đuổi sức phòng ngự mạnh hơn… hành vi của kẻ sau trong mắt người đời chắc chắn sẽ là hèn nhát.

Từ khi Vân Triệt đặt chân đến Thần Giới tới nay, hắn đã từng gặp được vô số cường giả, thế nhưng người tu luyện huyền lực hệ thổ lại cực kỳ ít ỏi.

Địa vị của loại huyền lực này trong huyền đạo của thế giới hiện giờ cũng liếc mắt là thấy rõ.

Ngay cả năm đó khi Tà Thần quyết định vứt bỏ một hạt giống Tà Thần, thứ mà hắn ném xuống vực thẳm cũng là hạt giống hệ thổ.

Thế nhưng, huyền lực hệ thổ đang hiện hữu trong cơ thể Mạch Bi Trần lại trở thành cơn ác mộng của Hòa Lăng không muốn nhìn thấy nhất.

Huyền lực hệ thổ có hai nhánh chính, một là cát, hai là đá, thứ trước chuyên về khống chế, thứ sau chuyên về phòng ngự.

Mà thứ Mạch Bi Trần tinh thông lại chính là đá!

Cảnh tượng mới nãy khi Mạch Bi Trần tuy mất đi sức mạnh bay ngược về phía sau, song lực phản chấn sinh ra từ việc phòng ngự vẫn đánh bay Vân Triệt, khiến trái tim nàng như thể rơi xuống vực sâu trong nháy mắt.

Sao lại như vậy…

Vì sao cứ phải là đá… cứ phải là đá!

Ầm ầm!

Mặt đất nứt ra, Mạch Bi Trần bay lên, bóng dáng lại một lần nữa xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Chẳng qua lúc này đây, hắn đã không còn chút dáng vẻ ngạo mạn và uy phong nào như trước đó nữa.

Dưới sự thiêu đốt của ma viêm vĩnh kiếp, tất cả những vùng da lộ ra bên ngoài như mặt, cổ, hai cổ tay… của hắn đều loang lổ vết bỏng, ngay cả mái tóc dài cũng biến mất hơn phân nữa, phần da đầu trụi lủi cũng bị cháy đen hoàn toàn.

Ngoại trừ vết bỏng ra, vết thương trên người hắn đâu đâu cũng có, thế nhưng tất cả đều là vết thương ngoài do sức mạnh khổng lồ tạo thành, vết thương dài nhất cũng không đến nửa thước, hơn nữa cũng không sâu đến mức nhìn thấy xương.

“…” Vân Triệt lẳng lặng siết chặt tay cầm kiếm.

Thứ mà Hòa Lăng lo sợ, cũng chẳng phải là thứ mà hắn sẽ lo sợ.

Hắn thà rằng thực lực của Mạch Bi Trần mạnh lên gấp đôi, chứ cũng không muốn thân thể của hắn bền bỉ tới mức này.

Lúc này đây, trong đôi mắt và linh hồn của Mạch Bi Trần như đang có ngàn vạn con quỷ dữ phẫn nộ gào thét.

Hắn tuyệt đối không ngờ được rằng, lần đầu tiên mất khống chế cảm xúc của một kẻ đã trở thành kỵ sĩ vực thẳm như hắn lại là trong thế giới thấp hèn này!

Hắn giơ tay phải lên, phần giáp bạc bao phủ trên bề mặt đã biến thành một chiếc khiên dài và hẹp.

Đó là một tấm khiên tay đang không ngừng tuôn ra huyền quang khô khan như thể cát chảy.

“Ngươi… không ngờ…”

Hắn mở miệng, mỗi một chữ đều mang theo cơn thịnh nộ như thể muốn xé nát linh hồn đối phương: “Không ngờ ngươi… lại khiến tấm khiên… được thần quan đại nhân ban cho ta… phủ bụi trong thế giới thấp hèn này!!”
Hết chương 2237.
Bình Luận (0)
Comment