Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 2157 - Chương 2249. Bi Trần Cùng Đường (3)

Chương 2249. Bi Trần cùng đường (3)
Chương 2249. Bi Trần cùng đường (3)

Khoảnh khắc ý chí của hắn buông lỏng, Thương Lan Thần Lực dùng sinh mệnh của hắn làm vật dẫn cũng dần tiêu tan.

Phần cơ thể tàn tạ màu xanh thẫm của hắn không còn trói buộc với Mạch Bi Trần nữa, mà đổ về phía sau cùng với ánh sáng màu lam đang dần tan biến.

Tuy rằng ma hồn bị thương nặng, song từ đầu đến cuối Trì Vũ Dao vẫn không hề thu linh giác lại. Trên chiến trường tràn ngập sức mạnh của bán thần, Niết Luân Ma Hồn mạnh mẽ của nàng vẫn cảm nhận được tất cả mọi thứ một cách rõ ràng.

Dưới sự bao trùm của biển lửa ánh vàng, nàng không thể nhìn thấy rõ chiến trường, thế nhưng lại có thể cảm nhận rõ ràng sự buông lỏng của ý thức cuối cùng đến từ Thương Thích Thiên, và cả âm thanh linh hồn rít gào một cách vô cùng đau đớn và tuyệt vọng đến từ Mạch Bi Trần.

Nàng biết, Vân Triệt thành công rồi.

Nàng cũng biết, khoảnh khắc một con linh cẩu trở nên điên cuồng và đáng sợ nhất, chính là lúc nó cùng đường bí lối.

“Mị Âm, mau đưa Vân Triệt trở về!”

Nàng vội vã truyền hồn âm cho Thủy Mị Âm… mà Càn Khôn Thứ trong tay Thủy Mị Âm, cũng lóe lên thứ ánh sáng màu đỏ thẫm gần như cùng một lúc.

Thế nhưng, ánh thần quang màu đỏ thẫm rõ ràng đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu kia lại không thể phóng ra ngay lập tức. Thủy Mị Âm cố gắng hết sức tập trung tinh thần, trong linh hồn nàng vang lên tiếng hét của Trì Vũ Dao, song nàng vẫn chẳng thể ra tay được.

Đó là một vùng tai ương sôi sục sức mạnh của bán thần – một thứ sức mạnh vượt qua sức chịu đựng của thế giới này, đang bóp méo không gian, lực trường, tầm nhìn, cảm nhận và thậm chí cả pháp tắc.

Vả lại, Thủy Mị Âm đứng cách Vân Triệt quá xa, cho nên trong thời gian ngắn, nàng căn bản không thể khóa chính xác vị trí không gian của Vân Triệt được.

“A… A a a… A…”

Mạch Bi Trần rít gào lên một cách ngày càng đau đớn. Với tư cách là kỵ sĩ thủ hộ, cơ thể hắn vốn đã có năng lực phòng ngự cực kỳ mạnh đối với kịch độc.

Thế nhưng mặc cho sức mạnh thủ hộ của hắn có điên cuồng tuôn trào thế nào, hắn vẫn chẳng thể xua tan thứ ánh sáng âm u khủng bố đang len lỏi khắp cơ thể mình.

Bởi vì, đó là thiên độc đến từ Thiên Độc Châu.

Cơ thể hắn như đang rơi xuống vực sâu vô tận, rơi xuống nỗi tuyệt vọng càng lúc càng nặng nề, điên cuồng thiêu đốt tất cả mọi thứ.

“A… Ư a… A a a!!”

Sau tiếng rên rỉ đau đớn, là một tiếng gào thét đến xé tim xé phổi.

Phần sức mạnh còn lại trong cơ thể Mạch Bi Trần đã không còn cố gắng thử hóa giải thiên độc nữa, mà thay vào đó là bùng nổ dữ dội…

Bùm…

Biển lửa đang dần suy yếu bỗng chốc nổ tung tạo thành một cái hố khổng lồ.

Trong cái hố đó, thân xác màu xanh thẫm của Thương Thích Thiên chia năm xẻ bảy, sau đó lại bị nghiền nát thành vô số hạt bụi màu lam…

Hệt như những ngôi sao sắp tàn lụi dưới ánh bình minh dần ló rạng.

Sự tỉnh táo duy nhất còn sót lại thúc đẩy Vân Triệt sử dụng phần sức mạnh cuối cùng trong trạng thái Thần Tẫn bảo vệ lấy mình.

Trong tiếng nổ vang, cơ thể hắn như thể bị một chiếc búa từ trên trời giáng xuống đánh trúng, bay ngược ra ngoài với tốc độ có thể xé rách không gian…

Trong linh hồn hắn, vang lên giọng nói của Thương Thích Thiên:

“Xin ngươi… hãy đối xử tốt với… Xu… Hòa…”

Hồn âm tan biến, sao trời rơi xuống.

Âm thanh cuối cùng mà Thương Thích Thiên phát ra không phải là tiếng cười sảng khoái, không phải là tiếng gầm thét trút giận, cũng không phải lời nói hào hùng lưu lại ngàn thu… mà chỉ là một lời thỉnh cầu với biết bao trăn trở.

Sức mạnh trong cơn tuyệt vọng của Mạch Bi Trần cực kỳ đáng sợ, nếu như không có sự bảo vệ đến từ sức mạnh Thần Tẫn, với trạng thái cơ thể hiện giờ của Vân Triệt, khả năng cao là hắn đã bị nghiền nát thành từng mảnh giống như Thương Thích Thiên rồi.

Mà với việc cả gan bộc phát huyền lực trong tình trạng bị thiên độc gặm nhấm cơ thể, chắc hẳn hậu quả mà Mạch Bi Trần nhận lại cũng cực kỳ tàn khốc.

“Ư a a a a…”

Tiếng rít gào vốn đã thống khổ của Mạch Bi Trần nay lại càng thêm thảm thiết gấp bội lần, hệt như ngàn vạn con ác quỷ dưới địa ngục đồng thời bị ban cho cực hình tàn nhẫn nhất thế gian. Trong tiếng kêu gào thảm thiết, cơ thể bán thần của hắn từ màu xanh nhạt chuyển thành màu xanh đậm đáng sợ trong thời gian ngắn ngủi, sau đó xuất hiện tình trạng biến dạng và co giật dữ dội khiến con người ta khiếp đảm, như thể mỗi một khúc xương cùng với mỗi một sợi dây thầy kinh trong cơ thể hắn đều triệt để méo mó vặn vẹo một cách mất khống chế.

Mà thứ bị nhiễm độc không chỉ có cơ thể của hắn, mà còn có thần hồn và sức mạnh của hắn.

Hai cánh tay gãy cong của hắn một tay túm lấy đầu, một tay liều mạng móc vào trong lồng ngực đã bị đâm thủng, dường như muốn làm mọi cách để lôi tất cả những con rắn độc đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể ra.

Khắp nơi trên cơ thể hắn không chỗ nào là không đau đớn, không chỗ nào là không tuyệt vọng, không chỗ nào là không tử vong.

Cơ thể hắn bị xé ra thành từng mảnh, linh hồn hắn bị gặm nhấm từng miếng, sức mạnh của hắn cũng dần tan biến hệt như dòng nước chảy xiết.

Hắn ngã xuống, quằn quại trong sự giãy giụa tuyệt vọng và tiếng kêu gào thảm thiết, nhưng rồi bỗng chốc, trong đôi mắt màu xanh lục của hắn chợt phản chiếu chút ánh sáng màu vàng.

Thế giới trong mắt hắn biến thành màu xanh lục u ám lờ mờ, năm giác quan bị tàn phá đang nhanh chóng trở nên hỗn loạn và suy yếu.
Hết chương 2249.
Bình Luận (0)
Comment