Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 2181 - Chương 2273. Uyên Hoàng Thần Bí (3)

Chương 2273. Uyên Hoàng thần bí (3)
Chương 2273. Uyên Hoàng thần bí (3)

Trì Vũ Dao tiếp tục nói: “Thế nhưng cũng như ngươi đã nói, dòng chảy thời gian có bất thường hơn đi chăng nữa thì sinh linh ở trong đó cũng không thể cảm nhận được. Bởi vậy, khái niệm ‘thủy triều đen thời gian’ được rất ít người biết đến, mà cho dù là những người biết đến ‘thủy triều đen thời gian’ thì cũng không thật sự hiểu được mối hiểm họa tiềm tàng ẩn chứa đằng sau nó.”

Vân Triệt im lặng hồi lâu, sau đó lại nói: “Còn gì nữa không?”

Trì Vũ Dao nói: “Phần lớn những gì ta lấy được từ Mạch Bi Trần đều là những kiến thức cơ bản về thế giới vực thẳm, không còn thông tin nào khác về Uyên Hoàng.”

“Thay vào đó, nếu ngươi không ngại thì cứ nghe một chút về câu chuyện Mạch Bi Trần.” Giọng điệu của Trì Vũ Dao chậm lại: “Bản thân câu chuyện của hắn không hề quan trọng, thế nhưng cuộc đời của hắn lại chính là hình ảnh thu nhỏ phản chiếu cuộc đời của rất nhiều sinh linh vực thẳm.”

Không đợi Vân Triệt đáp lại, Trì Vũ Dao đã thuật lại: “Mạch Bi Trần sinh ra trong một gia tộc trung lưu tại một quốc gia không có thần thánh, phụ thân của hắn chính là trưởng lão trong gia tộc này. Tuy rằng xuất thân của hắn hơn hẳn những sinh linh bình thường, thế nhưng một quốc gia không thần sẽ không nhận được sự bảo vệ của thần ân. Hắn sinh ra tại một nơi có bụi vực loãng, lớn lên dưới sự che chở cẩn thận của của các bậc tiền bối.”

“Hoàn cảnh khắc nghiệt tạo ra một quy luật sinh tồn tàn khốc. Ngay từ nhỏ hắn đã bộc lộ ra thiên phú hơn người, giúp hắn nhận được tài nguyên và sự bảo vệ tốt nhất, trong khi những huynh đệ tỷ muội khác của hắn… lại lần lượt bị bỏ rơi, chết yểu trong bụi vực.”

“Năm hắn một trăm tuổi, tộc nhân cùng thế hệ xung quanh hắn chỉ còn lại chưa đến ba phần.”

“Sau này, khi đã trưởng thành tới mức đủ để có thể dùng sức mạnh của bản thân chống lại sự ăn mòn của bụi vực, hắn bèn mang theo hy vọng của cả gia tộc, đặt mục tiêu cao hơn là trở thành kỵ sĩ vực thẳm của tịnh thổ.”

“Vì để rèn luyện bản thân, hắn từng đi đến vực cát, cũng từng tiến vào biển sương mù. Đợi đến khi đủ mạnh mẽ, hắn từ biệt gia tộc, từ biệt thê tử và hai nữ nhi của mình, đi theo một kỵ sĩ vực thẳm đề bạt hắn tới tịnh thổ.”

“Thử thách và khảo hạch để trở thành kỵ sĩ vực thẳm cực kỳ tàn khốc. Sau năm năm tôi luyện, bằng sự kiên trì của mình, cuối cùng hắn cũng đã chính thức trở thành kỵ sĩ vực thẳm.”

“Song khi hắn mang theo vinh quang quay trở về quê nhà, gia tộc của hắn lại tin nhầm vào tin đồn rằng hắn đã chết trong cuộc khảo hạch tại tịnh thổ vào ba năm trước, cho nên đã từ bỏ việc bảo vệ thê tử và nữ nhi của hắn.”

“Tu vi của thê tử hắn mới chỉ đến Thần Vương cảnh, bảo vệ bản thân cũng đã rất miễn cưỡng, căn bản khó lòng bảo vệ được hai nữ nhi. Hai nữ nhi này của hắn vừa mới tròn tuổi đôi mươi, tu vi lại càng yếu hơn, ba năm không có sự che chở khiến các nàng bị bệnh nặng quấn thân, sức sống tàn lụi dưới sự ăn mòn của bụi vực, cuối cùng đều mất mạng vào nửa tháng trước khi hắn quay trở về.”

“Mà sau khi an táng hai nữ nhi, thê tử của hắn cũng mất hết hy vọng, tự sát mà chết.”

“Mạch Bi Trần mang theo niềm vui sướng và vinh quang trở về, thế nhưng thứ đón chào hắn lại là bị kịch chẳng khác nào một cơn ác mộng. Hắn thậm chí còn chẳng có cơ hội nói cho thê tử và nữ nhi của mình biết rằng, hắn đã trở thành kỵ sĩ vực thẳm cao quý.”

“Ha.” Vân Triệt cười lạnh một tiếng: “Đúng là vừa đáng thương vừa đáng buồn.”

“Không ngờ một kẻ có năng lực trở thành kỵ sĩ vực thẳm như hắn cũng có một cuộc đời đau khổ như vậy. Không cần nghĩ cũng biết, sinh linh sống trong vực thẳm đang phải vật lộn đấu tranh trong địa ngục như thế nào… cũng có lẽ bọn họ đã quen rồi.”

“Lần này mang theo ý đồ đặt chân tới hiện thế, Mạch Bi Trần chủ động làm người tiên phong mở đường, chắc chắn hắn cũng đã tự biết rõ số phận của mình là sẽ chết.”

“Bởi vậy tất cả những ‘người tiên phong’ trước đó, hơn một nửa đều ngã xuống trong sự thất bại, ngay cả một số ít kẻ còn may mắn sống sót cũng bị ném trở lại vực thẳm.”

Đôi mắt của Mạch Bi Trần vẫn luôn lạnh lùng và trống rỗng như thể trong thân xác của hắn chỉ mang theo vinh quang của một kỵ sĩ vực thẳm.

Thế nhưng từ lập trường của những người ở thế giới này, không một ai có thể sản sinh chút lòng thương hại nào với hắn.

Lúc này đây, Vân Triệt cũng đặt ra câu hỏi mà bản thân hắn muốn biết được đáp án nhất: “Trường lực tại thông đạo vực thẳm đáng sợ đến mức ngay cả Kiếp Uyên cũng phải nửa đường dừng lại, vậy gì rốt cuộc vực thẳm đã dùng cách gì để có thể vượt qua trường lực, đi tới Thái Sơ Thần Cảnh?”

Trì Vũ Dao nhanh chóng sắp xếp lại suy nghĩ, nói: “Về bản chất thì thực ra đó là một loại xuyên không gian.”

“Xuyên không gian?” Vân Triệt lập tức hiểu ra: “Thì ra là như vậy.”

Kiếp Thiên Ma Đế có địa vị như thế nào chứ? Nàng chính là Ma Đế phía trên ma thần, làm sao chân thần của vực thẳm lại có khả năng chống lại trường lực mà ngay cả nàng cũng phải kiêng dè?

Những kẻ từ vực thẳm xâm nhập vào Thái Sơ Thần Cảnh không hề đột phá trường lực, mà là dùng một loại dịch chuyển tức thời giống như xuyên không gian.

“Thông qua cảm nhận mà Kiếp Thiên Ma Đế để lại cho ngươi, hẳn là ngươi biết rất rõ tình hình hiện tại của thông đạo vực thẳm. Pháp tắc tồn tại hiện giờ của nó hoàn toàn không nằm trong nhận thức và lẽ thường, trường lực cực kỳ mạnh mẽ trong đó có thể dễ dàng bóp méo hay phá hủy tất cả sự can thiệp từ bên ngoài dưới mọi hình thức.”

“Chắc chắn xuyên qua không gian của thông đạo vực thẳm là một việc cực kỳ khó khăn.”

Vân Triệt hoàn toàn đồng ý với những gì mà Trì Vũ Dao nói. E rằng ngay cả Càn Khôn Thứ còn chút sức mạnh khi Kiếp Uyên quay trở về cũng không thể dễ dàng xuyên qua, nếu không Kiếp Uyên với Càn Khôn Thứ trên người khi đó sẽ không dứt khoát quay đầu lại.
Hết chương 2273.
Bình Luận (0)
Comment