“Vậy thì rốt cuộc bọn họ đã dùng cách gì để thành công xuyên qua trường lực của thông đạo vực thẳm?” Vân Triệt nhíu mày.
Trì Vũ Dao chậm rãi nói: “Như những gì ta nói trước đó, điểm khởi đầu của thế giới vực thẳm chính là một vùng sinh địa đầu tiên do Uyên Hoàng dùng sức mạnh cường đại của mình và một món huyền khí thần bí để tạo ra.”
“Món huyền khí thần bí kia rất có thể là một món huyền khí không gian.”
“Lớp bụi vực trong vực thẳm năm đó quá dày đặc, muốn duy trì sinh địa thì nhất định phải dựa vào một món huyền khí không gian, mà món huyền khí đó sau một thời gian dài phóng thích sức mạnh cũng sẽ trở nên cạn kiệt, cho đến khi mất đi tác dụng.”VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ.
“May mà lúc đó, bụi vực tại rất nhiều khu vực trong vực thẳm đã suy yếu hơn rất nhiều, việc duy trì sinh địa không còn cần phải bắt buộc dựa vào món huyền khí không gian kia nữa. Song bởi vì tiêu hao quá độ, món huyền khí không gian kia cũng rơi vào khoảng lặng một thời gian, sau đó từ từ phục hồi trong sự phát triển và kế thừa của thế giới vực thẳm.”
“Bởi vậy,” Vân Triệt nói: “Thứ bọn họ sử dụng chính là món huyền khí không gian kia của Uyên Hoàng?”
“Không sai.” Trì Vũ Dao khẽ gật đầu: “Từ rất lâu rất rất lâu về trước, Uyên Hoàng đã bắt đầu thử dùng nó để xuyên qua thông đạo vực thẳm. Mỗi khi sức mạnh của món huyền khí không gian này được khôi phục hoàn toàn, hắn sẽ tập hợp sức mạnh của bản thân và của tất cả chân thần trong vực thẳm, mở ra một thông đạo không gian có thể dẫn tới Thái Sơ Thần Cảnh.”
“Món huyền khí không gian cường đại đến mức lạ kỳ kia kết hợp với sức mạnh tất cả chân thần trong vực thẳm cuối cùng cũng thật sự xuyên qua được trường lực vực thẳm, thế nhưng trường lực cực kỳ khủng bố kia cũng sẽ bóp méo thông đạo không gian với biên độ rất lớn.”
“Vì vậy, bọn họ thử đi thử lại, thất bại hết lần này tới lần khác, song rồi cũng lại tiến hành nhiều lần điều chỉnh.”
“Trường lực vực thẳm vĩnh viễn không đổi, chỉ cần có thể thành công một lần, vậy thì mỗi lần về sau đều có thể thành công tạo ra thông đạo bằng cách này này.”
“…” Trái tim Vân Triệt như rơi xuống.
“Sau mỗi một lần thử, sức mạnh trong món huyền khí không gian kia đều sẽ tiêu hao, hơn nữa tốc độ khôi phục của nó lại cực kỳ chậm chạp. Ban đầu, phải cần mấy ngàn năm mới có thể khôi phục hoàn toàn, thế nhưng về sau, dường như Uyên Hoàng đã tìm ra được cách gì đó, giúp tốc độ khôi phục sức mạnh của nó càng ngày càng nhanh hơn.”
“Đến bây giờ, chỉ cần năm mươi năm là có thể hoàn toàn khôi phục.”
“Nói cách khác…” Trì Vũ Dao nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Vân Triệt: “Năm mươi năm sau, thông đạo không gian từ vực thẳm tới Thái Sơ Thần Cảnh sẽ lại một lần nữa được mở ra. Đến lúc đó, kẻ đổ bộ xuống đây sẽ không còn là những người tiên phong mở đường!”
“Năm mươi năm…” Vân Triệt chậm rãi siết chặt hai nắm tay, cười nhạt: “Đúng là một con số khiến người ta ớn lạnh.”
“Không.”
Câu nói tiếp theo đây của Trì Vũ Dao như đang đẩy trái tim vốn đã lạnh giá của Vân Triệt vào hồ băng sâu vạn trượng: “Ngươi đã quên mất ‘thủy triều đen thời gian’ của vực thẳm rồi sao? Mà lúc này đây, vực thẳm đang ở trong kỳ ‘triều dâng’ của thủy triều đen.”
“Kỳ triều dâng hiện tại là lúc tốc độ thời gian tăng gấp mười lần. Điều này cũng có nghĩa là, năm mươi năm của vực thẳm so với thế giới của chúng ta…”
“Chỉ có năm năm!”
Rắc… Răng rắc…
Vân Triệt chậm rãi đứng dậy, các ngón tay phát ra tiếng xương trật khớp.
Vẻ mặt của hắn vừa âm u, vừa hoang mang, một lúc lâu vẫn không thể thốt lên lời.
Năm mươi năm chỉ là một phút chốc ngắn ngủi trong dòng sông dài của lịch sử, căn bản không thể xảy ra biến động ở bất cứ mức độ nào.
Cảm giác bất lực và tuyệt vọng khi phải đối mặt với Mạch Bi Trần lúc này đây, năm mươi năm sau cũng vẫn sẽ là bất lực và tuyệt vọng hệt như thế.
Mà năm năm, đối với thế giới này mà nói, chỉ là một cái búng tay…
Trì Vũ Dao cũng đứng dậy, nhẹ nhàng đỡ lấy cánh tay hắn, hơn nữa cũng không nói gì mà chỉ im lặng nhìn hắn.
Trong không gian yên tĩnh vang lên tiếng tim đập thình thịch dữ dội mà hỗn loạn của Vân Triệt.
Rất lâu sau, cuối cùng Vân Triệt cũng chậm rãi mở miệng nói: “Khí tức hỗn độn loãng là thứ quyết định giới hạn của thế giới này. Cho dù là năm ngàn năm hay là năm vạn năm thì cũng không thể thay đổi, năm mươi năm và năm năm thì có gì khác biệt chứ.”
Giọng điệu của hắn rất bình tĩnh, nói đến cuối cùng, cảm xúc cũng dịu lại.
Xem ra buộc phải lập tức quyết đoán thôi.
Vân Triệt dời ánh mắt đi chỗ khác, tiếp tục hỏi: “Rốt cuộc món huyền khí không gian kia của Uyên Hoàng là cái gì?”
“Không biết.” Trì Vũ Dao lắc đầu: “Có điều, với tư cách là người tiên phong mở đường lần này, dường như Mạch Bi Trần đã thoáng thấy được một hình dáng mơ hồ khi bị đưa vào thông đạo vực thẳm.”
“Hình như đó là một chiếc gương mới hình thù kỳ lạ.”
Gương…
Hết chương 2274.