.
._111__2" class="block_" lang="en">Trang 111# 2
Chương 222: Biến cố
Cấm kỹ “Phần Thiên long” được Phần Tuyệt Bích phóng thích ra hoàn toàn bị Vân Triệt đỡ được, hơn nữa còn dùng hai tay đỡ, dùng hai bàn tay của hắn, cứng rắn bóp tắt con “Phần Thiên long” khủng bố này.
“Phần Thiên long” là kỹ năng cấm kỵ của Phần Thiên môn cần lấy máu tươi phát động, có tần suất xuất hiện cực thấp, đại bộ phận đệ tử Phần Thiên môn có lẽ cả đời đều sẽ không phát động một lần, tình huống bị đối thủ tiếp được đương nhiên sẽ không có, nhưng mỗi một lần, đối phương tất nhiên ngăn cản cực kỳ gian nan, mà lấy phương thức này ngăn cản… Chưa bao giờ có!
Ở trước mặt Vân Triệt, “Phần Thiên long” giống như một con rắn con không biết tự lượng sức, bị hắn dùng hai tay dễ dàng bóp chết. Cả quá trình, không tạo thành dù chỉ một chút tổn thương đối với Vân Triệt.
Phần Tuyệt Bích “Phịch” một tiếng quỳ rạp xuống đất, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hai tròng mắt phóng đại cực lớn, cũng bị kinh hãi như hồn lìa khỏi thể. Sáu người khác của Phần Thiên môn, bao gồm cả Phần Mạc Ly có tuổi gần một trăm cũng có phản ứng cơ bản như thế, bọn họ vốn không thể nào tin nổi vào con mắt của mình, cũng không cách nào tiếp nhận nổi Phần Thiên long mạnh nhất hoàn toàn bị dùng phương pháp này, mà đối phương dưới trạng thái lông tóc vô thương đón lấy… Đây là chuyện mà cường giả trước Địa Huyền cảnh đều gần như không thể nào làm được!
Huyền viêm màu lam mật độ cực cao, vả lại dưới hình thái dữ dội kia, nhưng ngay cả tinh thiết đều có thể hòa tan trong nháy mắt!
Trên mặt Lăng Nguyệt Phong cũng hiện đầy kinh ngạc, Lăng Vô Cấu vốn đã định nhảy vào trong vách ngăn huyền lực cũng sững sờ ở đó, ngay cả huyền lực đề lên cũng quên buông xuống, dùng một ánh mắt cực kỳ khiếp sợ nhìn Vân Triệt… Giống như đang nhìn một quái vật đến từ ngoài xa xôi.
Rung động mà Vân Triệt tạo thành trong tích tắc, thắng được rất xa tổng cộng trước đó.
Nhìn Phần Tuyệt Bích ở trong khiếp sợ cực độ và khó có thể tin sụp đổ tín niệm, ngã xuống đất, Vân Triệt lạnh lùng cười, hai tay duỗi ra, Bá Vương cự kiếm đã một lần nữa nắm vào trong tay, đột nhiên vung về phía Phần Tuyệt Bích.
A!!
Trọng kiếm lực bùng nổ, Phần Tuyệt Bích dưới trạng thái lúc này đã gần như không hề có bất cứ lực kháng cự nào, một tiếng kêu đau đớn, bị đánh vào lật người lăn lộn mười mấy vòng, sau đó như con chó chết quỳ rạp trên mặt đất, thân thể run rẩy, hồi lâu đều không thể đứng dậy.
Lúc này Lăng Vô Cấu mới như từ trong mộng mới tỉnh, thu hồi huyền lực, ổn định hô hấp, sau đó trấn định kêu lên:
- Phần Tuyệt Bích ngã xuống đất qua mười hơi thở, Thương Phong hoàng thất Vân Triệt thắng! Tiến vào tứ vị chiến ngày mai!
Giọng nói của Lăng Vô Cấu, cũng làm tỉnh lại mọi người đang kinh ngạc đến ngây người, trong lúc nhất thời, âm thanh ồn ào tràn ngập toàn bộ luận kiếm đài.
Ngay từ đầu bài vị chiến lần này, Vân Triệt đã sáng tạo truyền kỳ hết lần này đến lần khác, mà khi gần như tất cả mọi người cho rằng Vân Triệt vốn không có khả năng lại tiến lên trước một bước, lại là một truyền kỳ càng khoa trương, mang theo linh hồn lực vĩ đại đánh vào bày ra ở trước mặt mọi người.
Vân Triệt thắng Phần Tuyệt Bích, hơn nữa còn là toàn thắng!
Phần Mạc Ly đặt mông ngồi trở lại trên chỗ ngồi, thịt già trên mặt run run một trận, Phần Tuyệt Bích bị đánh bại, bại thất bại thảm hại, cũng ý nghĩa, Phần Thiên môn ở trên bài vị chiến, cơ bản đã xác định lần đầu tiên ngã ra khỏi bốn thứ hạng đầu. Nếu Thủy Vô Song và Hạ Khuynh Nguyệt của Băng Vân tiên cung toàn bộ đều thua trong một vòng này, hoặc Tiêu Cuồng Lôi của Tiêu tông bị thua trong một vòng này, mặc dù bọn họ còn có thể có cơ hội tranh đoạt vị trí thứ tư, nhưng mà, cho dù Thủy Vô Song, hay là Tiêu Cuồng Lôi, Phần Tuyệt Bích đều vốn không phải là đối thủ, một điểm này, Phần Mạc Ly sẽ không còn có một chút may mắn.
Hơn nữa Phần Tuyệt Bích đã không tiếc thiêu đốt máu tươi, huyền lực giảm xuống lớn, lại càng không có hy vọng.
Đây có thể nói, là sỉ nhục đầu tiên của Phần Thiên môn trong mấy trăm năm qua.
Chỉ có điều, đây cũng không có cách nào chỉ trách Phần Tuyệt Bích, chỉ bằng Vân Triệt cuối cùng tay không chôn diệt Phần Thiên long, cho dù Phần Tẫn lên sân khấu, cũng sẽ không thể là đối thủ của Vân Triệt.
- Hắn… Hắn rốt cuộc làm sao làm được?
- Không biết… Hắn dùng huyền lực mạnh mẽ triệt tiêu lực lượng của viêm long
- Nhưng đó cũng là cấm chiêu của Phần Thiên môn! Muốn hoàn toàn triệt tiêu chiêu thức đó, chỉ sợ trước Địa Huyền cảnh cũng không nhất định có thể làm được.
- Vân Triệt này rõ ràng luôn luôn ẩn giấu thực lực, đều không biết hắn còn cất giấu bao nhiêu thực lực… Chân Huyền cảnh cấp mười… Ngẫm lại cũng khiến cho người ta muốn nổi điên.
- Phần Tuyệt Bích bị đánh bại, lần này Phần Thiên môn nhất định sẽ bị đẩy ra ngoài bốn thứ hạng đầu, mà Thương Phong hoàng thât, lại đánh vào vòng bán kết! Chẳng lẽ sau này tứ đại tông môn sẽ không có vị trí của Phần Thiên môn, mà đổi lại là Thương Phong hoàng thất sao?
- Thương Phong hoàng thất to như vậy, lần này lại bởi vì Vân Triệt, muốn không oanh động thiên hạ, trọng chấn uy danh cũng khó! Đều không biết Thương Phong hoàng thất rốt cuộc tìm được đồ biến thái như vậy từ đâu, haizzz, vì sao tông môn chúng ta lại không rơi xuống một người đệ tử như vậy!
Tiếng bàn luận toàn trường kéo dài không ngớt, Vân Triệt lại một lần nữa trở thành tiêu điểm của toàn trường, còn Phần Thiên môn uy danh hiển hách, lần này lại rơi vào người làm nền và người thât bại, thừa nhận không còn là ngưỡng vọng và tán thưởng, mà là trong tiếc hận, mang theo ánh mắt thương hại…
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Vân Triệt không lập tức rời khỏi luận kiếm đài, mà khẽ gật đầu với Lăng Vô Cấu:
- Lăng trưởng lão, đa tạ.
Lăng Vô Cấu sửng sốt, sau đó khẽ gật đầu, đồng thời trong lòng tán thưởng một tiếng… Vừa rồi dưới trạng thái như vậy mà hắn vẫn còn có thể phân tâm nhìn ra được ta chuẩn bị ra tay “Cứu hắn”, chẳng lẽ mới vừa rồi khi đối mặt với “Phần Thiên long”, hắn như trước có dư lực?
Vân Triệt nghiêng người đi, chuẩn bị rời khỏi trung tâm luận kiếm đài, đúng lúc này, Phần Tuyệt Bích ở sau lưng hắn đột nhiên mạnh mẽ nhảy lên từ trên mặt đất, mắt lộ ý hận, sắc mặt dữ tợn, như một ác quỷ tuyệt vọng xông về phía Vân Triệt, quỷ viêm đao mang theo lam viêm hừng hực, đâm thẳng vào giữa lưng Vân Triệt.
- Ta giết ngươi!!
Phần Tuyệt Bích cũng không phải người tố chất tâm lý kém đến nỗi không tiếp nhận nổi thất bại, nhưng trận thất bại này không giống nhau, bởi vì hắn bại bởi một đối thủ mà trước đó trong mắt hắn không chịu nổi một kích, hơn nữa bại này, là chuyện liên quan đến vinh nhục của Phần Thiên môn, một trận tranh tài tuyệt đối không thể bại, hậu quả và sỉ nhục nếu thất bại theo như lời nói lúc trước của Phần Mạc Ly, như một cây cương châm điên cuồng kích thích vào thần kinh và linh hồn hắn, khiến cho hắn hoàn toàn không có lý trí, thầm nghĩ điên cuồng muốn bầm thây vạn đoạn Vân Triệt…
Hành động của Phần Tuyệt Bích, nhất thời khiến toàn trường vang lên tiếng khinh miệt, bước chân Vân Triệt khựng lại, khẽ nói một tiếng “Muốn chết”, đột nhiên quay lại, trọng kiếm không chút lưu tình nện về phía Phần Tuyệt Bích.
Nếu bàn về cứng đối cứng, Phần Tuyệt Bích vốn không có khả năng là đối thủ của Vân Triệt, huống chi là Phần Tuyệt Bích tinh huyết tổn thương nặng nề, cực kỳ suy yếu, lực lượng hắn chém ra bị lực trọng kiếm của Vân Triệt dễ dàng đánh tan, sau đó, hắn cảm giác giống như có một đại chùy vạn quân đánh vào ngực.
Ầm!!!
Thế giới của Phần Tuyệt Bích hoàn toàn nổ tung, trong miệng hắn phun ra một dòng máu tươi, ngực trở nên huyết nhục mơ hồ, toàn bộ thân thể giống như túi vải rách bị cuồng phong cuốn lấy bay ra ngoài…
- Tuyệt Bích!! Tiểu bối ngươi dám!
Một tiếng thét cực kỳ tức giận vang vọng toàn trường, Phần Mạc Ly bay vút không trung, khoảng cách hơn mười trượng lập tức bị hắn vượt qua, trực tiếp tiến vào trong vách chắn huyền lực, rơi vào trước Phần Tuyệt Bích, kiểm tra thương thế của hắn một phen xong, sau đó đột nhiên xoay người, căm tức nhìn Vân Triệt:
- Tiểu bối! Tâm địa của ngươi không ngờ ác độc, đối chiến đã kết thúc, ngươi lại vẫn ác ý ra tay trọng thương nhi tử môn chủ Phần Thiên môn ta!!
Danh đại trưởng lão Phần Thiên môn oanh động thiên hạ, uy danh thật ra không dưới Phần Đoạn Hồn môn chủ Phần Thiên môn, mọi người ở đây có thể nói không người kiêng kỵ, hắn vừa gầm lên, cho dù đối diện là môn chủ tông môn đều sẽ run sợ trong lòng. Nhưng Vân Triệt tuyệt đối không ở trong nhóm này, hắn lạnh lùng cười nói:
- Ngươi mắt mù sao? Rõ ràng là hắn đánh lén ta trước, ta không phản kích, chẳng lẽ đứng ở đó chờ hắn đến công kích ta sao?
- Tiểu bối muốn chết!
Dưới nổi giận, râu của Phần Mạc Ly đều dựng đứng, dán nói chuyện với hắn như vậy, vài thập niên đều không hề có, huống chi đối phương chỉ là một vãn bối. Hơn nữa Phần Thiên môn chiến bại, cùng với sỉ nhục tiếp theo sẽ gặp phải, đều vì người trước mắt này, lửa giận của hắn bùng nổ như núi lửa… So với Phần Tuyệt Bích, hắn càng muốn giết Vân Triệt giải hận.
Tay rời khỏi trên người Phần Tuyệt Bích, Phần Mạc Ly đột nhiên phi thân lên, tay phải giống như ưng trảo, chụp thẳng vào huyệt thiên linh cái của Vân Triệt.
Biến cố bất thình lình, khiến toàn trường kinh hô. Phần Mạc Ly có thể bay vào trung tâm luận kiếm đài kiểm tra thương thế của Phần Tuyệt Bích, một điểm này không hề khiến người ta ngoài ý muốn, ngược lại ở trong tình lý, nhưng ai cũng thật không ngờ, hắn thế mà lại sẽ ra tay với Vân Triệt… Hơn nữa nhìn tư thế ra tay của hắn, lại rõ ràng đủ để khiến Vân Triệt vào chỗ chết!!
Trưởng giả trăm tuổi, đại trưởng lão Phần Thiên môn, cường giả đỉnh phong có thực lực nửa bước Vương Huyền cảnh, thế mà lại ra tay với một vãn bối chỉ có mười bảy tuổi, hơn nữa còn ở trong phạm vi của Thiên Kiếm sơn trang, còn có một trưởng lão của Thiên uy kiếm vực ở bên cạnh, cử động kia của Phần Mạc Ly chính là dưới nổi giận hoàn toàn mất đi lý trí, không khác gì điên.
- Phần trưởng lão dừng tay!
Lăng Vô Cấu quá sợ hãi, nhanh chóng tiến lên trước muốn ngăn cản Phần Mạc Ly, nhưng chênh lệch giữa Thiên Huyền hậu kỳ và nửa bước Vương Huyền chung quy quá lớn, hắn còn chưa tới gần người, đã bị huyền lực cuồng bạo mà Phần Mạc Ly phóng thích ra mạnh mẽ ép ra, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay của Phần Mạc Ly ép tới Vân Triệt…
Một trảo này, đủ để bóp nát cả đầu Vân Triệt.
Vân Triệt cũng tuyệt đối không ngờ Phần Mạc Ly sẽ vô sỉ đến mức ra tay với hắn, lực lượng nửa bước Vương Huyền, Vân Triệt từng cảm nhận trên người Sở Nguyệt Thiền, mà Phần Mạc Ly đã dừng lại ở cảnh giới nửa bước Vương Huyền hơn ba mươi năm, huyền lực còn hùng hậu hơn Sở Nguyệt Thiền, khi một trảo kia đánh úp lại, khí tức huyền lực cực kỳ khủng bố khiến Vân Triệt rõ ràng cảm giác được giống như toàn bộ trời xanh đang chụp xuống hắn, khí tức mạnh mẽ đến vô biên vô hạn kia áp chế, khiến cho hắn đừng nói né tránh, ngay cả ngón tay cũng không thể nhúc nhích được một phần.
Mặc dù Vân Triệt kinh hãi nhưng không loạn, hít mạnh một hơi, Tinh thần toái ảnh dốc toàn lực phát động…
Xoẹt!!
Âm thanh đáng sợ kia, giống như không gian đều bị một trảo của Phần Mạc Ly xé rách, tay phải của Phần Mạc Ly chộp ở trên thiên linh cái của Vân Triệt, lại chỉ lao đến một mảnh hư ảnh tiêu tán.
Động tác của Phần Mạc Ly nhất thời khựng lại một chút, sau đó càng giận dữ… Hắn đường đường là cường giả đỉnh phong nửa bước Vương Huyền, đánh bất ngờ một tiểu bối… Lại còn đánh hụt! Hắn thậm chí hoàn toàn không nhận ra được Vân Triệt thuấn thân đi lúc nào.
Hắn đã không rảnh đi khiếp sợ huyền kỹ thân pháp quỷ dị khó lường kia của Vân Triệt, lửa giận dẫn cháy, đã một lần nữa tập trung vào vị trí của Vân Triệt, gầm nhẹ một tiếng, trên người đột nhiên bộc phát ra huyền viêm màu tím đầy trời, huyền viêm màu tím hóa thành hơn mười đầu viêm long màu tím, dữ tợn nhằm về phía Vân Triệt, mỗi một con viêm long, uy lực đều mạnh hơn Phần Thiên long mà Phần Tuyệt Bích phóng thích ra vô số lần.
- Dừng tay!
- Dừng tay!!!!
Tất cả đều phát sinh trong chớp mắt, hiện giờ mọi người mới phản ứng kịp, hai tiếng gầm to vang lên từ hai phương hướng khác nhau, một tiếng đến từ Tần Vô Thương, một tiếng đến từ Lăng Nguyệt Phong. Bọn họ đồng thời đứng lên, muốn đánh về phía luận kiếm đài, nhưng vào lúc này, một bóng dáng màu lam mang theo một luồng hàn khí lạnh thấu xương, đã bay về phía luận kiếm đài trước bọn họ.
Rắc rắc rắc rắc rắc…
Tiếng hàn băng ngưng kết điếc tai vang lên, trong nháy mắt ngắn ngủi, tử viêm đầy trời liền bị đóng băng toàn bộ, độ nóng kinh người kia cũng nhanh chóng bị đánh xuống, cấp tốc trở nên lạnh như băng, một bóng dáng màu lam tuyệt mỹ như tiên vào lúc này từ trên không đánh xuống, chân không dính đất bay lơ lửng ở phía trước Vân Triệt, theo nàng đánh xuống, tất cả bông tuyết đã ở trong nát vụn, mang theo toàn bộ ngọn lửa màu tím cùng nhau biến mất.
Thân thể Lăng Nguyệt Phong đang bay ra cứng đờ ngừng lại, hắn nhìn bóng hình xinh đẹp trên luận kiếm đài, hai mắt thất thần một trận:
- Sao lại là… Nàng…
- Tiểu…
Vân Triệt kinh hỉ mở miệng, nhưng lập tức, hai chữ ở phía sau trở nên rất nhẹ:
- … Tiên nữ
Công kích vừa rồi của Phần Mạc Ly, đúng là khiến Vân Triệt bị hù không nhẹ, lực lượng nửa bước Vương Huyền, hắn vốn không có khả năng ngăn cản, một khi bị dính vào, nháy mắt sẽ bị hủy diệt đến cặn bã đều không thừa. Nếu không phải nàng xuất hiện, hắn không thể không bị ép sử dụng lực lượng của Mạt Lỵ. Nhưng nói vậy, hắn không thể nghi ngờ sẽ bại lộ trần trụi át chủ bài lớn nhất của bản thân ở trước mặt tất cả mọi người.
Sở Nguyệt Thiền đưa lưng về phía hắn dường như không nghe được giọng nói của hắn, không hề phản ứng chút nào, một đôi mắt lạnh lùng như hàn tinh nhìn thẳng vào Phần Mạc Ly.