.
._112__2" class="block_" lang="en">Trang 112# 2
Chương 224: Hạ Khuynh Nguyệt Vs Tiêu Cuồng Lôi
- Chủ động từ bỏ lại không phải là Lăng Kiệt, mà là Lăng Phi Vũ…
Vân Triệt cũng kinh ngạc một trận.
Lúc trước trong đối chiến, thực lực Lăng Phi Vũ triển lộ ra vô cùng kinh người, cường giả tổ một này vốn xa hơn tổ hai một chút, Lăng Phi Vũ ở trong tổ một, được công nhận là người mạnh nhất, cho dù là ba mươi hai vị chiến hay là mười sáu vị chiến, đều trong vòng năm hiệp thoải mái đánh bại đối thủ. Một trận đối chiến với Lăng Kiệt này, theo mọi người nhìn ra, đều cho là Lăng Kiệt bại, hoặc là Lăng Kiệt chủ động từ bỏ, cho dù là ai đều không nghĩ tới, chủ động nhận thua lại là Lăng Phi Vũ!
- Nói như vậy, đối thủ ngày mai của Vân sư đệ là Lăng Kiệt?
Kết quả này, thật ra khiến Thương Nguyệt theo bản năng khẽ thở phào nhẹ nhõm, dù sao, Linh Huyền cảnh cấp sáu nghe ra như thế nào cũng ít uy hiếp hơn Linh Huyền cảnh cấp chín nhiều.
- Chẳng lẽ bởi vì Lăng Kiệt là nhi tử của trang chủ, Lăng Phi Vũ không dám đả bại hắn ở trên đài, cho nên mới chủ động nhận thua?
Hạ Nguyên Bá gãi gãi đầu, không hiểu hỏi.
- Không! Nếu Thiên Kiếm sơn trang là nơi phù phiếm như vậy, cũng sẽ không trở thành thế lực đệ nhất của Thương Phong đế quốc.
Chân mày của Vân Triệt hơi trầm xuống, bắt đầu một lần nữa nhìn kỹ Lăng Kiệt đang cười hì hì đi từ trên luận kiếm đài xuống:
- Chỉ có một khả năng, đó là thực lực của Lăng Kiệt, còn phải hơn Lăng Phi Vũ, hơn nữa còn hơn xa… Xem ra ngày mai, sẽ có một cuộc ác chiến.
Tầm mắt của hắn chuyển sang chỗ ngồi của Thiên Kiếm sơn trang, phát hiện thần sắc của Lăng Nguyệt Phong và Lăng Vân đều hoàn toàn bình tĩnh, không biểu lộ ra chút ngoài ý muốn nào đối với kết quả này.
Trận đấu thứ hai lấy tốc độ và kết quả ngoài dự đoán của mọi người kết thúc, cuộc tranh tài thứ ba theo sát đến, hai bên đối chiến theo thứ tự là Thiên Kiếm sơn trang Lăng Vân và Băng Vân tiên cung Thủy Vô Song.
Đây là một trận quyết đấu giữa đệ tử hạch tâm của Thiên Kiếm sơn trang và đệ tử hạch tâm của Băng Vân tiên cung, quyết đấu như vậy, trước kia đều xuất hiện ở trận chiến cuối cùng, nhưng bởi vì phân tổ ngẫu nhiên lần này khiến cho thực lực bình quân mất cân đối, làm cho trận đối chiến vốn nên diễn ra vào cuối cùng lại lên sàn trước bát vị chiến.
Mà tốc độ kết thúc cuộc tỷ thí này, còn nhanh hơn trận thứ hai.
- Vô Song, trận này trực tiếp từ bỏ đi.
Thủy Vô Song vừa định nhảy lên luận kiếm đài, Sở Nguyệt Ly bỗng nhiên cất tiếng nói.
Thủy Vô Song trầm mặc xuống, nhưng cũng không kháng cự, ngược lại nhẹ nhàng nói một tiếng:
- Dạ.
- Ba năm trước, thực lực của Mộc sư tỷ ngươi còn vượt xa hơn ngươi bây giờ, lại thảm bại dưới tay Lăng Vân, hiện giờ ba năm trôi qua, thực lực của Lăng Vân lại có bay vọt thật lớn, ngươi vốn không thể là đối thủ của hắn. Chỉ cần hắn hơi nghiêm cẩn một chút, không ngoài năm kiếm, ngươi sẽ bại đến thương tích đầy mình, một khi đã như vậy, còn không bằng trực tiếp buông tha cho dứt khoát.
Khiến “Đệ tử hạch tâm” trong mắt người khác từ bỏ, Sở Nguyệt Ly lại nói phá lệ bình tĩnh, trong đôi mắt tuyệt mỹ không hề lộ ra một chút không cam lòng và ai oán, giống như, đây vốn là một quyết định không quan trọng.
- Vâng, sư thúc, đệ tử đã rõ.
Thủy Vô Song chậm rãi gật đầu, sau đó ngồi lại chỗ ngồi.
Lăng Vô Cấu theo đó tuyên bố:
- Băng Vân tiên cung Thủy Vô Song từ bỏ trận đấu, Thiên Kiếm sơn trang không chiến mà thắng, tiến vào tứ vị chiến ngày mai!
Tuy rằng kết quả này khiến cho người ta bàn luận ồn ào, nhưng cũng không khiến cho người ta quá mức ngoài ý muốn. Dù sao, thực lực của Lăng Vân thật sự quá mức khủng bố, ngay cả Thủy Vô Song là đệ tử hạch tâm của Băng Vân tiên cung lần này, cũng vốn không có khả năng có lực đánh một trận, trực tiếp từ bỏ là lựa chọn sáng suốt nhất. Nhưng kể từ đó, Băng Vân tiên cung chỉ còn lại một người cuối cùng, cũng là đệ tử có huyền lực thấp nhất trong ba đệ tử tham chiến Hạ Khuynh Nguyệt, đối thủ của nàng, đệ tử hạch tâm của Tiêu tông huyền lực còn hơn nàng –– Tiêu Cuồng Lôi. Nếu như nàng bại, Băng Vân tiên cung liền vô duyên với tứ vị chiến, bài vị, cũng chỉ có thể khuất nhục ở thứ tư.
Trận đấu cho tới bây giờ, chính thức tiến hành cũng chỉ có trận đối chiến giữa Vân Triệt và Phần Tuyệt Bích kia, nhưng bốn người của tứ vị chiến ngày mai đã quyết ra ba người, theo thứ tự là huynh đệ Lăng Vân, Lăng Kiệt của Thiên Kiếm sơn trang, cùng với Vân Triệt của Thương Phong huyền phủ.
Thiên Kiếm sơn trang có hai người tiến vào bốn thứ hạng đầu, điều này cũng không khiến người ta ngoài ý muốn, mà trong bốn thứ hạng đầu lại nhiều thêm một đệ tử không phải của tứ đại tông môn, còn đến từ Thương Phong hoàng thất chỉ có thể ở nhóm trung hạ trong bài vị chiến, điều này khiến cho cả bài vị chiến trở nên đặc biệt khác thường. Thương Phong hoàng thất ở bài vị chiến chưa từng lóe sáng, chỉ có sỉ nhục, lại dựa vào một đệ tử vốn không có danh tiếng gì, lần lượt sáng tạo thành tích làm cho người ta mở rộng tầm mắt tiến nhập vào bốn thứ hạng đầu cá chân chiến, bài danh thế lực của Thương Phong hoàng thất trong vị chiến lần này, cũng đã bảo đảm ở ba thứ hạng đầu!!
Chỉ cần không phải người mù đều thấy rõ, sau khi Vân Triệt đánh bại Phần Tuyệt Bích, Tần Vô Thương luôn luôn trầm ổn cười được gọi là hở răng hở lợi, ngay cả răng cửa cũng sắp rơi xuống.
- Trận thứ tư của bát vị chiến –– Băng Vân tiên cung Hạ Khuynh Nguyệt, đối chiến Tiêu tông Tiêu Cuồng Lôi! Mời hai bên tham chiến trong vòng ba mươi hơi thở tiến vào luận kiếm đài, bằng không coi như từ bỏ tư cách!
Theo Lăng Vô Cấu lớn tiếng tuyên bố, tiếng bàn luận ào ào trên luận kiếm đài ngừng lại, trở nên hoàn toàn yên tĩnh.
Hạ Khuynh Nguyệt và Tiêu Cuồng Lôi theo thứ tự là người đệ tử cuối cùng nhất của Băng Vân tiên cung và Tiêu tông, người nào bị đánh bại, tông môn đó liền vô duyên với bốn thứ hạng đầu.
- Hạ Khuynh Nguyệt của Băng Vân tiên cung tuy rằng thiên tư kinh người, mới mười bảy tuổi đã là Linh Huyền cảnh cấp tám, chỉ có hơn kém một bậc với Lăng Vân năm đó, nhưng Băng Vân tiên cung dù sao cũng là Băng Vân tiên cung, không có khả năng bồi dưỡng ra “Lăng Vân” chân chính, tuổi nàng quá nhỏ, tư lịch và kinh nghiệm quá ít ỏi, huyền lực nhanh chóng đạt đến Linh Huyền cảnh cấp tám như vậy, tất nhiên rất không ổn định, chỉ cần không quá khinh địch, một lát nữa con sẽ thắng thật nhẹ nhàng, nhưng mà, cũng tuyệt đối không nên khinh địch. Ở những lần bài vị chiến trước, có không biết bao nhiêu cái gọi là đệ tử thiên tài thua bởi hai chữ “Khinh địch”, hiểu chưa?
Tiêu Tuyệt Thiên dặn dò Tiêu Cuồng Lôi.
- Tam đệ, cố gắng lên, Phần Thiên môn đã thảm bại, đệ chỉ cần thắng một trận này, về bài danh cuối cùng của chúng ta sẽ đảm bảo ba thứ hạng đầu, hơn nữa có ngoài chín phẩy chín thành khả năng bài vị tên thứ hai, đây có thể là đột phá trong lịch sử Tiêu tông ta!
Tiêu Cuồng Vũ vỗ vai Tiêu Cuồng Lôi, mặt tỏ vẻ trịnh trọng nói.
- Yên tâm, trận đối chiến này, ta chỉ biết thắng, tuyệt đối không có khả năng bại! Đừng quên, kinh trần kiếm của ta còn vẫn luôn chưa lấy ra. Nếu lấy kinh trần kiếm ra, đừng nói Hạ Khuynh Nguyệt kia chỉ có Linh Huyền cảnh cấp tám, cho dù là Linh Huyền cảnh cấp mười đỉnh phong, ta cũng không có khả năng bại.
Tiêu Cuồng Lôi tràn đầy tin tưởng nói.
- Về phần vũ khí, chúng ta chưa hẳn chiếm tiện nghi.
Tiêu Vô Cơ trầm mi nói:
- Chúng ta có kinh trần kiếm, nhưng đừng quên, Băng Vân tiên cung có “Băng hoàng quỳnh hoa lăng”, Thủy Vô Song đã đành phải nhận thua, cuộc tranh tài này, Băng Vân tiên cung càng thua không nổi hơn chúng ta, Thiên Huyền khí này của Băng Vân tiên cung, cũng tất nhiên sẽ giao cho Hạ Khuynh Nguyệt.
- Hừ, đây cũng hoàn toàn là lo lắng dư thừa, “Băng hoàng quỳnh hoa lăng ít nhất phải có huyền lực Địa Huyền cảnh mới có thể khống chế, ngay cả đến trên tay Hạ Khuynh Nguyệt, nhiều lắm cũng chỉ phát huy ra được ba thành uy lực, mà cho dù thật sự có thể phát huy ra mười thành uy lực thì có thể như thế nào? Đều cùng là Thiên Huyền khí trong tay, Cuồng Lôi cho dù tư lịch và huyền lực, đều mạnh hơn Hạ Khuynh Nguyệt, chẳng lẽ còn có thể bị đánh bại sao?
Tiêu Bạc Vân tức giận nói.
Đối với chuyện tôn nhi mình Tôn Chấn thua trong tay Tiêu Cuồng Lôi, Tiêu Bạc Vân tự nhiên rất nóng tính, nhưng trước mắt liên quan đến danh dự vinh nhục của toàn bộ Tiêu tông, hắn đương nhiên không hy vọng nhìn thấy Tiêu Cuồng Lôi thua.
- Mọi người xin yên tâm, nếu trận này ta thua rồi, cũng không có mặt mũi trở lại Tiêu tông.
Tiêu Cuồng Lôi gật đầu một cái, sau đó nhảy lên, lăng không vượt qua hơn ba mươi trượng, sau khi hạ xuống dưới chân khẽ chạm mặt đất, nhảy lên thật cao, lại một lần nữa bay vọt lên ba mươi trượng, vững vàng dừng ở trung tâm luận kiếm đài. Trước khi rơi xuống đất, một thanh trường kiếm đã ở trong tiếng rít ra khỏi vỏ, cho dù là khí thế của kiếm, hay khí thế của người đều không người so sánh, đưa tới từng trận tán thưởng.
- Nghe nói thiên phú của Tiêu Cuồng Lôi không hề thua kém đại ca Tiêu Cuồng Phong và nhị ca Tiêu Cuồng Vũ của hắn chút nào, một trận này, sợ rằng không có bất cứ thấp thỏm nào.
- Thiên phú cao tới đâu thì như thế nào, còn không phải thứ xuất, tương lai nhiều lắm cũng chỉ làm trưởng lão.
- Vậy cũng không giống, Tiêu Tuyệt Thiên chỉ có nhi tử nhỏ nhất Tiêu Cuồng Lôi là đích xuất, nhưng Tiêu Cuồng Vân là hoàn khố trên đời đều biết, tuổi không khác Tiêu Cuồng Lôi lắm, nghe nói Tiêu Tuyệt Thiên tiêu hao không biết bao nhiêu tài nguyên trên người hắn, nhưng hắn dường như ngay cả Linh Huyền cảnh cũng chưa đến. Tương lai nếu Tiêu tông để cho Tiêu Cuồng Vân đến kế thừa, đoán chừng chính là hoàn toàn hủy đi. Tiêu tông không có khả năng làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy. Tương lai kế thừa tông chủ, nhất định là một trong ba người Tiêu Cuồng Phong, Tiêu Cuồng Vũ, Tiêu Cuồng Lôi, sợ rằng đến lúc đó sẽ có một phen tranh đấu gay gắt, có khi còn có thể trình diễn huynh đệ tương tàn.
Theo Tiêu Cuồng Lôi lên đài, tiêu điểm bàn luận không phải là trận đối chiến tiếp theo, mà là Tiêu Cuồng Lôi, bởi vì đại đa số người nhìn ra, đối chiến kế tiếp cũng không có hồi hộp quá lớn.
- Cố hết sức giữ lại thực lực, đừng bại lộ quá nhiều, để tránh cho ngày mai đối thủ có chỗ đề phòng.
Sở Nguyệt Ly chỉ dặn dò Hạ Khuynh Nguyệt một câu.
- Vâng, sư phụ.
Hạ Khuynh Nguyệt nhẹ nhàng cúi đầu, thân thể mềm mại vừa chuyển, theo bóng hình xinh đẹp uyển chuyển di động, nhẹ bay dừng ở trước mặt Tiêu Cuồng Lôi, động tác và thân hình bay bổng tươi đẹp vô song. Một thanh băng kiếm toàn thân trong suốt không tiếng động hiện ra ở trong tay nàng. Băng kiếm, gần như đã trở thành vũ khí mang tính dấu hiệu của đệ tử Băng Vân tiên cung. Chủ vũ khí của Băng Vân tiên cung cũng là kiếm, nhưng kiếm của các nàng toàn thân đều như băng, cũng phóng thích ra hàn khí mức độ khác nhau, kiếm của Sở Nguyệt Thiền là như thế, của Hạ Khuynh Nguyệt cũng là như thế. Chính là chuôi băng kiếm này của Hạ Khuynh Nguyệt, về phẩm cấp cũng không giống với của Sở Nguyệt Thiền khi tử chiến với hai giao long ở Tử vong hoang nguyên.
- Tốt!
Lăng Vô Cấu gật đầu, sau đó giơ tay phải lên
- Trận cuối của bát vị chiến, Băng Vân tiên cung Hạ Khuynh Nguyệt, đối chiến Tiêu tông Tiêu Cuồng Lôi, đối chiến bắt đầu!
- Tại hạ Tiêu Cuồng Lôi, liền tới lĩnh giáo Băng Vân quyết của Hạ tiên tử một phen!
Tiêu Cuồng Lôi bật cười lớn, trường kiếm chỉ về trước, trên dưới toàn thân cuốn lấy một tầng khí xoáy màu xanh biếc nhanh chóng xoay tròn, phía sau của hắn, một hình ảnh hùng ưng đặc biệt khí phách như ẩn như hiện, khí thế cả người, cũng ở một khắc này cường thịnh đến mức làm cho người ta kinh thán.
Băng Vân tiên cung mỹ nữ tập hợp, tuy rằng Hạ Khuynh Nguyệt lụa trắng che mặt, nhưng nhìn bóng dáng và ánh mắt của nàng, cùng với chút da như tuyết lộ ra bên ngoài, liền đủ để đoán được đây là một nữ tử xinh đẹp có dung nhan khuynh thành. Mà ở trước mặt mỹ nữ, nam nhân có chút thực lực đều sẽ sinh ra tâm tư khoe khoang, nêu sóc thể giành được hảo cảm thậm chí sùng bái của đối phương, đó tự nhiên có thể thỏa mãn lòng hư vinh trên phạm vi lớn.
Hành động của Hạ Khuynh Nguyệt ngược lại lưu loát hơn hắn, một kiếm thường thường đâm về phía hắn, mũi băng kiếm, một đóa băng liên hoa lệ nở rộ.