.
._121__2" class="block_" lang="en">Trang 121# 2
Chương 242: Cuộc chiến phu thê (4)
Phần tinh yêu liên bỗng nhiên bùng nổ chẳng những dễ dàng nuốt tươi băng liên của Hạ Khuynh Nguyệt, cũng bao phủ Hạ Khuynh Nguyệt vào trong đó, nóng rực vượt xa dự đoán trước khiến ánh mắt Hạ Khuynh Nguyệt khẽ biến, băng linh toàn thân bỗng nhiên bạo động, hình thành một vách chắn bằng hàn băng rất mạnh, Băng hoàng quỳnh hoa lăng cũng mau chóng bay lượn, quét ra toàn bộ Phượng hoàng viêm bay tới, đồng thời thân hình vội vàng lui lại.
Khi Phần tinh yêu liên tắt hết, Hạ Khuynh Nguyệt đã bị ép lui ra ngoài ba mươi trượng.
Nhưng Vân Triệt lại không giống như lúc trước cường công liên tiếp không gián đoạn, hắn nhìn Hạ Khuynh Nguyệt, trầm mi nói:
- Ta nói lại lần nữa, dùng ra toàn lực của nàng, ta muốn đánh bại, là nàng dùng hết toàn lực. Chứ không phải nàng bây giờ!
Vân Triệt bắt đầu tấn công nhanh, uy lực của trọng kiếm, cùng với hỏa diễm bùng nổ trên người hắn, cũng khiến cho Hạ Khuynh Nguyệt trong kinh ngạc rất nhiều còn có trở tay không kịp, vài lần đụng nhau, chính là còn mơ hồ rơi vào hạ phong. Nhìn ánh mắt Vân Triệt lúc này, nàng từ trong đó nắm bắt được, là một kiểu ngạo khí sâu đến tận xương, mà ngạo khí này không phải là kiêu ngạo tự nhiên, mà chỉ nhằm vào mình!
Ánh mắt này nói cho nàng biết, nếu nàng còn không dốc ra toàn lực, hắn mang lại không còn là nhân từ, mà là nhục nhã!
Ngực Hạ Khuynh Nguyệt phập phồng rất nhỏ, nàng nhắm mắt lại, sau đó lại chậm rãi mở ra, trên môi tràn ra giọng nói lạnh lẽo:
- Như ngươi mong muốn…
Gió lạnh nổi lên bốn phía, băng linh chung quanh Hạ Khuynh Nguyệt phiêu động hỗn loạn, kéo theo thân thể của nàng chậm rãi lơ lửng lên, mũi chân rời khỏi mặt đất, lẳng lặng lơ lửng ở nơi đó, chỉ có váy tuyết thật dài khẽ buông thõng trên mặt đất, cánh tay của nàng chậm rãi mở ra, tóc dài phủ trên bả vai và tuyết y trên người toàn bộ nhẹ nhàng bay múa.
Tốc độ vũ động của băng linh càng lúc càng nhanh, kèm theo đó là nhiệt độ chung quanh lấy một tốc độ kinh người giảm xuống, đúng lúc này, một luồng sáng màu xanh lam bỗng nhiên từ trên người Hạ Khuynh Nguyệt trở nên lóng lánh, kèm theo một luồng gió xoáy rét lạnh tràn ngập toàn bộ luận kiếm đài.
- A!!
- Đây… Đây… Đây là…
Ánh sáng màu lam bỗng nhiên chớp động kia hung hăng chọc vào ánh mắt Vân Triệt, khiến cho hai mắt của hắn theo bản năng khép lại, hắn lập tức mở to hai mắt, nhưng khoảnh khắc khi ánh mắt lại một lần nữa dừng ở trên người Hạ Khuynh Nguyệt, bỗng nhiên lại dại ra ở đó.
Gió rét lạnh bình ổn trôi đi, nhưng một thân tuyết y này lại vẫn như cũ ở không gió mà múa, lụa mỏng trên mặt Hạ Khuynh Nguyệt biến mất không thấy gì nữa, không biết mới vừa rồi bị gió lốc huyền lực mang đi về phương nào, lộ ra tiên nhan khuynh thế khiến thiên địa phai màu, khiến nhật nguyệt hổ thẹn, nhưng mà, trong cặp mắt kia lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất… Đúng là một mảnh băng lam, giống như ngọc bích chớp động lên ánh sáng lạnh lộng lẫy, tóc dài đen như mực biến mất không thấy gì nữa, mà thay vào đó, là một đầu sợi tóc màu băng lam không gió mà lay động, ngay cả hai hàng chân mày, lông mi của nàng, cũng giống vậy biến thành trong suốt không tì vết, lưu động băng hàn màu băng lam lạnh lẽo.
Băng linh di chuyển chung quanh nàng cũng giống vậy đã xảy ra biến hóa kịch liệt, lúc trước mỗi một viên băng linh đều tinh xảo như mũi khoan, nhưng hiện giờ, lại hóa thành từng ngôi sao lóng lánh, Hạ Khuynh Nguyệt dưới vô số ngôi sao vây quanh, giống như yêu tinh trong tuyết do băng tuyết thai nghén, không nhiễm một tia phàm trần.
- Băng… Băng Vân cảnh giới tầng thứ bảy… Băng khu ngọc cốt…
Lăng Nguyệt Phong trang chủ Thiên Kiếm sơn trang, bá chủ hạng nhất hiện giờ của Thương Phong đế quốc, lúc này giọng nói lại trở nên lắp bắp. Nhìn Hạ Khuynh Nguyệt biến thành băng tuyết tiên cơ, khiếp sợ trong lòng hắn lớn đến không cách nào hình dung. Hắn không biết thiếu nữ năm nay mới chỉ có mười bảy tuổi này sẽ mang đến cho hắn bao nhiêu lần kinh ngạc và rung động mới bằng lòng bỏ qua cho…
Băng Vân cảnh giới tầng thứ bảy… Là cảnh giới tối cao cũng chỉ có Lâm Dục Tiên cung chủ đương nhiệm của Băng Vân tiên cung, huyền lực cao tới Vương Huyền cảnh cấp ba mới đạt tới!!
Thiên tài, kỳ tài, yêu nghiệt, quái thai… Giờ phút này ở trong lòng Lăng Nguyệt Phong, những lời lẽ hoa mỹ đó cho dù cộng lại toàn bộ, cũng không xứng để nói đến Hạ Khuynh Nguyệt.
Lăng Vân bên người hắn càng toàn thân chấn động kịch liệt, kinh ngạc đến nói không nên lời. Một trận chiến hôm qua, tuy rằng hắn thảm bại, nhưng hắn tin tưởng bản thân chính là thua ở dưới lĩnh vực không nên xuất hiện, nếu không có lĩnh vực phá vỡ phép tắc huyền lực kia, nếu chỉ luận đến cường độ huyền công và thực lực tổng hợp lại mà nói, hắn tin tưởng mình đủ để áp chế được Hạ Khuynh Nguyệt… Dù sao, hôm qua kiếm linh phân thân của hắn, chính là hoàn toàn áp chế Hạ Khuynh Nguyệt.
Nhưng mà lúc này hắn mới từ trong chấn kinh phát giác ra, Hạ Khuynh Nguyệt hôm qua, về huyền công vốn không thi triển ra toàn bộ. Mà khí tức huyền lực giờ khắc này Hạ Khuynh Nguyệt phóng thích ra, còn mạnh hơn thời khắc đỉnh phong hôm qua rất nhiều, mạnh đến ngay cả hắn thi triển kiếm linh phân thân, cũng đến mức gần như khó có thể chống lại.
- Hả? Sao lại thế này?
Đôi mày thanh tú của Sở Nguyệt Thiền cau lại, không hiểu nói:
- Tại sao Khuynh Nguyệt lại bộc lộ át chủ bài ra? Nàng muốn đánh bại Vân Triệt, Băng Vân quyết vận dụng tới tầng thứ năm đã hoàn toàn đủ rồi.
- Hạ sư muội không phải người xằng bậy, nàng hẳn có lý do của mình đi. Chỉ có điều đã dùng ra Băng Vân cảnh giới tầng thứ bảy, trận đấu chắc sẽ lập tức kết thúc.
Giọng Thủy Vô Song trầm tĩnh nói.
Huyền công thế gian ngàn ngàn vạn vạn, bản thân đạt tới trình độ càng cao, liền sẽ biết huyền công kỳ dị cỡ nào, đánh vỡ nhận thức cỡ nào cũng có thể tồn tại. “Kiếm linh phân thân” của Lăng Vân khiến người mới gặp cảm thấy không thể tưởng tượng sâu sắc, mà Băng Vân cảnh giới tầng thứ bảy Hạ Khuynh Nguyệt vận dụng, thế mà lại khiến thân thể đã xảy ra biến hóa cực lớn.
Biến hóa về hơi thở càng vô cùng to lớn, mạnh hơn mới vừa rồi không chỉ một lần, một luồng uy áp lạnh như băng đè lên phía trên thân thể và linh hồn của Vân Triệt, nặng nề giống như một ngọn băng sơn vạn năm tỏa ra băng hàn lạnh thấu xương.
- A… A a!!
Vân Triệt gầm to một tiếng, Phượng hoàng viêm trên người điên cuồng bốc cháy lên, hỏa diễm màu đỏ thẫm vụt lên độ cao mấy trượng, cũng đánh vào mà phá uy áp lạnh như băng này. Trong cơ thể hắn, ba giọt máu phượng hoàng điên cuồng bốc cháy lên, hỏa diễm ẩn chứa uy nghiêm của phượng hoàng lan tràn tới mỗi một kinh mạch, mỗi một giọt máu tươi của hắn.
Về cường độ mà nói, huyền hỏa của Vân Triệt quả quyết kém Băng Vân của Hạ Khuynh Nguyệt, hơn nữa kém không chỉ một điểm nửa điểm, nhưng hỏa của Vân Triệt lại không phải huyền hỏa bình thường, mà là Phượng hoàng viêm láy ba giọt máu phượng hoàng làm gốc! Về trình độ không thể nghi ngờ nghiền áp Băng Vân. Phượng hoàng thần tông chỉ với cảnh giới bốn tầng trước của “Phượng hoàng tụng thế điển” đã xưng bá thiên hạ, trở thành hoàng tông một quốc gia, cũng là đại thế lực lớn nhất ngoài tứ đại thánh địa ở Thiên Huyền đại lục, tự nhiên không phải Băng Vân quyết của Băng Vân tiên cung có thể so sánh cùng.
Cho nên, cho dù cường độ xa xa không bằng Hạ Khuynh Nguyệt, nhưng vẫn như cũ miễn cưỡng có tư cách đối kháng!
Gió lạnh như băng và gió nóng rực không ngừng va chạm, phát ra từng tiếng rít xé rách. Vân Triệt tắm rửa trong hỏa diễm tóc dài bay loạn, quần áo phần phật. Ánh mắt sắc bén như điện, hai tay nắm lấy thanh trọng kiếm màu xám đậm, nhìn qua cực kỳ khủng bố chậm rãi chỉ về phía trước, phối hợp với thân hình thẳng tắp mà đứng của hắn, đứng ở nơi đó cũng giống như một ngọn núi cao nguy nga nhìn xuống thiên hạ, ngay cả đối mặt với Hạ Khuynh Nguyệt khí thế tăng vọt, cũng không có một chút e sợ.
Chỉ cần là khí thế và quyết đoán như vậy, liền khiến cho trong lòng người không tự chủ sinh ra cảm giác khuất phục.
Về khí thế mà nói, mọi người từ trên người Lăng Vân nhìn thấy, là tông sư tương lai khiến thiên hạ ngưỡng vọng bái phục, Hạ Khuynh Nguyệt lại như tiên xuất trần, siêu nhiên thế ngoại, còn Vân Triệt… Lại là Bá vương vô thượng chấn động trần thế!
Đúng lúc này, hàn quang trong mắt Vân Triệt bùng lên, nham thạch dưới chân đột nhiên phá nát…
- Ầm!!
Theo không khí chấn động kịch liệt, Vân Triệt ra tay, Long khuyết vẽ ra một vầng trăng lưỡi liềm màu xám cực lớn, kích động từng tầng không gian rung động, đánh thẳng về phía Hạ Khuynh Nguyệt đang khí thế kinh động lòng người.
Còn lần này, đối mặt với công kích của Vân Triệt, Hạ Khuynh Nguyệt không lựa chọn tránh lui, tay phải của nàng chậm rãi chìa ra, một bàn tay giống như đã hóa thành bạch ngọc, lóng lánh đến khiến cho người ta không cách nào tin nổi đây là một bàn tay của thiếu nữ. Mà theo động tác nhỏ bé của nàng, Băng hoàng quỳnh hoa lăng nhanh như chớp bắn ra, như nụ hôn của thần chết, điểm thẳng vào Long khuyết.
Ầm!!
Giống như sấm sét nổ vang, nham thạch dưới chân trong nháy mắt bị dập nát thành mảnh vỡ, rồi sau đó bị huyền lực như nước lũ điên cuồng mãnh liệt quét lên trên không. Ở trong bông tuyết và ngọn lửa văng khắp nơi, Vân Triệt nháy mắt bị bay ra ngoài, mặt nền phía sau lưng vẫn luôn kéo dài mười mấy trượng, mới dùng Long khuyết cắm mạnh xuống đất, dừng lại thân hình. Còn Hạ Khuynh Nguyệt chỉ hơi choáng váng nhẹ, ngay cả băng linh giống như ngôi sao chung quanh cũng không có một chút hỗn độn.
Đây là lần đầu tiên trong bài vị chiến tới giờ, Vân Triệt lấy trọng kiếm chính diện va chạm bị rơi vào thế hạ phong! Những cuộc tranh tài trước đó, hắn sử dụng còn không phải là Long khuyết, mà là Bá Vương, cũng không dùng toàn lực, càng không sử dụng Phần tâm và Phượng hoàng viêm, Lăng Kiệt còn không dám trực tiếp chính diện va chạm với hắn, nhưng đối mặt với Hạ Khuynh Nguyệt đã toàn bộ thực lực khai hỏa, hắn cũng giống vậy toàn bộ thực lực khai hỏa cho dù chính diện va chạm chiếm ưu thế nhất, đều hoàn toàn rơi vào hạ phong.
Chân Huyền cảnh cấp mười và Địa Huyền cảnh cấp ba… Chênh lệch giữa hai người cách trọn vẹn hai đại cảnh giới!
- Nàng đón thêm một kiếm của ta thử xem…
Dưới lực phòng ngự cường đại, hắn cho dù bị thua, cũng vốn không có thương tích gì, hắn từ trên mặt đất nhảy dựng lên, gầm to một tiếng, nhảy lên thật cao, Long khuyết dưới Phượng hoàng viêm bao vây lại đánh xuống, sóng khí mạnh mẽ hơn vừa rồi.
- Bá Vương nộ!!
Khí thế của một kiếm này dồi dào, mọi người nhìn xem cách thật xa đều cảm giác giống như có một ngọn núi cao nện xuống Hạ Khuynh Nguyệt. Nhưng mà, ngay khi Long khuyết sắp chạm đến Hạ Khuynh Nguyệt, thân thể Vân Triệt bỗng nhiên bị kiềm hãm, động tác bỗng chốc chậm lại… Từng sợi hàn khí cũng như cương châm không gì địch nổi, xâm nhập vào mọi chỗ, xuyên qua Phượng hoàng viêm, đánh sâu vào phía trên kinh mạch và ngoài thân thể Vân Triệt, khiến thân thể hắn xuất hiện chết lặng trong khoảnh khắc, tuy rằng trong nháy mắt tiếp theo, hàn khí này liền đã bị phượng hoàng viêm đuổi đi, nhưng chỉ một khoảnh khắc, liền thường đã đủ trí mạng.
Rầm!!!
Long khuyết còn chưa hoàn toàn hạ xuống, Băng hoàng quỳnh hoa lăng đã như linh xà phi tới, “Phập” một tiếng quét lên trên lưng Vân Triệt, khiến cho hắn kêu một tiếng đau đớn, đang trong xoay tròn bị quét lên trời cao vài chục trượng…
- Haizzz, chênh lệch chung quy quá lớn. Cuộc tỷ thí này, đã không cần tiếp tục nữa. Mười Vân Triệt, cũng không có khả năng đánh thắng được Hạ Khuynh Nguyệt.
- Biểu hiện của Vân Triệt đã làm cho người ta khiếp sợ, không phải là Vân Triệt yếu kém, mà là Hạ Khuynh Nguyệt thật sự đáng sợ, cũng không biết Băng Vân tiên cung rốt cuộc bồi dưỡng ra được một người đệ tử như vậy như thế nào.
Nhìn Vân Triệt lần thứ hai chủ động công kích vẫn bị kết cục thảm bại, Hạ kHuynh Nguyệt ở đối diện ngay cả bước chân cũng chưa động, người chung quanh đều thổn thức một trận.
Mà đúng lúc này, Vân Triệt rõ ràng bị Băng hoàng quỳnh hoa lăng cuốn lên trời cao, hoàn toàn mất đi cân bằng lại đột nhiên trái ngược với lẽ thường, bay rơi xuống về chỗ Hạ Khuynh Nguyệt…
- Phượng dực thiên khung!!
Người bị lực lượng mạnh mẽ đánh bay vốn không thể nào mượn lực, cũng gần như không cách nào mượn lực, có thể giữ vững được cân bằng đều cực kỳ khó khăn, mà Vân Triệt dưới trạng thái hoàn toàn mất đi cân bằng lại bỗng nhiên phát động công kích… Hơn nữa tốc độ bay rơi của hắn cực kỳ nhanh, chỉ trong nháy mắt, đã vọt tới phía trước Hạ Khuynh Nguyệt, nặng nề va chạm vào trên người Hạ Khuynh Nguyệt trở tay không kịp. Sau lưng hắn, một đôi cánh phượng hoàng do hỏa diễm ngưng đọng biến thành nóng rực mà uy lăng.
Ầm!!
Một luồng hỏa diễm lớn ầm ầm nổ tung, một kích đánh bất ngờ này, cuối cùng đánh nát phòng ngự băng tinh của Hạ Khuynh Nguyệt, đánh nàng ra xa xa. Sau khi thân thể Vân Triệt lật chuyển, mạnh mẽ nuốt ngụm máu tươi đã tràn đến cổ họng xuống, không chờ thân thể ổn định, Long khuyết đã trong bay lượn đánh lên từng luồng hỏa diễm cực lớn…