.
._122__1" class="block_" lang="en">Trang 122# 1
Chương 243: Cuộc chiến phu thê (5)
- Bị trúng một băng hoàng lại còn có thể đứng lên, năng lực phòng ngự của hắn thật kinh người.
Sở Nguyệt Ly thấp giọng nói, nhưng sau đó, trên mặt của nàng hiện lên vẻ kinh ngạc.
- Ặc… A!!
Trên người Vân Triệt, Phượng hoàng viêm đã tắt một lần nữa dấy lên, mà cho dù là cường độ hỏa diễm, hay hơi thở của Vân Triệt, đều không hề yếu bớt hơn vừa rồi. Hắn giơ Long khuyết lên, hét lớn một tiếng, chém ra một đường kiếm quang màu xám cực lớn, sau đó theo sát phía sau kiếm quang tấn công về phía Hạ Khuynh Nguyệt.
- … Chẳng những có thể đứng lên, ngay cả hơi thở cũng không hề yếu kém đi, làm sao có thể?
Thủy Vô Song và Vũ Tuyết Tâm đồng thời kinh ngạc thất thanh.
Long khuyết bùng lửa cũng giống như một con hỏa long bay lượn, trong tiếng rồng ngâm đang kích động uốn lượn xoay quanh, Băng hoàng quỳnh hoa lăng được rót vào Băng Vân lực như một con bạch xà, đón hỏa long khắp bầu trời, phóng thích ra Băng Vân uy vô cùng khủng bố…
Thiên Huyền khí ra đời đều cực kỳ gian nan. Trong Long khuyết phong ấn một hồn ấu long, trong Băng hoàng quỳnh hoa lăng cũng giống vậy tồn lưu một tàn hồn của băng hoàng, về phẩm cấp và cường độ của hai món đồ có thế lực ngang nhau.
Tất cả huyền kỹ của Vân Triệt không hề giữ lại điên cuồng phóng thích, Phượng dực thiên khung, Bá Vương nộ, Vẫn nguyệt trầm tinh, Phượng hoàng phá… Mỗi một kích đều long trời lở đất, nhưng ở trước mặt Hạ Khuynh Nguyệt đã vận động Băng Vân quyết tới cảnh giới tầng thứ bảy, những thần uy đủ để kinh sơn liệt địa này lại lần lượt dễ dàng bị đỡ được, mà phản kích của Hạ Khuynh Nguyệt lại càng vô cùng khủng bố, nếu không phải Vân Triệt có Tinh thần toái ảnh trong người, vốn ngay cả tư cách giằng co với Hạ Khuynh Nguyệt trong ngắn ngủi cũng không có…
Ầm!!
Một đóa băng liên nổ tung trên vai Vân Triệt, Văn Triệt lăn lộn ngã xuống đất, bả vai trái đã huyết nhục mơ hồ, nhưng hắn vốn ngay cả đình trệ đều không có, lại bỗng nhiên từ trên mặt đất nhảy lên, Phượng hoàng viêm đốt lại, lại một lần nữa tấn công, trọng kiếm mở ra khép lại, uy lực không hề có một chút suy nhược.
Rầm!
Trọng kiếm bị hung hăng đẩy ra, Băng hoàng quỳnh hoa lăng nhanh như tia chớp quất đến, quấn quanh chặt chẽ thân thể Vân Triệt, sau đó cuốn lên trên không, trong nháy mắt, Phượng hoàng viêm toàn thân Vân Triệt bị tắt, thay vào đó là từng tầng băng dày đặc đóng băng toàn thân hắn, sau đó Bưng hoàng quỳnh hoa lăng nện xuống dưới.
Rầm!!!!
Tầng băng nổ tung, mặt đất bị nện ra một hố sâu thật to, Vân Triệt lại biến mất ở trên mặt nền, bị nện vào dưới đất không biết sâu bao nhiêu. Độ nặng của một chiêu này, khiến các huyền giả trẻ tuổi ở chung quanh kinh hô một trận, trong mắt lam nhạt của Hạ Khuynh Nguyệt cũng thoáng qua một chút không đành lòng… Một kích như vậy, hoàn toàn đủ để cho một huyền giả Linh Huyền đỉnh phong đầu óc choáng váng, ngũ tạng lệch vị trí, huyền lực tán loạn, nhưng Hạ Khuynh Nguyệt lại bỗng nhiên cảm giác được trên Băng hoàng quỳnh hoa lăng truyền đến lực phản chấn mạnh mẽ, càng tránh thoát khỏi lực quấn quanh thô bạo của Băng hoàng quỳnh hoa lăng.
Vân Triệt từ trong hố to đột nhiên nhảy lên, một Bá Vương nộ đánh lên trời về phía Hạ Khuynh Nguyệt… Quần áo trên người hắn đã rách nát không chịu nổi, nhưng ánh mắt lại hung ác và bình tĩnh, khí tức lực lượng trên người, như trước không hề có một chút yếu bớt.
Trong lòng mọi người đồng loạt sinh ra sợ hãi khó hiểu.
Về trên cường độ huyền lực, Hạ Khuynh Nguyệt hoàn toàn nghiền ép Vân Triệt, Vân Triệt giao thủ với nàng hòa toàn rơi vào hạ phong, không bao lâu đã thương tích đầy mình. Nhưng Vân Triệt có Đại đạo phù đồ quyết hộ thân, thân thể lại từng được máu Long thần rèn luyện, bỏ qua huyền lực hộ thân, cường độ mạnh mẽ của thân thể hắn không thua gì một chân long, cho dù Hạ Khuynh Nguyệt có thực lực mang tính áp đảo, liên tiếp đánh bị thương hắn hơn chục lần, cũng không tạo thành một lần trọng thương chân chính cho hắn.
Mà mỗi một lần nhận lấy đòn đánh nặng từ Băng Vân, Vân Triệt đều sẽ đứng lên trước tiên, ngay cả thương tổn toàn thân, khí thế và khí tức đều không hề có yếu ớt chút nào, mọi người nhìn ở trong mắt, hết lần này đến lần khác hoảng sợ trố mắt.
Tuy rằng huyền lực của Hạ Khuynh Nguyệt mạnh tới Địa Huyền cảnh cấp ba, nhưng huyền lực như vậy muốn khống chế cảnh giới tầng thứ bảy của Băng Vân quyết không thể nghi ngờ vô cùng miễn cưỡng. Hạ Khuynh Nguyệt vận động Băng Vân quyết tầng thứ bảy phải thừa nhận gánh nặng, không hề thua kém Vân Triệt mở ra “Phần tâm”. Vân Triệt hết lần này đến lần khác bị đánh bại, nhưng khí tức lực lượng trên người vĩnh viễn không yếu ớt, ngược lại là Hạ Khuynh Nguyệt, khí tức lực lượng của nàng luôn luôn lấy tốc độ đều đều chậm rãi giảm xuống.
- Ở bất cứ lúc nào đều tưởng rằng ngươi đã đánh bại hắn, khi hắn rơi vào tuyệt cảnh, thường thường sẽ là lúc hắn đáng sợ nhất… Hắn, có thể áp bức ra lực lượng từ trong linh hồn…
Nhìn Vân Triệt lại đứng lên, Phượng hoàng viêm lại đốt lên, bên tai Hạ Khuynh Nguyệt vang lên mấy lời nói của Sở Nguyệt Thiền, mà lúc này, quang mang trên băng linh quanh thân nàng đã xuất hiện ảm đạm rất nhỏ, trên mũi nàng, cũng có một chút thở dốc.
Vân Triệt lúc trước vốn không hề có uy hiếp đối với nàng, nhưng lúc này, nàng lại cảm nhận được từ trên người Vân Triệt một áp bách mơ hồ, một giọng nói trong đáy lòng nói cho nàng biết, nàng phải nhanh chóng kết thúc cuộc tỷ thí này, bằng không thời gian càng lau, không biết sẽ phát sinh ra chuyện gì không cách nào đoán trước được.
- Kết thúc đi…
Môi Hạ Khuynh Nguyệt khẽ mấp máy, hai tay tuyết trắng chậm rãi khép lại trước thân, nhất thời, trong phạm vi vài dặm chung quanh, tất cả lực băng hàn cuốn tới toànn bộ, hội tụ thành một lốc xoáy Băng Vân cực lớn ở trước người nàng.
Vân Triệt vừa định tiến lên, liền chợt khựng lại… Khí tức trên người Hạ Khuynh Nguyệt kịch liệt kéo lên, lốc xoáy Băng Vân càng lúc càng lớn, sau đó bỗng nhiên biến hóa, ngưng tụ thành một phượng hoàng bông tuyết cực lớn, cùng lúc đó, một luồng uy áp lạnh như băng bao phủ toàn trường, khiến mọi người rùng mình trong lòng.
Phượng hoàng bông tuyết ngửa mặt lên trời hót vang, hai cánh phấp phới, mang theo hàn khí đủ để đóng băng trăm dặm, xông về phía Vân Triệt. Đến chỗ nào, không khí chỗ đó đóng băng từng khúc.
- Wow a a a a… Chết rồi chết rồi! Tỷ phu cẩn thận!!
Hạ Nguyên Bá nắm chặt hai nắm tay, hoảng sợ kêu to lên. Tuy rằng Hạ Khuynh Nguyệt khai hỏa toàn bộ lực lượng, nhưng trong khi giao thủ với Vân Triệt, phần lớn thời gian đều bị động phòng thủ, sau khi phòng thủ tiến hành phản kích rất nhiều, còn chưa từng chủ động công kích, bởi vì nàng hiểu biết rõ ngạo khí của người nam nhân này, nếu hắn thất bại quá nhanh, sẽ suy giảm nghiêm trọng đến thể diện của hắn. Giờ phút này, nàng cuối cùng chủ động ra tay, hơn nữa vừa ra tay, liền là băng hoàng vĩ đại ẩn chứa Băng Vân uy khủng bố chấn động toàn trường. Độ khủng bố của băng hoàng này, ngay cả Hạ Nguyên Bá cũng có thể cảm giác đến. Lăng Vân trên chỗ ngồi của Thiên Kiếm sơn trang cũng tỏ vẻ khiếp sợ… Bởi vì bên trong hàn khí của băng hoàng này, uy lực bá đạo, cho dù hắn sử dụng kiếm linh phân thân hóa thành hai Lăng Vân, muốn đỡ được cũng cực kỳ gian nan.
Một luồng uy áp cực kỳ kinh khủng từ phía trước đánh sâu vào mà đến, bước chân của Vân Triệt nhanh như tia chớp lui về phía sau, Phượng hoàng viêm trên người cấp tốc thiêu đốt, băng hoàng càng lúc càng tới gần, trong đôi mắt của Vân Triệt thoáng qua một tia sáng điên cuồng, trút tất cả huyền lực và toàn bộ Phượng hoàng viêm lên trên Long khuyết, hóa ra một bóng dáng Phượng hoàng viêm cực lớn, theo một tiếng rít gào của hắn, cánh tay vung lên, Long khuyết rời tay bay đi, mang theo bóng hình phượng hoàng vĩ đại xông về phía băng hoàng.
Phượng hoàng bông tuyết và Phượng hoàng hỏa diễm nặng nề đụng vào nhau trong không trung, Băng Vân lực và Phượng hoàng viêm đồng thời bùng nổ, bầu trời vang lên hai tiếng phượng hoàng hót vang chồng chéo lên nhau.
Vách chắn huyền lực lại một lần nữa văng tung tóe, bầu trời bị ánh sáng màu xanh thẳm và màu đỏ thẫm bao phủ hoàn toàn, một nửa không gian bị đóng băng, một nửa không gian còn lại bị cháy vặn vẹo. Không có vách chắn huyền lực ngăn cản, toàn bộ khán giả phía đông giống như bị rơi vào hầm băng, toàn thân cứng đờ, mà mọi người ở phía tây lại cảm thấy giống như bị ngọn lửa nướng bốc cháy lên. Bọn họ lập tức cấp tốc khởi động huyền lực, mới miễn cưỡng chống cự được. Hoảng sợ trong lòng bọn họ, cũng theo đó mà gia tăng gấp bội… Chỉ có dư âm của uy lực đã kinh người như thế, có thể nghĩ tới Băng Vân của Hạ Khuynh Nguyệt và hỏa diễm của Vân Triệt rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ.
Băng Vân quyết cảnh giới tầng thứ bảy mà Hạ Khuynh Nguyệt vận động có thần uy tuy rằng kinh người như vậy, nhưng cũng không rất khiến người ta ngoài ý muốn, còn Vân Triệt… Hắn lấy huyền lực Chân Huyền cảnh cấp mười thiêu đốt lên hỏa diễm, lại có thể tiến hành chống lại Băng Vân như vậy!
Nhưng chống lại như vậy, cũng không duy trì được thời gian quá dài.
Băng và hỏa khắc chế nhau, hỏa có thể tan băng, băng có thể tắt hỏa, về thuộc tính mà nói, hai bên không có ai chiếm được tiện nghi. Về phần uy lực mà nói, Vân Triệt thắng được Hạ Khuynh Nguyệt, nhưng về cường độ uy lực, Hạ Khuynh Nguyệt không hề nghi ngờ nghiền ép Vân Triệt.
Hỏa phượng và Băng hoàng đánh sâu vào kịch liệt ở giữa không trung, tàn sát bừa bãi. Ánh sáng băng lam và đỏ đậm đan vào bao phủ toàn bộ luận kiếm đài. Quang mang hỗn loạn giằng co mấy hơi thở, sau đó quang mang băng hoàng liền vững vàng áp chế được hỏa phượng, mà một khi ưu thế thành hình, liền thế như chẻ tre, trong nháy mắt, hỏa phượng càng ngày càng nhỏ, cuối cùng bị băng hoàng bỗng chốc cắn nuốt hoàn toàn, chỉ còn lại một thanh Long khuyết bị đóng băng giữa không trung. Băng hoàng chỉ bị thu nhỏ lại không đến một phần ba đột nhiên lao về phía trước, trong tiếng hót vang lạnh như băng đánh về phía Vân Triệt… Bóng dáng xanh lam của băng hoàng cấp tốc phóng đại trong mắt, Vân Triệt há to mồm thở hổn hển, hai mắt nhìn chằm chằm vào bóng dáng băng hoàng càng ngày càng gần, chỉ có một tiếng trầm ngâm thật thấp trong không trung…
- Tà thần chiêu thứ hai… Phong vân tỏa nhật!
Ầm!
Băng hoàng nổ tung, từng mũi nhọn màu xanh lam nở rộ bao phủ hoàn toàn lấy Vân Triệt, băng tan ra cũng giống như từng lưỡi dao sắc bén, đâm thật sâu vào trong lòng đất cứng rắn.
- Cuối cùng kết thúc, không nghĩ tới sẽ kéo dài lâu như vậy.
Thủy Vô Song nói.
- Tuy rằng Hạ sư muội dùng ra Băng Vân quyết tầng thứ bảy, nhưng vẫn luôn không tiến công toàn lực, hơn nữa Vân Triệt ngoan cường ngoài dự đoán… Ừm… A a a a!
Lời của Vũ Tuyết Tâm còn chưa hết, liền bỗng nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Trong băng hoàng nở rộ, Vân Triệt giống như tia chớp vọt ra, trên người vờn quanh một vách chắn hình cầu hơi mờ gần như khó có thể thấy rõ, khi hắn hoàn toàn thoát khỏi mũi nhọn của băng hoàng, vách chắn trên người cũng hoàn toàn biến mất, hắn cầm Long khuyết, huyền lực trên người giống như thuốc nổ bị dẫn cháy bùng nổ nháy mắt, phía sau, hiện ra một bóng dáng thương lang ngửa mặt lên trời rít gào…
- Thiên… Lang… Trảm!!!
Trọng kiếm vung xuống, một bóng sói vĩ đại kèm theo tập kích bất ngờ phá không văng tung tóe cả mặt đất…
Bảo trì trạng thái ngọc cốt trong thời gian dài, Hạ Khuynh Nguyệt đã có tiêu hao tương đối lớn, vì để lập tức đánh bại Vân Triệt mà phóng thích ra băng hoàng càng khiến cho huyền lực của nàng tiêu hao số lượng lớn, giờ phút này ở trong trạng thái lực lượng thiếu hụt chưa hồi phục ngắn ngủi, hơn nữa trong lòng nàng một chiêu này có thể trực tiếp quyết định chiến cuộc, vốn không hề đề phòng, như thế nào cũng không nghĩ tới, Vân Triệt thế mà lại lông tóc vô thương dưới tấn công của băng hoàng thoát thân mà ra…
Nàng càng sẽ không nghĩ tới chính là, đây là cơ hội mà Vân Triệt vẫn luôn luôn nhẫn nại chờ đợi!
Tà thần chiêu thứ nhất “Vẫn nguyệt trầm tinh”, là tăng mạnh huyền lực công kích, còn Tà thần chiêu thứ hai “Phong vân tỏa nhật”, chính là tăng mạnh gấp bội huyền lực phòng ngự!
Chính là, thi triển Phong vân tỏa nhật, phải tiêu hao lượng lớn huyền lực, hơn nữa sau khi thi triển liên tục nhiều thêm mỗi một giây, đều sẽ kèm theo tiêu hao vĩ đại, cho nên cho dù lúc trước bị Hạ Khuynh Nguyệt liên tiếp đánh bại, cũng vẫn không dùng tới, mà sau khi Hạ Khuynh Nguyệt cuối cùng không cách nào chân chính đánh hắn tan tác, khi phóng thích một kích toàn lực cuối cùng, “Phong vân tỏa nhật” nháy mắt phát động, tạo thành lớp phòng ngự vô cùng cứng rắn chung quanh thân thể hắn, cứng rắn đỡ lấy băng hoàng đánh sâu vào, sau đó nhân cơ hội lúc này, chém ra một kích mạnh nhất của hắn về phía Hạ Khuynh Nguyệt bất ngờ không kịp đề phòng.
Thiên Lang rít gào đinh tai nhức óc, tiếng kêu còn khiến cho người ta sợ hãi trong tâm hồn hơn tiếng hót vang của hỏa phượng và băng hoàng vừa rồi. Bóng sói vĩ đại mang theo uy thế vô cùng xông đến phía trước Hạ Khuynh Nguyệt, dễ dàng đánh tan phòng ngự của Băng hoàng quỳnh hoa lăng…
Một khắc này, Hạ Khuynh Nguyệt vẫn luôn nhàn nhạt như u tuyết lần đầu tiên thay đổi sắc mặt. Nàng thật sự không ngờ Vân Triệt có thể thoát khỏi băng hoàng đánh sâu vào, càng không nghĩ tới… Công kích lúc trước của Vân Triệt vốn không phải cực hạn, một kích giờ phút này, uy thế lớn đến khiến tâm hồn nàng đều xuất hiện run rẩy theo bản năng…
Ngàn cân treo sợi tóc, thân thể của nàng cực nhanh chóng xuất hiện một tầng băng thật dày, bao trùm toàn thân…
Ầm!!!