.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_250" class="block_" lang="en">Trang 125# 2
Chương 250: Thiên trì bí cảnh (hạ)
- Nhất thiết đừng tưởng rằng trong thiên trì bí cảnh chỉ có tài nguyên và bảo vật không đếm được, những thứ cùng đồng thời tồn tại trong đó, là phiêu lưu cho dù là ai cũng không cách nào biết trước! Nếu tham lam liều lĩnh, rất có khả năng ném mạng mình vào trong đó. Mặt khác, thiên trì bí cảnh rất lớn, cho tới bây giờ đều không có ai có thể đi đến tận cùng. Đồng thời, cảnh tượng trong bí cảnh mỗi một lần đều không giống nhau, cho dù là người từng thăm dò thiên trì bí cảnh, một lần này giống vậy sẽ nhìn thấy một thế giới hoàn toàn không giống với trước.
- Khi thăm dò bí cảnh, có thể một mình hành động, cũng có thể nhiều người hành động. Nhưng nếu như muốn được đến lịch lãm chân chính, trưởng giả và vãn bối nên tách ra hành động.
Những lời Lăng Nguyệt Phong nói, mọi người hết sức chấp nhận. Nếu như hậu bối còn cần trưởng giả đi cùng bảo hộ, vậy liền hoàn toàn tương đương với lãng phí cơ hội lịch lãm khó có được này, còn có thể bị người nhạo báng.
- Bên trong bí cảnh, ngọc truyền âm sẽ mất đi hiệu lực toàn bộ, cho dù là ai cũng không cách nào truyền âm cho bất kỳ ai.
- Bí cảnh là nơi thăm dò và lịch lãm, không phải là nơi giải quyết ân oán cá nhân! Nếu như có ân oán cá nhân gì, xin khuyên tốt nhất đừng nên giải quyết trong bí cảnh, lãng phí thời cơ rèn luyện khó có được này. Nhất là trưởng giả, đừng không giữ thể diện xuống tay với hậu bối, bằng không nếu như để Lăng mỗ biết được, sẽ rất khó làm.
Lăng Nguyệt Phong nghiêm nghị nói:
- Nếu như tiểu bối trong lúc vì cướp đoạt đồng thời phát hiện ra trân bảo mà động thủ, trưởng bối cũng tuyệt đối không thể nhúng tay.
- Bí cảnh càng vào sâu, nguy hiểm càng lớn! Người thực lực không đủ, ngàn vạn lần đừng cậy mạnh. Thời tiết trong bí cảnh cũng không cố định. Có khi là mùa xuân ấm áp, có khi là mùa hạ tàn khốc, vận khí không tốt, còn gặp được ngày đông giá rét…
Lăng Nguyệt Phong thao thao bất tuyệt nói một đống lớn, các huyền giả trẻ tuổi còn chưa từng tiến vào bí cảnh đều đàng hoàng tử tế nghe. Vào lúc này, phía sau Lăng Nguyệt Phong đột nhiên truyền đến một loạt âm thanh “Két két”, mọi người theo âm thanh nhìn lại, rõ ràng nhìn thấy không gian phía sau Lăng Nguyệt Phong bóp méo, giống như mặt nước bị gió to thổi lên, tạo thành từng tầng gợn sóng.
Không gian gợn sóng lay động càng lúc càng nhanh, hơn nữa bắt đầu cấp tốc xoay tròn, cho đến trong không trung hình thành một lốc xoáy rất lớn. Không khí chung quanh điên cuồng hội tụ vào trong lốc xoáy, mang theo tiếng gió phần phật.
Sau đó, lốc xoáy xoay tròn chậm lại, khi hoàn toàn ngừng lại, hiện lên ở chỗ đó, là một cửa động tối đen đường kính dài gần một trượng, cửa động trống rỗng trôi lơ lửng ở đó, không nhìn thấy cái gì ở bên trong, chỉ thấy một mảnh tối đen giống như bầu trời đêm thâm thúy.
- Đây là cửa vào bí cảnh.
Lăng Nguyệt Phong đứng trước cửa động, nhìn vẻ mặt kinh dị và kích động của mọi người nói:
- Trước kia, bình quân mỗi lần đều sẽ có tầm hai ba người nằm lại trong bí cảnh, không đi ra. Hiện giờ cửa vào bí cảnh đã mở ra, trạng thái mở ra duy trì nửa khắc đồng hồ, ai muốn rời khỏi, hiện giờ còn kịp!
Mọi người ở đây không có một ai lui bước. Sợ chết, vĩnh viễn không có khả năng trở thành cường giả chân chính. Huống chi, năm mươi người bình quân ngã xuống chỉ có hai ba người, độ phiêu lưu như vậy, còn không bằng lịch lãm trong tông môn bọn họ. Một vài lịch lãm tàn khốc quy cách cao nhất của tông môn, hàng trăm hàng ngàn người ngã xuống đều là chuyện quá mức bình thường.
- Phải nói ta đã nói rồi, các vị lấy bài vị tông môn làm thứ tự, theo thứ tự tiến vào đi. Bằng hữu của Thương Phong hoàng thất xin nhập cảnh trước.
Thương Phong hoàng thất đi ra, chỉ có một mình Tần Vô Thương. Thực lực của Hạ Nguyên Bá quá thấp, cho dù hắn tràn đầy khát vọng muốn tiến vào nhìn xem ra sao, cũng quả quyết không thể để cho hắn tiến vào, bằng không chẳng khác nào chịu chết. Thực lực của Thương Nguyệt cũng có phần quá thấp, hơn nữa bản thân nàng không hề có hứng thú với Thiên trì bí cảnh. Hai người đều lưu lại trong sơn trang chiếu cố Vân Triệt trọng thương chưa lành.
Cho nên, Thương Phong hoàng thất tiến vào trong thiên trì bí cảnh, cũng chỉ có một mình Tần Vô Thương.
- Tần phủ chủ, xin mời.
Lăng Nguyệt Phong tự nhiên trong lòng biết rõ, cũng không nói thêm cái gì, dẫn đường cho Tần Vô Thương tiến vào cửa vào bí cảnh.
- Hừ! Quả nhiên vẫn không tới sao? Thật sự uổng phí nhiều tâm tư của ta như vậy!
Phần Tuyệt Thành mặt lạnh nói, đồng thời đưa mắt liếc nhìn Mộc Thiên Bắc cách đó không xa. Sắc mặt Mộc Thiên Bắc cũng tương xứng với không dễ nhìn.
- Không sao, chờ thăm dò bí cảnh xong, ra khỏi Thiên Kiếm sơn trang, muốn hắn chết khi nào, hắn phải chết khi đó!
Người nói chuyện là Phần Tuyệt Bích. Trải qua mấy ngày tu dưỡng, thương thế của hắn miễn cưỡng tốt lên một nửa. Chỉ có điều di chứng tự thiêu máu tươi quả quyết không có cách nào tiêu trừ. Tình huống hiện giờ của hắn, nhiều lắm cũng chỉ có thể phát huy ra thực lực bằng một nửa bình thường. Chỉ có điều, đời này hắn chỉ có một cơ hội lần này tiến vào bí cảnh, nói cái gì cũng không thể bỏ qua.
Bị Vân Triệt làm trọng thương, cũng vì Vân Triệt mà mất hết mặt mũi, sau khi về tông môn cũng không tránh khỏi bị nhận lấy trừng phạt nặng nề, những chuyện này, hắn ghi hận toàn bộ lên trên người Vân Triệt. Sát tâm của hắn đối với Vân Triệt, không hề kém hơn Phần Tuyệt Thành chút nào.
- Vậy cũng không giống.
Phần Tuyệt Thành cúi đầu nói:
- Giết người ở trong thiên trì bí cảnh, không có gì phải lo trước lo sau. Sau khi thiên trì bí cảnh đóng lại, tất cả dấu vết sẽ biến mất vĩnh viễn. Vân Triệt giữ vị trí hạng nhất, hiện giờ danh vọng như mặt trời ban trưa, cũng không phải muốn giết có thể giết! Nếu định ở bên ngoài không để lại chút dấu vết giết hắn đi, còn khó hơn nếu ở trong bí cảnh! Hơn nữa… Cố kỵ về phương diện này của Mộc Thiên Bắc còn lớn hơn chúng ta rất nhiều, nếu không phải ở trong bí cảnh, hắn kiên quyết không có lá gan ra tay!
Lúc này, một âm thanh dồn dập từ đằng xa truyền đến:
- Này! Tần phủ chủ, đợi ta với!
Mọi người quay đầu nhìn lại, rõ ràng nhìn thấy Vân Triệt đang lòng như lửa đốt chạy đến bên này.
Đây là từ sau bài vị chiến, lần đầu tiên mọi người nhìn thấy Vân Triệt, lúc này mọi người đang nhìn về phía thiếu niên lấy mười bảy tuổi phá vỡ lĩnh vực, đoạt được vị trí đầu não ở bài vị chiến, trong ánh mắt đều lộ ra khác thường, vẻ mặt của huyền giả trẻ tuổi đều mang theo kính sợ, lúc này nhìn khí sắc Vân Triệt không được tốt, sắc mặt lộ ra vẻ tái nhợt của bệnh nặng chưa lành, bước chân cũng có phần yếu ớt, trên người còn thỉnh thoảng lộ ra dấu vết băng vải cuốn lấy.
Tuy rằng khoảng cách từ Thiên Kiếm sơn trang đến đây rất xa, nhưng khoảng cách như vậy đối với một huyền giả có thể đoạt được vị trí đầu não mà nói, cho dù toàn lực chạy như điên tới đây cũng không tốn bao nhiêu khí lực, nhưng khi Vân Triệt xông tới, cũng đã thở hổn hển, thở không ra hơi, tình huống như vậy, đoán chừng huyền lực khôi phục được nhiều nhất hai ba thành.
Lấy tình huống trọng thương vào ngày đó, có thể trong năm ngày ngắn ngủi khôi phục đến mức độ này, cũng tương đương với kinh người.
- Vân Triệt, sao ngươi lại…
Vân Triệt đến, khiến Tần Vô Thương nhất thời phát hoảng.
Vân Triệt vung vẩy hai tay, vẻ mặt thoải mái nói:
- Tần phủ chủ yên tâm, thương thế của ta đã tốt hơn sáu bảy thành, huyền lực cũng khôi phục không ít, thăm dò thiên trì bí cảnh tuyệt đối không thành vấn đề. Lại nói, cơ hội ngàn năm một thuở này, đừng nói ta hiện giờ hoạt động tự nhiên, cho dù chỉ có thể nằm sấp mà đến, cũng tuyệt đối không thể bỏ qua.
Tần Vô Thương nhìn thoáng qua Vân Triệt, chỉ có thể bất đắc dĩ nói:
- Một khi đã như vậy… Được rồi.
- Vân Triệt, thiên trì bí cảnh cũng không tốt đẹp giống như tên của nó đâu, bên trong đầy rẫy số lượng lớn nguy hiểm không cách nào biết trước được, trạng thái hiện giờ của ngươi không tốt, sau khi tiến vào phải vô cùng cẩn thận, ngàn vạn lần đừng miễn cưỡng.
Lăng Nguyệt Phong nhắc nhở.
- Ừm, cám ơn Lăng trang chủ nhắc nhở.
Vân Triệt gật đầu nói. Ánh mắt của hắn bắn ra bốn phía, nhìn thấy được Lăng Kiệt và Lăng Vân… Lăng Kiệt còn làm một dấu tay “Yên tâm, ta sẽ bảo vệ ngươi” về phía hắn… Nhìn thấy được năm người của Băng Vân tiên cung… Khi ánh mắt của hắn đảo qua, Sở Nguyệt Thiền đã dời ánh mắt đi đầu tiên… Cuối cùng, ánh mắt của hắn tràn đầy không tận tâm đảo qua trên mặt mấy người của Phần Thiên môn, Thiên Thương Lôi Hỏa Bảo. Sau đó liền theo Tần Vô Thương, tiến tới cửa vào thiên trì bí cảnh.
Khi bóng dáng của Tần Vô Thương và Vân Triệt biến mất ở cửa vào, Phần Tuyệt Thành cuối cùng không nhịn được nở nụ cười lạnh:
- Thật đúng là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới!
Cảm giác không gian vặn vẹo, Vân Triệt cũng không xa lạ gì. Lúc trước tiến vào nơi Long thần thí luyện, cảm giác giống với hiện giờ như đúc. Rất nhanh, cảm giác khác thường biến mất, một luồng hàn khí lạnh như băng ngay mặt phả đến, khiến cho hắn không khỏi run cầm cập, hắn mở to mắt, cảnh tượng trước mắt khiến cho hắn trố mắt một trận.
Gió lạnh thấu xương, tuyết bay đầy trời, một mảnh băng nguyên bằng phẳng như gương vẫn luôn kéo dài đến tận cuối tầm mắt, từng đỉnh núi đóng băng vĩ đại giống như vách núi đen cao cao đứng vững, cao nhất thậm chí xâm nhập thẳng vào mây, không thấy đỉnh đầu, ở dưới ánh mặt trời phiếm ánh sáng lạnh dày đặc.
Mẩu băng không đếm được bị gió lạnh tàn sát bữa bãi không biết từ nơi nào cuốn tới, đánh vào trên mặt sẽ dẫn tới đau nhức một trận. Mà nếu như người có huyền lực khá thấp đứng ở đây, đoán chừng trên người đã sớm bị mẩu băng bay tán loạn này cắt ra từng lỗ hổng máu chảy đầm đìa.
- Đây chính là thiên trì bí cảnh?
Vân Triệt ngơ ngác nói, tình cảnh trước mắt, cơ bản hoàn toàn khác với dự đoán của hắn. Lại nhìn Tần Vô Thương bên cạnh, cũng là vẻ mặt kinh hãi.
Không gian phía sau chẳng những vặn vẹo, sau mỗi một lần vặn vẹo, đều sẽ có một người được đưa đến đây. Bọn họ mở to mắt, sau đó phản ứng đều khoa trương hơn Vân Triệt. Cho dù là ai đều không nghĩ tới, thiên trì bí cảnh vô cùng thần bí trong truyền thuyết, lại sẽ là một thế giới trắng xóa bông tuyết.
Lăng Nguyệt Phong là người cuối cùng tiến vào, chân mày hắn cau chặt nói:
- Xem ra lần này chúng ta thật bất hạnh, thế mà lại gặp phải ngày đông giá rét của thiên trì bí cảnh! Đây là trạng thái khắc nghiệt nhất, cũng nguy hiểm nhất của thiên trì bí cảnh! Chỉ có điều, đối với bằng hữu Băng Vân tiên cung mà nói… Ngược lại chắc có lợi nhất.
- Nguyệt Ly, chúng ta đi!
Lời Lăng Nguyệt Phong nói không khiến Sở Nguyệt Thiền động dung chút nào, nàng không trao đổi ánh mắt với bất cứ kẻ nào, quần áo như tuyết đang phiêu động, nàng đã rời đi xa xa, bóng dáng nhanh chóng hóa thành một điểm sáng bạc trong tầm mắt, giao hòa cùng một chỗ với tuyết bay đầy trời.
- Vô Song, Tuyết Tâm, các ngươi kết bạn hành động. Khuynh Nguyệt, con tốt nhất một mình hành động, có thể được cái gì ở trong này, liền nhìn bản lĩnh của các ngươi.
Dặn dò một câu, Sở Nguyệt Ly cũng ngự không bay lên, theo sát phía sau Sở Nguyệt Thiền.
Lăng Nguyệt Phong mất hồn mất vía liếc mắt nhìn theo phương hướng Sở Nguyệt Thiền rời đi, nâng thân thể lên, nói:
- Chúng ta cũng đi thôi Để bọn hậu bối tự mình lựa chọn phương hướng, tất cả sau đó, liền nhìn tạo hóa của chúng.
Nói xong, Lăng Nguyệt Phong cũng không nói gì với Lăng Vân và Lăng Kiệt, liền bay đi xa a, khu vực bọn họ thăm dò, quả quyết không phải bọn hậu bối có thể so sánh. Các trưởng giả khác cũng không có dị nghị gì, đều đơn giản dặn dò vài câu, sau đó rời đi theo phương hướng khác nhau, rất nhanh toàn bộ đã biến mất trong tầm mắt. Nếu như lo lắng cho an toàn của hậu bối mà lưu lại đi cùng hoặc bảo vệ, vậy không thể nghi ngờ là hại bọn hắn.
Còn dư lại, tất cả đều là các huyền giả trẻ tuổi. Trong những người này cũng không phải tất cả đều là đệ tử trẻ tuổi tham gia bài vị chiến lần này, cũng có người đi cùng, cùng với nhân vật đáng chú ý của lần bài vị chiến trước… Ví dụ như Tiêu Cuồng Vũ của Tiêu tông và Phần Tuyệt Thành của Phần Thiên môn.
Đệ tử trẻ tuổi lưu lại của mỗi một tông môn đều ít nhất ba người, nhiều nhất có năm người, trừ bỏ Thương Phong hoàng thất. Cho nên ở trong đội ngũ trẻ tuổi này Vân Triệt có vẻ đặc biệt khó xử, hắn chỉ có một người nhưng không quan trọng, lấy thực lực hắn triển lộ ra trên bài vị chiến, đệ tử khác ước gì có thể kết bạn đồng hành cùng với hắn, nhưng vấn đề là, hiện giờ Vân Triệt trọng thương chưa lành, huyền lực cũng chỉ mới khôi phục được hai ba thành, kết bạn đồng hành với hắn, không thể nghi ngờ là mang theo trói buộc.