.
._146__2" class="block_" lang="en">Trang 146# 2
Chương 292: Tin tức về Thương Vân đại lục
- Huyền cương?
Vân Triệt nhất thời nhớ tới, lúc trước khi Lăng Khôn nhắc đến yêu nhân, từng đề cập tới yêu nhân có một loại năng lực đặc thù, tên chính là “Huyền cương”.
Không nghĩ tới, Huyền cương lại là thứ cường đại mà quỷ dị như thế. Nó dường như là một loại huyền công, lại không thuộc về chủng loại huyền công gì mà Vân Triệt biết rõ. Thông qua đối chiến với Huyền cương lúc vừa rồi, còn có miêu tả đơn giản của yêu nhân, độ cường đại của Huyền cương này có thể nói thần kỳ và không thể tưởng tượng, kết hợp sinh ra nó không chỉ đến từ huyền mạch, còn đến từ huyết mạch, chỉ một điểm này đã khiến cho người ta gần như không cách nào lý giải, mà nó rõ ràng là một loại năng lượng thể, lại không thể tưởng tượng nổi có linh tính nào đó, nó có thể độc lập tồn tại, tự do công kích, còn có thể thiên biến vạn hóa, cho dù yêu nhân bị trói buộc tự do, Huyền cương cũng có thể thay thế hắn hành động. Mà giao thủ với yêu nhân… Khi hắn phóng thích ra Huyền cương, không thể nghi ngờ là đồng thời đối mặt hai kẻ địch có cùng cấp bậc!
Đại thế giới, quả nhiên không thiếu những điều lạ! Kiếm linh phân thân của Lăng Vân đã làm cho người ta kinh thán, mà độ cường đại của Huyền cương, càng siêu việt hơn Kiếm linh phân thân mấy lần!
Nếu như mình cũng có thể thi triển ra Huyền cương này, chẳng phải là có thể khiến cho lực chiến đấu của bản thân trực tiếp tăng lên trên phạm vi lớn sao!?
Hắn hỏi dò:
- Tiền bối, ngươi nói huyền cương này là năng lực trời ban thưởng cho nhất môn nhất tộc… Là nói nó là huyền công riêng của các ngươi tuyệt đối không truyền ra ngoài, hay là… Đây là năng lực đặc thù bẩm sinh của các ngươi, người ngoại tộc không có khả năng thông qua tu luyện mà có được.
- Đương nhiên là vế sau!
Trong giọng nói của yêu nhân… Cũng chính là Vân Thương Hải mang theo ngạo nghễ thật sâu:
- Huyễn yêu giới có mười hai gia tộc đại thủ hộ, Vân gia ta là vương! Chính là bởi vì Huyền cương trời ban cho! Nó không cần tu luyện, trời sinh tồn tại ở trong huyết mạch của tộc ta, đợi huyền lực đột phá tới Thiên Huyền cảnh, liền có thể trực tiếp thức tỉnh.
Yêu nhân vừa nói, cánh tay trái bị khóa chặt bắt đầu chớp động vầng sáng màu xanh:
- Trong ghi chép mà tiên tổ lưu lại, từng có nói Vân thị vương tộc ta truyền thừa một luồng huyết mạch của một thượng cổ chân thần nào đó! Mà Huyền cương, chính là năng lực mà vị chân thần kia tự có!
Nói đến huyền cương, trên mặt Vân Thương Hải hiện ra tràn đầy kiêu ngạo. Bởi vì đây là năng lực của chân thần trong truyền thuyết ban cho bọn họ, cũng là tiền vốn lớn nhất để cho bọn hắn ngạo nghễ Huyễn yêu giới. Hắn chậm rãi nói:
- Huyền cương mà ngươi đã thấy, là màu xanh, nhưng tộc nhân khác nhau trong tộc của ta, màu sắc Huyền cương cũng vì thiên phú mạnh yếu mà không giống nhau. Màu sắc Huyền cương từ yếu kém đến mạnh chia ra là màu đỏ, màu cam, màu vàng, màu lục, màu xanh, màu lam, màu tím, màu vàng kim. Độ mạnh yếu của Huyền cương vào lúc thức tỉnh liền xác định, đây là một thiên phú cả đời không cách nào thay đổi. Trong tộc ta, ngoài chín thành tộc nhân có Huyền cương màu đỏ đến màu vàng, người thức tỉnh ra Huyền cương màu lục, đó là thiên tài khó được, Huyền cương màu lục, có thể phát huy ra lực chiến đấu bốn thành của mình! Mà người thức tỉnh được Huyền cương màu xanh …
Cánh tay Vân Thương Hải bắt đầu chớp động lên ánh sáng xanh kiêu ngạo:
- Ở trong tộc ta, có thể nói trong vạn người không có một! Có thể phát huy ra lực chiến đấu năm thành của bản thân! Cũng như ta, có được Huyền cương màu xanh, tu luyện cùng người khác, trả giá nỗ lực giống nhau, tiêu hao tài nguyên giống nhau, bước vào cảnh giới giống nhau, nhưng ta bởi vì có được Huyền cương màu xanh, còn nhiều hơn đối phương lực chiến đấu đầy đủ năm thành… Đây chính là cường đại của Huyền cương tộc ta! Trong ngang cấp, người trong tộc của ta có thể nói chưa từng có đối thủ! Cho dù có được Huyền cương màu đỏ đẳng cấp thấp nhất, cũng có thể dễ dàng chiến thắng đối thủ ngang cấp!
Trong lòng Vân Triệt hoàn toàn rung động… Vân Thương Hải nói không sai, sự tồn tại của Huyền cương, làm cho lực chiến đấu của bọn họ tổng hợp lại còn nghiền áp xa xa những người khác ngang cấp, cường đại của Huyền cương này, quả thực cũng như bàn tay vàng trên trời mở ra cho. Đối mặt với một đối thủ có Huyền cương lực, ngươi rõ ràng giao thủ với một người, lại phải đồng thời đối phó với hai người!
Vân Triệt trong lòng nhất thời có hâm mộ không cách nào ngăn cản… Bản thân bởi vì có được các đại thần quyết và máu của hai đại thần thú, có thể phát huy ra lực chiến đấu vượt xa huyền giả ngang cấp, mà nếu như mình có được Huyền cương này, như vậy đừng nói cùng cấp, đoán chừng ngay cả là đối thủ vượt trên bản thân một đại cảnh giới, đều có thể không hề có áp lực nghiền áp.
Đáng tiếc, đây không phải là một loại nặng lực có thể thông qua tu luyện mà có được, mà tồn tại ở trong huyết mạch.
- Như vậy còn Huyền cương màu lam thì sao? Có phải còn lợi hại hơn không?
Vân Triệt hỏi.
- Đó là đương nhiên!
Vân Thương Hải gật đầu:
- Nhưng có thể thức tỉnh được Huyền cương màu lam, tất nhiên là thiên tài trong thiên tài, trong trăm vạn người cũng khó gặp được một người, Huyền cương màu lam, có thể phát huy ra lực chiến đấu sáu thành của bản thân! Về phần Huyền cương màu tím có thể phát huy ra lực chiến đấu cao tới bảy phần, đó là tồn tại giống như thần thoại, ở trong lịch sử tộc ta, bình quân tám ngàn năm mới xuất hiện một người, mà một khi Huyền cương giả màu lam xuất hiện, tương lai tất nhiên sẽ là cường giả đệ nhất của Huyễn yêu giới!
- Vậy… Còn Huyền cương màu vàng kim thì sao?
Vân Triệt hỏi.
Trong mắt yêu nhân để lộ ra vẻ hướng tới thật sâu, giọng nói của hắn thấp xuống, chậm rãi nói:
- Đó là thần thoại trên thần thoại, là Huyền cương cấp bậc thần mà tộc ta vĩnh viễn không có khả năng xuất hiện. Huyền cương màu vàng kim có thể phát huy ra lực chiến đấu mười thành, hơn nữa nghe nói còn có được một chút năng lực đặc thù khác của Huyền cương, nhưng Huyền cương này chỉ có thượng cổ chân thần trong truyền thuyết mới có khả năng khống chế, cũng chỉ thuộc về chân thần, mà không có khả năng thức tỉnh trên người nhân loại chúng ta. Cho nên, kia chỉ là một truyền thuyết mơ hồ cực kỳ xa xôi, vĩnh viễn không thể thực hiện được.
- A…
Vân Triệt tùy ý gật đầu. Ăn no cơm liền không giống với trước, hơn nữa Vân Triệt chủ động thân thích, yêu nhân cứ thao thao bất tuỵet nói một tràng với hắn như vậy, hắn tự thuật không chỉ có “Huyền cương” uy lăng Huyễn yêu giới, càng là kiêu ngạo của vương tộc thủ hộ của hắn. Vân Triệt ngẫm nghĩ, đột nhiên nói:
- Ngươi đã tự xưng là nhân loại, vậy tại sao người của Thiên uy kiếm vực lại gọi ngươi là “Yêu nhân”? Vì sao chỗ ngươi ở, lại có tên là “Huyễn yêu giới”.
- Ta tự nhiên là nhân loại, nhưng Huyễn yêu giới của ta và Thiên Huyền đại lục của các ngươi không giống nhau!
Yêu nhân thản nhiên nói:
- Theo ta được biết, sinh linh ở Thiên Huyền đại lục các ngươi bốn thành trở thành người, sáu thành trở thành thú, các chủng loại khác cộng lại chưa tới một thành. Mà ở Huyễn yêu giới ta ba thành là người, ba thành là yêu, ba thành làm thú, một thành làm tinh linh, trong đó yêu có huyễn từ trăm hoa bách thảo,,có huyễn từ chim cá linh thú. Người và yêu ở đó chung sống hòa bình, cho tới bây giờ tuy hai mà một, ngay cả chủng tộc khác đều cực kỳ bình thường, giữa hai tộc từ trước đến nay thông hôn không cấm kỵ, trên thực tế, trừ bỏ bộ tộc yêu hoàng và yêu linh mới lột xác ra, Huyễn yêu giới đã gần như không tìm thấy được người thuần khiết và yêu thuần khiết.
- Huyễn yêu giới lấy yêu hoàng làm chúa tể, mười hai gia tộc thủ hộ vì thủ hộ cho bộ tộc yêu hoàng mà tồn tại, trong mười hai gia tộc thủ hộ này, nhân tộc và yêu tộc chiếm sáu vị, Vân thị bộ tộc ta là vương của mười hai gia tộc thủ hộ, địa vị này chưa bao giờ bị lay động. Ta tuy rằng là nhân loại, nhưng xuất thân từ Huyễn yêu giới, lại lấy thủ hộ bộ tộc yêu hoàng làm vinh quang suốt đời, nói ta là yêu nhâ, cũng không phải không thỏa đáng.
Ở Thiên Huyền đại lục, “Yêu nhân” tự nhiên là một xưng hô mang nghĩa xấu, người bị chụp mũ lấy danh hiệu này tự nhiên sẽ cực kỳ khó chịu. Mà Vân Thương Hải lại không hề biểu hiện ra một chút phản cảm với xưng hô như thế này, ngược lại khiến cho Vân Triệt có một cảm giác “Vốn là như thế”.
Trước khi nghe đồn về “Yêu nhân”, Vân Triệt chưa từng nghe thấy cái tên “Huyễn yêu giới” này, cũng chưa từng nhìn thấy ghi chép lại về nó, từng nghe truyền thuyết gì về nó. Hiển nhiên, đó là một tồn tại mà một người chỉ có đến cấp bậc nào đó, mới có thể biết được. Hiện giờ theo trong lời yêu nhân, hắn mơ mơ hồ hồ đã biết được đó là một thế giới như thế nào, nó dường như gần với Thiên Huyền đại lục, lại cách xa đến vô cùng xa xôi, sinh linh cấu thành nó, cũng có khác biệt rất lớn so với Thiên Huyền đại lục.
Như vậy… Còn Thương Vân đại lục thì sao?
- Tiền bối, ta có một việc muốn hỏi.
Trong lòng Vân Triệt nổi lên gợn sóng, trong giọng nói, cũng mang theo một chút chờ mong và khẩn trương không cách nào áp chế:
- Ngươi từng nghe nói tới… Thương Vân đại lục không?
Vân Thương Hải liếc nhìn hắn, ánh mắt của hắn khiến trong lòng Vân Triệt chớp động… Sau đó nghe được yêu nhân chậm rãi nói:
- Chỗ tinh cầu này của chúng ta, tên là “Lam cực tinh”, nó chín mươi bảy phần là nước, ba phần là đất liền, chỉ có ba phần là đất liền này, phân chia ra thuộc về ba mảnh đại lục… Thứ nhất là Thiên Huyền đại lục ở đây, thứ hai là Huyễn yêu giới, thứ ba, đó là Thương Vân đại lục mà ngươi mới vừa nói.
Vân Triệt giật mình trong lòng, một đời này, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe được từ trong miệng người khác cái tên “Thương Vân đại lục” này, lời yêu nhân nói, chứng minh Thương Vân đại lục chẳng những tồn tại chân thật, hơn nữa cũng như lời Mạt Lỵ nói, là ở trong cùng một tiểu thế giới với Thiên Huyền đại lục. Hắn vội vã kích động hỏi:
- Vậy ngươi có biết như thế nào mới có thể đi đến Thương Vân đại lục không?
- Giữa ba mảnh đại lục này, là đại dương có khoảng cách lớn đến ngươi không cách nào tưởng tượng được. Nhưng tương đối mà nói, Thiên Huyền đại lục và Huyễn yêu giới có khoảng cách cực kỳ gần, cường giả tầng lớp tối cao của hai đại lục, đều biết rõ vị trí lẫn nhau, cho nên chỉ cần thực lực vừa đủ, liền có thể đi ngang qua đại dương ở giữa hai mảnh đại lục. Nhưng Thương Vân đại lục, ta cũng chỉ từng nghe đến tên của nó mà thôi. Nó tồn tại trong ghi chép xa xưa của Huyễn yêu giới, nếu ghi lại không sai, nó đúng là thật sự tồn tại, nhưng chưa từng nghe nói tới có người tới được mảnh đại lục kia, càng không có ai biết nó đang ở chỗ nào… Vì vậy thế giới này, thật sự quá lớn, hải dương màu lam vô cùng vô tận, sẽ khiến cho tất cả những người có ý đồ thăm dò nó bị lạc phương hướng hao hết lực lượng, cho đến mất mạng. Nhưng có thể xác định, khoảng cách giữa nó với Huyễn yêu giới và Thiên Huyền đại lục, nhất định cực kỳ xa xôi, có lẽ, ở trong tiểu thế giới này xa xôi nhất chính là vị trí tương đối kia.
Hưng phấn của Vân Triệt nhất thời bị dập tắt đi rất nhiều, đại yêu vương cường đại của Huyễn yêu giới này biết sự tồn tại của Thương Vân đại lục… Nhưng chỉ là biết, ngay cả chính hắn, cũng vốn không biết nó ở chỗ nào.
- Vì sao ngươi lại bức thiết hỏi đến một nơi chỉ tồn tại trong truyền thuyết?
Ánh mắt Vân Thương Hải khác thường hỏi.
Vân Triệt không có cách nào trả lời chính diện, chỉ có thể nói:
- Ta có lý do để đi tới nơi đó.
Vân Thương Hải không hỏi tới cùng, mặt không biểu cảm nói:
- Nếu như ngươi có thể có lực lượng đủ mức, đừng nói vượt qua một tiểu thế giới, ngay cả biển cả vô tận vũ trụ thần bí, ngươi cũng có thể tùy ý ngao du, cho dù tiểu thế giới, đại thế giới, tinh giới thần bí, cũng có thể tùy ý xuyên qua… Nếu ngươi quả thật có lý do như thế, như vậy, liền làm cho mình trở nên cường đại, sinh linh thuộc về thế giới, mà thế giới, thuộc về cường giả!