Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 316 - Chương 317: Hành Hạ Đến Chết

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_317" class="block_" lang="en">Trang 159# 1

 

 

 

Chương 317: Hành hạ đến chết



- Thập… Thập tam trưởng lão!!

Thi thể Phần Mạc Nhiên một phân thành hai, một nửa bay về phía Phần Đoạn Thương, rơi vào dưới chân hắn, một nửa kia bay về phía Phần Mạc Ly, suýt chút nữa nện hắn mặt đầy máu. Nửa người phía trên của Phần Mạc Nhiên rơi xuống đất, vẫn còn hơi run rẩy, hai mắt gắt gao trừng lớn, chết không nhắm mắt… Thậm chí cũng không rõ ràng mình chết như thế nào.

Sáu người còn lại nhất tề hoảng hốt, đặc biệt là mấy người lần đầu tiên nhìn thấy Vân Triệt thay đổi sắc mặt ngay tại chỗ, vốn không thể nào tin tưởng vào đôi mắt của mình. Tay không bắt lấy Phần Thiên đao của Phần Mạc Nhiên còn không tính… Nhưng lại một kiếm đập hắn thành hai khúc! Phần Mạc Nhiên không chỉ là cường giả Thiên Huyền cảnh, còn là cao thủ Thiên Huyền cảnh cấp bảy đỉnh phong, tổng hợp lại thực lực ở trong toàn bộ Phần Thiên môn cũng có thể xếp vào mười thứ hạng đầu, thực lực, huyền lực phòng ngự mạnh mẽ dữ dội như thế, hoàn toàn bị một kiếm của người thiếu niên này giết chết ngay lập tức!

Còn chết không toàn thây!

Mấy người bình thường có quan hệ tốt với Phần Mạc Nhiên đều khóe mắt như nứt hết ra. Phần Đoạn Thương đã từng giao thủ với Vân Triệt, hắn tự nhận là Vân Triệt tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của mình, nhưng một kiếm công kích Phần Mạc Nhiên vừa rồi của Vân Triệt… Mặc dù chỉ là một đập nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng khí thế bộc phát ra trong nháy mắt lại khiến trái tim của hắn xuất hiện run rẩy trong khoảnh khắc… Nhưng mà, hắn hoàn toàn không thể tin được một người có thể trong vòng vài ngày ngắn ngủi, thực lực thế mà lại có thể tăng vọt đến mức này, khí tức huyền lực của Vân Triệt vào lúc này, vẫn như cũ chính là Địa Huyền cảnh cấp sáu, giải thích duy nhất mà hắn có thể nghĩ đến, chính là Phần Mạc Nhiên khinh thường! Chỉ có thể là như vậy!!

- Báo thù… Cho thập tam trưởng lão! Đại trưởng lão, để cho ta tự ra tay phế đi tiểu tử này!

Phần Đoạn Thương hoàn toàn nổi giận, giận dữ vọt mà ra, Phần Thiên đao hiện ra, mang theo sóng lửa nóng rực vô cùng vô tận tức giận đâm thẳng về phía ngực Vân Triệt, là một trong số những người gần với cường giả siêu cấp Phần Mạc Ly, Phần Đoạn Thương vừa ra tay, nhiệt độ không gian hơn mười trượng chung quanh chợt tăng lên, phía sau Vân Triệt, Phần Mạc Vũ cũng một đao đâm ra:

- Đoạn Thương, ta tới giúp ngươi!

Làm nhân vật cấp cao của Phần Thiên môn, trong ngày thường bọn họ không có ai mà không tâm cao khí ngạo, tuyệt dối không tình nguyện làm ra chuyện hai người cùng hợp lực công kích một người, chứ đừng nói tới hợp lực công kích một tiểu bối, hai người bọn họ cùng thuộc một tông, quen biết vài thập niên, vẫn là lần đầu tiên đồng thời ra tay công kích một người… Vân Triệt vừa rồi giết chết Phần Mạc Nhiên trong một chiêu, hiển nhiên tạo thành một rung động về tâm linh không gì vĩ đại bằng cho bọn họ.

Hai thanh Phần Thiên đao bay múa tạo nên hai biển lửa nóng rực vô cùng ở giữa không trung, giống như hai lớp sóng biển màu đỏ rực cắn nuốt về phía Vân Triệt.

Khóe miệng Vân Triệt nhếch lên nụ cười khinh thường, hảo diễm quả thật cũng đủ nóng rực, đủ để đốt nham thạch thành nham thạch nóng chảy, nhưng đối với hắn, sao có thể có một chút uy hiếp. Hắn vốn nhìn cũng không thèm nhìn hai người, một kiếm ném ra uy thế của “Bá Vương nộ” dưới uy lực cường đại của Vương Huyền Long khuyết đã đạt đến một cực hạn hoàn toàn mới, mang lên một tiếng rít gào phẫn nộ giống như đến từ chân long.

Rầm rầm rầm rầm!!

Hai ngọn lửa trong nháy mắt bị đánh dập tắt, hóa thành đốm lửa đầy trời ( Hả? Cái quỷ gì!), Phần Đoạn Thương và Phần Mạc Vũ đồng thời bị đánh bay, vẻ hoảng sợ trên mặt bọn họ lại tăng lên, nhưng lại đồng thời hét lớn một tiếng, thân thể quay cuồng trong không trung, trên người, lại bùng nổ lên một tầng Phần Thiên viêm kinh khủng hơn nữa!

- Liêu nhật đao!!

- Phần Thiên huyết trảo!!

Một phen đối mặt vừa rồi, bọn họ cũng tự mình cảm thấy thực lực của Vân Triệt khủng bố cực đoan, cũng không dám giữ lại một chút gì nữa, hai người đồng thời phóng ra tuyệt chiêu, một tử viêm khắp trời, một huyết trảo (Móng máu) che trời, mang theo uy thế khủng bố vô cùng như âm thanh quỷ khóc đồng thời đánh về phía Vân Triệt!

Đối mặt với hai tuyệt chiêu của hai đại Thiên Huyền một trước một sau công kích, ánh mắt Vân Triệt trầm xuống:

- A!

- Phượng dực thiên khung!!

Xích viêm đốt thân thể Vân Triệt, toàn thân giống như sao băng vụt ra, tốc độ nhanh đến ngay cả Phần Mạc Ly cũng không bắt được quỹ tích. Phần Thiên huyết trảo của Phần Mạc Vũ vốn gắt gao tập trung vào Vân Triệt, thề phải một trảo xé hắn thành mảnh nhỏ, nhưng bỗng nhiên, hắn thấy hoa mắt, bóng dáng của Vân Triệt đã biến mất khỏi tầm mắt của hắn, mà một bóng dáng hỏa diễm nóng rực khiến cho hắn không thể tin nổi đột nhiên xuất hiện ở trước người của hắn, trọng kiếm dưới hỏa diễm cháy lên thiêu đốt đánh lên trên huyết trảo trút xuống toàn bộ huyền lực của hắn.

“Ầm!”

Phần Thiên huyết trảo ầm ầm nổ tung, Phần Thiên viêm cuồng bạo bay vụt bốn phía, san hơn mười trượng chung quanh thành đất bằng, mà dưới huyết viêm mãnh liệt nổ tung này, Long khuyết thế như chẻ tre xuyên suốt mà qua, đập vào trên ngực Phần Mạc Vũ… Phần Mạc Vũ kêu thảm một tiếng, giống như bị sao băng ngoài trời nện trúng bay xuống đất, “ Ầm” một tiếng bị găm thật sâu vào dưới mặt đất… Không còn động tĩnh, mà vào lúc này Vân Triệt dừng thân hình lại, khóe miệng cười lạnh, xoay người một cái, Long khuyết kiếm rời tay mà ra.

- Phượng hoàng phá!!

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt ~~~~

Long khuyết được phượng viêm phủ thân giống như hóa thành một hỏa phượng hoàng, đến chỗ nào, mang theo tiếng không gian cắt đứt chói tai vô cùng và tiếng hỏa diễm cháy lên xé gió, Phần Đoạn Thương trơ mắt nhìn một luồng phượng hoàng hỏa diễm đón mình mà đến, đao thế của hắn vừa chuyển, toàn lực đón nhận, nhưng khoảnh khắc khi mũi đao của hắn đụng chạm đến Long khuyết, hắn cảm giác được bản thân giống như đụng chạm đến một ngọn núi cao đến không thấy đỉnh…

Xoẹt!!!

Phần Thiên đao chia năm xẻ bảy trong tiếng vỡ vụn chói tai, hóa thành vô số mảnh nhỏ, thế đi đến của Long khuyết không hề giảm, như xuyên thủng đậu hũ xuyên qua thân thể Phần Đoạn Thương.

Phần Đoạn Thương kêu lên đau đớn, hai mắt lồi ra ngoài, Phần Thiên đao bị gãy từ trong tay hắn vô lực rơi xuống, hắn trợn tròn mắt, gục đầu xuống từng chút một… Ở lồng ngực của mình, hắn thấy được một lỗ thủng xuyên thấu còn lớn hơn đầu mình, xuyên thấu qua lỗ thủng này, hắn có thể thấy rõ ràng phong cảnh phía sau.

- A…

Tiếng rên rỉ tuyệt vọng thống khổ từ trong miệng Phần Đoạn Thương tràn ra, ánh mắt hắn lại trừng lớn một phần, sau đó cuối cùng không còn sáng rọi, thân thể từ trên không trung rơi xuống, “Phịch” đập vào trên mặt đất.

Vân Triệt vừa chìa tay, Long khuyết liền dừng lại trong không trung, sau đó gào thét bay trở về, kèm theo một tiếng rồng ngâm to rõ, vững vàng rơi vào trong tay Vân Triệt, chỗ mũi kiếm, lóe lên hai điểm ánh sáng đỏ kỳ dị.

Trước kia, Vân Triệt muốn thu hồi trọng kiếm, là đơn thuần lấy huyền lực hút về, lấy sức nặng của Long khuyết, mạnh mẽ hút nó trở về không thể nghi ngờ cần tiêu hao vĩ đại, còn có thể bị đối thủ ngăn cản, nhưng một lần này không giống với trước kia, Long khuyết lúc này, đã thức tỉnh kiếm hồn chân chính rồi, cho dù có linh tính không cao, cũng tuyệt đối không thấp, hơn nữa Vân Triệt thân hưởng Long thần hồn, kiếm hồn của nó cũng hoàn toàn thần phục Vân Triệt, thu hồi nó, phải cần chỉ là hiệu lệnh từ linh hồn!

Phượng hoàng viêm tắt, Vân Triệt tùy tay cắm Long khuyết ở trên đất, ung dung nhìn bốn người đã ngây ra như phỗng, cười hề hề nói:

- Tiếp theo là ai tới tìm cái chết? Yên tâm, đừng lo lắng, từng người một từ từ sẽ đến, ta tuyệt đối sẽ không chạy. Nếu như các ngươi chờ không kịp, ta đề nghị các ngươi có thể cùng tiến lên.

Thịch… Thịch… Thịch…

Bốn người còn đứng, đều rõ ràng vô cùng nghe được tiếng tim đập kinh hoàng của mình, khi ánh mắt Vân Triệt quét về phía bọn họ, trái tim của bọn họ đều suýt chút nữa nhảy ra khỏi cổ họng, hai người có thực lực yếu nhất, đã mặt như màu đất.

Đại trưởng lão dẫn đội, tám Thiên Huyền đi ra khỏi tông môn, lấy trong thời gian ngắn nhất giết chết một thanh niên phải giết chết… Vốn tưởng rằng đây là một nhiệm vụ thoải mái đến không thể thoải mái hơn, bọn họ tuyệt đối không ngờ đối mặt với, dĩ nhiên lại là một quái thai khủng bố như vậy. Phần Mạc Nhiên Thiên Huyền cảnh cấp bảy, thực lực xếp thứ ba trong số bọn họ, bị hắn một lần đối mặt giết trong một chiêu! Còn Phần Đoạn Thương có thực lực gần với Phần Mạc Ly và Phần Mạc Vũ hiệp lực vây giết, lại cũng bị hắn dùng gần ba cái đối mặt liền trực tiếp bị mất mạng!!

Không phải trọng thương, không phải đánh tan, mà là trực tiếp bị mất mạng!

Lực lượng đáng sợ của thanh trọng kiếm kia, toàn bộ quá trình đối chiến có tốc độ cực nhanh, khiến cho bọn họ hoảng sợ muốn chết.

Thực lực ở trình độ này, cho dù Phần Mạc Ly có thực lực cao đến nửa bước Vương Huyền, cũng kiên quyết không làm được!

Đây gần như là thực lực gần bằng với Thái thượng môn chủ của bọn họ!!

Phần Mạc Ly vốn hùng hổ muốn hành hạ Vân Triệt đến chết vào lúc này cũng đã hoang mang lo sợ, trong lòng run sợ, ánh mắt của hắn rơi vào trên Long khuyết, cảm nhận được uy thế khiến cho tim hắn đập nhanh, hắn bỗng nhiên run giọng nói:

- Vương… Vương Huyền khí!!

Ở Thương Phong đế quốc, Thiên Huyền khí đã là tồn tại cấp bậc chí bảo, cho dù là Phần Thiên môn khổng lồ, cũng chỉ có một món Thiên Huyền khí, ngược lại Thiên Huyền khí này đều ở trong tay môn chủ, Phần Mạc Ly thân là đại trưởng lão Phần Thiên môn, đều chưa bao giờ dám hy vọng xa vời.

Về phần Vương Huyền khí, đó là tồn tại hư ảo giống như trong truyền thuyết, toàn bộ Thương Phong đế quốc chưa bao giờ từng xuất hiện! Hắn sông gần trăm năm, cũng chưa bao giờ có thể gặp được một lần! Cho dù là Lăng Nguyệt Phong của Thiên Kiếm sơn trang, binh khí cũng chỉ là một món Thiên Huyền khí cao cấp mà thôi.

Mà kiếm trong tay Vân Triệt, tuy rằng vẻ ngoài giống với trước kia như đúc, nhưng kiếm thế, lại rõ ràng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Đó là một khí thế muốn hoàn toàn triệt để nghiền áp Thiên Huyền khí, thậm chí cả khí thế của hắn đều bị áp chế trên phạm vi lớn!

Vân Triệt cười hì hì nói:

- Xem ra ánh mắt của ngươi còn chưa hoàn toàn mù quáng, không sai, kiếm trong tay ta, là một thanh Vương kiếm hàng thật giá thật, có thể chết ở dưới thân Vương kiếm, thật là phúc khí đã tu luyện tám đời của ngươi!

Phần Mạc Ly nhìn Vân Triệt, trong lòng nghi ngờ không xác định, phía trước một đường đuổi giết, hắn đều liều mạng chạy trốn, tuy rằng một lần đuổi theo kia bị hắn lừa đảo chạy thoát, nhưng mình cũng khiến cho hắn bị thương không nhẹ, nhưng mới có hai ngày trôi qua, thực lực của hắn thế mà lại xuất hiện tăng trưởng kinh khủng như thế… Rõ ràng đến trình độ đủ để nghiền áp mình!

Cho dù là hắn muốn đánh bại Phần Mạc Nhiên, dưới toàn lực cũng cần thời gian ít nhất mười giây, mà Vân Triệt chỉ dùng thời gian không đến một giây!

Trên thế giới này sao có thể có chuyện như vậy! Làm sao có thể sẽ có quái thai như vậy!

Vân Triệt đã lười vô nghĩa với hắn, hai tay đặt ngang, Long khuyết kiếm ra, đâm thẳng về phía Phần Mạc Ly, chỗ mũi kiếm tới, không gian chung quanh kịch liệt run run.

Sắc mặt Phần Mạc Ly trầm xuống, mạnh mẽ áp chế kinh hãi trong lòng, ngoài mạnh trong yếu nói:

- Tiểu bối cuồng vọng! Ngươi chẳng qua chỉ mượn dùng lực lượng của Vương kiếm mà thôi! Ngươi thật sự cho rằng dựa vào thực lực của ngươi có thể chiến thắng ta sao! Ngươi đã vội vã chịu chết như vậy, ta sẽ thành toàn…

Lời Phần Mạc Ly còn chưa nói hết, kiếm của Vân Triệt đã ở ngoài cách một trượng… Tuy rằng còn cách một trượng, một luồng gió lốc đáng sợ đã hướng tới ngay mặt, khiến Phần Mạc Ly giống như bốc chốc đưa thân vào trong lốc xoáy dữ dội, ngay cả câu nói tiếp theo cũng không thể nói ra. Trong lòng hắn kinh hãi, cố hết sức gầm lên một tiếng dữ dội, trong nháy mắt hai tay nắm lấy Phần Thiên đao, lăng không bổ ra hơn mười đường hỏa long màu tím đậm, hung ác bổ nhào cắn về phía mặt của Vân Triệt.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment