.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_377" class="block_" lang="en">Trang 189# 1
Chương 377: Hoàng thành chi biến
Bầu không khí vui mừng do đại hôn của Vân Triệt cùng Thương Nguyệt mang đến vẫn chưa chưa hoàn toàn tán đi, một loạt tin tức kinh người liền từ trong hoàng cung truyền đến...
Ngày thứ hai sau đại hôn của Vân Triệt cùng Thương Nguyệt, Thương Vạn Hác bỗng nhiên hạ lệnh bắt thái tử cùng tam hoàng tử nhốt vào thiên lao, sau đó tự mình luận ra mười hành vi phạm tội của hai người, phần lớn tội hình trong đó bao quát trong bốn chữ"Mưu phản" cùng"Giết cha". Ba ngày sau, thái tử Thương Lâm cùng tam hoàng tử Thương Sóc bị lôi ra chém đầu, tất cả vây cánh đều bị truy nã, tiêu diệt.
Mấy tháng trước, sau khi thân thể khôi phục, Thương Vạn Hác một mực biểu hiện bình tĩnh dưới sự ảnh hưởng của Vân Triệt, nhưng sau khi Vân Triệt cùng Thương Nguyệt thành hôn, hắn bỗng nhiên bạo phát, hiện ra thủ đoạn thiết huyết vô tình của đế vương, giống như hắn đã sớm có chuẩn bị vậy, trong lúc nhất thời, những hoàng tử và quan viên có khuynh hướng hợp tác với thái tử cùng tam hoàng tử trước đây đều cảm thấy bất an, kinh hãi. Hôm nay Thương Vạn Hác có Vân Triệt làm chỗ dựa vững chắc, lực uy hiếp tuyệt không thua gì tam đại tông môn, bọn họ không dám có nửa điểm can đảm chống lại cùng ngỗ nghịch. Cũng may sau khi chém đầu thái tử, tam hoàng tử cùng vây cánh của họ xong, Thương Vạn Hác không có động tác kế tiếp, những nhân tài này thở phào một cái, sau đó thông qua các loại phương thức hướng Thương Vạn Hác biểu hiện sự trung tâm, hận không thể mở lồng ngực ra, giao trái tim cho Thương Vạn Hác xem.
Đây cũng là thời điểm Thương Vạn Hác chưởng khống quyền thế đạt tới đỉnh phong kể từ khi hắn kế vị tới nay... Một độ cao hắn không dám nghĩ đến. Đế vị yên ổn không gì sánh được. Ngay cả tam đại tông môn, cũng không dám coi rẻ uy nghiêm đế vương của hắn.
Thương Vạn Hác phi thường rõ ràng, tất cả chuyện này đều là do Vân Triệt ban tặng. Đối với Vân Triệt, hắn cảm kích tới cực điểm, đối với Tiêu Liệt, hắn tự nhiên cực kỳ kính trọng. Ở trước mặt Tiêu Liệt, hắn không có biểu hiện ra uy nghiêm đế vương, mà giống như huynh đệ bình khởi bình tọa vậy.
Vân Triệt cùng Thương Nguyệt chẳng quan tâm đến phong vân trong hoàng cung, mỗi ngày đều gắn bó với nhau như keo sơn, bất tri bất giác, thời gian thời hạn một tháng Vân Triệt đáp ứng đi tới Băng Vân Tiên Cung tới gần.
Mà trước khi đi Băng Vân Tiên Cung, Vân Triệt cũng không quên đi xử lý một chuyện không lớn không nhỏ... xác thực chuyện này để một"Sát thần" giết người như ngóe trong mắt người thường như hắn xuất thủ là tốt nhất.
Thương Phong hoàng thành, Y Thánh Quán.
Được công nhận là y quán do Thương Phong đệ nhất thần y mở, mỗi ngày y nhân từ các nơi trong Thương Phong đến cầu kiến nhiều vô số kể, trong đó có rất nhiều người mang theo vô số tiền hoặc bảo vật, đến thỉnh cầu Cổ Thu Hồng khai thông huyền quan cho đệ tử thiên tài trong tông môn hoặc gia tộc. Dựa vào y thuật cùng lực ảnh hưởng, trăm năm qua Cổ Thu Hồng đã kiếm được rất nhiều tiền bạc, dùng ngân khố để hình dung cũng không quá đáng.
Nhưng mấy ngày gần đây, Y Thánh Quán một mực đóng cửa không mở.
Chín ngày trước, Y Thánh Quán không mở cửa, có lẽ là do Cổ Thu Hồng đi vân du, nhưng lần này lại bất đồng. Mấy hôm nay Cổ Thu Hồng vẫn luôn ở trong y quán, từ khi tin tức thái tử cùng tam hoàng tử bỗng nhiên bị bắt giữ, sau đó bị chém đầu truyền ra, tâm thần hắn liền đại loạn, không còn tâm tư nào khác, mỗi ngày đều hoảng loạn... Hai tháng trước, hắn mơ mơ hồ hồ biết bệnh của Thương Vạn Hác được Vân Triệt chữa lành. Vì sao Thương Vạn Hác bị bệnh, hắn đương nhiên biết rõ nhất. Mà nếu Vân Triệt có thể chữa khỏi cho Thương Vạn Hác, vậy tự nhiên hắn cũng biết nguyên nhân gây bệnh... Như vậy, Cổ Thu Hồng hắn sẽ trở thành người thứ nhất bị hoài nghi... Mà không! Là người duy nhất mới đúng!
Nếu như là những người khác, Cổ Thu Hồng tự nhận lấy ảnh hưởng của mình, kiên quyết không sợ hãi, nhưng Vân Triệt lại là người trực tiếp diệt Phần Thiên Môn, hành hung hoàng tử của Phượng Hoàng Thần Tông, nếu như Vân Triệt muốn giết hắn một y giả như hắn, thì hắn làm sao có nửa điểm cố kỵ.
Ngày hôm nay hắn ở sâu trong y quán cầu khấn, sau đó liều mạng suy tư phương pháp ứng đối, thậm chí suy nghĩ phương án bỏ chạy. Nhưng cái ý tưởng này còn chưa tới kịp thực thi, tử thần liền hàng lâm.
- Cổ Đại thần y, bên ngoài y quán đông như trẩy hội, ngươi lại ở chỗ này tự tại nhàn nhã, quả thật đệ nhất thần y Thương Phong trong truyền thuyết sống như thần tiên vậy.
Bỗng nhiên sau lưng vang lên thanh âm để cho Cổ Thu Hồng giật mình một cái, hắn xoay người lại nhanh như tia chớp, vừa nhìn thấy Vân Triệt, toàn thân hắn run lên, trái tim một trận đập nhanh, lắp ba lắp bắp hỏi:
- Ngươi... Ngươi... Hóa ra... hóa ra là Vân... Vân đại nhân. Vân đại nhân tự mình đăng môn hàn xá, ta thực sự rất kích động... Cực kỳ vinh hạnh...
Bên cạnh Cổ Thu Hồng còn có bốn đệ tử thân truyền, vậy mà toàn bộ bọn họ cũng không có phát giác Vân Triệt đến từ lúc nào, Vân Triệt xuất hiện như quỷ mỵ khiến toàn bộ bọn họ sợ hãi ở trong lòng, thân thể co rút lại, không dám thở mạnh... Làm đệ tử thân truyền của Cổ Thu Hồng nên bọn họ biết rõ chuyện Cổ Thu Hồng làm với Thương Vạn Hác. Ngày hôm nay, bọn họ cũng hoảng sợ giống như Cổ Thu Hồng.
Vân Triệt đi về phía trước gần, mặt mang trào phúng:
- Kích động? Vinh hạnh? sao ta thấy biểu tình trên mặt ngươi toàn là sợ hãi? Ngươi đang sợ ta sao? Kỳ quái, chúng ta chưa từng gặp nhau, tại sao ngươi phải sợ hãi ta chứ?
- Không không...
Cổ Thu Hồng sợ đến mức nói không lên lời, trong mấy giây ngắn ngủi, mồ hôi trên người hắn đã vã ra như tắm, ngay cả đầu ngón tay, cũng có mồ hôi hột đang không ngừng nhỏ xuống:
- Vân đại nhân là phò mã duy nhất của Thương Phong, cũng được công nhận là Thương Phong đệ nhất nhân, tại hạ là y giả nho nhỏ, có thể gặp được Vân đại nhân, tự nhiên là... là kính nể có thừa.
- Hả? Y giả? Ngươi nói ngươi là y giả? Ta vừa vặn có vài cái vấn đề, chẳng biết có thể thỉnh giáo ngươi một phen hay không?
Vân Triệt hơi nhắm mắt lại, ở sâu trong con ngươi hiện lên hàn quang. Cổ Thu Hồng tự xưng là"Y thánh" khiến cho Vân Triệt vô cùng khó chịu, bởi vì sư phụ dạy hắn y thuật mới xứng là"Y thánh" của Thương Vân đại lục, vậy mà mặt hàng ẩn chứa độc tâm ở trước mắt này lại dám dùng danh xưng giống ân sư của hắn, chuyện này đã hoàn toàn làm bẩn hai chữ"Y thánh".
Hiện tại Cổ Thu Hồng rất hoang mang lo sợ, nên chỉ có thể gật đầu:
- Thỉnh... Thỉnh giáo không dám nhận, Vân đại nhân có gì phân phó, kẻ hèn này tất nhiên vâng theo.
- Ngươi không cần khẩn trương như vậy, ta chỉ có một vấn đề rất nhỏ muốn thỉnh giáo, tin tưởng chuyện này đối với một vị y giả như ngươi mà nói, rất đơn giản.
Vân Triệt cười tà, ánh mắt quái dị lóe lên:
- Bên cạnh ta có một người bị trúng cổ độc 'Phệ Hồn Đồng Mệnh Cổ', chẳng biết Cổ đại thần y có thể cứu chữa hay không?
- Năm chữ Phệ Hồn Đồng Mệnh Cổ vừa ra, giống như tử thần đòi mạng, khiến toàn thân Cổ Thu Hồng run lên, hai chân mềm nhũn ra, suýt nữa ngã quỵ xuống đất, thanh âm càng run run tới cực điểm:
- Không... Không... Không biết, kẻ hèn này... Y thuật thấp,... Chưa từng nghe nói qua về Phệ Hồn Đồng Mệnh Cổ... Thỉnh... Thỉnh Vân đại nhân... thứ tội.
- Hả? Ngươi không biết?
Vân Triệt nở nụ cười lạnh:
- Uổng ngươi sống hơn một trăm tuổi, ngay cả Phệ Hồn Đồng Mệnh Cổ nho nhỏ cũng không biết, còn dám tự xưng là Thương Phong đệ nhất thần y, hóa ra người chỉ là hạng người lừa gạt thế gian lấy tiếng! Nếu những người khác lừa gạt lấy tiếng thì cũng thôi đi, nhưng thân là y giả tế thế cứu người, nếu không có y thuật, y tâm, y đức, vậy không thể cứu người, mà ngược lại còn là hại người! Hơn nữa còn là hại rất nhiều người. Ngươi đã là mặt hàng ngại người... Vậy không cần thiết lưu lại trên đời này nữa!!
- A...
Cổ Thu Hồng trừng mắt, vừa muốn nói gì thì bỗng nhiên hồng quang lóe lên trước mắt...
Xích!!
Một đạo Phượng Hoàng Chi Hỏa lóng lánh bay qua, quán xuyên lồng ngực Cổ Thu Hồng trong nháy mắt, khiến một cái động lớn xuất hiện trên ngực của hắn.
Vẻ mặt Cổ Thu Hồng giống như bị dừng hình, miệng thở"Phù phù" một tiếng liền tè ngã xuống đất, dưới thân rất nhanh chảy ra một bãi huyết lưu.
- Sư... Sư phụ!
Bốn tên đệ tử của Cổ Thu Hồng bị kinh sợ đến mức mặt không còn chút máu, kêu lên một tiếng kinh khủng, nhưng tất cả đều núp ở góc tường, không ai có dũng khí tới gần, thời điểm Vân Triệt chuyển ánh mắt đến chỗ bọn họ, bọn họ càng là toàn thân run rẩy, hàm răng va vào nhau, trong đó có hai người không khống chế được thân thể... tại chỗ. Quả nhiên thủ đoạn của Vân Triệt tàn nhẫn như ma quỷ, Cổ Thu Hồng thế nhưng là Thương Phong đệ nhất thần y, có lực ảnh hưởng cực kỳ to lớn, một giây trước hắn còn nói năng nhàn hạ, vậy mà một giây sau nói giết liền giết! Tùy ý như giết chết một con kiến.
- Chắc bốn người các ngươi là đệ tử thân truyền của Cổ Thu Hồng? A, các ngươi muốn chết hay là muốn sống?
Vân Triệt mặt không thay đổi nói.
Bốn người nghe thấy hy vọng được sống, toàn bộ liền quỳ rạp xuống, dập đầu như đập tỏi nói:
- Muốn sống, muốn sống... Chỉ cần Vân đại nhân tha cho mấy người chúng ta một con đường sống, chúng ta nguyện ý làm trâu làm ngựa cả đời...
Vân Triệt lạnh lùng nói:
- Cổ Thu Hồng mưu hại hoàng thượng, tội đáng chết vạn lần. Về phần các ngươi, ta cũng có thể cho các ngươ cơ hội... Các ngươi một mực theo Cổ Thu Hồng, mấy năm nay hắn lợi dụng danh tiếng y đạo của mình làm ra một số chuyện ác, nhất định các ngươi cũng biết rõ ràng. Ta cho các ngươi ba ngày, trong vòng ba ngày, bày ra bằng chứng Cổ Thu Hồng mưu hại hoàng thượng và những chuyện xấu khác, sau đó chủ động thông cáo thiên hạ... Cổ Thu Hồng không xứng với cái danh hiệu 'Y thánh'. Từ nay về sau, các ngươi lấy sở học của mình tế thế cứu người, tuyệt đối không được theo Cổ Thu Hồng mượn y đạo làm ác, bằng không, ta tất giết các ngươi!!
Vân Triệt nói để cho bốn người mừng rỡ, liên tục đáp ứng cùng cảm động đến rơi nước mắt...
Ba ngày sau, tin tức Cổ Thu Hồng cấu kết thái tử, tam hoàng tử lấy Phệ Hồn Đồng Mệnh Cổ mưu hại hoàng thượng truyền ra khắp toàn thành, bốn vị đệ tử thân truyền của Cổ Thu Hồng đưa ra rất nhiều bằng chứng, lúc Cổ Thu Hồng hành nghề y đã mượn y đạo gây ra rất nhiều chuyện thị phi, toàn bộ chuyện ác bị bốn người này nhất nhất liệt kê, tổng cộng có hơn một nghìn việc xấu, chuyện này chấn kinh toàn bộ hoàng thành Thương Phong. Trong lúc nhất thời, y thánh đã từng danh chấn Thương Phong bị tất cả mọi người chửi rủa, những thế lực có quan hệ tốt hoặc bình thường đều rũ bỏ quan hệ,"Lòng đầy căm phẫn" tới khiển trách.
Mà lúc này, Vân Triệt đã cáo biệt Thương Nguyệt cùng Tiêu Linh Tịch, cưỡi Tuyết Hoàng Thú bay đến tuyết vực.
- Mạt Lỵ, ta cảm giác hình như tu vi bây giờ của ta, đã đến một cái bình cảnh.
Vân Triệt nhắm mắt lại nằm trên lưng Tuyết Hoàng Thú, bỗng nhiên nói.
- Bình cảnh? Con đường tu luyện của ngươi một mực thuận lợi đến dị thường, tại sao lại có bình cảnh?
Mạt Lỵ nói.
- Ý của ta, là ta đã thật lâu không có phương pháp đề thăng thực lực nhanh như trước đây.
Vân Triệt chậm rãi nói:
- Ban đầu ở dưới ngự kiếm thai trong Thiên Kiếm Sơn Trang, ta dùng hơn một năm thời gian, khiến huyền lực bạo tăng, nhưng hôm nay, ta đã ăn gần hết long huyết và long nhục, khả năng đề thăng cũng phi thường có hạn. Khoảng cách Thất Quốc Bài Vị Chiến chỉ còn bốn tháng, sau khi ta đi đến Thần Hoàng đế quốc, thứ phải đối mặt không chỉ là bài vị chiến, hiện tại ta rất cần một phương pháp cùng cơ hội có thể để cho ta đột phá lần thứ hai.
- Cơ hội? Hừ! Con đường tu luyện nên tiến hành theo hướng chất lượng! thời gian trước ngươi hấp thụ long huyết cùng long nhục để mạnh mẽ đề thăng đã là cực kỳ nguy hiểm, nếu không phải ngươi có Đại Đạo Phù Đồ Quyết hộ thân, trên người của ngươi đã lưu lại rất nhiều tai hoạ ngầm. Lấy tốc độ tu luyện hiện nay của ngươi, không cần mượn bất luận ngoại vật gì, cũng đã đủ nhanh rồi.
- Nhưng với thực lực trước mắt, ta ở trước mặt Phượng Hoàng Thần Tông, gần như là không đáng nhắc tới.
Vân Triệt có chút buồn bực nói:
- Xem ra bốn tháng kế tiếp, ta phải dốc hết toàn lực. Hình như... sư phụ như ngươi đã thật lâu không có dạy dỗ đồ đệ ta thì phải. Ta thậm chí không biết ngươi tu luyện loại huyền công nào. Ngươi lợi hại như vậy, nhất định huyền công huyền kỹ rất lợi hại, vì sao...không thử dạy cho ta chứ?
- Ngây thơ!
Mạt Lỵ không chút tình cảm nói:
- Thứ hiện nay ngươi có thể tu luyện, chỉ có Tinh Thần Toái Ảnh mà thôi! căn cơ cùng thực lực bây giờ của ngươi thực sự quá kém, nếu ngươi mạnh mẽ tu luyện bất kỳ một món huyền công cùng sát chiêu nào của ta, ngươi đều bị nguy hiểm đến tính mạng.
- Hiện tại ta đồng thời tu luyện Tà Thần huyền công cùng Hoang Thần huyền công, cũng không có bất luận cảm giác vô pháp thừa nhận, chẳng lẽ huyền công của ngươi so với Tà Thần quyết cùng Đại Đạo Phù Đồ Quyết còn lợi hại hơn sao?
Vân Triệt mở mắt, có chút kinh ngạc nói.
- Cái này không giống.
Mạt Lỵ lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi thật muốn tu luyện huyền công của ta thì khi nào huyền lực của ngươi đạt đến Quân Huyền cảnh hậu kỳ, mà ta trọng tố thân thể xong, ta cũng có thể ban cho ngươi một giọt ‘Thiên Sát Huyết’, để cho ngươi tu luyện huyền công của ta.
- Quân... Quân Huyền... Còn phải hậu kỳ?
Vân Triệt kinh hãi ngồi dậy:
- Thiên Sát huyết là vật gì?
- Ngươi không cần biết.