Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 421 - Chương 422: Đầy Đủ Huyền Quyết

. ._211__2" class="block_" lang="en">Trang 211# 2

 

 

 

Chương 422: Đầy đủ huyền quyết



Thời điểm Phượng Hoàng Tụng Thế Điển khắc sâu vào trong óc, thứ đầu tiên rung động cũng không phải là tâm hồn của Vân Triệt, mà là hỏa hệ Tà Thần chi chủng. Một đoàn ngọn lửa, đang thiêu đốt trong tâm hồn Vân Triệt, từ từ khắc sâu những đạo huyền quyết phiêu đãng không ngừng kia vào trong linh hồn hắn.

Điều kiện tiên quyết để tu luyện Phượng Hoàng Tụng Thế Điển chính là phải có được Phượng Hoàng huyết mạch. Nhưng cho dù có được Phượng Hoàng huyết mạch thì việc tìm hiểu Phượng Hoàng Tụng Thế Điển cũng cần dài dòng thời gian. Bởi vì Phượng Hoàng Tụng Thế Điển thuộc về thần chi huyền công, trong đó bao hàm pháp tắc hỏa diễm áp đảo trên huyền viêm bình thường. Cho dù là muốn lĩnh ngộ thấu triệt lục trọng cảnh giới đầu tiên yếu nhất cũng vô cùng khó khăn, đây tuyệt đối không phải những huyền quyết tầm thường có thể so sánh.

Nhưng việc này đối với Vân Triệt mà nói, lại hoàn toàn không phải là vấn đề. Bởi vì có sự tồn tại của Tà Thần chi chủng khiến cho hắn có thể dễ dàng tìm hiểu bất kỳ loại pháp tắc hỏa diễm nào. Trên thân mang Tà Thần chi chủng, ngày hôm nay thân thể của hắn giống như một khối ngọc thô có thể tùy ý điêu khắc, ngay cả là quá trình lĩnh ngộ Phượng Hoàng Tụng Thế Điển vô cùng cường đại này cũng giống như đơn giản điêu khắc trực tiếp lên Chí Tôn Cửu Đỉnh trong thân thể của hắn vậy.

Thời điểm Vân Triệt lặng yên đọc lại Phượng Hoàng Tụng Thế Điển một lần, toàn bộ những đạo huyền quyết đang phiêu phù trong linh hồn hắn chợt rung chuyển, sau đó liền đột nhiên dung hợp lại chung một chỗ, sáng lập ra một thế giới vô cùng vô tận... Ban đầu trong thế giới này tràn ngập một mảnh hắc ám tinh không, có vô tận tinh thần trôi nổi nhưng chỉ trong nháy mắt, hỏa diễm nóng rực đột nhiên cháy lên, hoàn toàn nuốt chửng toàn bộ phiến tinh không khổng lồ này khiến cho thế giới tinh không như chìm trong biển lửa. Đột nhiên có một tiếng phượng minh vang lên, một con kim hoàng sắc Phượng Hoàng mở ra kim sắc chi dực ở trong biển lửa, dục hỏa trùng sinh...

Một cỗ khí tức nóng bỏng mang theo một điểm thương mang tràn ngập trong tâm hải Vân Triệt, dường như khiến cho hắn thoáng cái mở ra đại môn tiến tới một thế giới khác, như đưa thân vào trong một thế giới...

Ngay khi tổng quyết nhập thể, Vân Triệt liền nhắm mắt lại, cả người hắn cũng trở nên cứng ngắc, không hề nhúc nhích. Phượng Tuyết Nhi an tĩnh ngồi ở trước mặt hắn, đôi mắt đẹp vẫn nhìn chằm chằm lên mặt hắn, chăm chú quan sát thần sắc của hắn, phòng ngừa việc hắn chìm trong trạng thái tìm hiểu mà xuất hiện dị trạng tạo thành tổn thương với linh hồn dẫn tới huyền khí đại loạn. Nhưng nửa canh giờ qua đi, chẳng những Vân Triệt vẫn luôn trong trạng thái bình tĩnh, mà ngay cả hô hấp của hắn cũng càng ngày càng vững vàng xuống, cả người chìm trong sự an tĩnh giống như đã ngủ thiếp đi.

Nhìn thấy một màn này, Phượng Tuyết Nhi liền yên lòng, ánh mắt nàng tiếp tục nhìn Vân Triệt thêm một lát sau đó lại nhỏ giọng lầm bầm lầu bầu:

- Thật giống như hắn đã bắt đầu hiểu ra rồi, nói như vậy có lẽ là không có vấn đề gì rồi, tuy nhiên hẳn là cần thời gian rất dài...

- Tiểu bạch bạch, chúng ta đi chơi thôi!

Phượng Tuyết Nhi chợt đứng dậy, ngay khi nàng chuẩn bị đi tới bên cạnh Tuyết Hoàng Thú thì đột nhiên trên người Vân Triệt hiện lên một tầng vụ khí có hình dáng giống như một đạo hỏa diễm.

Phượng Tuyết Nhi lập tức dừng bước, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Vân Triệt. Tự động phát ra Phượng Hoàng Chi Viêm bao phủ, chậm rãi lưu động bên ngoài thân thể Vân Triệt, lấy tốc độ chậm chạp càng cháy càng nhanh. Theo những ngọn lửa này chậm chạp dập tắt, có một đạo hư ảnh Hỏa Diễm Phượng Hoàng đột nhiên xuất hiện phía ở sau lưng Vân Triệt. Đồng thời trên trán hắn chợt xuất hiện một đạo ấn ký hình ngọn lửa, tỏa ra kim sắc quang mang chói mắt.

- A...

Phượng Tuyết Nhi chợt kinh hãi thét lên một tiếng, dùng ánh mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm vào ấn ký trên trán Vân Triệt... Đây chính là Phượng Hoàng ấn ký mà mà bất kỳ người nào có được Phượng Hoàng huyết mạch đều có, thời điểm Phượng Hoàng Chi Viêm thiêu đốt lên, trừ phi là cố ý giấu diếm, nếu không Phượng Hoàng ấn ký đều sẽ tự động xuất hiện. Lúc này, Phượng Tuyết Nhi vẫn duy trì vẻ mặt ngây ngại của mình, kinh ngạc nhìn vào kim sắc ấn ký trên trán Vân Triệt, ánh mắt nàng hơi rung chuyển, tất cả tình cảm trong mâu quang thoáng trở nên vô cùng hỗn loạn...

Phượng Hoàng chi ảnh sau lưng Vân Triệt kéo dài thêm một lúc lâu sau đó mới từ từ biến mất, đồng thời kim sắc ấn ký trên trán Vân Triệt cũng theo đó mà biến mất

Thời điểm Vân Triệt mở mắt ra liền nhìn thấy ánh mắt tràn đầy kinh ngạc của Phượng Tuyết Nhi.

- Vân ca ca, ngươi vậy mà... ngươi đã hoàn toàn lĩnh ngộ toàn bộ tổng quyết, thông hiểu tất cả đạo lí ẩn trong huyết mạch cùng Phượng Hoàng Tụng Thế Điển sao?

Phượng Tuyết Nhi trợn tròn mắt, dùng một loại thanh âm mang theo cảm xúc khó có thể tin tưởng nói.

- Đúng vậy.

Vân Triệt gật đầu nói:

- Cái này cũng rất đơn giản... Đúng rồi, Tuyết Nhi, tổng cộng ta dùng hết bao nhiêu thời gian?

- Chỉ dùng... Nửa canh giờ.

- Nửa canh giờ... Thời gian này rất ngắn sao?

- Ngắn tới không thể nghị luận!

Thần tình Phượng Tuyết Nhi hơi rung chuyển, nói:

- Tổng quyết vốn là trụ cột tu luyện Phượng Hoàng Tụng Thế Điển, chỉ khi huyền giả lĩnh ngộ thấu triệt mới có thể tiến hành dung hợp huyết mạch và huyền công với nhau. Đây chính là một bước trọng yếu nhất và cùng là gian nan nhất trong cả bộ Phượng Hoàng Tụng Thế Điển. Cho dù được trưởng bối hướng dẫn, cho dù ngộ tính rất tốt thì ít nhất cũng phải mất tới một năm có khi phải một vài năm mới có thể lĩnh ngộ thấu triệt... Mà Vân ca ca ngươi lại chỉ dùng... Nửa canh giờ!

- Hả...

Có Tà Thần chi chủng tại thân, cho dù là hỏa hệ huyền công khó có thể lĩnh ngộ tới mức nào thì đối với hắn mà nói cũng là hạ bút thành văn. Nhưng tới khi nghe được lời nói của Phượng Tuyết Nhi, hắn mới giật mình, không ngờ bản thân hắn lại cứ như vậy chỉ dùng nửa canh giờ liền có thể thông hiểu toàn bộ đạo lí trong tổng quyết, tốc độ này thật sự là có quá mức khoa trương một chút. Hắn chợt suy tư nên giải thích thế nào, nhưng lại thấy tuyết nhan của Phượng Tuyết Nhi tràn ngập một mảnh sùng bái nói:

- Oa! Vân ca ca, ngươi thật là lợi hại. Ngươi là thiên tài giỏi nhất mà Tuyết Nhi từng gặp qua! Ban đầu phụ hoàng vẫn luôn khen ta là người lĩnh ngộ nhanh nhất, nhưng nếu như so sánh cùng Vân ca ca quả thật là ta phải kém xa thật xa.

- Cái này...

Trong lòng Vân Triệt nổi lên vài tia ý niệm không tốt, sờ cằm nói:

- Ta đâu có giỏi như Tuyết Nhi nói, đây rõ ràng là do Tuyết Nhi dạy tốt nên ta mới có thể lĩnh ngộ nhanh như vậy.

- Hi! Là Vân ca ca dụ dỗ cho ta vui vẻ. Ta cũng chỉ là truyền tổng quyết cho Vân ca ca mà không có tiến hành chỉ dẫn những thứ khác, càng không có dùng huyền khí hướng dẫn, toàn bộ chuyện này không liên quan đến ta, tất cả đều là Vân ca ca tự mình làm.

Phượng Tuyết Nhi cười hì hì nói.

- Không không, tất nhiên là không phải như vậy.

Trên mặt Vân Triệt hiện lên vẻ thành thật nói:

- Tuyết Nhi lớn lên xinh đẹp như thế, có được thân phận vô cùng tôn quý nhưng lại mang tâm địa thiện lương, đối với bất kỳ người nào mà nói, có thể để cho Tuyết Nhi tự mình chỉ dạy Phượng Hoàng Tụng Thế Điển chính là chuyện vô cùng hạnh phúc. Bởi vậy, bất kỳ kỳ tích gì cũng có thể phát sinh. Nếu như bây giờ là một lão thái bà hung dữ dạy ta mà nói, không chừng trải qua mười năm thời gian ta cũng không thể lĩnh ngộ ra được.

- Hì hì...

Mặc dù biết Vân Triệt là đang dụ dỗ mình nhưng Phượng Tuyết Nhi vẫn rất vui vẻ nở nụ cười nói:

- Vốn là ta còn muốn dạy cho Vân ca ca một chút xíu, bất quá Vân ca ca lại giỏi như vậy... Ta sẽ mang toàn bộ huyền quyết Phượng Hoàng Tụng Thế Điển truyền cho Vân ca ca, nói không chừng Vân ca ca cũng sẽ rất nhanh liền có thể lĩnh ngộ đấy.

Vừa nói, Phượng Tuyết Nhi vừa vươn ngọc thủ ra, trên ngón giữa của nàng chợt ngưng tụ ra một đạo hồng mang hơi chút sáng chói, sau đó ngón tay nàng lập tức điểm lên mi tâm Vân Triệt... Nhất thời, toàn bộ huyền quyết Phượng Hoàng Tụng Thế Điển từ đệ nhất trọng tới đệ tứ trọng chậm chạp tiến vào trong đầu Vân Triệt một cách vô cùng rõ ràng.

Toàn bộ tổng quyết đến tứ trọng cảnh ban đầu Phượng Hoàng Tụng Thế Điển của Phượng Hoàng Thần Tông cứ như vậy hoàn hoàn chỉnh chỉnh bị Vân Triệt đoạt được.

Vân Triệt đã thu được Phượng Hoàng chi huyết gần ba năm, mặc dù hắn mạnh mẽ học được hai loại Phượng Hoàng huyền kỹ, nhưng lại chưa bao giờ tu luyện Phượng Hoàng Tụng Thế Điển. Có thể nói, đạt được Phượng Hoàng Tụng Thế Điển chính là việc hắn tha thiết ước mơ, nhưng hắn biết có thể lấy được Phượng Hoàng Tụng Thế Điển từ trong tay Phượng Hoàng Thần Tông có phong hiểm khổng lồ tới cỡ nào. Tuy nhiên hắn lại không hề nghĩ tới, hôm nay hắn lại không hao phí nửa điểm khí lực liền đoạt được đầy đủ Phượng Hoàng Tụng Thế Điển của Phượng Hoàng Thần Tông.

Nếu như hắn phải trải qua nguy hiểm, tính toán cùng đánh cuộc, thậm chí đôt máu tươi mới nhận được Phượng Hoàng Tụng Thế Điển thì hắn có thể yên tâm thoải mái, cười to ba tiếng.

Nhưng lúc này, không hao phí nửa điểm khí lực liền đạt được khiến hắn ngược lại cảm thấy có chút thất thố.

Bởi vì, Phượng Tuyết Nhi cấp cho hắn không chỉ là Phượng Hoàng Tụng Thế Điển, mà còn có một sự hoàn toàn tín nhiệm hắn, hơn nữa tâm linh nàng lại dần trở nên thân cận với hắn, cùng với tình cảm không có chút bụi bặm cùng tạp chất nào...

Mà điều kiện tiên quyết dẫn tới toàn bộ những thứ này chính là hắn lừa gạt nàng... Cho dù đây chỉ là bất đắc dĩ mà lừa gạt.

Theo huyền quyết tứ trọng cạnh đầu tràn vào, huyền quyết đệ ngũ cảnh cùng đệ lục cảnh sớm đã khắc sâu trong tâm hồn Vân Triệt cũng đồng thời tỉnh lại. Nhất thời, sáu trọng huyền quyết tự động phù hợp tiếp nối với nhau tạo thành Phượng Hoàng Tụng Thế Điển đầy đủ từ đệ nhất tới đệ lục trọng cảnh. Mặc dù hiện giờ tâm thần Vân Triệt hơi chút hỗn loạn, nhưng Phượng Hoàng huyền lực đã theo việc huyền quyết tiến vào tâm hải mà tự động vận chuyển, dung hợp. Vân Triệt lập tức nhắm mắt lại, bài trừ tạp niệm, chuyên tâm lĩnh ngộ từng đạo huyền quyết.

————————————

Theo thất quốc Bài Vị Chiến tới gần, tiếng động trong Thần Hoàng Thành cũng càng ngày càng ầm ĩ hơn. Huyền giả đại diện lục quốc tham gia Bài Vị Chiến cùng với người hộ tống cũng lục tục tiến vào Thần Hoàng Thành. Người có thể đạt được tư cách tham gia thất quốc Bài Vị Chiến, không thể nghi ngờ đều là thiên tài trẻ tuổi đứng đầu trong lục quốc. Mà những người cùng đi tới đây cũng giống như trước kia, tất cả đều là nhân vật đỉnh cao nhất trong huyền giới cùng chính giới (thế giới chính) của lục quốc... Không ngoài dự tính thì toàn bộ đế vương của lục quốc đều sẽ tự mình đến.

Chỉ là thời điểm những nhân vật có thể ngạo thị một nước này tới Thần Hoàng Thành cũng không thể không cúi đầu, tâm tư cẩn thận. Lúc này, còn cách thời điểm thất quốc Bài Vị Chiến khai chiến chỉ còn lại ba ngày. Trong lục quốc, trừ Thương Phong đế quốc ra thì toàn bộ người tham chiến của ngũ quốc khác đều đã đến, hơn nữa bọn họ còn được dàn xếp ở tại nơi trọng yếu của Phượng Hoàng Thần Tông trong Phượng Hoàng Thành.

- Hả? Hôm nay người của Thương Phong đế quốc còn không tới sao?

Phượng Hi Minh nghe thủ hạ hồi báo, như có điều suy nghĩ thầm nói.

- Ta mới vừa rồi cố ý hỏi thăm bên phía cửa thành, cũng không có người đại diện Thương Phong đế quốc tới tham chiến tiến vào thành. Chúng ta có cần phải lập tức truyền âm tới Thương Phong hoàng thất hỏi thăm hay không?

- Không cần.

Phượng Hi Minh khoát tay nói:

- Hừ! Thương Phong tiểu quốc ở trong thất quốc Bài Vị Chiến cũng chỉ là một cái thiên đại chê cười mà thôi, lần này ta vốn tưởng rằng sẽ có chuyện thú vị phát sinh nhưng xem ra đúng là bổn vương đã đánh giá cao tên tiểu tử Vân Triệt kia rồi. Bổn vương đã thật sự tin tưởng hắn sẽ tự mình tới tham gia thất quốc Bài Vị Chiến lần này, những hiện tại đoán chừng hắn đã kẹp cái đuôi trốn tới một địa phương mà chúng ta không thể tìm không được rồi.

- Chỗ ở của Thương Phong đế quốc cũng không cần phải gấp gáp chuẩn bị, bọn họ không đến là tốt nhất, chẳng những có thể giúp chúng ta rút ngắn lịch trình thi đấu của Bài Vị Chiến, lại vừa đúng lúc cấp cho phụ hoàng... một lý do tuyệt hảo. Lui xuống trước đi... Đúng rồi, đại yến hoan nghênh tối nay cũng không cần an bài chỗ ngồi cho Thương Phong đế quốc.

- Dạ.

—————————————

-... Ở thật lâu trước đây, có hai huyền giả trẻ tuổi, một người tên là Tổ Côn, một người tên là Lưu Địch. Thiên tư của bọn họ rất thấp, thường xuyên bị người khác khi dễ cười nhạo. Cho nên bọn họ quyết chí tự mình trở nên cường đại, quyết định cùng nhau khắc khổ tu luyện, mỗi ngày khi trời còn chưa sáng, chỉ cần vừa nghe đến tiếng gà gáy liền lập tức rời giường luyện kiếm. Ngày qua ngày, năm qua năm, rốt cục... Bọn họ đều bị Cầm Lưu Cảm.

- Cầm Lưu Cảm là cái gì?

Phượng Tuyết Nhi tò mò hỏi.

- Là một loại bệnh độc rất đáng sợ.

Vân Triệt nghiêm trang nói:

- Đó là trong chuyện xưa, còn tên đầy đủ của nó là ‘ bệnh nghe thấy tiếng gà liền nhảy múa ’, chuyện này nói cho chúng ta biết nhất định phải rời xa Cầm Lưu Cảm.

- Ồ... Chuyện xưa này thật nhàm chán. Ta vẫn muốn nghe chuyện về công chúa Bạch Tuyết... sau khi công chúa Bạch Tuyết cùng hoàng tử Ếch ở chung một chỗ liền phát sinh chuyện gì? Ta thật muốn biết.

- Cái này... để cho ta suy nghĩ thật kỹ đã.

Vân Triệt gãi gãi da đầu nói.

- Phải hảo hảo nghĩ thật tốt... Vân ca ca, ngươi ăn.

Phượng Tuyết Nhi dựa vào bả vai Vân Triệt, lấy một nửa xâu long nhục (thịt rồng) thả vào miệng Vân Triệt. Lúc này Phượng Tuyết Nhi liền nở nụ cười nhìn nhìn hắn cắn một miếng thật to.

Một khi ma hạp được mở ra, từng đạo cấm kỵ sẽ bị xé mở ra một lỗ hổng càng lúc càng lớn. Phượng Tuyết Nhi từng tuyệt đối sẽ không đụng chạm cùng bất kỳ người nào, nhưng hiện giờ dưới các loại hướng dẫn của Vân Triệt nàng lại rất tự nhiên dựa cùng một chỗ với Vân Triệt, cùng hắn ăn một xâu thịt...

Nếu như lúc này Phượng Hoành Không nhìn thấy một màn như vậy, hắn nhất định sẽ tức tới mức nộ hỏa xung thiên, một cái tát đánh Vân Triệt thành thịt vụn tại chỗ cũng là vô cùng khoan nhượng.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment