Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 423 - Chương 424: Phượng Hoàng Thành

. ._212__2" class="block_" lang="en">Trang 212# 2

 

 

 

Chương 424: Phượng Hoàng Thành



Lúc này, Vân Triệt đã từ trên Phượng Tuyệt Nhai đi xuống, rời khỏi Phượng Hoàng Sơn mạch. Sau khi suy tư một lát, hắn liền trực tiếp tiến về Thần Hoàng Thành, sau đó chạy thẳng tới Phượng Hoàng Thành.

Phượng Hoàng Thành nằm ở phía Tây Nam Thần Hoàng Thành, vừa thuộc về Thần Hoàng Thành lại vừa là một tồn tại một đặc thù, thành trong thành. Phượng Hoàng Thành cùng Thần Hoàng hoàng cung giống nhau, cả hai đều là địa phương trọng yếu của Phượng Hoàng Thần Tông. Điểm khác nhau giữa hai tòa thành này chính là một bên biểu thị cho thế lực, một bên lại biểu thị cho quyền lực nhưng cả hai tòa thành này đều có được uy hiếp to lớn không gì sánh kịp.

Bên trong Phượng Hoàng Thành, có một nơi gọi là Phượng Hoàng giới. Địa phương này chính là nơi tiến hành thất quốc Bài Vị Chiến từ trước tới nay.

Thời điểm tiến tới gần Phượng Hoàng Thành, trong lòng mỗi người đều cảm nhận được một cỗ cảm giác áp bách cùng bầu không khí nóng rực vô cùng rõ ràng. Thời điểm nhìn thấy trên đại môn của tòa thành này khắc một con Phượng Hoàng to lớn tỏa ra cảm giác uy phong lẫm lẫm, Vân Triệt liền dừng bước, không trực tiếp tiến vào. Mặc dù bản thân là người tiến tới tham chiến, theo lý thì hắn sẽ được an bài một địa điểm nghỉ ngơi thật tốt ở trong đó. Nhưng thân phận của hắn lại rất đặc thù, nếu như hắn tiến vào nơi này, chắc chắn sẽ gặp phải rất nhiều rủi ro không thể xác định. Lần này hắn tới chỉ vì muốn nghiên cứu kỹ địa hình. Sau khi xác định địa phương nghỉ ngơi mà được Phượng Hoàng Thần Tông an bài trong Phượng Hoàng Thành, hắn liền xoay người rời đi, sau đó nhanh chóng dịch dung, tiến vào trong một khách sạn vắng vẻ mà an tĩnh.

Lúc này cách thời điểm thất quốc Bài Vị Chiến bắt đầu chỉ còn ba ngày cuối cùng

Ba ngày thời gian đầy đủ để hắn có thể luyện hóa ra Thiên Huyền Càn Khôn Đan.

Sau khi tiến vào khách sạn, quan sát tốt những cảnh vật xung quanh, Vân Triệt liền đóng kín cửa phòng, lấy Phượng Hoàng Quỳ, Ác Ma Phần Huyết Tinh cùng các loại tài liệu, sau đó lại lấy Thiên Độc Châu nhanh chóng rèn luyện, rất nhanh, một khỏa đan dược toàn thân đỏ ngầu giống như mới vừa ngâm trong máu tươi xuất hiện trong lòng bàn tay Vân Triệt. Ngay khi khỏa đan dược này thành hình liền tỏa ra một cỗ khí tức mạnh mẽ cùng nóng nảy, mạnh mẽ đẩy toàn bộ không khí xung quanh ra.

Cầm trong tay khỏa Thiên Huyền Càn Khôn Đan vừa mới luyện thành này, Vân Triệt không chút nghĩ ngợi liền ném vào trong miệng.

Trong nháy mắt khi Thiên Huyền Càn Khôn Đan tiến vào trong miệng Vân Triệt liền hóa làm một cỗ nham tương nóng bỏng tràn vào từng đạo huyền mạch cùng kinh mạch toàn thân hắn. Ngay khi cảm giác đau nhói giống như ngàn vạn đạo kim châm đâm tới từ toàn thân hắn truyền đến, Vân Triệt liền nhắm mắt lại, thần sắc hắn tràn ngập một mảnh bình tĩnh, dường như không cảm thấy chút đau đớn nào. Loại đan dược có thể ở trong khoảng thời gian ngắn mạnh mẽ tăng cường huyền lực này chắc chắn có được dược tính cực kỳ mãnh liệt. Thường thì thời điểm phục dụng loại đan dược như vậy huyền giả có thể gặp phải nguy hiểm muốn lớn hơn so với công dụng của đan dược. Tuy nhiên, dù sao thì Vân Triệt cũng có được phượng huyết long tủy, lại có Phật chi đại đạo hộ thân, ban đầu hắn có thể dùng cường độ thân thể tại Linh Huyền cảnh nuốt huyết nhục của Vương Long. Vì vậy ngày hôm nay, tu vi của hắn đã bước vào Địa Huyền, với cường độ thân thể cùng tu vi hiện tại, việc phục dụng Thiên Huyền Càn Khôn Đan càng không phải nói chơi.

Nhưng ngay cả như vậy thì dưới dược tính mãnh liệt của Thiên Huyền Càn Khôn Đan, Vân Triệt cũng không thể làm gì hơn là cắn răng luyện hóa. Theo dược lực mãnh liệt lan ra, nhiệt lưu tràn vào từng đạo kinh mạch cùng huyền mạch cũng càng ngày càng thô bạo hung mãnh. Mặc dù lúc này trên mặt hắn luôn bảo trì vẻ bình tĩnh, nhưng trên trán hắn đã lặng lẽ tràn ra rất nhiều giọt mồ hôi nóng tinh mịn...

Thời gian luyện hóa Thiên Huyền Càn Khôn Đan không sai biệt lắm so với dự đoán của Vân Triệt. Thời điểm hắn hoàn toàn luyện hóa xong toàn bộ dược lực và từ trong quá trình luyện hóa tỉnh lại thì đã là sáng sớm của ba ngày sau.

Lúc này, Vân Triệt lập tức đứng dậy, giang hai tay của mình ra. Ba ngày nay, y phục của hắn bị mồ hôi thấm ướt một lần lại một lần, phát ra một mùi gay mũi khó chịu. Thủ chưởng hắn chợt vươn ra, một đạo huyền lực xoáy tròn hiện ra trong lòng bàn tay hắn. Thời điểm hắn nắm tay lại đạo huyền lực xoay huyền lực xoáy tròn kia trực tiếp tản ra, mang theo một thanh âm bạo vang cùng một đạo ánh sáng truyền ra.

- Biên độ huyền lực tăng cường không sai biệt lắm so với dự đoán của ta, cuối cùng thì ta cũng cách một chút nữa liền có thể bước vào Thiên Huyền cảnh.

Vân Triệt nắm chặt quả đấm, tự nhủ:

- Mạt Ly, ta đã luyện hóa bao lâu rồi?

- Ba ngày.

- A... Cái gì? Ba ngày?

Vân Triệt chợt giật mình một cái, mạnh mẽ nhảy lên, hắn nhanh chóng nhìn thoáng qua khung cảnh bên ngoài cửa sổ. Vân Triệt hơi phán đoán rồi một chút liền thể hiện ra một bộ dạng xun xoe chạy ra ngoài cửa:

- Mạt Ly! Vì sao ngươi không gọi ta? Hôm nay chính là ngày Bài Vị Chiến bắt đầu, khoảng cách từ nơi này đến Phượng Hoàng Thành là một đoạn tương đối xa ngươi không biết sao?

- Ta không có nghĩa vụ phải nhắc nhở ngươi.

Ngay khi đi tới cửa, Vân Triệt liền ngưng cước bộ, hắn hơi ngửi mùi trên ống tay áo mình sau đó liền đóng kín cửa lại nói:

- Tính toàn lại thì ta vẫn nên tắm rửa trước.

Mạt Ly im lặng không nói

—————————————

Vân Triệt một đường lao thẳng hướng Phượng Hoàng Thành. Thời gian lúc này đã gần kề giữa buổi sáng, chỉ còn cách thời điểm Bài Vị Chiến bắt đầu không tới hai khắc.

Thời điểm này trước cửa Phượng Hoàng Thành đã có vô số người vây quanh, những người này đều là những người không có tư cách tiến vào, hoặc là không tranh dành được vào vé vào nên chỉ có thể không cam lòng đứng ở bên ngoài Phượng Hoàng Thành, kỳ vọng có thể trước tiên nhận được chiến báo. Vân Triệt nhanh chóng xuyên qua đám người, vọt tới trước cửa Phượng Hoàng Thành nhưng lại bị hai đệ tử của Phượng Hoàng Thần Tông ngăn cản.

- Xuất ra chứng minh tư cách tiến vào.

Một tên đệ tử Phượng Hoàng Thằn Tông ngăn cản hắn lười biếng nói. Có thể thấy được, trong ngày hôm nay hắn đã nói vô số lần lời nói giống như vậy.

- Ta là người đại diện cho Thương Phong đế quốc tới tham chiến.

Vân Triệt đơn giản nói, đồng thời lấy ra huy chương tham chiến của hắn.

Ngay khi huy chương tham chiến màu đỏ xuất hiện, nhất thời, ánh mắt của hai người này liền ngưng lại. Thời điểm nhìn thấy hai chữ"Thương Phong" phía trên tấm huy chương này, hai người liền liếc mắt nhìn nhau một cái, đồng thời trong mắt hai người liền lộ ra một tia cổ quái. Một trong hai đệ tử của Phượng Hoàng Thần Tông lập tức hướng vào bên trong hô:

- Triển Vân sư huynh, người tham chiến của Thương Phong đế quốc đến!

- Gì? Thương Phong!

Không bao lâu sau liền có một vị thanh niên sở hữu thân thể chắc nịch đi ra, hắn hơi liếc nhìn huy chương tham chiến trong tay Vân Triệt, sau đó lại nhìn chằm chằm lên mặt Vân Triệt, mềm nhũn nói:

- Chúng ta còn tưởng đám người Thương Phong đế quốc các ngươi không dám tới nhưng không ngờ các ngươi lại tiến đến vào lúc này, các ngươi cũng quá coi thường Bài Vị Chiến lần này rồi... Tính toàn lại thì ta liền tự mình đưa các ngươi vào vậy. Còn những người khác đâu?

- Không có.

Vân Triệt lắc đầu:

- Chỉ có một mình ta.

- Gì? Một mình ngươi sao?

- Không sai, lần này chỉ có một mình ta đại diện Thương Phong tới tham chiến, không có người khác và ta cũng không đi cùng người khác. Phiền ngươi mang ta vào đi thôi, ta nghĩ Bài Vị Chiến sẽ lập tức bắt đầu rồi.

Vân Triệt bình tĩnh nói.

Phượng Triển Vân hơi đánh giá Vân Triệt một chút, lại thuận tiện do thám huyền lực của Vân Triệt một phen. Trong giây lát, khóe miệng hắn chợt nhếch lên, hắn lười nói thêm cái gì, bình tĩnh nói:

- Nếu vậy thì ngươi hãy đi theo ta.

- Triển Vân sư huynh, có cần phải hổi báo cho đại trưởng lão hay không?

- Không cần.

Phượng Triển Vân vẫy tay một cái nói:

- Bài Vị Chiến sẽ lập tức bắt đầu, không cần thiết để cho bọn họ phân tâm bởi vì chút chuyện nhỏ này, dù sao hắn cũng chỉ là tới đi ngang qua sân khấu mà thôi, tùy tiện an bài một chút là được.

Phượng Hoàng Thành là địa phương trọng yếu của Phượng Hoàng Thần Tông, tất nhiên sẽ không cho phép người ngoài tùy tiện đặt chân tới nơi này. Muốn xuyên qua trung tâm Phượng Hoàng giới thì cần phải đi qua một lối đi cố định có chút hẹp dài, hai bên lối đi truyền đến khí tức của hỏa diễm huyền trận. Có thể thấy được, nếu như một người nào đó dám cố gắng tiến vào khu vực bên ngoài lối đi thì sẽ gặp phải sự công kích của huyền trận.

Vừa tiến vào Phượng Hoàng giới, còn chưa nhích tới gần đấu tràng của Bài Vị Chiến, một cỗ không khí náo nhiệt, sục sôi tới cực điểm đã ập vào mặt Vân Triệt. Thời điểm tiến vào trong đấu tràng, Vân Triệt liền ngơ ngẩn cả người.

Thương Vạn Hác đã từng nói với hắn, đối với Thương Phong huyền giả mà nói, thất quốc Bài Vị Chiến chính là sự sỉ nhục mà bọn họ không muốn nhắc tới, nhưng đối với huyền giả của lục quốc thì đây chính là đại thịnh hội trọng yếu nhất trong mỗi hai mươi lăm của Huyền giới lục quốc. Mỗi khi thời điểm diễn ra thất quốc Bài Vị Chiến tới gần, từ hoàng đế đến bình dân của lục quốc đều toàn tâm chú ý tới, thậm chí bọn họ đã bắt đầu trù bị mọi thứ cho đại thịnh hội này từ năm năm trước.

Mà cuối cùng thì giờ khắc này, Vân Triệt đã bắt đầu hiểu vì sao rất ít khi nghe thấy người khác nhắc tới"thất quốc Bài Vị Chiến" tại Thương Phong đế quốc.

Đấu tràng này khổng lồ vượt xa khỏi dự đoán của hắn. Mà chiếm cứ phần lớn diện tích của đấu tràng chính là vô số thính phòng. Liếc nhìn một cái liền thấy đám người hối hả, vô cùng vô tận, vô biên vô hạn, cả đấu tràng từ trên xuống dưới, toàn bộ đều là người, số lượng tuyệt đối không dưới mấy trăm vạn. Phía trên bầu trời lại có rất nhiều người bay tới bay lui giống như một đàn châu chấu qua lại.

Nếu xét về kích thước cùng không khí của cuộc chiến thì có thể nói Thương Phong Bài Vị Chiến căn bản không có tư cách so sánh với thất quốc Bài Vị Chiến.

Khán đài vô cùng khổng lồ được chia làm nhiều bộ phận, mỗi một bộ phận đều đầy ắp là người, không có một chỗ trống, nhưng lại phân biệt rất rõ ràng. Ở vị trí phía trước của khán đài,Vân Triệt thấy được đánh dấu từng khu vực của ngũ quốc riêng biệt. Huyền giả tham chiến cũng đoàn hộ tống của ngũ quốc đều ngồi ở trong khu vực riêng biệt của mình. Phía sau bọn họ cũng đều là người ủng hộ của nước mình. Mặc dù Bài Vị Chiến còn chưa bắt đầu nhưng sắc mặt của tất cả bọn họ đều đỏ bừng, ánh mắt lấp lánh, khuôn mặt hiện lên sự phấn chấn cùng sốt sắng. Đối với bọn họ mà nói, có thể tiến vào đấu tràng của thất quốc Bài Vị Chiến, vì đế quốc của mình mà reo hò trợ uy, chứng kiến toàn bộ quá trình thi đấu đã là vô thượng vinh quang rồi.

Tại vị trí trung tâm của đấu tràng tất nhiên là thuộc về Phượng Hoàng Thần Tông. Tuy nhiên, vị trí trước nhất của Phượng Hoàng Thần Tông vẫn bỏ trống, đám người đứng đầu Phượng Hoàng Thần Tông còn chưa xuất hiện.

Lúc này ánh mắt Vân Triệt nhanh chóng đảo quanh, nhưng lại không thể tìm không được khu vực khán đài thuộc về Thương Phong đế quốc.

- Hắc hắc, như thế nào? Bị dọa sợ rồi sao? Có phải là từ khi mới ra đời đến hiện tại ngươi cũng chưa từng nhìn thấy tràng diện lớn như vậy hay không?

Phượng Triển Vân liếc mắt nhìn Vân Triệt nói.

- Tại sao không có chỗ ngồi của Thương Phong đế quốc?

Vân Triệt cau mày hỏi.

- Tại sao phải có?

Phượng Triển Vân bĩu môi một cái, hỏi ngược lại:

- Huyền giả của Thương Phong đế quốc các ngươi tới tham gia thất quốc Bài Vị Chiến không phải là vì đủ số lượng ‘ bảy nước ’, hoặc là... Hắc hắc, gia tăng một chút hài hước sao? Nói về, chỗ ngồi vốn thuộc về các ngươi thì dù sao các ngươi cũng là một nước độc lập, nhưng đến tận ba ngày trước, chúng ta cũng không thu được nửa điểm động tĩnh của Thương Phong đế quốc ngươi. Theo chúng ta nghĩ, làn này đám các ngươi ngay cả tiến đến ‘ góp cho đủ số ’ đều lười tới, cho nên cũng không có chuẩn bị bất kỳ vật gì cho Thương Phong đế quốc các ngươi, bao gồm cả chỗ ngồi.

Chân mày Vân Triệt nhíu chặt nhưng hắn cũng không nói gì.

Đây không phải là vấn đề có chuẩn bị chỗ ngồi hay không, cho dù Thương Phong đế quốc nói thẳng từ nhiều tháng trước là sẽ không tham chiến nhưng nơi này vẫn nên có khu vực thuộc về Thương Phong đế quốc... Bởi vì đây là sự thừa nhận cùng tôn trọng cơ bản nhất đối với một quốc gia chân thật tồn tại.

Mà hiện tại trên toàn bộ đấu tràng, lục quốc đều có khu vực của riêng mình, duy chỉ Thương Phong đế quốc là không có chỗ ngồi... Đây căn bản là bọn họ đã trực tiếp không để Thương Phong đế quốc vào trong mắt! Thậm chí có thể là một loại cố ý khinh thị cùng vũ nhục.

Hắn tin tưởng bên trong đấu tràng này nhất định có rất nhiều người đến từ Thương Phong đế quốc. Chắc hẳn, khi mỗi một người của Thương Phong đế quốc nhìn thấy tình cảnh như vậy đều sẽ bị tức tới nổ phổi.

- May mắn là chúng ta không chuẩn bị, Thương Phong đế quốc các ngươi chỉ phải một tên tiểu tử như ngươi tới, sách sách, nếu như chúng ta lưu lại một khu vực cho Thương Phong đế quốc các ngươi vậy thì thật sự là quá mức lãng phí. Về phần ngươi... tại nơi này cũng không có chỗ trống vô ích để ngươi ngồi vào nên ngươi cũng chỉ có thể đứng ở bên cạnh thôi. Tại thời điểm cần thiết thì ngươi có thể trực tiếp từ nơi này bay qua, rất thuận tiện...A, đúng rồi, dường như ngươi chỉ mới là Địa Huyền cảnh, vẫn không thể huyền độ hư không (di chuyển trên hư không). Vậy ngươi cũng chỉ có thể dựa vào bản thân mình mà thôi, Phượng Triển Vân ta tự mình mang ngươi tới đây, còn an bài chỗ cho ngươi đứng đã là cấp cho ngươi rất nhiều mặt mũi rồi. Những chuyện này đã đầy đủ để ngươi trở về cảm thán mười năm tám năm rồi.

Vị trí đứng theo lời Phượng Triển Vân chính là một góc nhỏ dọc theo đấu tràng cực kỳ khổng lồ này. Vị trí này chẳng những cực kỳ kém mà tầm nhìn lại vô cùng hạn chế, căn bản không thể thấy rõ mọi thứ trong đấu tràng, hơn nữa đây căn bản cũng không thể coi là một chỗ ngồi! Nếu như nhất định phải tìm một ưu thế cho vị trí này mà nói thì chỉ có thể là đứng tại vị trí này có thể nhìn xuống hơn nửa đấu tràng.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment