Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 437 - Chương 438: Long Khuyết, Phượng Thần

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_438" class="block_" lang="en">Trang 219# 2

 

 

 

Chương 438: Long Khuyết, Phượng Thần



Một thanh Vương Huyền kiếm, một thanh Vương Huyền thương, chỉ cần khí tức của hai thanh Vương Huyền khí này, đã đủ khiến cho dòng khí của Phượng hoàng đài đại loạn một trận.

Phượng Hi Lạc liếc mắt nhìn thoáng qua Long Khuyết của Vân Triệt, khóe mắt hơi nhíu lại… Phượng Thần thương trong tay hắn đã hơn ba ngàn năm lịch sử, đã trải qua vô số chiến đấu và rèn luyện, đã sớm sinh linh hồn của thương, chỉ có người mạnh nhất trong một đời tuổi trẻ của Phượng Hoàng thần tông mới xứng có được. Phượng Thần thương vừa ra, vạn thương run rẩy.

Nhưng trên Phượng Hoàng đài lúc này, khí tức của Long Khuyết lại chống lại được Phượng Thần thương, cân sức ngang tài! Phượng Thần thương hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, thế mà lại không cách nào áp chế một Vương Huyền trọng kiếm của huyền giả Thương Phong!

Chỉ có điều lập tức, sự chú ý của hắn liền dời khỏi Long Khuyết, đừng nói trên tay Vân Triệt là một thanh Vương kiếm không hề kém gì Phượng Thần thương, cho dù là một thanh Bá kiếm, hắn cũng sẽ không để vào trong lòng. Hắn một tay tùy ý cầm thương, một tay kia chỉ về phía Vân Triệt, sơ hở toàn thân mở rộng ra, không che giấu khinh thị Vân Triệt chút nào:

- Ra chiêu đi, ta còn khinh thường chủ động ra tay với một tạp chủng không biết tự lượng sức mình.

- Thật sao? Ta vừa khéo ngươc lại.

Vân Triệt cười lạnh một tiếng, bước chân tiến lên trước, Phượng hoàng viêm mãnh liệt thiêu đốt toàn thân, cũng nhanh chóng lan tràn tới Long Khuyết, một luồng khí thế kinh người giống như núi lửa phun trào đột nhiên bùng nổ, một kiếm đánh thẳng về phía mặt của Phượng Hi Lạc. Dựa vào Thiên huyền càn khôn đan mạnh mẽ tăng huyền lực lên, thực lực tổng hợp lại vào lúc này của Vân Triệt, đã vượt xa lúc trước giao thủ với Phượng Xích Hỏa. Mà mỗi khi huyền lực của hắn tăng lên một bậc, thực lực tăng trưởng gấp huyền giả bình thường mấy lần. Cho nên cho dù đối mặt với Phượng Hi Lạc có thực lực có thể so sánh với, thậm chí siêu việt hơn Phượng Xích Hỏa, hắn cũng thản nhiên không sợ.

- Khí thế không tệ lắm. Nhưng mà… Cũng không có tác dụng gì.

Đối mặt với hỏa diễm trọng kiếm khí thế kinh người này của Vân Triệt đánh tới, trên mặt Phượng Hi Lạc lại hiện lên nụ cười lạnh, tư thái thong dong, tay phải cầm lấy Phượng Thần thương vẫn như cũ đặt ở trước người, không hề có một chút dấu hiệu muốn xuất thương, chỉ có điều tay trái không nhanh không chậm chìa ra, một ngọn lửa phượng hoàng sắc bén giống như tia chớp chặn đánh mà đi

Xoẹt!!

Phượng hoàng viêm trên Long Khuyết và ngọn lửa của Phượng Hi Lạc chạm vào nhau ở giữa trời, ngay lập tức, một tiếng xé rách chói tai đến cực điểm vang lên, hai luồng lửa trong lúc nhất thời dâng lên từng đợt khói nhẹ, sau đó, Phượng hoàng viêm trên Long Khuyết giống như bị tờ giấy trắng bị xé rách, nháy mắt xé thành hai nửa.

Trên mặt huyền giả của Thần Hoàng quốc và đệ tử phượng hoàng đều lộ ra nụ cười lạnh, cười nhạo Vân Triệt không biết tự lượng sức mình. Trái tim của Lăng Kiệt và Hoa Minh Hải bỗng chốc nhảy vọt lên tận cổ họng… Khí thế trong một kiếm này của Vân Triệt vô cùng cường đại, nhưng Phượng Hi Lạc là Vương tọa cấp tám khủng bố!! Lực lượng mạnh mẽ của hắn ở trước thực lực mang tính áp đảo tuyệt đối của Phượng Hi Lạc, vốn không hề có chút uy hiếp nào đáng nói. Dùng không chịu nổi một kích để hình dung cũng không quá phận.

- A, phế vật chính là phế…

Phượng Hi Lạc tỏ vẻ khinh thường, nhưng nụ cười lạnh của hắn vừa mới hiện ra, liền bỗng chốc đọng lại trên mặt. Phượng hoàng viêm đúng là bị hắn dễ dàng xé rách, nhưng phía sau phượng hoàng, một lực đánh vào giống như núi cao cũng đột nhiên đánh úp lại, độ mạnh mẽ của lực lượng này, khiến cho hô hấp của hắn bỗng chốc ngừng lại.

Phượng hoàng viêm mà Vân Triệt phóng thích ra chính là lửa phượng hoàng phổ thông, không hề đụng đến Phượng hoàng tụng thế điển, Phượng Hi Lạc thân vốn có huyết mạch phượng hoàng và Phượng hoàng tụng thế điển, muốn khống chế Phượng hoàng viêm phổ thông đương nhiên đơn giản tùy ý, nhưng tuyệt đối không có khả năng xé rách được lực lượng vô cùng cuồng bạo kia của trọng kiếm!

Trong lòng Phượng Hi Lạc hơi kinh hãi, Phượng hoàng viêm trong tay nhất thời bùng nổ toàn lực, nhưng lực trọng kiếm của Vân Triệt mạnh mẽ, mạnh đến nằm ngoài dự đoán của hắn, cánh tay hắn trầm xuống, thân thể trực tiếp bị áp chế đến nghiêng về phía sau. Ánh mắt của hắn ngoan độc, cánh tay phải chém ra, Phượng Thần thương vốn đặt đó không động bộc phát ra sát khí ngất trời, giống như một đầu cự thú hỏa diễm hung mãnh, nặng nề đánh về phía Long Khuyết.

- Rầm!!

Phượng Thần thương và Long Khuyết hung hăng chạm vào nhau, vô số ngọn lửa phượng hoàng bắn tung tóe mà ra, hóa thành rắn lửa màu đỏ khắp bầu trời. Một luồng lực lớn nổ tung giữa hai người, giống như một ngọn núi lửa cỡ nhỏ ầm ầm bùng nổ. Ánh mắt Phượng Hi Lạc trầm xuống, hậu lực bùng nổ, Phượng hoàng viêm trên Phượng Thần thương nhất thời tăng vọt lên mấy lần, trực tiếp đánh Vân Triệt bay lên không trung.

Phịch!!

Vân Triệt xoay tròn một vòng giữa không trung, vững vàng rơi ra ngoài hai mươi trượng Phượng Hi Lạc đã dưới lực phản chấn thân trên ngửa ra sau, dưới chân nặng nề lui lại một bước… Tuy rằng chỉ lui lại một bước, nhưng đối với hắn mà nói, đã là vô cùng nhục nhã.

Lăng Kiệt và Hoa Minh Hải nhất thời thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài… Tuy rằng kết quả nhìn qua, một người bị đánh bay, một người vội vàng ra thương cũng chỉ lui lại một bước, Vân Triệt và Phượng Hi Lạc vẫn kém quá xa. Nhưng không có đối mặt một chiêu liền trọng thương bị thua, còn khiến thiên tài đệ nhất của Phượng Hoàng thần tông lui lại một bước, coi như đáng giá an ủi.

- Không tệ, tương đối không tệ.

Phượng Hi Lạc đặt ngang Phượng Thần thương, chậm rãi gật đầu, tỏ vẻ cường giả tán thưởng kẻ yếu:

- Không nghĩ tới, ngươi lại còn mạnh hơn dự tính của ta một chút như vậy. Tuy rằng chủ yếu là bởi vì ta ra tay mới dùng hết ba phần lực, nhưng dù sao ngươi khiến cho ta phải dùng Phượng Thần thương chặn lại, đáng giá khích lệ.

Vân Triệt chỉ tỏ vẻ bình tĩnh, ngay cả cười cũng lười cười.

- Cũng được, nếu như đã động đến Phượng Thần thương, vậy để ngươi cẩn thận lĩnh giáo uy lực của Phượng Thần thương đi. Tuy rằng cùng là Vương khí, nhưng khí dù sao cũng là chết, có thể phát huy ra uy lực bao lớn, mấu chốt còn phải nhìn vào chủ nhân của nó. Cẩn thận nắm chặt lấy Vương kiếm của ngươi, tranh thủ để cho ta chơi lâu một chút, cũng đừng sau hai ba lượt liền rời tay.

Phượng Hi Lạc đặt ngang Phượng Thần thương ở trước ngực, nở nụ cười nhạt giống như thẩm phán, khí thế vô hình đến từ Phượng Thần thương khiến không gian chung quanh vặn vẹo rất nhỏ.

Khóe miệng Vân Triệt vừa động, tựa tiếu phi tiếu. Phượng Hi Lạc là thiên tài, điểm này không thể nghi ngờ. Hơn nữa còn là thiên tài cao nhất trong Phượng Hoàng thần tông tông môn hạng nhất này. Nhưng “Thiên tài” lại thường thường tồn tại cùng với “Cuồng ngạo”, một điểm này, dù ở cấp độ nào đều như thế. Nhất là một người một đường trưởng thành trong thừa nhận và ngưỡng vọng của người khác, trong cùng độ tuổi chưa bao giờ có đối thủ, coi như ngoài mặt bọn họ biểu hiện ra khiêm tốn, nhưng trong lòng, lại từ lâu đã có thói quen không để bất cứ kẻ nào vào trong mắt.

Bao gồm bản thân Vân Triệt cũng vậy.

Nhưng Vân Triệt có điều không giống chính là, hắn tuy rằng kiêu ngạo, nhưng cũng không hết sức khinh thị bất kỳ một đối thủ nào.

- Như vậy, trò chơi bắt đầu… Ngươi cần phải đón được đó!

Phượng Thần thương của Phượng Hi Lạc đảo qua, phượng viêm toàn thân nhất thời bùng nổ, một luồng sóng khí nóng rực mãnh liệt nhằm về bốn phía. Phượng Thần thương được phượng viêm bao vây lấy không ngừng run run, cũng phát ra nhiều tiếng phượng hót, giống như có sinh mệnh.

Rắc!

Mặt nền Phượng hoàng đài dưới chân Phượng Hi Lạc nhiên văng tung tóe.

Lần này, Hi Lạc chủ động ra tay, trường thương của hắn vung lên, một luồng hỏa diễm gió lốc giống như sóng thần nhằm về phía Vân Triệt, ngọc thạch vỡ vụn dưới chân bị hỏa diễm gió lốc mang lên, bị phá hủy thành mảnh vỡ ở giữa không trung.

- Chao ôi, hoàng tử điện hạ giống như hơi nghiêm cẩn một chút rồi. Xem ra trước đó bị bức vận dụng đến Phượng Thần thương, khiến cho hắn rất khó chịu.

Một đệ tử phượng hoàng nói.

- Cắt! Hoàng tử điện hạ chính là sơ ý mà thôi, nếu lúc trước trên tay hắn lại thêm một phần lực, chỉ bằng Vân Triệt tiểu tử này, có tư cách để hoàng tử điện hạ sử dụng Phượng Thần thương? Chỉ có điều thoạt nhìn, hoàng tử điện hạ có phần thật sự khó chịu, Vân Triệt tiểu tử này… Ha ha, xong đời rồi, ta còn không tưởng tượng ra hắn sẽ có bao nhiêu thê thảm.

Toàn bộ dòng khí trên không của Phượng hoàng đài đều hỗn loạn triệt để, khí tức khủng bố khiến không gian xuất hiện bành trướng mà mắt thường có thể thấy được. Đối mặt với một kích cường đại tuyệt luân này, trên mặt Vân Triệt lộ ra ngưng trọng thật sâu, hắn mở “Phần tâm” ra, mang theo Phượng hoàng viêm hừng hực thiêu đốt, thản nhiên không sợ chính diện đón nhận, huyền lực cuồng bạo rót vào Long Khuyết, một “Vẫn nguyệt trầm tinh”, hung hăng đánh lên trên hỏa diễm gió lốc.

- Muốn chết!!

Thấy Vân Triệt thế mà lại không phải chống cự và lui lại phía sau, ngược lại chủ động đón đánh, trong lòng tất cả huyền giả Thần Hoàng đều hiện ra hai chữ giống nhau.

Rầm rầm rầm rầm!!

Tiếng huyền lực nổ mạnh liên hoàn điên cuồng vang lên, Phượng hoàng viêm bắn ra cũng giống như bị cuồng phong mang lên cuồng vũ đầy trời như mưa rào. Mặt nền của Phượng hoàng đài ở dưới chân hai người đột nhiên phá nát, vết rạn nho nhỏ giống như mạng nhện nhanh chóng lan tràn, một đường dài nhất trực tiếp lan tràn đến bên cạnh Phượng hoàng đài.

Phượng hoàng đài là nơi so đấu trong Phượng Hoàng thần tông, tự nhiên vô cùng chắc chắn, cũng không phải dùng tảng đá bình thường làm ra, mà là ngọc thạch cứng rắn vô cùng. Trước đó cuộc chiến giữa sáu nước, cho dù chiến đấu kịch liệt nữa, ngọc thạch trên Phượng hoàng đài đều không bị phá hư một chút nào, nhưng hiện giờ, khi khí tức hai người chạm vào nhau, Phượng hoàng đài lại văng tung tóe trên diện tích lớn như thế.

- Đây… Đây là lực lượng gì!!

Huyền giả tham chiến của năm nước không khỏi run sợ trong lòng, lúc trước bọn họ từng tự mình lĩnh giáo độ cứng rắn của Phượng hoàng đài, một kích của bọn họ tòa lực nện lên trên mặt, gần như ngay cả một hố nhỏ đều không lưu lại… Trước mắt bùng nổ ở trên đài, rốt cuộc là lực lượng đáng sợ đến cỡ nào!!

Rầm!!!

Một trận âm thanh khí tức bùng nổ cuối cùng, hai người tách ra trong hỏa diễm và ngọc vỡ bay tán loạn, sau đó chia ra hạ xuống ở bên cạnh Phượng hoàng đài… Phượng Hi Lạc vững vàng hạ xuống, còn Vân Triệt… Cũng giống vậy vững vàng hạ xuống.

- Cái… Cái gì!!

Tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, ánh mắt của mọi người của Thần Hoàng đế quốc đều lồi ra ngoài, vốn không dám tin vào hai mắt của mình.

Độ khủng bố trong một thương vừa rồi của Phượng Hi Lạc, tất cả mọi người đều nhìn rõ ràng vào trong mắt, cho dù Phượng hoàng đài vô cùng cứng rắn cũng đều bị văng tung tóe.

Nhưng mà, Vân Triệt thế mà lại chặn được… Hơn nữa còn hoàn toàn chặn được!!

Phượng Hoàng thần tông năm ngàn năm lịch sử, lấy Phượng Hoàng tụng thế điển làm trụ cột và nền móng, kết hợp ra phần đông công pháp huyền kỹ, Phượng Hi Lạc tu luyện, đó là “Tuyệt viêm phượng thần thương” uy lực cực lớn, một chiêu vừa rồi, đó là “Phượng vũ bát hoang” có uy lực vĩ đại trong “Tuyệt viêm phượng thần thương”.

Lúc trước dưới công kích của Vân Triệt bị ép đến sử dụng Phượng Thần thương, trong lòng âm thầm tức giận, cho nên chuẩn bị trực tiếp một thương “Phượng vũ bát hoang” đánh tan Vân Triệt… Hắn thế nào cũng không nghĩ ra, đúng là bị Vân Triệt đón đỡ hoàn toàn.

Vân Triệt ở đối diện chẳng những vững vàng đứng đó, hơn nữa sắc mặt bình tĩnh, không hề có một chút dấu hiệu của bị thương, ngay cả hơi thở đều không hề hỗn loạn chút nào. Mà lúc này, bóng dáng của Vân Triệt đột nhiên lóe lên, chính là vốn không hề lưu lại cơ hội thở dốc, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Phượng Hi Lạc, một kiếm quét về phần eo của hắn, huyền lực gió lốc mãnh liệt đánh sâu vào phượng y toàn thân phồng lên của Phượng Hi Lạc.

- Phượng tảo thiên khuyết!

Sắc mặt Phượng Hi Lạc liền âm trầm, Phượng Thần thương mang theo sóng lửa tận trời gào thét đánh ra.

Rầm!!

Phượng Thần thương hung hăng quất vào phía trên Long Khuyết, một tiếng rồng ngâm mãnh liệt cùng với tiếng phượng hót bén nhọn đồng thời vang lên, Phượng hoàng viêm của hai người đồng thời bị xé rách thành trăm ngàn ngọn lửa hỗn loạn nhảy múa, không khí bị cháy “Roẹt roẹt” rung động.

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm…

Hỏa diễm bùng lên càng ngày càng cao, hơn phân nửa Phượng hoàng đài đều bị dìm ngập trong ngọn lửa đầy trời, hai người, hai thanh Vương khí, cũng như hai đầu cá mập lớn hung tàn ở trong biển lửa điên cuồng cắn xé, va chạm cuồng bạo mà dày đặc. Mỗi một lần va chạm, đều sẽ mang Phượng hoàng đài kịch liệt run run lên.

Thậm chí, toàn bộ sân thi đấu đều ngầm rung rung.

Sắc mặt huyền giả Thần Hoàng thay đổi, sắc mặt huyền giả sáu nước cũng thay đổi. Ngay cả một đám đầu sỏ của Phượng Hoàng thần tông, cũng sắc mặt nặng nề.

Vân Triệt, ở trước mặt Phượng Hi Lạc sử dụng Phượng Thần thương… Thế mà lại như trước không rơi vào thế hạ phong!!

Trên dưới toàn trường, gần như mỗi một người, đều vốn không dám tin vào hình ảnh mà hai mắt của mình đã thấy.

Nhất là huyền giả sáu nước, linh hồn của bọn hắn không có lúc nào không ở trong run rẩy thật sâu. Đó là lực lượng va chạm, khủng bố đến không thể tưởng tượng nổi, Phượng hoàng đài không ngừng văng tung tóe… Đây mới thật sự là chiến đấu giữa hai người trẻ tuổi?

Phượng Hi Lạc thì thôi, hắn dù sao có huyết mạch của bộ tộc hoàng thất Phượng Hoàng thần tông, lại được xưng làm thiên tài đệ nhất một thế hệ này của Phượng Hoàng thần tông. Nhưng Vân Triệt xuất thân Thương Phong, tuổi của hắn, thậm chí còn nhỏ hơn Phượng Hi Lạc ba tuổi… Hắn rốt cuộc đã tu luyện như thế nào, thế mà lại cường đại đến nông nỗi như thế này!!

Huyền giả năm nước lúc trước đã từng giao thủ với Vân Triệt toàn bộ kinh ngạc đến ngây người ở đó… Trong lòng bọn họ vốn còn có oán niệm đối với Vân Triệt lúc trước quét ngang bọn họ trong thời gian ngắn, thậm chí đánh bị thương, nhưng lúc này trơ mắt nhìn thực lực của Vân Triệt, bọn họ mới biết được, Vân Triệt đối với bọn họ đã hoàn toàn hạ thủ lưu tình, nếu Vân Triệt muốn giết hết bọn họ, đều vốn không cần tốn nhiều sức.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment