.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_449" class="block_" lang="en">Trang 225# 1
Chương 449: Tâm Tuyết Nhi
Khí tức huyền lực của Phượng Tuyết Nhi rất mềm nhẹ bình thản, không hề có tính công kích và cảm giác áp bách, nhưng mọi người ở trên sân lại cảm thấy được một vẻ hít thở không thông ôn hòa, hoàn toàn không cách nào kháng cự.
Vân Triệt cách Phượng Tuyết Nhi gần nhất, cảm giác cũng rõ ràng nhất, hắn nhìn Phượng Tuyết Nhi, trong lòng đầy rẫy khiếp sợ và khó có thể tin thật sâu, còn có một cảm giác hư ảo không cách nào hình dung được.
Lúc trước khi Hạ Nguyên Bá đến, Vân Triệt liền cảm giác được cực kỳ rõ ràng chấn động khí tức Bá Hoàng ở trên người hắn. Nhưng mà, tuy rằng khí tức của Phượng Tuyết Nhi không hề mạnh mẽ bá đạo giống như của Hạ Nguyên Bá, nhưng, cảm giác gây ra cho Vân Triệt, chính là còn mênh mông, phiêu miểu hơn của Hạ Nguyên Bá rất nhiều…
Giống như sự khác nhau giữa đại dương mênh mông yên ả, cùng với cơn sóng gió động trời!
Thực lực bỗng nhiên trở nên khủng bố tuyệt luân của Hạ Nguyên Bá, khiến Vân Triệt kinh ngạc và khó có thể tin được, nhưng không đến mức khiến Vân Triệt khiếp sợ đến biến sắc, hắn tin tưởng chỉ cần cho mình đủ thời gian, hắn có thể đạt đến được cảnh giới như vậy. Nhưng khí tức của Phượng Tuyết Nhi… Gây cho Vân Triệt cảm giác, nhưng lại giống như… Lực lượng cực lớn vốn không thuộc về thế giới này! Là một thế giới mà với cấp bậc trước mắt của hắn, vốn không cách nào chạm đến và đuổi kịp.
Cứu mình, dạy mình Phượng hoàng tụng thế điển… Tuyết Nhi xinh đẹp giống như thiên sứ, như tinh linh thuần khiết, thích tuyết tinh thuần, có miệng cười thuần mỹ nhất, tiên âm linh hoạt kỳ ảo nhất, gọi hắn “Vân ca ca”, cùng ngón tay út của hắn đan xen, ôm vô cùng thân thiết, vì hắn mà nhảy múa trong tuyết…
Nàng thế mà lại… Ở dưới tình huống này hắn ngay cả ngưỡng vọng cũng không thể… Như thần thoại, giống như cảnh giới mộng ảo…
Hắn tin tưởng, những cảm giác này, cũng không phải là ảo giác, bởi vì trong tầm mắt của hắn, chỗ ngồi của tứ đại thánh địa… Hắn vô cùng thấy rõ ràng biến hóa biểu cảm vô cùng kịch liệt ở trên mặt mấy người kia… Biến hóa biểu cảm càng thêm kịch liệt hơn khi Hạ Nguyên Bá mười tám tuổi Bá Hoàng xuất hiện nhiều lần lắm.
Hắn cuối cùng bắt đầu rõ ràng, vì sao địa vị của Tuyết công chúa ở Phượng Hoàng thần tông lại tôn sùng và đặc thù như vậy… Vị trí ghế ngồi, chính là cùng ngồi cùng ăn với Phượng Hoành Không, ngay cả thái tử đều gấp hai lần. Cũng hiểu bảo hộ của Phượng Hoành Không đối với Phượng Tuyết nhi tại sao phải đến cực hạn như vậy…
- Sư phụ, thực lực của nàng… Rốt cuộc là đến cấp bậc gì?
Từ trên người Phượng Tuyết Nhi, Hạ Nguyên Bá giống vậy cảm thấy được cảm giác đè nén không cách nào nói rõ, lấy cảnh giới huyền lực trước mắt của hắn, khi Phượng Tuyết Nhi phóng xuất ra khí tức huyền lực, lại vẫn như cũ không cách nào thăm dò ra được cấp bậc của đối phương. Nhìn vẻ mặt kinh hãi của Cổ Thương chân nhân, Hạ Nguyên Bá không nhịn được hỏi.
Cổ Thương chân nhân thu liễm biểu cảm, thở dốc một hơi thật dài, mới khiến tâm tình bình tĩnh trở lại, nói:
- Nàng, chính là Tuyết công chúa của Thần Hoàng đế quốc mà trên đường tới đây, vi sư đã từng đề cập tới với con… Phượng Tuyết Nhi. Năm nay nàng chỉ có mười sáu tuổi, huyền lực… Chính là… Nửa bước… Quân Huyền!
“!!!” Cả người Hạ Nguyên Bá dại ra, hồi lâu không nói nên lời một câu. Hôm nay hắn đã không còn là Hạ Nguyên Bá năm xưa có khái niệm mơ hồ về cấp bậc, hắn vô cùng rõ ràng, mười sáu tuổi nửa bước Quân Huyền là khái niệm dữ dội khủng bố gì!!
- Xem ra, tin đồn kia là thật…
Giọng Cổ Thương chân nhân thật thấp, lầm bầm lầu bầu một câu mà Hạ Nguyên Bá nghe không hiểu.
- Xem ra, tin đồn kia là thật.
Gần như trong cùng một thời gian, ánh mắt Lăng Khôn liếc xéo về phía Dạ Tinh Hàn, nói một câu giống vậy như đúc.
- Đương nhiên là thật!
Dạ Tinh Hàn đã kích động và hưng phấn đến toàn thân phát run, ánh mắt phóng thích ra nóng rực trước nay chưa từng có:
- Tin tức này, là “Người kia” nói với ta, làm sao có thể là giả. Hơn nữa “Người kia”, sẽ lập tức giúp ta được đến nữ nhân hoàn mỹ nhất này… Lô đỉnh hoàn mỹ nhất! Nếu có thể được đến nàng và “Cửu huyền linh lung thể” như trong miệng Lăng trưởng lão, ta không chút do dự ném xuống tất cả nữ nhân khác!!
Dáng vẻ Dạ Tinh Hàn, hưng phấn đến gần như muốn điên cuồng, khi nói đến “Người kia”, ánh mắt của hắn lập tức quét qua một bóng dáng màu đỏ đậm ở trong sân.
- Ha ha ha ha, ánh mắt của Lăng Khôn ta, cho tới bây giờ đều không sai. Tin tưởng không bao lâu nữa, thiếu cung chủ liền có thể trở thành cường giả đệ nhất Thiên Huyền, đế quân không người có thể sánh vai… Trước chúc mừng thiếu cung chủ.
Lăng Khôn híp mắt cười nói.
Trừ bỏ thân là Đế Quân của Cổ Thương, người của thánh địa thường xuyên tiếp xúc với Đế Quân, còn có người biết được bí mật của Phượng Tuyết Nhi ở Phượng Hoàng thần tông, toàn trường không ai có thể thăm dò đến được cấp bậc huyền lực của Phượng Huyền Nhi, nhưng đủ để cảm giác được đó là một cấp bậc khủng bố dữ dội, giống như thiên cung. So ra, kể cả Vân Triệt ở đối diện nàng, khí tức của hắn, quả thật thấp bé giống như không tồn tại.
Tuyết công chúa nổi tiếng thiên hạ, là vì nàng là công chúa duy nhất của Phượng Hoàng thần tông, càng là vì dung nhan tuyệt thế “Đệ nhất mỹ nữ Thiên Huyền” của nàng. Ai cũng không ngờ, cấp bậc huyền lực của nàng lại khủng bố đến như thế. Mà cho dù hiện trường tận mắt nhìn thấy, tự mình cảm nhận, bọn họ như trước vẫn dại ra thật lâu, không cách nào hoàn hồn, càng không thể tin
Mà lúc này, Phượng hoàng hỏa diễm ở trên người Phượng Tuyết Nhi đột nhiên tắt đi, ánh sáng màu vàng ở trên mi tâm, cũng theo đó biến mất không thấy gì nữa.
Vân Triệt ngây ngốc nhìn nàng… Hắn rất muốn có thể nhìn chăm chú vào trong ánh mắt của nàng, muốn biết ánh mắt của nàng đối với hắn, có còn nguyện ý ôn nhu, tin cậy và thân cận như vậy… Hay là tràn đầy giận hờn, oán trách, thất vọng, thương tâm…
Vào lúc này Phượng Tuyết Nhi đột nhiên nhẹ nhàng xoay người, nói với Phượng Hoành Không:
- Phụ hoàng, Tuyết Nhi bỗng dưng có một nghi hoặc, có thể xin phụ hoàng giải đáp không?
Phượng Hoành Không sửng sốt, sau đó chậm rãi gật đầu:
- Tuyết Nhi, con nói.
Phượng Tuyết Nhi gật đầu, nói khẽ:
- Phụ hoàng đã từng đề cập đến quy tắc bài vị chiến bảy nước với Tuyết Nhi, nếu Tuyết Nhi nhớ không lầm, bài vị tranh tài, một quốc gia nhiều nhất chỉ có thể xuất chiến mười người, Thần Hoàng quốc chúng ta có mười người xuất chiến… Thập tứ hoàng huynh, còn có Phi Bạch sư huynh bọn họ, đều đã bị thua trên tay Vân… Triệt, cũng có ý nghĩa, Thần Hoàng quốc chúng ta, đã bại bởi Thương Phong quốc. Như vậy, vì sao không lập tức tuyên bố Thương Phong quốc đã thắng lợi, tại sao phụ hoàng còn muốn Tuyết Nhi đến đây chứ?
Toàn trường yên tĩnh không tiếng động, mục đích hành động lần này của Phượng Hoành Không, mỗi người đều biết rõ trong lòng. Chuyện này đã không còn liên quan đến bài vị chiến, hắn muốn Phượng Tuyết Nhi lên sân khấu, muốn sau khi thảm bại trên huyết mạch, thảm bại trên bài vị tranh tài, thông qua thực lực kinh người mà Phượng Tuyết Nhi triển lộ ra, đến vãn hồi thực lực, thể diện, tôn nghiêm trên huyết mạch của Phượng Hoàng thần tông.
Bằng không, toàn bộ Thiên Huyền đại lục, đều sẽ sau ngày hôm nay, đều biết được huyết mạch phượng hoàng của Phượng Hoàng thần tông, bị một huyết mạch phượng hoàng khác ngang trời xuất thế đánh bại hoàn toàn. Đến lúc đó, không chỉ sáu nước, sợ rằng ngay cả quốc dân của Thần Hoàng đế quốc, đều sẽ dần sinh ra chất vấn càng ngày càng sâu.
Mà Phượng Tuyết Nhi đã làm được, trong mấy giây ngắn ngủi vừa rồi khi nàng triển lộ khí tức huyền lực, ngay cả người của thánh địa cũng hoàn toàn bị kinh ngạc đến, chứ đừng nói tới người của bảy nước.
Cho nên, Phượng Tuyết Nhi ra vẻ hỏi một vấn đề rất ngu ngốc, nhưng vấn đề này, lại rất khó để trả lời. Bởi vì đây, vốn chẳng qua chỉ là sau khi Phượng Hoàng thần tông thảm bại, muốn lợi dụng Tuyết công chúa không cam lòng mà vãn hồi mặt mũi mà thôi… Thậm chí không tiếc, hoặc là nói không thể không bại lộ con át chủ bài đã bảo hộ, che giấu nhiều năm ở trước mắt người thiên hạ.
Trong khoảng thời gian ngắn Phượng Hoành Không không mở miệng, Phượng Hi Minh vội vàng đứng lên, lên tiếng nói:
- Tuyết Nhi, nguyên nhân thật ra rất đơn giản, bây giờ việc ngươi cần làm, chính là nhẹ nhàng nâng tay đánh bại Vân Triệt, về phần nguyên nhân, trễ một chút phụ hoàng sẽ nói với ngươi. Tuy rằng bài vị chiến đã kết thúc, hơn nữa về kết quả, đúng là chúng ta bại bởi Vân Triệt, nhưng mà, chúng ta phải chứng minh cho thế nhân, tuy rằng chúng ta bị đánh bại, nhưng chỉ bởi vì chúng ta không phái ra người mạnh nhất, cho dù là thực lực, hay về huyết mạch, Phượng Hoàng thần tông chúng ta đều không có người có thể bằng.
Phượng Tuyết Nhi chậm rãi lắc đầu, sau đó nhẹ nhàng nói:
- Nếu… Là như vậy… Tuyết Nhi nguyện trực tiếp chịu thua.
Lời Phượng Tuyết Nhi nói, khiến Vân Triệt động dung, khiến tất cả người của Phượng Hoàng thần tông tỏ vẻ kinh ngạc.
Phượng Phi Yên lập tức nói:
- Tuyết Nhi, chuyện này, không phải đơn giản giống như ngươi nghĩ, việc này liên quan đến vinh dự và tôn nghiêm của toàn bộ Thần Hoàng đế quốc ta.
Giọng Phượng Tuyết Nhi nhẹ nhàng nói:
- Ở trong thế giới của Tuyết Nhi, Tuyết Nhi hoàn toàn không cách nào rõ ràng, vì sao chuyện như vậy, lại sẽ có liên quan đến vinh dự và tôn nghiêm của Thần Hoàng quốc? Chẳng lẽ, vinh dự, nhất định phải thắng trong thắng bại? Tôn nghiêm, nhất định phải là mạnh trong mạnh yếu sao?
- Vì sao, Vân Triệt hắn rõ ràng thắng thập tứ hoàng huynh, đối chiến một chọi một công bằng, thập tứ hoàng huynh bị đánh bại, vốn chín vị sư huynh theo ước định không xuất chiến, lại liên thủ lên sân khấu, hơn nữa vừa mới lên, liền công kích đủ để trí mạng… Vân Triệt rõ ràng chiến thắng Phi Bạch sư huynh bọn họ, vì sao lại không chịu tuyên bố hắn đã thắng, ngược lại muốn ta… Một người rõ ràng không phải đến tham dự bài vị chiến lên sân…
- Huyết mạch phượng hoàng trên người hắn, rõ ràng không phải đến từ nhất mạch chúng ta, vì sao lại muốn kiên trì phủ nhận như vậy chứ?
Ai cũng thật không ngờ, Phượng Tuyết Nhi bình thường dịu dàng như nước, thế mà lại sẽ nói ra lời nói như vậy… Giống như nghi vấn, giống như không hiểu, lại như chất vấn.
Phượng Hi Minh há to mồm, lại hơi miễn cưỡng nói:
- Tuyết Nhi, hoàng huynh biết tâm tính ngươi thiện lương nhất, nhưng mà… Có một số việc, thật sự không phải đơn giản giống như ngươi nghĩ… Lại nói, huyết mạch của hắn, cũng không thể hoàn toàn nhận định không phải xuất từ Phượng Hoàng thần tông chúng ta, chính là hơi có một ít khả năng như vậy mà thôi…
- Không, hoàng huynh nói sai rồi.
Phượng Tuyết Nhi nhẹ nhàng lắc đầu:
- Tuyết Nhi có thể chứng minh, huyết mạch của hắn, đúng thật không phải đến từ cùng một tông chúng ta.
Âm thanh kinh nghi nhất thời vang vọng toàn trường, mà Phượng Tuyết Nhi đã xoay người sang chỗ khác, chìa tay ra, lòng bàn tay hướng lên trán Vân Triệt, theo một chút hỏa diễm chớp động trong lòng bàn tay nàng, chỗ mi tâm của Vân Triệt, một điểm màu vàng nhất thời sáng lên, sau đó cấp tốc mô tả thành một hình dáng hỏa diễm màu vàng sáng.
Vân Triệt: “…”
- Hoàng… Hoàng kim phượng ấn!
Đám người Phượng Hoành Không kinh hãi hét lên, tỏ vẻ khiếp sợ nhìn ấn ký phượng hoàng màu vàng chỗ mi tâm Vân Triệt.
- Trên người của Tuyết Nhi, có phượng huyết và lực lượng do Phượng thần trực tiếp ban cho, cho nên, huyết mạch phượng hoàng trên người hắn có phải đến từ cùng một hệ phượng hoàng hay không, Tuyết Nhi thoáng chốc liền có thể phân rõ ra.
Phượng Tuyết Nhi chậm rãi nói:
- Phượng thần cũng đã nói, ấn ký phượng hoàng màu vàng, sẽ chỉ xuất hiện ở trên người kế thừa máu phượng hoàng tinh thuần nhất. Ấn ký phượng hoàng của hắn là màu vàng, chứng minh huyết mạch phượng hoàng trong cơ thể hắn, là phượng huyết ban cho trực tiếp nhất, mà không phải truyền thừa huyết mạch.
Phượng Hi Minh nhìn chằm chằm vào ấn ký màu vàng trên trán Vân Triệt, sửng sốt một hồi lâu:
- Tuyết Nhi, cái này… Cái này…
Phượng Tuyết Nhi quay mặt về phía chỗ ngồi của Phượng Hoàng thần tông, giọng nói giống như mây bay:
- Tuyết Nhi biết, Tuyết Nhi làm trái với ý nguyện của các ngươi, nhất định khiến các ngươi thất vọng và tức giận, nhưng rất nhiều chuyện, Tuyết Nhi thật sự không rõ ràng… Thần Hoàng quốc chúng ta bị đánh bại, Thiên Huyền, lại xuất hiện thêm một người có được phượng hoàng truyền thừa, phụ hoàng, hoàng huynh… Đây không phải là chuyện rất đáng được vui vẻ sao? Vì sao, các ngươi lại liều lĩnh muốn đi phủ nhận điều này. Các ngươi rõ ràng mong phải bảo vệ vinh quang và tôn nghiêm của Thần Hoàng quốc, vì sao, lại muốn dùng sức đến phá hư chúng nó như vậy.
Phượng Hoành Không há miệng, trong lúc nhất thời không nói được câu nào. Bởi vì đời này, đây là lần đầu tiên, Phượng Tuyết Nhi một lần nói nhiều lời như vậy, nói mấy lời này… Hắn tự cho mình là phụ thân hiểu biết nữ nhi nhất, vào một khắc này hoàn toàn ngẩn ngơ.
- Tuyết Nhi thích tất cả bản thân có được, kiêu ngạo bản thân sinh ra và sinh trưởng ở Thần Hoàng quốc. Khi còn rất nhỏ, Tuyết Nhi chỉ biết Thần Hoàng quốc là quốc gia lớn nhất Thiên Huyền đại lục, cũng là quốc gia có thực lực cường đại nhất… Nhưng mà, vì sao, hôm nay Tuyết Nhi lại bỗng chốc cảm thấy quê hương của mình thật nhỏ bé… Thật sự rất nhỏ bé…
- Bài vị chiến bảy nước đã có rất nhiều năm, đã từng mỗi một lần, đều là Thần Hoàng quốc, một lần này, Thần Hoàng quốc chúng ta bị Thương Phong quốc đánh bại, Thương Phong quốc dùng thực lực của mình đánh bại Thần Hoàng… Tuy rằng Thần Hoàng bị đánh bại, nhưng không có nghĩa là Thần Hoàng trở nên yếu, mà trong sáu nước, cuối cùng đã xuất hiện người có thể đánh bại Thần Hoàng, đây không chỉ là đột phá của Thương Phong quốc, cũng là đột phá của huyền giới toàn bộ bảy nước chúng ta, đây chẳng lẽ không đáng giá là chuyện vui vẻ của tất cả huyền giả sao? Thẳng thắn thừa nhận thất bại, tuyên cáo về phía thế nhân người thắng, đó chẳng phải mới hẳn là tôn nghiêm của một đại quốc nên có, việc làm bình thường nhất sao?
- Chín người Phi Bạch sư huynh bọn họ vây công Vân Triệt, vừa lên đến liền ra tay đủ để trí mạng, khi Vân Triệt đánh bại bọn họ, rõ ràng có thể dễ dàng giết chết bọn họ, nhưng hắn không làm như vậy, nhưng Thần Hoàng chúng ta, không có một người nào đi cám ơn, ngược lại tiếp tục làm khó dễ… Về khí độ, khí lượng, Thần Hoàng, hoàn toàn bại bởi Thương Phong, ngay cả tôn nghiêm, cũng bị chính bản thân hoàn toàn vứt bỏ.
Người của Phượng Hoàng thần tông mở to miệng, không ai có thể nói ra lời. Vân Triệt ngơ ngác nhìn Phượng Tuyết Nhi, giống vậy thật lâu không nói gì.
- Lực lượng của Phượng Hoàng thần tông chúng ta, là đến từ truyền thừa phượng hoàng, không có phượng hoàng ban cho, sẽ không có Phượng Hoàng thần tông ngày nay, mỗi một đệ tử phượng hoàng chúng ta, đều nên mang lòng cám ơn thành kính nhất… Huyết mạch của Vân Triệt, giống vậy là đến từ phượng hoàng, còn là người thừa kế trực tiếp nhất của thần linh phượng hoàng, nhưng vì sao, các ngươi nghĩ đến, lại là muốn không từ thủ đoạn đi phủ nhận, còn muốn dùng phương pháp tàn nhẫn xóa đi, mà không phải coi hắn là bộ tộc có huyết mạch thân cận, hai bên cùng ủng hộ và trợ giúp, đến cùng kéo dài và phát triển huyết mạch và lực lượng của thần linh phượng hoàng… Ích kỷ này, Tuyết Nhi nhìn không thấy vinh quang và tôn nghiêm, chỉ khiến cho Tuyết Nhi thấy xa lạ và sợ hãi…