Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 450 - Chương 451: Khúc Nhạc Dạo Bình Tĩnh

. ._226__1" class="block_" lang="en">Trang 226# 1

 

 

 

Chương 451: Khúc nhạc dạo bình tĩnh



Thương Phong quốc, Đế Vương cung.

Lúc này Thương Vạn Hác đỏ bừng đầy mặt, ánh mắt hoảng hốt, hai tay kịch liệt phát run… Kịch liệt đến kéo cả cái bàn đang ngầm rung rung.

Ngay tại vừa rồi trong thời gian ngắn ngủi không đến một phút đồng hồ, hắn trước sau nhận được truyền âm ngoài mười vạn dặm đến từ Già La quốc, Thiên Hương quốc, Hắc Sát quốc, Quỳ Thủy quốc, Thương Lan quốc và thông tin huyền văn. Mà truyền âm mười vạn dặm cần hao phí giá cao thật lớn mới có thể hoàn thành, nhưng lại đều đến từ quốc chủ của năm nước này tự mình truyền đến! Trong truyền âm, đế vương năm nước này đều dùng một giọng điệu nhiệt tình khẩn thiết, thậm chí gần như lấy lòng đủ kiểu an ủi hắn, sau đó biểu đạt ra khát vọng mãnh liệt bản thân mong muốn tự mình đi tới Thương Phong quốc bái phỏng Thương Phong hoàng thất, cẩn thận hỏi hắn sắp tới có thể có thời gian không.

Năm quốc đô là như thế.

Mà vào trước kia, đế vương năm nước này đừng nói là chủ động tới tìm hiểu, cho dù Thương Phong quốc thịnh tình mời, cũng vốn khinh thường để ý đến, nhiều nhất chỉ sắp xếp thần tử địa vị nửa vời đến ứng phó. Ngẫu nhiên đế vương sáu nước gặp mặt, năm nước khác đối với đế vương Thương Phong quốc, cũng cơ bản có dáng vẻ chẳng thèm ngó tới.

Mà hôm nay, đế vương năm nước chính là phía sau tiếp phía trước tự mình liên hệ với hắn, thậm chí e sợ chậm trễ, không tiếc dùng truyền âm mười vạn dặm.

Cho đến khi Thương Lan quốc nói cho hắn biết, Vân Triệt của Thương Phong quốc, ở trong tranh tài bài vị bảy nước này, lấy được vị trí đầu não xưa nay chưa từng có.

Không phải là vị trí thứ hai, mà là vị trí đầu não!! Vị trí đầu não sau khi đánh bại Thần Hoàng đế quốc!

Tên của Thương Phong quốc, lần đầu tiên trong lịch sử, ở trên bài vị chiến, đặt ở phía trên Thần Hoàng đế quốc!

Thương Vạn Hác ngồi ở đó ngây người thật lâu, hắn cảm thấy rõ ràng nhất… Chính là mình đang nằm mơ. Phản ứng gần như nịnh bợ của đế vương năm nước kia, không chỗ nào không phải đang chứng minh mộng ảo này là chuyện thật. Nhưng hắn vẫn như cũ không dám đi tin tưởng, bởi vì kia thật sự rất mộng ảo, rất không chân thực… Còn hư vô mờ mịt hơn mò trăng dưới nước.

Thực lực của Vân Triệt, đúng là rất mạnh cực kỳ mạnh, ngay cả Lăng Thiên Nghịch cũng bị trọng thương.

Nhưng đó là Thần Hoàng đế quốc, Phượng Hoàng thần tông!!

Huống chi, hắn rõ ràng hơn bất kỳ ai, Vân Triệt là một thân một mình đi dự thi! Mà buổi sáng hắn nhận được tin tức, rõ ràng tiến trình thi đấu bài vị chiến bảy nước đổi thành ngắn lại, tất cả đối chiến đều là đối chiến quần thể!

Nếu tin tức truyền đến nói Vân Triệt đại biểu Thương Phong quốc lấy được vị trí thứ hai, hắn sẽ tin tưởng. Nhưng chiến thắng Thần Hoàng đế quốc lấy được vị trí đầu não… Chỉ có thể khiến cho hắn cho rằng vẫn ở trong mộng chưa tỉnh lại.

Một âm thanh chạy vội dồn dập từ bên ngoài truyền đến, rất nhanh, thái giám bên người hắn gần như là vừa lăn vừa bò tiến vào, khi đi qua thềm cửa, còn hung hăng té như chó ăn phân, nhưng hắn lại không kịp đứng lên, trực tiếp gục ở đó, khàn khàn cổ họng gầm rú nói:

- Hoàng thượng! Tin vui kinh thiên… Tin vui kinh thiên! Bên chỗ Thần Hoàng đế quốc truyền đến tin tức… Bài vị chiến lần này, phò mã của Thương Phong quốc ta, lấy lực lượng một người chiến thắng người đệ nhất trong một đời tuổi trẻ của Thần Hoàng đế quốc, sau lại đánh bại chín Vương tọa trung kỳ liên thủ, đoạt được vị trí đầu não… Tin tức này, nô tài đã xác nhận mười mấy lần, tuyệt đối chính xác… Tuyệt đối chính xác!!

Thương Vạn Hác đứng dậy, sắc mặt đỏ bừng như máu, môi run run, đã kích động đến một chữ đều nói không nên lời. Lúc trước Vân Triệt đại biểu Thương Phong hoàng thất lấy được vị trí đầu não của bài vị chiến Thương Phong, hắn kích động vạn phần, nhưng bài vị chiến bảy nước và bài vị chiến Thương Phong, đó là hoàn toàn khác nhau, giống như hai khái niệm khác biệt trời đất. Chiến tích của Thương Phong bài vị chiến, khiến Thương Phong hoàng thất một lần nữa đoạt được tôn nghiêm đã từng có ở Thương Phong quốc, còn nếu như tin tức ngày hôm nay là sự thật, như vậy, hoàn toàn treo cái tên của Thương Phong quốc, ở chỗ cao nhất của Thiên Huyền đại lục! Là ảo mộng mà Thương Phong quốc ngàn năm lịch sử, cũng không dám hy vọng xa vời.

Tiêu Liệt ngồi ở bên cạnh ngược lại bình tĩnh hơn Thương Vạn Hác rất nhiều, hắn mở miệng hỏi:

- Vân Triệt ở chỗ đó có thể vì chuyện huyết mạch phượng hoàng mà nhận lấy khó dễ không?

Gã thái giám kia lập tức kích động nói

- Trên trận thi đấu, phò mã đúng là bởi vì chuyện huyết mạch phượng hoàng, nổi lên xung đột rất lớn với Thần Hoàng đế quốc. Nhưng mà, Tuyết công chúa của hoàng thất Thần Hoàng đã tự mình chứng minh huyết mạch của phò mã không phải xuất từ Phượng Hoàng thần tông, mà là truyền thừa phượng hoàng khác. Hoàng đế Thần Hoàng cũng đã ngay tại chỗ hứa hẹn sau này tuyệt đối sẽ không vì chuyện huyết mạch mà nhằm vào phò mã nữa, cho nên… Là tin vui kinh thiên!

- Được… Được!

Thương Vạn Hác chậm rãi gật đầu, đã kích động đến nước mắt đầy trong hốc mắt, kích động đến hoàn toàn mất đi dáng vẻ của một đế vương:

- Tiêu tiền bối, tiền bối thật sự đã bồi dưỡng ra được một thương thiên kiêu tử… Thương Phong ta có thể có được Vân Triệt, may mắn xiết bao!

- Lập tức. Lấy tốc độ nhanh nhất tuyên cáo chuyện này ra cả nước! Mặt khác truyền lệnh xuống, ngay trong ngày hôm nay cả nước đại xá, tất cả quốc dân miễn thuế má ba năm!

- Mau truyền chỉ cho Tần phủ chủ, để cho hắn ngay trong ngày hôm nay vạch ra kế hoạch xây dựng lên càng nhiều chi nhánh huyền phủ.

- Hủy bỏ toàn bộ quốc lễ chuẩn bị tháng sau đưa đi năm nước!

- Lập tức chuẩn bị tiệc rượu, hôm nay trẫm phải thỏa thích chè chén một phen, ha ha ha ha…

… …. … … … …

- Vãn bối Vân Triệt, bái kiến Cổ Thương tiền bối, cảm tạ Cổ Thương tiền bối khi trước nói chuyện dùm vãn bối.

Vân Triệt hành một lễ vãn bối cung kính với Cổ Thương chân nhân.

Toàn thân Cổ Thương chân nhân hoàn toàn không có khí tức, nhìn qua chính là một lão già râu tóc bạc trắng bình bình thường thường, tướng mạo hiền hòa, một huyền giả thoáng gặp qua hắn, tuyệt đối không có khả năng nghĩ đến, hắn ngược lại là Đế Quân trong truyền thuyết, đứng trên đỉnh toàn bộ đại lục. Hắn chẳng những không hề có một chút khí tức huyền lực, hơn nữa trong thần thái cũng không hề có một chút ngạo khí với uy nghiêm, ngược lại là một thân chính khí làm cho người ta cảm phục.

Cổ Thương chân nhân đánh giá Vân Triệt ở khoảng cách gần, mỉm cười gật đầu:

- Rất tốt. Chẳng những thiên phú và thực lực kinh người, khí thế, khí phách càng tuyệt đối không phải bạn cùng lứa tuổi có thể sánh bằng. Không nghĩ tới, Thương Phong quốc luôn luôn nhỏ yếu, một thế hệ này, lại ra đời hai quái thai kinh người như vậy.

- Tạ Cổ Thương chân nhân khích lệ.

Vân Triệt mỉm cười nói.

Nghe được Cổ Thương chân nhân khen Vân Triệt, Hạ Nguyên Bá quả thật còn kích động hơn bản thân được khích lệ, vội vàng nói:

- Tỷ phu con thật sự vô cùng lợi hại! Tương lai nhất định sẽ trở thành người tài ba nhất trên thế giới này.

- Ha ha.

Cổ Thương chân nhân ôn hòa cười. Vân Triệt khiến cho hắn kinh thán, mà tình cảm của Hạ Nguyên Bá đối với Vân Triệt, hắn càng nhìn rõ ràng. Tính cách của một con người vốn khó có thể thay đổi nhất, nhưng dáng vẻ của Hạ Nguyên Bá ở trước mặt Vân Triệt, hoàn toàn khác với Hạ Nguyên Bá mà hắn biết, quả thật giống như hai người.

- Vân Triệt, ngày mai đi Thái cổ huyền chu, ngươi có hứng thú chứ?

Cổ Thương hỏi.

Vân Triệt gật đầu:

- Thẳng thắn mà nói, vãn bối rất muốn đi lên xem một chút… Tuy rằng, chuyện này có lẽ sẽ có phiêu lưu.

- Ừm.

Cổ Thương chân nhân chậm rãi gật đầu, hắn tự nhiên biết “Phiêu lưu” theo lời Vân Triệt nói là gì. Tuy rằng Phượng Hoành Không đã ở trước mặt mọi người hứa hẹn sẽ không lại nhằm vào chuyện huyết mạch phượng hoàng của Vân Triệt, nhưng mà, nếu nói Phượng Hoàng thần tông hoàn toàn buông bỏ chuyện này xuống, đoán chừng ai đều không tin tưởng. Cổ Thương chân nhân chủ động mở miệng nói:

- Một khi đã như vậy, tối nay liền ở chung một đình viện với chúng ta được không?

Mắt Hạ Nguyên Bá sáng lên, vội vàng nói:

- Đúng đúng! Phượng Hoàng thần tông có sắp xếp trước cho chúng ta một viện, tỷ phu liền ở cùng một viện với chúng ta đi, đệ có rất nhiều lời muốn nói với tỷ phu.

Vân Triệt không do dự, liền gật đầu, hắn cũng có rất nhiều vấn đề muốn hỏi Hạ Nguyên Bá, hơn nữa ở cùng một đình viện với Cổ Thương chân nhân, hắn liền hoàn toàn không cần lo lắng đến nửa đêm sẽ gặp phải ám toán của Phượng Hoàng thần tông:

- Vậy vãn bối cung kính không bằng tuân mệnh.

- Thật tốt quá!

Hạ Nguyên Bá hưng phấn đến khoa tay múa chân sung sướng:

- Vậy bây giờ chúng ta liền trở về đi, tỷ phu, đệ có quá nhiều vấn đề muốn hỏi tỷ phu, ví dụ như huynh ra khỏi Thiên Kiếm sơn trang như thế nào, tỷ tỷ hiện giờ như thế nào, tại sao huynh lại trở nên lợi hại như vậy, còn có còn có…

Vân Triệt vừa định trả lời, tầm mắt của hắn, bỗng nhiên nhìn thấy bóng dáng của Lăng Kiệt ở trong đám người, còn có người đang nói chuyện với Lăng Kiệt kia chính là người đó…

- Tiền bối, vãn bối trước xin lỗi không tiếp được.

Vân Triệt lập tức xoay người, cấp tốc đi tới.

- Tiểu Kiệt!

Sau khi đến gần, Vân Triệt gọi một tiếng.

Lăng Kiệt “Vụt” một cái quay đầu, ánh mắt chợt sáng ngời, hưng phấn vọt tới, hai mắt phóng ra tia sáng:

- Lão đại! Wow wow wow a a! Hôm nay ngươi thật sự rất soái, quả thật soái đến nổ… À, lại nói, sao lão đại lại ở chỗ này?

- Vấn đề này nên là ta hỏi ngươi, sao ngươi lại chạy đến đây.

Vân Triệt hỏi ngược lại.

- Ha ha.

Lăng Kiệt gãi gãi đầu:

- Thật ra ngày thứ hai sau khi lão đại rời khỏi hoàng cung, Thương Phong hoàng đế liền tuyên bố ra ngoài chuyện ngươi đại biểu cho Thương Phong quốc đi đến nơi này tham gia bài vị chiến bảy nước. Vừa nhận được tin tức này, ta liền quyết định đến đây… Ta quả nhiên không đến nhầm! Lão đại, ngươi biết không! Ngươi bây giờ đã không chỉ là thần thoại của Thương Phong, mà là thần thoại của cả Thiên Huyền đại lục!

Lăng Kiệt vì hắn, không tiếc một mình mười vạn dặm đến đây, ở trong sân thi đấu, mạo hiểm nguy hiểm bị Phượng Hoàng thần tông để mắt đến, cũng vẫn như cũ liều mạng hò hét tạo khí thế vì hắn, thậm chí chất vấn Phượng Hoàng thần tông, chuyện này cũng khiến cho Vân Triệt cảm động trong lòng. Hắn tự tay vỗ vỗ bả vai Lăng Kiệt, sau đó nhìn về phía Hoa Minh Hải, vẻ mặt cổ quái.

Hắn kỳ quái không phải là dịch dung không hề có kỹ thuật nội dung của Hoa Minh Hải, mà là… Hai người này sao lại lăn lộn đi cùng một chỗ với nhau!?

- Khụ khụ.

Hoa Minh Hải nâng cằm lên, dáng vẻ nghiêm trang nói:

- Vân lão đại, trước ta phục ngươi, bởi vì ngươi có thể bắt được ta, còn lại cứu thê tử ta, hiện giờ thì… Yên Tiểu Hoa ta sùng bái ngươi quả thật giống như…

- Các ngươi phải cẩn thận một chút.

Vân Triệt trực tiếp cắt lời Hoa Minh Hải, tỏ vẻ thận trọng nói:

- Lúc trước các ngươi luôn ở trên chỗ ngồi khởi đầu hò hét vì ta, có khả năng bị Phượng Hoàng thần tông để mắt tới. Nếu lỡ như bị Phượng Hoàng thần tông tìm các ngươi gây phiền toái, nhớ lập tức truyền âm cho ta.

- Xí, ta sẽ sợ chính là Phượng Hoàng thần tông?

Hoa Minh Hải tỏ vẻ khinh thường, trong mắt hắn, Phượng Hoàng thần tông chính là một đám chỉ xứng ăn bụi ở sau mông hắn.

Lăng Kiệt vỗ vỗ ngực, không chút để ý nói:

- Lão đại yên tâm, ngoại công ta là trưởng lão chính thức của Thiên uy kiếm vực, chỉ cần ta bày ra thân phận này, bọn họ mới không dám làm gì ta.

- Cái gì? Ngoại công ngươi là người của Thiên uy kiếm vực, còn là trưởng lão?

Hoa Minh Hải liền trừng mắt, sau đó tỏ vẻ bi phẫn:

- Ngươi một tiểu tử cứng đầu cứng cổ, còn yếu đến bỏ đi, lại có một chỗ dựa vững chắc lợi hại như vậy! Thế giới này thật sự không công bằng!

- Ngoại công ngươi?

Trên mặt Vân Triệt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Lăng Kiệt gật đầu, nói:

- Năm đó giữa phụ thân và ngoại công, mẫu thân lựa chọn phụ thân, chọc cho ngoại công giận dữ. Trước đó vài ngày, phụ thân mẫu thân, mang theo đại ca và ta, cùng đi Thiên uy kiếm vực, gặp được ngoại công, mâu thuẫn giữa mẫu thân và ngoại công cuối cùng mới hóa giải. À… Ngoại công hình như còn rất ưa thích ta, còn nói sẽ tự tay dạy ta Thiên uy tuyệt kiếm hoàn chỉnh, ha ha.

Trong khoảng thời gian ngắn ánh mắt của Vân Triệt trở nên hơi phức tạp, hắn gật gật đầu, cười nhẹ với Lăng Kiệt:

- Một khi đã như vậy, ta liền yên tâm một chút. Ngày mai phải lên huyền chu, ta cần sớm đi làm chuẩn bị, trước hết không ở cùng các ngươi. Tiểu Kiệt, ngươi có thể ở lại Thần Hoàng thành thêm vài ngày, sau khi thăm dò Thái cổ huyền chu xong, ta và ngươi cùng nhau về Thương Phong.

- Được!!

Lăng Kiệt hưng phấn đáp ứng.

- Nếu có thể, vài ngày này giúp ta chiếu cố tiểu Kiệt một chút.

Vân Triệt nói với Hoa Minh Hải.

- Không thành vấn đề! Chiếu cố một tiểu đệ đệ nhu nhu nhược nhược như vậy, quả thật không cần tốn nhiều công sức.

Hoa Minh Hải thề son sắt nói, vừa nói xong, liền rước lấy một chút phản bác và khinh bỉ của Lăng Kiệt.

Vân Triệt cười một tiếng, xoay người đi về phía Cổ Thương chân nhân, cùng Cổ Thương chân nhân, Hạ Nguyên Bá cùng đi thẳng về phía đình viện khách quý rong Phượng Hoàng thành.

Hoa Minh Hải quay đầu, tất cả biểu cảm trên mặt trong nháy mắt hoàn toàn thu liễm, trở nên ngưng trọng lên…

Thoạt nhìn, dường như Vân Triệt và Thiên uy kiếm vực có mâu thuẫn gì đó… Không đúng! Hẳn là thù hận, hơn nữa, là thù hận không báo không được!

Hồi tưởng đến ánh mắt biến hóa trong nháy mắt của Vân Triệt khi Lăng Kiệt nhắc đến Thiên uy kiếm vực, Hoa Minh Hải trầm ngâm thật lâu.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment