.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_452" class="block_" lang="en">Trang 226# 2
Chương 452: Nguyên Bá giác tỉnh
Đối với Phượng Hoàng thần tông mà nói, tứ đại thiên địa tự nhiên là khách quý vô thượng. Cho nên chỗ ở an bài cho bọn họ cũng xa hoa tới cực điểm, khiến VÂn Triệt là phò mã Thương Phong từng ở trong hoàng cung nhiều tháng cũng không khỏi âm thầm líu lưỡi.
Dàn xếp xong xuôi, Hạ Nguyên Bá tùy tiện tìm lý do mạnh mẽ rời khỏi Cổ Thương chân nhân. Ở trước mặt bao nhiêu người, Hạ Nguyên Bá một lời kích động khó có thể phát tiết, hiện giờ cuối cùng không có người ngoài, cảm xúc của Hạ Nguyên Bá lại một lần nữa không khống chế được:
- Tỷ phu, hai năm này, đệ vẫn cho rằng huynh đã chết, hai năm này, đệ cũng trôi qua nửa sống nửa chết, vừa nghĩ tới đệ hại chết tỷ phu, đệ… Đệ liền hận không thể giết mình… Nhưng cái mạng này của đệ, là do tỷ phu dùng mạng của bản thân đổi lấy, nếu chết rồi, thì càng thật có lỗi với tỷ phu, cho nên đệ lại liều mạng tiếp tục sống… Ngay vào buổi sáng, đệ gặp cha, cha nói với đệ huynh còn sống, đệ còn không thể tin được, không nghĩ tới… Không nghĩ tới…
Hạ Nguyên Bá vừa nói, đã lại nghẹn ngào, trong đôi mắt hổ trở nên uy thế đầy lệ nóng.
Vân Triệt có thể tưởng tượng ra hai năm này Hạ Nguyên Bá trôi qua như thế nào. Hắn thầm than một tiếng, nói:
- Đệ gặp Hạ thúc thúc rồi?
- Ừm ừm.
Hạ Nguyên Bá liền vội vàng gật đầu:
- Sau khi đệ và sư phụ đến Thần Hoàng thành, chỗ đi tới trước không phải là Phượng Hoàng thành, mà là Hắc Nguyệt thương hội. Bởi vì bên chỗ Hắc Nguyệt thương hội có mấy lão bằng hữu của sư phụ, bản thân đệ cũng muốn đi xem xem, kết quả ở tầng đầu tiên của Hắc Nguyệt thương hội, đệ thế mà gặp được cha, là cha nói cho đệ biết ban đầu tỷ phu ở Thiên Kiếm sơn trang cũng chưa chết, vào hơn tám tháng trước đã còn sống đi ra, còn hình như… Ha ha, lập gia đình với Thương Nguyệt công chúa. Phù… Sớm biết vậy, sẽ không đi Hoàng cực thánh vực, bằng không cũng sẽ không thể cho tới hôm nay mới biết được tỷ phu vẫn còn sống tốt.
“…” Khi Cổ Thương chân nhân đến, từng nói với người của Phượng Hoàng thần tông rằng đệ tử của hắn ngẫu nhiên gặp được cố nhân, cho nên chưa tới. Lúc đó, hắn tự nhiên sẽ không nghĩ tới đệ tử theo lời Cổ Thương chân nhân nói dĩ nhiên là Hạ Nguyên Bá, cố nhân hắn gặp được, là cha của Hạ Nguyên Bá, cũng là nhạc phụ của hắn… Hạ Hoằng Nghĩa.
Vận mệnh, có khi thật sự là thứ kỳ diệu nhất trên thế giới này.
Hạ Hoằng Nghĩa quả nhiên đã biết chuyện năm tháng trước hắn đã lập gia đình với Thương Nguyệt, chuyện này ít nhiều gì cũng có phần… Khụ khụ.
Câu nói tiếp theo của Hạ Nguyên Bá, khiến Vân Triệt lưu tâm thật sâu… Cổ Thương chân nhân đi Hắc Nguyệt thương hội, là đi bái phỏng vài lão hữu. Mà có thể trở thành “Lão hữu” của Cổ Thương chân nhân, cơ bản đều là nhân vật cấp bậc gần, thậm chí tương tự với hắn!
Nội tình và bối cảnh của Hắc Nguyệt thương hội, quả nhiên vô cùng khủng bố!
- Khi ta vừa đến Thần Hoàng thành, cũng nghe thấy Hạ thúc thúc đang ở Hắc Nguyệt thương hội, chính là khi đó cảm thấy thẹn với Hạ thúc thúc, liền không đi bái phỏng thúc thúc ấy… Ngày mai sau khi đi lên Thái cổ huyền chu kết thúc, chúng ta sẽ cùng nhau đi Hắc Nguyệt thương hội đi.
Vân Triệt nói.
- Được!
Hạ Nguyên Bá dùng sức gật đầu:
- Những năm này cha đệ vẫn luôn rất nhớ mong huynh, cho dù sau khi đến Thần Hoàng thành, vẫn luôn luôn qua Hắc Nguyệt thương hội hỏi thăm tin tức về huynh. Hôm nay đệ và cha hàn huyên một ngày, đều là chuyện về huynh… Cha nói sau khi huynh giống như kỳ tích rời khỏi Thiên Kiếm sơn trang, thực lực tăng vọt, hủy đi lễ đón dâu của Phần Tuyệt Thành, cứu Thương Phong hoàng đế vốn sắp chết, sau đó… Một mình tiêu diệt toàn bộ Phần Thiên môn! Sau này ngay cả thái thượng trang chủ Lăng Thiên Nghịch của Thiên Kiếm sơn trang đều đánh bại… Hiện giờ đã là người đệ nhất của Thương Phong, kế theo toàn bộ uy nghiêm cùng với địa vị của hoàng thất Thương Phong đạt tới đỉnh phong lịch sử, không ai dám không theo…
Hạ Nguyên Bá vừa nói, hai mắt sáng quắc tỏa ánh sáng, vẻ mặt sùng bái, cũng hoàn toàn không ý thức được, lấy năng lực của bản thân mình bây giờ, tiêu diệt một Phần Thiên môn quả thật giống như chơi đùa.
Chỉ có điều, theo miêu tả của Hạ Nguyên Bá, Vân Triệt biết những năm này Hạ Hoằng Nghĩa vẫn đúng là luôn chú ý đến toàn bộ chuyện của hắn. Dù sao, hắn là phu quân của nữ nhi Hạ Hoằng Nghĩa. Từ nhỏ đến lớn, trừ bỏ gia gia và tiểu cô, bên trong trưởng bối, chính là Hạ Hoằng Nghĩa quan tâm đến hắn nhất, chưa bao giờ vì huyền mạch của hắn bị tàn phế mà coi thường hắn, càng chưa bao giờ đổi ý không muốn gả nữ nhi cho hắn.
- Tỷ phu, huynh rốt cuộc từ dưới phong ấn của Thiên Kiếm sơn trang đi ra như thế nào? Cha nói yêu nhân bị phong ấn kia đã chết, cho nên phong ấn trực tiếp giải trừ, nhưng yêu nhân kia bị nhốt đã hơn một trăm năm còn không chết, ngày đó khi nhìn thấy hắn, dáng vẻ của hắn còn dọa người như vậy, vốn không giống dáng vẻ sắp chết… Cha nói chắc là yêu nhân kia cảm thấy tỷ phu không hề có uy hiếp, liền không giết chết tỷ phu, giữ tỷ phu lại ở bên trong làm bạn, sau đó tỷ phu ở trong đó nỗ lực tu luyện, cuối cùng tìm được phương pháp giết chết hắn… Có phải là như vậy không…
Hạ Nguyên Bá vừa nói xong, liền nhìn thấy sắc mặt Vân Triệt bỗng chốc trở nên ảm đạm, hắn vội vã im tiếng, cẩn thận nói:
- A… Tỷ phu, có phải đệ nói sai cái gì không.
Vân Triệt lắc lắc đầu, miễn cưỡng cười cười:
- Chuyện này, qua vài năm ta làm xong một chuyện, lại nói với đệ đi.
Hạ Nguyên Bá ngây ngô gật đầu, nhìn sắc mặt của Vân Triệt, theo bản năng cảm giác được sự tình tuyệt đối không đơn giản, không hỏi tiếp.
- Nguyên Bá, huyền lực của đệ là xảy ra chuyện gì? Mới thời gian hai năm, vì sao lại tăng vọt lên nhiều như vậy!
Vân Triệt nhìn chằm chằm vào Hạ Nguyên Bá hỏi. Mặc dù từ rất sớm rất sớm trước kia, Mạt Lỵ đã nói cho hắn biết trên người Hạ Nguyên Bá, có “Bá Hoàng thần mạch”, chỉ có điều hắn đương nhiên vẫn muốn nghe Hạ Nguyên Bá tự mình nói ra nguyên nhân.
- Cái này…
Hạ Nguyên Bá gãi gãi đầu, hơi ngượng ngùng nói:
- Thật ra, đệ cũng không biết rõ nguyên nhân.
- Hai năm trước, khi đệ cho rằng tỷ phu đã chết, sau đó đệ liền đặc biệt thống hận bản thân, đệ khóc lớn một phen, liền quyết tâm không thể tiếp tục làm một phế vật, bằng không, cái mạng của đệ đây do tỷ phu đổi lấy, cũng chỉ sẽ tiếp tục liên lụy đến người khác, cho nên đệ liền một mình đi lịch lãm… Nghe nói người của Thần Hoàng đế quốc lợi hại nhất, đệ liền vừa lịch lãm, vừa đi đến Thần Hoàng đế quốc.
- Một mình đệ, đi đến Thần Hoàng đế quốc như thế nào?
Vân Triệt tỏ vẻ kinh ngạc nói. Từ Thương Phong đến Thần Hoàng, không chỉ có đường sá cực kỳ xa xôi, hơn nữa có vô số nơi nguy hiểm và ác thú, lúc đó Hạ Nguyên Bá chỉ có huyền lực Sơ Huyền cảnh, một mình sống sót đến Thần Hoàng thành… Trên lý luận vốn là chuyện không có khả năng!
Hạ Nguyên Bá nói:
- Trên đường, đệ gặp được rất nhiều huyền thú hung mãnh, còn có cường đạo đoàn… Có đôi khi ở trong núi hoang đồng vắng tìm không thấy đồ ăn, khi sắp đói ngất đi gặp phải huyền thú, bị huyền thú cắn xé… Nhưng không biết vì sao, mỗi lần đệ hấp hối, bản thân cho rằng mình sắp chết, trong thân thể sẽ lại bộc phát ra một lực lượng xa lạ, đánh ngã toàn bộ huyền thú gì đó, sau đó ngất đi… Sau khi tỉnh lại, sẽ cảm thấy huyền lực của mình tăng lên một mảng lớn…
Vân Triệt: “…”
- Đệ phát hiện ra một điểm này, sau đó đến Thần Hoàng thành, đệ liền liều mạng khiêu chiến những tông môn có tiếng này, mỗi lần đều sẽ bị đánh gần chết, nhiều lần rõ ràng thật sự phải chết, lại nhanh chóng sống lại, huyền lực sẽ lại tăng lên một mảng lớn…
Hạ Nguyên Bá gãi gãi đầu:
- Đệ cũng không biết vì sao lại như thế này, sau đó, cảm giác mình giống như biến thành một quái vật… Sau đó một lần, đệ lại bị người đánh hấp hối, vứt vào trong một đống đổ nát ngoài thành, dường như hôn mê thật lâu, khi đệ mở to mắt ra, có một vị lão gia gia… A, chính là sư phụ đệ hiện giờ đang đứng bên cạnh đệ… Ông nói huyền mạch của đệ tên là Bá Hoàng thần mạch, muốn thu đệ làm đồ đệ… Sau đó liền dẫn đệ đến Hoàng cực thánh vực, lại sau đó, đệ luôn luôn liều mạng tu luyện, sau đó liền chính là dạng này.
- Bá Hoàng thần mạch? Người của Hoàng cực thánh vực cũng biết Bá Hoàng thần mạch?
Vân Triệt kinh ngạc nói.
- Đúng vậy… Hả, tỷ phu, huynh cũng biết Bá Hoàng thần mạch?
Hạ Nguyên Bá trừng lớn mắt nói:
- Sư phụ nói ở trong lịch sử của Thiên Huyền đại lục chỉ từng xuất hiện hai người có Bá Hoàng thần mạch, đệ là người thứ ba, chỉ có tứ đại thánh địa biết, còn nói ngàn vạn lần không được nói chuyện này ra ngoài, hóa ra tỷ phu lại đều biết đến!
Vân Triệt trầm mặc một hồi, hỏi:
- Sư phụ đệ có nói tương lai đệ sẽ đạt tới cảnh giới cao nhất là gì không?
- Chuyện này, sư phụ không nói. Chỉ có điều sư phụ đã nói, Bá Hoàng thần mạch của đệ chính là mới bước đầu giác tỉnh, sau khi hoàn toàn giác tỉnh, có thể thiên hạ vô địch, thậm chí có thể đột phá giới hạn của thế giới này… Ha ha ha ha, tuy rằng sư phụ hẳn sẽ không nói dối, nhưng nghe ra, làm cho người ta thật sự không dám tin tưởng.
Hạ Nguyên Bá tỏ vẻ ngượng ngùng nói.
Bá Hoàng thần mạch… Thiên hạ vô địch… Đột phá giới hạn của thế giới này!?
Chân mày Vân Triệt chợt nhảy dựng.
Cửu huyền linh lung thể và Băng tuyết lưu ly tâm của Hạ Khuynh Nguyệt… Bá Hoàng thần mạch của Hạ Nguyên Bá…
Thể chất và thiên phú của đôi tỷ đệ này… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!!
Lúc này trong đầu Vân Triệt nhưng lại thoáng qua một suy nghĩ không thể tưởng tượng được… Hạ Nguyên Bá và Hạ Khuynh Nguyệt, bọn họ giống như đều không phải thuộc người của thế giới này.
- Đúng rồi đúng rồi, tỷ phu, tỷ tỷ hiện giờ như thế nào? Vì sao lần này tỷ tỷ không đi cùng với tỷ phu?
- Tỷ tỷ đệ tốt lắm, hiện giờ đã là thiếu cung chủ của Băng Vân tiên cung, đứng đầu Băng Vân thất tiên. Ta vốn tưởng rằng nàng sẽ đi cùng ta, kết quả thái thượng cung chủ của Băng Vân tiên cung lại không cho phép.
- A! Khi huynh và Thương Nguyệt công chúa kết hôn, tỷ tỷ có tức giận không… Ha ha.
- … Đại khái có một chút.
Vân Triệt đè mũi.
… … …
Vân Triệt cũng không biết, trong vòng hai năm kể từ sau khi hắn và Hạ Nguyên Bá tách ra, Hạ Nguyên Bá chưa từng cười, cho dù gia nhập vào Hoàng cực thánh vực trước kia cho dù nằm mơ cũng không dám mong, cũng không có một chút vui sướng và nở nụ cười, trừ bỏ liều mạng làm cho mình trở nên mạnh mẽ, mỗi ngày giống như cái xác không hồn, trong thân thể và linh hồn chỉ có oán hận đối với mình, và khát vọng điên cuồng với lực lượng.
Mà một chạng vạng này, hắn gần như bổ sung toàn bộ nụ cười của hai năm này về.
Hai người vẫn luôn nói đến khi màn đêm phủ xuống. Sau đó cùng đi ra khỏi đình viện, chuẩn bị đi dạo ở trong Phượng Hoàng thành, mà mới đi ra khỏi cửa không lâu, liền ở dưới một cây phượng hoàng nở đầy hoa phượng hoàng, nhìn thấy một bóng dáng khiến cho không ai có thể không chú ý đến.
Nếu dáng người của một nam nhân đủ vừa mắt, bình thường dùng “Phiêu dật xuất trần”, “Tuấn dật vô song”, “Phong thần như ngọc” để hình dung, mà dáng người của nam nhân này, khiến cho người ta nghĩ đến lại là… Đẹp!
Còn là xinh đẹp!!
Hắn đang đứng ở dưới tàng cây phượng hoàng, ngón tay còn nhỏ trắng hơn nữ nhân đang cầm một viên phượng hoàng hỏa kiều diễm như lửa, trên bạch y trắng noãn như tuyết dính mấy cánh hoa phượng hoàng, xinh đẹp quả thật diêm dúa lòe loẹt vô song.