.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_490" class="block_" lang="en">Trang 245# 2
Chương 490: Yêu!
Hai con mãng xà hoa ban đánh đã hơn nửa ngày, khiến đầm lầy vốn không lớn hoàn toàn hỗn độn. Chúng nó đánh mệt mỏi, sau đó tách nhau ra, chia ra trườn đến trên mặt cỏ bên cạnh đầm lầy, sau đó đồng thời sáng rọi chợt lóe, hai con mãng xà hoa ban… Nhưng lại đều biến thành hai… Thanh niên nam tử mặc quần áo lốm đốm!!
Vân Triệt lại kinh ngạc đến ngây người… Hai con mãng xà chỉ có Địa Huyền cảnh có thể nói tiếng người đã vốn là chuyện không phải bình thường… Bọn chúng lại còn có thể biến thành người!!
Hai người thanh niên nam tử này một người xấu xí, một người mặt lớn thắt lưng tròn. Cho dù là thân hình, ngũ quan, đều là người hàng thật giá thật! Một người trong đó kêu gào:
- Thằng nhãi con, có gan đừng đi, lão tử đi gọi người đến!
Một người khác cũng không chịu yếu thế chút nào:
- Ngươi mới là thằng nhóc con, cả nhà ngươi đều là thằng nhóc con! Chỉ có ngươi sẽ gọi người? Chúng ta xem ai gọi nhiều người hơn!
Ném lại lời nói ngoan độc cho nhau, hai con mãng xà hoa ban một trái một phải, cấp tốc chạy trốn, rất nhanh đã biến mất ở trong tầm mắt của Vân Triệt.
- Vị tiểu ca ca này, hai đại nam nhân đánh nhau, ngược lại không có gì đẹp mắt nha!
Vân Triệt đang kinh ngạc vì hai con trăn, ngay tại phía sau hắn, đột nhiên truyền đến giọng nói nữ nhân mềm nhũn, còn rõ ràng mang theo ý tứ hàm xúc khiêu khích. Vân Triệt nhanh chóng xoay người… Phía sau hắn chỉ có một mảnh hoa cỏ không hề sum xuê, nhưng đặc biệt rộng rãi, liếc mắt một cái không thấy bờ bến, trong vòng mấy trăm trượng, ngay cả một cây thấp đều không có… Dưới tầm nhìn rộng rãi như thế, nhưng hắn lại không hề nhìn thấy một nửa bóng người.
Khi trong lòng hắn đang kinh hãi, ngay ở phía trước hắn không tới mười bước, mọt gốc cây hoa hải đường đang nở rộ đặc biệt diễm lệ bỗng nhiên nở rộ lên vầng sáng màu đỏ hồng mông lung, bên trong sáng rọi, cây hoa hải đường cấp tốc biến hóa, cuối cùng… Nhưng lại hóa thành một nữ tử kiều diễm đầu khảm hoa hải đường, đang mặc quần áo màu đỏ hồng, cười không ngớt đứng ở trước mặt hắn, mô hoa màu đỏ hồng giống vậy đang khẽ nhếch lên ý cười, trong đôi mắt xếch hơi hẹp lộ ra mị hoặc sáng rọi động lòng người.
Môi Vân Triệt mở ra… Vẻn vẹn ba giây mới gian nan khép lại. Đầu óc của hắn đã bắt đầu không đủ dùng… Hai con trăn có thể dùng ngôn ngữ nhân loại cãi nhau, còn có thể biến thành người, thậm chí ngay cả cây hoa hải đường… Đều má nó có thể biến thành người!!
Đây là thế giới quỷ gì!
Biểu cảm của Vân Triệt hơi dại ra, ở trong mắt của nữ hoa hải đường lại hoàn toàn không bị lý giải thành kinh ngạc, thật ra khiến nàng cảm thấy thiếu niên ở trước mắt ngu ngơ khờ dại một cách đáng yêu, nàng mím môi cười, lả lướt nhiều vẻ đi về phía Vân Triệt, cười tủm tỉm nhìn hắn, hai tròng mắt cũng trở nên càng thêm câu hồn:
- Tiểu ca ca, người ta bỗng nhiên cất tiếng không phải vì hù dọa ngươi, là tiểu ca ca có dáng dấp rất tuấn tú, người ta liếc thấy nha… Tiểu ca ca có muốn ở trong này cùng người ta… Chơi một chút không?
Giọng nữ hoa hải đường mềm mại liên miên, lúc đang nói, tay nàng mơn trớn bả vai của mình, từ đường cong xương quai xanh chậm rãi xuống phía dưới, vẫn luôn khẽ vuốt đến trên bộ ngực cao vút gần như lộ ra hơn phân nửa, ngón tay thon dài vừa khéo nhẹ nhàng khảm ở trong khe tuyết thật sâu… Giọng nói cùng với tư thái, quả thật chọc người tới cực điểm.
“Ực ực”… Vân Triệt hung hăng nuốt xuống từng ngụm nước bọt, chỉ có điều hắn tuyệt đối không phải bởi vì lún sâu trong hấp dẫn của nữ hoa hải đường này, đừng nói tới Hạ Khuynh Nguyệt, Phượng Tuyết Nhi, lấy bất kỳ một người nào trong Băng Vân thất tiên ra đều có thể miểu sát nữ hoa hải đường này mười tám con đường, trong sinh mệnh của Vân Triệt đều không hề thiếu hụt nữ nhân còn không đến mức vì một nữ nhân mị hoặc đột nhiên xuất hiện mà mất hồn, hắn khiếp sợ chính là, là nữ tử khắp nơi lộ ra mị hoặc này… Lại là do một gốc cây hoa hải đường… Biến thành!
- Người ta là hoa khôi của vạn hoa ở trong vòng trăm dặm chung quanh đây nha.
Nữ hoa hải đường nũng nịu nói:
- Tiểu ca ca không bao giờ có thể tìm được người nào đẹp hơn người ta ở trong vòng trăm dặm chung quanh này. Người ta ở trong này thật nhiều năm, vẫn là lần đầu tiên chủ động nói chuyện với nam nhân, ai bảo tiểu ca ca khiến người ta thích như vậy chứ.
Vừa nói, nữ hoa hải đường lại làm ra một hành động khiến cho Vân Triệt bất ngờ… Nàng mang theo nụ cười quyến rũ, đưa tay cởi từng lớp quần áo màu đỏ hồng che ở trước ngực xuống, nhất thời, hai bầu ngực tuyết trắng vô cùng đầy đặn trực tiếp nhảy ra, rung rung hiện ra ở trước tầm mắt của Vân Triệt… Nữ hoa hải đường lại một chút cũng không cảm thấy ngượng ngùng, ngược lại dùng một đôi mị nhãn hồn xiêu phách lạc, mắt không chớp nhìn Vân Triệt.
Sinh linh của thế giới này, còn có phương thức sinh linh này làm việc, triệt để làm đảo điên tam quan của Vân Triệt, nếu như ở Thiên Huyền đại lục, có một nữ nhân tư sắc dáng người đều có vẻ thượng thừa như vậy câu dẫn mình, hắn nói không chừng có thể nguyện ý mắc câu chơi một chút… Dù sao cũng không lỗ lã. Nhưng ở nơi này tất cả đều là thế giới chưa biết dường như “Không bình thường”… Hắn hiện giờ thầm nghĩ tốt nhất tĩnh lặng.!
- Cái kia… Ta còn có việc, lần sau sẽ lại chơi, lần sau sẽ lại chơi…
Vân Triệt khoát tay lui về phía sau, sau khi nói xong xoay người lại, giống như trốn chạy đi xa xa, lưu lại nữ hoa hải đường cô đơn đứng ở đó, tỏ vẻ u oán.
- Hi hi hi…
Trong mảng lớn bụi hoa ở phía trước nữ hoa hải đường, truyền đến tiếng cười thiếu nữ.
- Lần đầu tiên hải đường tỷ ra tay, lại thất bại nha!
Một bồ công anh còn lớn hơn bồ công anh bình thường rất lớn lắc lư trái phải, phát ra tiếng cười vui sướng khi người khác gặp họa.
- Nhân loại này rất kỳ quái, lại chạy mất, hải đường tỷ tỷ rõ ràng có mị lực lớn như vậy.
- Hải đường tỷ tỷ, tỷ xác định đó là nhân loại thuần khiết sao? Tỷ chẳng những lần đầu tiên chủ động ra tay, còn câu dẫn cực kỳ nỗ lực nha.
- Đúng vậy.
Nữ hoa hải đường tỏ vẻ u oán:
- Hơi thở của tiểu ca ca kia, phải là một nhân loại thuần khiết. Nếu như có thể tìm được một nhân loại thuần khiết, sinh ra một hài tử là có thể đến thế giới càng rộng lớn hơn, sẽ không giống như chúng ta cả đời không đi ra được khỏi mảnh đất này. Đáng tiếc hiện giờ nhân loại thuần khiết thật sự càng ngày càng ít, khó khăn lắm mới tìm được một người, lại chạy mất… Chẳng lẽ do ta quá cấp thiết rồi? Hay là… Dáng dấp của ta không đủ xinh đẹp?
Nữ hoa hải đường sờ sờ mặt mình, sau đó lẩm bẩm:
- Xem ra sau này phải uống nhiều sương sớm dưỡng nhan một chút.
Vân Triệt trong nháy mắt chạy thoát ra vài dặm, lúc này mới hơi phục hồi tinh thần lại… Đợi chút! Tại sao ta phải chạy trốn!!
- Thật đúng là ngạc nhiên, một nữ nhân chủ động cởi quần áo ở trước mặt ngươi, ngươi siêu cấp đại sắc ma này lại không phóng thích bản tính sắc ma của ngươi, ngược lại chạy trối chết?
Giọng Mạt Lỵ quái dị nói. Từ lần phía trước ở Thái cổ huyền chu đột nhiên ôm nàng một cái, tần suất nàng nhắc tới năm chữ “Siêu cấp đại sắc ma” liền gia tăng hơn trước kia mấy trăm lần, trên cơ bản mỗi ngày Vân Triệt đều phải nghe được nhiều lần.
Dần dà… Lại thành thói quen!
- Vấn đề là… Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy tất cả đều thật quỷ dị sao? Nữ nhân kia lại là do hoa hải đường biến thành!
Vân Triệt trừng lớn mắt nói.
Mạt Lỵ cũng lại khinh miệt nói:
- Nhìn phản ứng của ngươi… Chẳng lẽ ngươi chưa từng gặp yêu sao?
- Yêu? Từng nghe nói, nhưng chưa từng thấy… Đợi chút!
Chân mày Vân Triệt vừa động:
- Ý của ngươi là, vừa rồi hoa hải đường kia biến thành nữ nhân, là yêu?
Ở trong truyền thuyết vụn vặt, trên thế giới này có rất nhiều rất nhiều chủng tộc… Trừ nhân loại bọn họ ra, còn có thú tộc cùng với hải tộc mạnh mẽ tách ra khỏi thú tộc, yêu tộc, linh tộc, Tinh Linh tộc, ma tộc, thần tộc tồn tại trong truyền thuyết xa xưa… Vân vân. Mà từng tồn tại, hoặc vẫn như cũ tồn tại chủng tộc xa xa không chỉ chừng đó, có đã diệt tộc ở niên đại xa xưa, sau đó bị lịch sử lãng quên, có ẩn ở trong góc người khác không biết, độc lập tồn tại…
Mà ở Thiên Huyền đại lục, Thương Vân đại lục, đều là thiên hạ của nhân loại và thú tộc, khí linh, kiếm linh loại miễn cưỡng thuộc về linh tộc thấp hơn này, còn có yêu tộc, Tinh Linh tộc, cũng thường xuyên được nhắc tới, nhưng giống như cực ít xuất hiện… Ít nhất ở hai đại lục Vân Triệt chưa từng gặp. Còn nguyên nhân yêu tộc, Tinh Linh tộc ở Thiên Huyền đại lục ngẫu nhiên được nhắc đến, còn không phải bởi vì bản thân Thiên Huyền đại lục, mà vì Huyễn Yêu giới thần bí mà xa xôi, lại có chứa nhiều ân oán với Thiên Huyền đại lục! Trong truyền thuyết vụn vặn, Huyễn Yêu giới chẳng những tồn tại yêu tộc và Tinh Linh tộc, còn lại chiếm tỉ lệ rất lớn.
- Đương nhiên là yêu!
Nếu lúc này Vân Triệt có thể nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạt Lỵ, sẽ thấy vẻ mặt khinh bỉ kẻ quê mùa không từng trải việc đời của nàng
- Hai con mãng xà, cò có nữ nhân kia ngươi vừa thấy, đều là yêu. Vừa rồi ở bên cạnh ngươi, cũng tồn tại rất nhiều yêu chưa hóa hình người vẫn nhìn ngươi, ngươi chắc cũng cảm giác đến.
- … Loại yêu này, rốt cuộc là có đặc tính gì? Chính là… Có thể hóa thành người?
Vân Triệt nghi vấn nói.
- Tuy rằng nghe ra rất đơn giản trực tiếp, nhưng ngươi cơ bản nói đúng! Yêu một nửa là yêu thú, một nửa là yêu linh. Hai con mãng xà mà ngươi thấy kia, đó là yêu thú. Khởi nguyên của yêu thú là thú, có thể biến thành hình người, có được trí tuệ nhân loại thậm chí hơn người, đó là khác nhau trực tiếp giữa thú và yêu thú! Mà nữ nhân vừa rồi kia, đó là yêu linh. Hoa cỏ cây cối, thế gian vạn linh vạn vật ở dưới kỳ ngộ có linh trí, đều có thể là yêu, hơn nữa loại yêu lực này luôn có thể truyền thừa tiếp. Một thú bình thường muốn trở thành yêu thú, cần tu luyện đáng kể và cơ duyên có thể ngộ nhưng không thể cầu, nhưng đời sau của yêu vừa sinh ra, liền có được yêu lực hoàn chỉnh. Cũng bởi vì vậy, sinh sản vô số năm cũng sẽ không mất đi truyền thừa, ở không gian hỗn độn, yêu tộc là một chủng tộc cực kỳ khổng lồ, tuyệt đối không nhỏ hơn nhân tộc, ở rất nhiều thế giới, yêu và người không chia lìa… Thân sinh phụ mẫu của ngươi là người của Huyễn Yêu giới, nói không chừng, trên người của ngươi cũng có được huyết thống của yêu! Về phần đến từ yêu thú hay là yêu linh, vẫn phải đợi ngươi tìm được phụ mẫu thân sinh của ngươi để xác nhận.
Vân Triệt dần dần giật mình, nhớ tới phản ứng lúc trước, còn hơi buồn bực.
- Nói như vậy, đây là thế giới của yêu?
Vân Triệt thấp giọng nói.
- Không nên ở chỗ này lãng phí thời gian.
Mạt Lỵ nói:
- Ngươi đến nơi đây, cũng không phải đi du ngoạn! Vùng này không hề tồn tại bất kỳ hơi thở nguy hiểm và sinh linh cao cấp, không phải là nơi ngươi nên lưu lại… Hả?
- Sao vậy?
- Đi về phía bắc đi!
Mạt Lỵ nói:
- Ngoài bảy trăm dặm, hình như có khí tức cao cấp đặc biệt tập trung! Cấp bậc khí tức kia… Hừ, ứng với không hề thua kém gì cái gọi là thánh địa của Thiên Huyền đại lục.
- Không thua gì thánh địa
Tinh thần Vân Triệt chấn động. Ở Thiên Huyền đại lục, tứ đại thánh địa sở dĩ được gọi là thánh địa, là vì chúng nó là tồn tại cao nhất! Mạt Lỵ tùy tiện tìm được một nơi có cấp bậc lực lượng không thua gì thánh địa… Nói cách khác, cấp bậc lực lượng của thế giới này, ít nhất sẽ không thấp hơn Thiên Huyền đại lục!